
Dù ngắn ngủi, cái định mệnh ấy đã đem đi bao nước mắt của những trái tim lãng mạn - Những Cây Cầu Ở Quận Madison của Robert James Waller là câu chuyện bay bổng về tình yêu chân thành giữa hai tâm hồn lạc lõng bất chợt va vào nhau mà bùng cháy. Chủ đề về mối quan hệ ngoài luồng sai trái nhưng cay đắng này không khó để làm xúc động những độc giả hiếu kỳ bằng sự kịch tính, khiến tiểu thuyết này nằm ở vị trí hàng đầu trên bảng xếp hạng sách bán chạy của New York Times suốt ba năm, trở thành một trong những cuốn sách được đọc nhiều nhất thế kỷ 20.
Bức tranh được vẽ bằng bút của một người xa lạ lấy danh nghĩa là một nhà văn lấy cảm hứng từ câu chuyện gia đình của hai người bạn; dù buồn bã, họ mong muốn câu chuyện giữa mẹ mình với một người đàn ông khác sẽ chạm đến trái tim người đọc, vì dù tình yêu này là tội lỗi thì sự mê luyến mù quáng vẫn xứng đáng được lắng nghe. Người kể chuyện đồng ý, tâm huyết thực hiện nghiên cứu sâu rộng nguồn cội của mối tình này, anh ta cất công điều tra danh phận gốc gác, nói không quá là cả cuộc đời của hai nhân vật chính, để rồi khám phá một câu chuyện lãng mạn mãnh liệt đến nỗi sợ rằng người ngoài sẽ chỉ coi đây là câu chuyện phiếm. Ngay từ trang đầu, người kể chuyện đã nhấn mạnh rằng độc giả cần giữ một tâm trí cởi mở và phiêu lưu để có thể đón nhận hết nét đẹp của tác phẩm này.
Nhân vật chính đầu tiên xuất hiện với tên Robert Kincaid, người đàn ông phiêu lưu cô đơn này mang trong mình những ước mơ không thể nói thành lời. Ngay từ khi còn nhỏ, Robert đã tỏ ra đặc biệt thông minh; các giáo viên dễ dàng nhận ra cậu bé sắc sảo nhạy cảm đến đâu nhưng bản tính trầm lặng lẻn lỏi khiến cậu trở nên khó gần. Robert thường chơi một mình và dường như không cần bạn đồng hành, cậu gần như tách biệt khỏi vòng quay của xã hội. Dù tài năng nhưng anh gặp nhiều sóng gió; ở tuổi 18, cha Robert qua đời và vì nghèo khó, anh không thể học tiếp ở Đại học. Với cuộc Đại suy thoái đang diễn ra tại thời điểm đó, không có nhiều lựa chọn cho một người đàn ông trẻ phải nuôi mẹ mình, Robert quyết định tham gia quân đội để chiến đấu trong Thế chiến thứ hai. Việc trở thành trợ lý của một nhiếp ảnh gia trên hiện trường đã giúp anh phát hiện niềm đam mê của cuộc đời mình, Robert ngay lập tức coi nghệ thuật nhiếp ảnh là điều đáng để hy sinh toàn bộ thời gian của mình.
Với tài năng này, anh đạt được một số thành tựu khiêm tốn, trước hết là làm trợ lý cho một nhiếp ảnh gia nổi tiếng tại New York, được quen biết với một vài người mẫu xinh đẹp nhưng rồi mối tình nào cũng đổ vỡ. Vài năm sau, Robert Kincaid kết hôn với Marion nhưng tình yêu này dần đi vào bế tắc khi anh trở thành nhiếp ảnh gia cho National Geographic, và như một dự báo không thể cứu vãn, ngọn lửa tình yêu giữa hai người họ tắt trong năm năm, để lại cho Robert vô vàn băn khoăn về con người mình.
