Cô bé bán diêm là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn An-đéc-xen. Tài liệu Tóm tắt truyện Cô bé bán diêm sẽ giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về nội dung chính của tác phẩm này.
Hãy đồng hành cùng xem qua 27 mẫu tóm tắt mà Mytour đã cung cấp để hiểu sâu hơn về tác phẩm. Nội dung chi tiết đã được chúng tôi cung cấp ngay dưới đây.
Tóm tắt ngắn gọn truyện Cô bé bán diêm
Mẫu số 1
Đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Bà nội vừa qua đời. Cô bé sống với người bố độc ác. Lạnh lùng và đói bụng, cô bé ngồi gần tường, quẹt que diêm để sưởi ấm. Một chiếc lò sưởi xuất hiện giúp cô bé không bị lạnh. Cô bé tiếp tục quẹt diêm, xuất hiện bàn ăn đầy đủ, cây thông Nô-en và thậm chí là bà nội. Nhưng khi diêm tắt, mọi thứ biến mất. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy cô bé đã qua đời vì rét.
Mẫu số 2
Đêm giao thừa lạnh buốt, một cô bé phải đi bán diêm. Nhưng không ai quan tâm đến em. Đói và rét, nhưng em không dám về nhà vì sợ bố đánh. Đốt diêm để sưởi ấm, nhưng mọi thứ chỉ là ảo giác. Sáng hôm sau, người ta phát hiện em đã qua đời vì lạnh.
Mẫu số 3
Vào đêm giao thừa lạnh buốt, một cô bé phải đi bán diêm. Em không dám về nhà vì sợ bố sẽ đánh nếu không bán được. Ngồi gần tường, quẹt diêm để sưởi ấm. Lò sưởi, bàn ăn thịnh soạn, cây thông và người bà hiện ra. Nhưng mọi thứ nhanh chóng tan biến. Cô bé đốt hết diêm để gặp lại bà và đi cùng bà đến nơi hạnh phúc. Sáng sớm hôm sau, người ta tìm thấy cô bé đã qua đời ở một nơi lạnh giá.
Mẫu số 4
Câu chuyện kể về một cô bé mồ côi mẹ, sống với ông bố nghiêm khắc và phải đi bán diêm để kiếm sống. Trời lạnh buốt, nhưng em vẫn không bán được diêm và không dám về nhà. Đốt diêm để sưởi ấm, mỗi que cháy là một ước mơ hiện ra và khi que cuối cùng tắt là lúc em ra đi. Ngày đầu năm, mọi người tìm thấy em đã lìa đời với nụ cười trên môi.
Mẫu số 5
Trong đêm cuối năm, một em bé bán diêm đầu trần, chân đất. Không ai quan tâm đến cô bé khổng lồ. Em tìm một góc khuất, hai bức tường để ngồi nghỉ. Vì lạnh quá, em đã đốt các que diêm và thấy ảo ảnh hiện ra: lò sưởi, bàn ăn, cây thông Nô-en và cả bà em. Em đốt hết diêm và đi cùng bà lên thiên đường.
Mẫu số 6
Đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Em không dám về nhà vì sợ bố mắng. Vì lạnh quá, em đã đốt diêm để sưởi ấm. Mỗi que đốt là một ước mơ hiện ra và khi que cuối cùng tắt là lúc em lìa đời.
Mẫu số 7
Câu chuyện kể về một cô bé bán diêm trong đêm giao thừa. Cô bé có hoàn cảnh khó khăn, mẹ và bà đều đã mất, sống với người bố độc ác trong căn nhà tồi tàn. Lạnh quá, không thể tiếp tục đi nữa, em ngồi vào xó nhỏ giữa hai bức tường. Em quẹt diêm để sưởi ấm và thấy những mơ ước xuất hiện trong đầu. Khi quẹt que diêm thứ tư, người bà hiền từ hiện lên. Em cầu xin bà dẫn em đi cùng. Cuối cùng, hai bà cháu cùng bay lên thiên đường nơi mẹ đang chờ đợi.
