Một quyển sách mới của Higashino Keigo với không khí căng thẳng và bí ẩn. Cuốn sách dường như chuẩn bị cho một vụ án ám sát trong tương lai, nơi ta cùng điều tra qua những mặt nạ để tìm ra sự thật đằng sau.
…
“Có vẻ như tôi đã gặp người này trước đây ở đâu đó.”
…
Bắt đầu nào, chiến đấu với mặt nạ!
Vụ án mạng dẫn dắt chúng ta vào thế giới đầy bí ẩn của những chiếc mặt nạ, che đậy bản chất con người. Câu chuyện này thực sự không chỉ là về một vụ giết người, mà còn về những bí mật sâu kín đằng sau lớp mặt nạ ấy. Từng câu chuyện của mỗi khách hàng, sự thật ẩn sau đó là gì? Với hai vụ án giết người, mỗi vụ đều để lại một dãy số, một dãy số quyết định địa điểm của vụ án tiếp theo. Để ngăn chặn thảm họa tiếp theo, đội Điều tra Số Một của Cảnh Sát Tokyo đã quyết định thâm nhập vào khách sạn. Tuần tra viên trẻ Nitta Kousuke sẽ dựa vào sự hướng dẫn của lễ tân Yamagishi Naomi để giải quyết vụ án.
“Tôi đến đây để ngăn chặn một vụ án, không phải để làm nhân viên khách sạn.”
Ban đầu, họ không hòa hợp với nhau. Anh cảnh sát trẻ tuổi nhưng tài năng, đã giải mã mật mã và dẫn đường cho cuộc điều tra. Naomi, lễ tân trẻ, thông minh và kiên nhẫn. Họ có sự xung đột nhưng cũng có sự cộng tác. Khi điều tra sâu hơn, Nitta nhận ra cần một người hiểu về khách sạn từ trong ra ngoài, và họ hợp tác thành công. Nhưng liệu điều này đủ để ngăn chặn kẻ giết người?
“Nitta đã nói, Naomi chỉ im lặng. Phán đoán của anh ấy thực sự đáng giá.”
Từng khách lạ bí ẩn đến. Một cụ bà khiếm thị, một ông chú khó tính, một cô gái được săn đuổi và một cảnh sát Noel, một đồng đội cũ của Nitta! Dưới lớp mặt nạ, họ có vẻ như là những khách hàng bình thường, nhưng liệu đằng sau đó có phải là kẻ cảnh sát đang tìm kiếm?
“Không phải tất cả khách hàng đều là thượng đế, mà còn có những kẻ ác. Phát hiện ác ma cũng là nhiệm vụ của chúng tôi.”
Như trong giấc mơ
Bàn về hai vụ án đầu tiên. Okabe, một nhân viên văn phòng, sở hữu một bộ sưu tập đồ đắt tiền. Dường như anh ta là kế toán lừa đảo. Và Teshima, trong một cuộc điện thoại, đã có bằng chứng ngớ ngẩn: người yêu cũ của anh ấy cũng gọi điện cho anh.
Vụ án thứ hai, nạn nhân là bà nội trợ trung niên. Cô đã bị giết trong khi trở về nhà. Cô có mối quan hệ với ông chồng kinh doanh linh kiện ô tô. Ông chồng có nhiều nợ và đã mua một loại bảo hiểm đắt tiền cho vợ.
“Hơn nữa, điều đó không thể giải thích được vụ tin nhắn đó. Có vẻ vụ này không liên quan đến những vụ khác.”
Đằng sau lớp trang điểm là ác ma hay thiên thần…?
“Người phụ nữ kia đang đeo kính râm và cảnh giác, có lẽ là người khiếm thị.”
Katagiri Yoko, một bà lão có thể gần U60 dựa vào nước da. Ngay từ khi vào, bà chỉ Naomi để làm người checkin với lý do tin tưởng con gái. Đổi phòng vì sợ hồn ma và luôn đeo găng tay, liệu có gì đằng sau vẻ bề ngoài bí ẩn đó không?