“Trong anh chứa đựng một người mà em không đủ tài năng để phát hiện, và cũng không đủ mạnh mẽ để tiếp cận. Thỉnh thoảng em cảm thấy như anh đã ở đây từ lâu rồi, lâu hơn cả một đời, ở những nơi xa xôi không ai có thể ước mơ tới. Anh làm em sợ, mặc dù anh luôn nhẹ nhàng với em. Nếu em không kiềm chế được bản thân, em sẽ cảm thấy như mình đang mất đi bản thân mà không thể lấy lại được.”
Nhân vật chính thứ hai là Francesca Johnson - một giáo viên trẻ tại Naples, Ý. Cuộc đời người phụ nữ này luôn khao khát được yêu thương và kết hôn, nhưng đáng tiếc mối tình ở Ý của cô bị ba mẹ phản đối quyết liệt, và cô cũng dần nhận ra việc tìm kiếm một người đàn ông để gắn bó cả đời trong thời chiến là sự lựa chọn vô cùng hạn chế. Định mệnh dẫn dắt cô đến Hoa Kỳ khi cô gặp người lính Mỹ Richard Johnson, và mặc dù cô kết hôn với anh và chuyển đến vùng nông thôn ở Madison County, bang Iowa, nhưng cô vẫn sống trong nỗi băn khoăn lạc lối về cuộc sống của mình. Mặc dù có hai đứa con và tình cảm của Robert dành cho Francesca rất chân thành, thực tế và ấm áp, nhưng đó không phải là điều Francesca mong muốn. Một tình yêu sâu sắc và đa dạng mà trái tim Francesca khao khát bây giờ lại bị nát bởi từng cơn sóng của đau khổ. Francesca tiếp tục tồn tại hàng ngày như một cỗ máy được lập trình sẵn, nhạt nhẽo và buồn tẻ, mọi cảm xúc trong niềm tin tình yêu thuần khiết của cô giờ đây đã đóng băng; mặc dù nàng ở lại và hoàn thành trách nhiệm của một người vợ - người mẹ, nhưng trái tim vẫn đập sẵn sàng chờ đợi một ngọn lửa mới sưởi ấm tâm hồn đam mê này.
“Anh biết, em có những ước mơ khác, và anh rất tiếc vì không thể mang lại cho em giấc mơ đó.”
Sau khi ly hôn, Robert Kincaid 52 tuổi cô đơn tìm thấy niềm an ủi trong nghề nhiếp ảnh, nhưng không ai có thể ngờ rằng công việc này sẽ làm thay đổi cuộc đời anh. Năm 1965, ông lái chiếc xe bán tải cũ từ nhà ở bang Washington đến Iowa để chụp bộ sưu tập những cây cầu có mái che nổi tiếng cho National Geographic. Trong suốt chuyến đi, anh tìm thấy sáu trong số các cây cầu đó, nhưng gặp khó khăn trong việc xác định vị trí của cây cầu thứ bảy - Cầu Roseman, mà như một trò đùa của số phận, trốn tránh anh. Bế tắc, Robert dừng lại ở một trang trại để hỏi đường và gặp Francesca Johnson, một bà nội trợ trung niên đã từng sở hữu nét đẹp quyến rũ đơn độc một mình cả tuần trong khi chồng con đi dự hội chợ của bang. Mặc dù cuộc hôn nhân của Francesca vẫn bền vững nhưng không có tình yêu, nhưng từ lúc nàng bắt gặp những ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt của người đàn ông cao lớn xa lạ Robert; một điều gì đó đã thúc giục linh cảm nhạy cảm của Francesca và cô đề xuất được tự mình chỉ dẫn anh đến cây cầu.