Mẫu số 8
Trong đêm giao thừa lạnh cóng, có một cô bé bán diêm đang cố bán những bao diêm vì cả ngày chưa bán được bao diêm nào. Em không dám về nhà sợ bố đánh. Em ngồi nép vào góc tường em rút những que diêm trong bao ra để sưởi ấm. Quẹt que diêm thứ nhất, lò sưởi hiện ra. Quẹt que diêm thứ hai, em thấy bàn ăn thịnh soạn. Quẹt que diêm thứ ba em thấy cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư, em gặp bà em. Em đã quẹt hết diêm để được nhìn thấy bà. Cuối cùng em phải chết trong giá rét.
Mẫu số 9
Cô bé bán diêm có hoàn cảnh rất nghèo khó. Mẹ mất, bà đã qua đời và em phải sống cùng người bố độc ác. Vào đêm giao thừa, trời lạnh cóng, em một mình đi bán diêm giữa đường phố vắng. Vì quá lạnh, em ngồi nép trong góc tường và quẹt que diêm để sưởi ấm. Lần lượt hiện lên lò sưởi, bàn ăn với một con ngỗng quay, cây thông Nô-en và cuối cùng là người bà. Cuối cùng, em quẹt hết số diêm còn lại để mong được gặp bà. Sáng hôm sau, người ta thấy em đã chết trong lạnh giá.
Mẫu số 10
Cô bé bán diêm có một cuộc sống khó khăn, đáng thương. Em phải đi bán diêm để kiếm tiền cho cha vào đêm Giáng sinh lạnh giá. Vì muốn sưởi ấm, em quả quýt quẹt diêm và tưởng tượng ra một chiếc lò sưởi ấm áp. Quẹt que diêm thứ hai, em thấy một bàn ăn phong phú. Quẹt que diêm thứ ba, là cây thông Nô-en. Khi quẹt que diêm cuối cùng, em gặp bà và muốn giữ bà ở lại. Cuối cùng, bà dẫn em lên Thiên đàng. Cô bé đáng thương đã ra đi trong đêm lạnh cuối năm.
Mẫu số 11
Trong đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Suốt ngày, em không bán được bao diêm nào. Em không dám về nhà vì sợ bố mắng. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào góc tường rồi quẹt diêm để sưởi ấm. Quẹt que diêm thứ nhất, lò sưởi xuất hiện. Quẹt que diêm thứ hai, một bàn ăn phong phú hiện ra. Rồi quẹt que diêm thứ ba, cây thông Nô-en xuất hiện. Quẹt que diêm cuối cùng, em gặp bà nội. Sáng hôm sau, cô bé bán diêm đã ra đi trong giá rét.
Mẫu số 12
Trong đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Em không dám về nhà vì sợ bố đánh. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào góc tường rồi quẹt diêm để sưởi ấm. Quẹt que diêm thứ nhất, em cảm nhận được sự ấm áp như khi ngồi bên lò sưởi. Quẹt que diêm thứ hai, em thấy một bàn ăn phong phú xuất hiện. Rồi em quẹt que diêm thứ ba và thấy cây thông Nô-en. Quẹt que diêm cuối cùng: Bà nội hiền từ của em hiện lên đẹp đẽ, gần gũi và hạnh phúc. Những ảo ảnh đó nhanh chóng tan biến sau khi que diêm tắt. Em vội quẹt hết diêm để giữ bà lại. Cô bé đã ra đi trong giá rét khi mơ bay cùng bà.
Mẫu số 13
Trong đêm lạnh rét tuyết phủ, có một em bé bán diêm đi giữa bóng tối, mong bán được diêm. Nhưng không ai quan tâm đến cô bé tội nghiệp. Em tìm một góc khuất, có hai bức tường để ngồi nghỉ. Vì quá lạnh, em đã đốt các que diêm, lần lượt hiện ra lò sưởi, bàn ăn, cây thông Nô-en và người bà nhân hậu. Em quẹt hết số diêm còn lại để mong được gặp bà. Đến sáng hôm sau, người ta thấy em đã chết đông lạnh ở một góc tường.
Mẫu số 14
Vào một đêm giao thừa tuyết rơi, một cô bé phải đi bán diêm. Em cố tìm nơi nhiều người qua lại để bán diêm, nhưng mọi người chẳng quan tâm đến em, họ vội vã về nhà để tránh cái lạnh ghê người. Vừa đói, vừa rét, nhưng không thể trở về khi không bán được bao diêm nào vì em sợ bố đánh. Mệt mỏi, em ngồi tựa vào góc tường cạnh ngôi nhà sáng rực ánh đèn có mùi ngỗng quay thơm nức. Em lần lượt đốt các que diêm để sưởi ấm. Lò sưởi, bàn ăn thịnh soạn, cây thông và bà hiện ra. Sáng hôm sau, người ta thấy em bé đã chết đóng băng.