“Một cô gái khoảng hai mươi sáu, hai mươi bảy tiến đến quầy lễ tân, đứng trước Naomi. Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, cao ráo hơn phụ nữ bình thường. Phía sau cô gái, một nhân viên hành lý đang xách một túi du lịch lớn.”
Tiếp theo là một cô gái trẻ tên là Anna Keiko, sành điệu và lạ mắt. Dù vậy, cô lại tỏ ra bí ẩn khi đưa cho Naomi một bức ảnh của một người đàn ông và cảnh báo cô tránh xa anh ta. Ngay sau đó, Anna Keiko và địa chỉ nhà đã được phát hiện là giả. Có điều gì ẩn sau hành động của họ? Liệu có liên quan đến vụ án giết người hàng loạt không?
Cuối cùng, trong số những khách hàng nổi bật là bác trung niên tên là Kurihara Kenji, với thái độ khó chịu. Ngay khi đến, anh đã nhắm vào cảnh sát Nitta như một người đã từng có mối thù lâu năm. Sự quan tâm của họ không chỉ đến việc ông ta có phải là hung thủ mà còn đến việc ông ta có nhận ra thân phận thực sự của Nita hay không...
“Người đàn ông nhăn mày, nhìn Nitta một cách sắc lẹm. Nitta cảm thấy đã từng gặp người này ở đâu đó.”
Một cảnh sát và một lễ tân xinh đẹp
Không, không có mối quan hệ nào ở đây cả. Ít nhất là trong tập 1. Mặc dù có một số chi tiết nhỏ, như Nitta nhìn Naomi và cảm thấy cô xinh đẹp, nhưng mình hy vọng không có yếu tố tình cảm nào trong câu chuyện trinh thám này. Mặt khác, mình cũng muốn biết là tiên sinh Keigo sẽ cân nhắc như thế nào giữa việc kết hợp tình cảm và điều tra tội phạm, và liệu có tình huống nào sẽ bị bỏ qua hay chưa được giải quyết triệt để không. Rất may, ông đã chọn không đưa yếu tố này vào và để cho hai nhân vật có một cái kết mở, hứa hẹn nhiều điều trong phần tiếp theo...?
“Trong một khoảnh khắc, ánh mắt của họ gặp nhau. Nhưng rồi, Nitta vội quay mắt điều giữa.”
Kết thúc: Đến lễ hội hoá trang, thắp sáng lên!”
““Một người tiền bối từng nói với tôi: ‘Luôn nhớ rằng mọi người đến khách sạn đều đeo mặt nạ.’”
“Haha, mặt nạ à?”
“Nhân viên khách sạn phải tưởng tượng về bộ mặt thật của khách mặc dù không được phép xem thường cái mặt nạ đó. Họ không được nghĩ đến việc lột bỏ mặt nạ ấy. Theo một khía cạnh, họ đến khách sạn để tham gia lễ hội hoá trang mà.””
Trong những phút cuối cùng, mọi chuyện dồn dập lên và cuối cùng đã có một cú quay bất ngờ. Một đám cưới tổ chức bất ngờ và sự bất an của cặp đôi cô dâu và chú rể. Cảnh sát sẵn sàng can thiệp và Nitta cảm thấy bực bội vì không được tham gia vào giai đoạn cuối cùng. Bên cạnh Naomi và Nitta, Noel và Nitta cũng tạo thành một đội hoàn hảo mang lại nhiều manh mối cho độc giả... Liệu những 'cuộc gọi phút cuối' có làm thay đổi cục diện...? Điều đáng chú ý trong 'Khách Sạn Mặt Nạ' (hoặc có thể nói là đặc điểm của tác giả ?) là cấu trúc kết cấu rất chặt chẽ và mạch lạc. Có nhiều gợi ý được đặt ở khắp mọi nơi nhưng chỉ đến cuối cùng, khi có mảnh ghép cuối cùng, ta mới có thể hiểu được toàn bộ câu chuyện một cách hoàn chỉnh nhất. Ban đầu mình cảm thấy thắc mắc về việc tại sao 'mặt nạ' không được sử dụng nhiều để đặt tên cho cuốn sách. Nhưng khi nhớ lại câu nói của Naomi, ta mới nhận ra rằng 'mặt nạ' là cái tên phù hợp nhất cho câu chuyện. Nó xuất hiện ở mọi nơi. Nhân viên khách sạn đều đeo 'mặt nạ' của sự 'chuyên nghiệp', cảnh sát cũng thế và thủ phạm cũng không ngoại lệ. Điểm khác biệt duy nhất là họ đeo mặt nạ với mục đích gì? Họ đang chiến đấu cho công lý hay đang lợi dụng để thực hiện những việc đáng trách với lương tâm?