Dường như đó là định mệnh khi cả hai đã gặp nhau vào những thời điểm dễ tổn thương và thiếu thốn trong cuộc đời. Hai tâm hồn lạc lõng bùng cháy hòa quyện vào nhau và không chỉ về thể xác; họ tìm thấy cầu Roseman và quay trở về trang trại, nơi Francesca mời Robert ăn tối, và trong những khoảnh khắc hiếm hoi đó, họ không chỉ được sống lại mà còn thưởng thức không khí ấm áp và thân mật. Vào buổi sáng hôm sau, Robert bắt đầu hành trình của mình để hoàn thành nhiệm vụ nhưng lại mê mải trong mối tình không ranh giới khi đọc được lời mời của Francesca mời trở lại. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, người phụ nữ 45 tuổi cảm thấy như được hồi sinh, nét đẹp thanh lịch của nàng bắt đầu trỗi dậy, và khi người phụ nữ hồi sinh niềm vui, họ trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết. Trong sự choáng váng ngưỡng mộ hình bóng người phụ nữ kiêu sa khoác lên mình bộ váy lộng lẫy trang sức, Robert Kincaid nhận ra rằng mình đang yêu, và Francesca cũng mang trong mình tình yêu tương tự như vậy.
Những gì đã diễn ra trong bốn ngày ấy: từng khoảnh khắc, từng ánh mắt, từng lời nói, từng hành động, từng nụ hôn, từng cử chỉ chạm vào cơ thể... tất cả đều ghi lại những kỷ niệm sâu sắc trong suốt 22 năm sống cuộc đời riêng biệt của họ. Họ dành vài ngày ngắn ngủi bên nhau, trò chuyện hoặc tận hưởng tình ái; Robert thú nhận nỗi lo lắng của mình, rằng anh là một trong những người đàn ông cuối cùng, một chú chó sắp chết được xã hội hiện đại bỏ quên...

Mặc dù mới quen nhau nhưng hai tâm hồn đồng điệu này đã hòa mình vào nhau một cách mãnh liệt, như thể đây là một kết nối đặc biệt và hiếm có. Họ dành cho nhau bốn ngày đẹp nhất cuộc đời, nhưng khi gia đình Johnson chuẩn bị trở về, sự xuất hiện của chồng Francesca đã đặt ra những khó khăn cho mối quan hệ mới bắt đầu và sẵn sàng quyết định số phận của họ; Robert cầu xin cô chạy đi cùng anh, và mặc dù trái tim cô đã thuộc về anh, Francesca không thể từ chối trách nhiệm của mình với gia đình.
Bị từ chối, Robert rời đi với nước mắt chảy dài. Anh lái xe đi trước khi chồng của Francesca trở về, và đó là lần cuối cùng họ gặp nhau. Vài ngày sau đó, khi đi qua làng với chồng, Francesca bất ngờ thấy Robert lái xe ra khỏi thị trấn. Những giây cuối cùng nhìn thấy anh diễn ra ngắn ngủi nhưng đậm đà như một cuốn sổ nhật ký, cô lao vào ôm anh nhưng không thể kìm nén nước mắt, để lại rất nhiều hỗn loạn khó giải thích với chồng.
“Anh có điều muốn nói, một điều duy nhất; anh sẽ không bao giờ nói lần thứ hai, với bất kỳ ai, và anh muốn em nhớ: Trong thế giới rối ren này, điều chắc chắn nhất mà chúng ta có chỉ đến một lần và không bao giờ lặp lại, dù em sống bao nhiêu kiếp.”
Cả hai để lại di sản về tình yêu và sự hy sinh. Robert và Francesca không bao giờ ngừng yêu nhau; tình yêu họ chia sẻ trong vài ngày đó thật mạnh mẽ, chân thành và đủ để tồn tại suốt đời. Sau đó, Francesca nhận được một gói từ Robert, bao gồm một bài báo về cây cầu với những bức ảnh của anh và những bức ảnh anh chụp cô, nhưng sau đó để bảo vệ sự riêng tư, anh không liên lạc nữa. Nhiều năm sau, sau khi chồng Francesca qua đời, cô tìm kiếm Robert nhưng không thành công. Năm 1982, cô nhận được một gói từ gia sản của Robert - anh đã qua đời, tro cốt của anh được rải ở Cầu Roseman (nơi tình yêu của họ bắt đầu) - kèm theo một bức thư ngắn. Francesca sau đó viết về tình yêu của họ; sau khi cô mất, con cái phát hiện ra những nhật ký, máy ảnh và vật lưu niệm cùng với bức thư của mẹ, lúc đó họ phát hiện ra một cuộc đời rực rỡ và đầy ý nghĩa mà mẹ họ đã giữ kín suốt nhiều năm.