Mẫu số 15
Đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Vừa đói, vừa rét nhưng em không thể về nhà vì sợ bố đánh. Em ngồi thu mình vào một góc tường và lần lượt đốt các que diêm để sửa ấm. Nào lò sửa, bàn ăn thịnh soạn, cây thông và bà hiện ra. Em liền đốt hết số diêm còn lại mong được gặp bà. Sáng hôm sau, người ta thấy em bé đã chết cóng.
Tóm tắt Cô bé bán diêm chi tiết
Mẫu số 1
Truyện kể về cô bé bán diêm. Trong đêm giao thừa rét buốt, em phải đi bán diêm. Vì em chưa bán được bao diêm nào, về sợ bố mắng. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào một góc tường rồi khẽ quẹt một que diêm để sưởi ấm. Khi em quẹt que diêm thứ nhất, hiện ra trước mắt em một cái lò sưởi ấm áp. Que diêm thứ hai là một bàn ăn thịnh soạn. Rồi em quẹt que diêm thứ ba, cây thông Nô-en xuất hiện. Quẹt que diêm thứ tư, em gặp người bà nội mà em hết mực yêu quý. Trong em ngập tràn niềm hạnh phúc. Nhưng ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Sáng hôm sau, người ta thấy xác của em ở trên đường phố giá rét.
Mẫu số 2
Cô bé bán diêm sống trong một gia đình rất nghèo khổ. Vào một ngày cuối năm, cô không bán được que diêm nào. Cô không dám về nhà vì sợ cha đánh. Đêm giao thừa trời giá rét, cô ngồi nép vào góc tường giữa hai ngôi nhà. Đêm càng lạnh giá, cô quẹt que diêm để sưởi ấm. Mỗi lần quẹt que diêm cháy sáng là một mộng tưởng đến với cô. Lần thứ nhất, cô thấy lò sưởi; lần thứ hai cô thấy bàn ăn và con ngỗng quay; lần thứ ba cô thấy cây thông Nô-en cùng những ngọn nến; lần thứ tư cô thấy bà hiện về, lần thứ năm cô thấy mình cùng bà bay lên trời. Buổi sáng đầu năm, người ta thấy một em bé ngồi giữa những bao diêm trong đó có một bao diêm đốt hết nhẵn. Người ta bảo cô bé đã chết nhưng đôi má vẫn ửng hồng và đôi môi cô đang mỉm cười.
Mẫu số 3
Truyện kể về số phận đáng thương của cô bé bán diêm đã chết trong đêm giao thừa. Trước đây, cô bé từng có một gia đình thật hạnh phúc. Thế nhưng, hạnh phúc ấy chẳng kéo dài bao lâu. Mẹ mất sớm, bà cũng bỏ em mà đi. Gia đình sa sút, em phải sống một mình với người cha nghiện ngập và tàn bạo. Nơi em ở là một căn gác xép tồi tàn, ẩm thấp và dơ bẩn. Hằng ngày em đi bán diêm để kiếm sống. Số tiền có được đều bị người cha lấy mất để uống rượu. Ngày nào không có tiền mang về, em bị cha đánh đập thậm tệ khiến em sợ lắm, nhiều lúc không dám về nhà. trông đêm giao thừa năm ấy, khi tất cả mọi người đều trở về quây quần bên gia đình đón đợi giao thừa thì em vẫn còn lag thang trên hè phố, mong ai đó mua giúp em bởi cả ngày em chưa bán được bao diêm nào. Đơn độc, em tìm một góc khuất, nép mình tránh rét. Quá lạnh, em lấy hết can đảm quẹt những que diêm để sưởi ấm. Ánh sáng chói lóa của que diêm đưa em vào những mộng tưởng tuyệt đẹp của những ngày hạnh phúc bên người bà hiền hậu, làm vơi đi cái rét, cái đói, nỗi cô đơn cùng cực. Sáng hôm sau, người ta thấy em đã chết, hai má vẫn còn ửng hồng, khuôn mặt rạng rỡ, đôi môi mỉm cười bên cạnh những hộp diêm đã đốt cháy hết.