Kẻ tiểu nhân ẩn nấp dưới chiếc mặt nạ
Một số chuyện của tác giả Higashino Keigo bị cho là có động cơ hơi vô lý. Tuy nhiên, qua số chuyện ít ỏi mà mình đã đọc của ông, động cơ không hẳn là vô lý mà chỉ đơn giản là hung thủ giết người không dựa vào động cơ hay logic của người bình thường mà hành động. Họ là những bông hoa có độc từ lâu và chỉ đợi thời cơ để phát triển. Thủ phạm của vụ án này cũng không ngoại lệ. Cô ấy mạnh mẽ hơn một số người nhưng cũng vì điều đó mà nham hiểm hơn rất nhiều. Sự kinh hoàng đó khiến mình dù biết rằng có thể nạn nhân đã lầm nhưng vẫn cảm thấy tiếc cho số phận của họ khi chạm trán với 'cái gai của một bông hồng có độc'. Điều này khiến vụ án trở nên như một cái gì đó đã được định sẵn hơn là xảy ra vì một lý do cụ thể. Động cơ đó? Nó chỉ là giọt nước cuối cùng tràn ly...
Trong trường hợp của những người không quen biết, thủ phạm sẽ gặp khó khăn để tiếp cận phòng của nạn nhân. Nhưng với một số người, điều này lại dễ dàng hơn. Chỉ cần có thẻ chủ là được. Tất nhiên, nếu cửa phòng đã được khoá từ bên trong thì không thể vào được. Nhưng không phải khách sạn nào cũng chú ý đến điều này. Thử làm, có thể sẽ có phòng không khoá.
Tại sao hung thủ lại chọn khách sạn này làm địa điểm tiếp theo để gây án nhỉ! Có một câu trả lời hợp lý cho điều này.
…”
Cởi mặt nạ, có nên không?
Trong tập đầu của Khách Sạn Mặt Nạ, so với các tiểu thuyết trước đó của tác giả và các tiểu thuyết trinh thám máu me nói chung, nó khá nhẹ nhàng nhưng vẫn rất cuốn hút. Sự cuốn hút ấy đến từ việc nhiều tuyến truyện xen kẽ nhau mà không chỉ dựa vào một câu hỏi 'Ai là hung thủ' như những câu chuyện khác thường mở đầu bằng một vụ án giết người. Một bức tranh vốn rất yên bình, nhưng đôi khi lại có những yếu tố khuấy động sự yên bình ấy, khiến chúng ta tò mò về những diễn biến tiếp theo, và khi mọi chuyện qua đi, một sự yên bình lại trở lại, chờ đợi cơn sóng tiếp theo ập đến ngay sau đó. Tất cả như những nguyên liệu trong một nồi lẩu, chúng hòa quyện với nhau tạo ra một hương vị đặc biệt và càng nhiều thì càng hấp dẫn, thú vị. Đối với tôi, Khách Sạn Mặt Nạ ban đầu có vẻ nhẹ nhàng nhưng khi suy nghĩ sâu hơn, nó lại thực sự sâu sắc. Mỗi tình huống đều rất thực tế, khiến chúng ta có thể đồng cảm vì trong cuộc sống, những tình huống như vậy không phải là hiếm.
Đánh giá chi tiết bởi: Khuê Anh Hoàng - MytourBook
Hình ảnh: Thanh Trúc - MytourBook