Những Cây Cầu Ở Quận Madison là một câu chuyện tình yêu đơn giản nhưng đầy xót xa và nhạy cảm, không hống hách hay sến súa, nhưng cũng không thiếu đi sức hút. Lời kể dù đến từ một người lạ lẫm nhưng mang theo sự ấm áp và thông cảm, thơ mộng nhưng sâu lắng và nồng nàn. Mỗi từ ngữ đều được chọn lựa kỹ càng và tinh tế, nếu người đọc chú ý, họ sẽ nhận ra những biểu tượng ẩn sau một vài từ ngữ. Tác giả Waller đã hoàn toàn điều khiển được cốt truyện mà mình tạo ra: một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nhưng chân thành; có thể so sánh Những Cây Cầu Ở Quận Madison với một câu nói trong tác phẩm, như giai điệu mà người bạn của Robert đã sáng tác cho anh sau khi nghe câu chuyện về Francesca:
“Tôi muốn nó đơn giản, tao nhã. Những thứ phức tạp thường được tạo ra một cách dễ dàng. Sự đơn giản mới thực sự là thách thức với sự sáng tạo.”
Cuốn tiểu thuyết này thực sự là sự kết hợp hoàn hảo giữa lãng mạn cấm đoán, vẻ đẹp huyền bí và nỗi đau thâm sâu. Tác phẩm đã gây ra nhiều tranh cãi giữa các độc giả sách, điều đó là dễ hiểu, vì nhân vật chính Francesca đang có một mối tình ngoại tình! Có người coi đây là sự thức tỉnh muộn của tình yêu đích thực, nhưng không phải ai cũng đồng cảm với mối quan hệ sai trái này. Tôi không tán thành sự thiếu trung thành, nhưng để cảm nhận được sắc màu của cảm xúc trong tác phẩm, tôi tạm chấp nhận tình yêu thuần khiết đó.

Để hiểu sâu hơn về cốt truyện gây tranh cãi như thế này, người đọc cần tự hỏi: Bạn đã từng cảm thấy như vậy chưa? Khoảnh khắc mà một tia sáng bất ngờ làm thay đổi cả tâm trí và trái tim bạn cảm thấy như có một sức mạnh kỳ diệu thay đổi mọi thứ? Sau đó nhận ra bạn sẽ cam kết sống cùng một người suốt phần đời còn lại và cái giá phải trả là gì? Ít người trẻ suy nghĩ về điều này, nhưng sau một thời gian, họ sẽ quay lại với những kỷ niệm xưa cũ. Đó là một cảm giác đáng sợ nhưng tuyệt vời, và cuốn sách này chân thực thể hiện rằng tình yêu có thể mạnh mẽ đến đâu.
Lời kết
Cây Cầu Ở Quận Madison là một tác phẩm văn học đầy mê hoặc, không dành cho những ai muốn sống trong sự an toàn của những quan điểm cũ. Đó là một cuốn sách dành cho những ai dũng cảm đối diện với những cảm xúc sâu thẳm về tình yêu. Hãy đọc nó nếu bạn tin rằng tình yêu có thể làm thay đổi mọi thứ, kể cả bản thân mình. Đó là thông điệp sâu sắc mà tác giả muốn gửi gắm qua câu chuyện này!
Đánh giá chi tiết từ Diệu Anh - MytourBook.