Mẫu số 4
Cô bé bán diêm vốn sống trong một gia đình hạnh phúc và ấm áp. Nhưng khi bà mất, gia sản tiêu tán, em phải đến sống trong khu ổ chuột và đi bán diêm hằng ngày để kiếm sống. Đêm giao thừa, khi mọi người ai cũng vui vẻ thì em vẫn phải đi bán. Lạnh quá, em ngồi trong một góc tường nhỏ. Để sưởi ấm, em đốt que diêm đầu tiên. Em thấy một lò sưởi ấm áp. Nhưng khi đưa tay ra sưởi thì lò sưởi chợt biến mất. Em đốt que diêm thứ hai, một bàn ăn thịnh soạn hiện ra. Nhưng khi con ngỗng quay với phuốc-sét đang tiến lại về phía em thì que diêm tắt, tất cả lại biến mất. Que diêm thứ 3, em thấy một cây thông Nô-en to lớn và lộng lẫy. Nhưng rồi một cơn gió thổi qua, cây que diêm cũng tắt. Lần thứ 4, em thấy bà em. Bà em thật đẹp. Vì không muốn mất bà, em đã quẹt hết tất cả các que diêm còn lại. Bà và em cùng bay lên trời. Sáng hôm sau, khi mọi người thấy một cô bé đáng yêu đã chết bên cạnh những que diêm, họ tự nhủ “Chắc là nó muốn sưởi cho ấm”. Nhưng đâu ai biết đc những điều kì diệu mà em đã thấy vào cái đêm kì diệu ấy.
Mẫu số 5
Đêm giao thừa, trời rét mướt, một em bé đầu trần, chân đất phải đi bán diêm. Không ai mua cho em lấy một bao hay bố thí cho em một đồng nào. Vừa đói, vừa rét nhưng em không dám về nhà vì sợ bố đánh. Em đã mồ côi mẹ và mất đi người thân yêu em nhất là bà nội. Em ngồi nép vào tường giữa hai ngôi nhà. Đêm giao thừa càng lạnh giá, em liền đánh liều quẹt một que diêm. Bỗng chiếc lò sưởi hiện ra. Diêm tắt, lò sưởi biến mất. Quẹt que diêm thứ hai, em thấy một bàn ăn thịnh soạn và một con ngỗng quay đang tiến về phía em. Diêm tắt, bàn ăn và con ngỗng biến mất. Em quẹt que diêm thứ ba, cây thông Nô-en hiện ra. Diêm tắt, cây thông Nô-en biến mất. Quẹt que diêm thứ tư: bà nội em hiện lên. Sợ diêm tắt, em vội quẹt hết diêm trong bao để được gặp bà. Buổi sáng đầu năm, người ta thấy một em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Người ta bảo chắc cô bé chết vì rét nhưng đôi má vẫn ửng hồng và đôi môi đang mỉm cười. Không ai biết cái điều kì diệu mà em đã thấy trong đêm giao thừa.
Mẫu số 6
Truyện kể về một cô bé nghèo khổ mồ côi mẹ, sống với một người cha đọc ác. Cô bé phải đi bán diêm đem tiền về cho cha nếu không sẽ bị đánh. Đêm cuối năm, ngoài trời lạnh cóng, cô bé đi chân đất vì một chiếc giày đã bị xe ngựa cán qua và chiếc còn lại bị một thằng bé xấu tính ném mất nhưng lại không dám về nhà vì chưa bán được que diêm nào. Cô bé ngồi nép vào một góc tường giữa hai căn nhà để mong giữ chút hơi ấm rồi đánh liều quẹt diêm để sưởi ấm. Que thứ nhất quẹt lên, lò sưởi hiện ra. Que thứ hai quẹt lên, bàn ăn và con ngỗng quay trước mắt. Que thứ ba quẹt lên, cây thông Nô-en hiện ra. Và que diêm thứ tư mang hình ảnh của người bà hiền từ hiện về. Nhưng mọi thứ tan biến khi que diêm tắt và cô bé đã chết cóng. Ngày đầu năm đường phố hiện lên hình ảnh một thiên thần với nụ cười trên môi nằm trên tuyết trắng. Cô bé đã lên thiên đàng cùng với bà của mình.
