Tài liệu này giúp cho học sinh lớp 8 có thêm nguồn tư liệu tham khảo, rèn thêm kĩ năng sắp xếp các sự kiện một cách logic, chặt chẽ và đầy đủ để phần tóm tắt trở nên thuyết phục hơn.
Tóm tắt văn bản Hai cây phong - Mẫu 1
Nằm bên dưới chân núi, làng Ku-ku-rêu nằm trên một cao nguyên, phía dưới là thung lũng Vàng. Ở phía trên của làng, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn, hai cây phong tráng lệ như những ngọn hải đăng trên núi, như biểu tượng của âm thanh riêng, như tâm hồn riêng của làng.
Vào năm cuối cấp, các em nhỏ chạy nô nức đến đó phá tổ của chim, leo lên hai cây phong cao vút để chiêm ngưỡng những vùng đất chưa từng biết và những con sông chưa từng nghe kể.
Thuở ấy, nhân vật 'tôi' chỉ cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ với hai cây phong, tìm đến chúng để lắng nghe âm thanh kỳ diệu, nhớ lại những kí ức đẹp của tuổi thơ, và 'tôi' cũng không biết tại sao nơi đó lại được gọi là 'Trường Đuy-sen'.
Tình yêu thương đặc biệt đối với hai cây phong của 'tôi', của 'chúng tôi', của người dân làng Ku-ku-rêu đã khiến chúng ta trân trọng vì hai cây phong đó liên quan đến câu chuyện về một con người tốt, một người thầy không có bằng cấp nhưng đã nâng niu ước mơ, hy vọng cho những đứa trẻ của mình.
Tóm tắt văn bản Hai cây phong - Mẫu 2
Ở phía trên làng tôi, có hai cây phong lớn, chúng được xem như hai tòa đài trên đỉnh núi và là biểu tượng của làng. Do đó, mỗi khi về quê, tôi thường lên đồi để ngắm nhìn hai cây phong. Trong tâm trạng của tôi, cây phong có giọng nói riêng, tinh thần riêng, chứa đựng những lời ca nhẹ nhàng, nó chứa đựng tình cảm và tính cách của con người. Mỗi khi hè đến, chúng tôi thường mời nhau lên những cành cây cao để bắt chim và nhìn ra xa để khám phá thế giới xung quanh. Chuồng ngựa trên nông trại, bãi cỏ hoang vu, dòng sông lấp lánh, những miền đất bí ẩn,... Và nhớ về người đã trồng hai cây phong.
Tóm tắt văn bản Hai cây phong - Mẫu 3
Làng Ku-ku-rêu nằm dọc theo chân núi. Ở phía trên làng, giữa một ngọn đồi, từ lâu đã có hai cây phong lớn. Hai cây phong to lớn như những tháp đèn trên núi, là biểu tượng của âm nhạc riêng, là tâm hồn của làng.
Vào năm cuối cấp, các em nhỏ chạy nô nức đến đó phá tổ của chim, leo lên hai cây phong cao vút để chiêm ngưỡng những vùng đất chưa từng biết và những con sông chưa từng nghe kể.
Thuở ấy, nhân vật 'tôi' chỉ cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ với hai cây phong được gọi là 'Trường Đuy-sen', kỷ niệm về tuổi thơ mà 'tôi' đã dành cho chúng.