Mẫu số 7
Trong đêm giao thừa rét mướt, một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói nhưng phải đi bán diêm. Cô bé ấy đã mồ côi mẹ và ngay cả bà nội - người yêu thương em nhất cũng đã qua đời. Em không dám về nhà vì sợ bố sẽ đánh em. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào một góc tường rồi khẽ quẹt một que diêm để sưởi ấm. Que diêm thứ nhất cho em có cảm giác ấm áp như ngồi bên lò sưởi. Em vội quẹt que diêm thứ hai, một bàn ăn thịnh soạn hiện lên. Đến quẹt que diêm thứ ba thì một cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư được thắp lên, lần này là bà nội với khuôn mặt hiền từ hiện ra. Những ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Cuối cùng, cô bé bán diêm đã chết rét trong đêm giao thừa lạnh giá.
Mẫu số 8
Trong đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Cô bé mồ côi mẹ, bà nội mới qua đời. Em sống cùng với người bố độc ác. Nếu không có tiền đem về, em sẽ bị bố đánh. Những vị khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em, chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Vì quá đói và lạnh, em ngồi nép vào góc tường rồi đốt một que diêm để sửa ấm. Que diêm thứ nhất cho em có cảm giác ấm áp như ngồi bên lò sưởi. Em vội quẹt que diêm thứ hai, một bàn ăn thịnh soạn hiện lên. Đến quẹt que diêm thứ ba thì một cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư được thắp lên, lần này là bà nội với khuôn mặt hiền từ hiện ra. Những ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Cuối cùng, cô bé bán diêm đã chết rét trong đêm giao thừa lạnh giá.
Mẫu số 9
Trong đêm giao thừa rét mướt, một cô bé đầu trần, chân đi đất, bụng đói nhưng phải đi bán diêm. Cô bé ấy đã mồ côi mẹ và ngay cả bà nội - người yêu thương em nhất cũng đã qua đời. Em không dám về nhà vì sợ bố sẽ đánh em. Vừa lạnh vừa đói, cô bé ngồi nép vào một góc tường rồi khẽ quẹt một que diêm để sưởi ấm. Que diêm thứ nhất cho em có cảm giác ấm áp như ngồi bên lò sưởi. Em vội quẹt que diêm thứ hai, một bàn ăn thịnh soạn hiện lên. Đến quẹt que diêm thứ ba thì một cây thông Nô-en. Quẹt que diêm thứ tư được thắp lên, lần này là bà nội với khuôn mặt hiền từ hiện ra. Những ảo ảnh đó nhanh chóng tan đi sau sự vụt tắt của que diêm. Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm để mong níu bà nội lại. Cuối cùng, cô bé bán diêm đã chết rét trong đêm giao thừa lạnh giá.
Mẫu số 10
Trong đêm giao thừa lạnh giá, một cô bé vẫn phải đi bán diêm. Bà nội, người yêu thương em nhất đã qua đời. Em lo sợ bị bố đánh nếu không bán được bao diêm nào nên không dám về nhà. Đói rét, cô bé ngồi nép vào góc tường và quẹt que diêm để sưởi ấm. Cô bé thấy lần lượt lò sưởi, một bàn đầy thức ăn, cây thông Nô-en và cả bà nội. Nhưng khi que diêm tắt, mọi thứ lại biến mất. Em quẹt hết cả bao diêm để hy vọng được gặp lại bà nội. Sáng hôm sau, người qua đường phát hiện một cô bé đã chết vì rét.
Mẫu số 11
Trong đêm giao thừa, một cô bé phải đi bán diêm. Em đã mồ côi mẹ. Bà nội - người yêu thương em nhất cũng mới qua đời. Người bố độc ác bắt em phải đi bán diêm để kiếm tiền. Mọi người đều vội vã đi qua, chẳng ai để ý đến lời chào của em, cũng chẳng ai mua diêm. Vì quá đói và lạnh, em ngồi nép vào góc tường và quẹt que diêm để sưởi ấm. Lần lượt, em thấy lò sưởi, một bàn ăn đầy đủ, cây thông Noel và bà nội hiện về. Nhưng khi que diêm tắt, mọi ảo ảnh tan biến. Sáng hôm sau, mọi người thấy cô bé đã chết vì rét nơi xó tường.
Tóm tắt truyện Cô bé bán diêm bằng tiếng Anh
Đúng là lạnh đến ghê gớm. Tuyết rơi phủ kín khắp và trời đã gần như tối. Buổi tối ấy, buổi tối cuối cùng của năm. Trong cái lạnh lẽo và u ám, một cô bé nghèo, không đội mũ không mang giày, đang bước đi trên những con đường. Khi cô bé rời khỏi nhà, cô đã mang theo đôi dép nhưng nó có ích gì chăng? Chúng rất lớn, quá lớn so với cỡ chân của cô, vì chúng thuộc về mẹ cô. Cô bé đã mất đôi dép đó khi băng qua đường, nơi mà hai chiếc xe ngựa lao vụt qua rất nhanh. Một chiếc dép cô không tìm lại được, và một thiếu niên đã chạy mất điếc với chiếc còn lại, nói rằng sau này khi có con của mình, anh ta có thể dùng nó làm cũi. Và vì vậy, cô bé đi bộ trên đôi chân trần, chúng đã đỏ và xanh da trời vì lạnh. Trong một cái áo tạ cũ, cô bé mang theo vài gói diêm, và cô cầm một hộp diêm trong tay. Không ai đã mua diêm từ cô cả ngày, và không ai đã cho cô một xu nào.
Rùng mình vì lạnh và đói, cô bé bò đi, một hình ảnh của nỗi đau, poor little girl! Những bông tuyết rơi lên mái tóc vàng dài của cô bé, nó rủ xuống những vòng xoắn dễ thương trên cổ của cô bé. Trên tất cả các cửa sổ đều sáng lên ánh đèn, và có một mùi thơm ngon lành của gà nướng, vì đó là đêm Giao thừa. Vâng, cô bé nghĩ về điều đó!
Trong một góc được tạo ra bởi hai căn nhà, một trong số đó nhô ra hơn so với phố, cô bé ngồi xuống và co chân lại. Cô bé càng lúc càng lạnh hơn, nhưng không dám về nhà, vì cô đã không bán được diêm, không kiếm được một xu nào, và bố cô chắc chắn sẽ đánh cô. Ngoài ra, ở nhà cũng rất lạnh, vì họ chỉ có một mái nhà mà trong đó gió thổi rít ngay cả khi những khe nứt lớn nhất đã được lấp đầy bằng rơm và rỉ sét.
Bàn tay cô bé gần như tê lạnh. Ôi, một que diêm bé nhỏ có thể làm ấm cô bé nhiều lắm! Nếu cô bé chỉ có thể lấy một que diêm từ hộp và cọ nó vào tường để làm ấm bàn tay của mình. Cô bé rút ra một que. R-r-ratch! Que diêm sáng lên và cháy! Nó tạo ra một ngọn lửa ấm áp, sáng rực như một chiếc nến nhỏ, khi cô bé đặt hai bàn tay qua ngọn lửa; nhưng nó phát ra một ánh sáng lạ lùng! Thật sự, với cô bé nhỏ, như thể cô bé đang ngồi trước một chiếc bếp sắt lớn với núm đồng và một nắp đồng bóng. Lửa cháy tuyệt vời thế nào! Thật là ấm áp! Đứa trẻ vừa kéo đôi chân ra để làm ấm chúng; sau đó, ngọn lửa nhỏ tắt, bếp biến mất, và cô bé chỉ còn lại những phần còn lại của que diêm bị cháy trong tay.
Cô bé cọ que diêm khác vào tường. Nó cháy sáng, và khi ánh sáng rơi vào tường, nó trở nên trong suốt như một tấm voan mỏng, và cô bé có thể nhìn xuyên qua nó vào một căn phòng. Trên bàn, một tấm khăn trắng như tuyết được trải ra, và trên đó đặt một bộ đồ ăn trưa sáng lạn. Con ngỗng nướng thơm phức, nhồi với táo và mơ. Và điều tốt nhất là con ngỗng nhảy khỏi đĩa và bò dọc theo sàn nhà với một cây dao và một cái nĩa trong ngực, ngay tới cô bé. Sau đó, que diêm tắt, và cô chỉ có thể nhìn thấy tường dày và lạnh. Cô bé lại thắp một que diêm khác. Khi đó, cô bé đang ngồi dưới cây thông Giáng Sinh đẹp nhất. Nó lớn hơn và đẹp hơn nhiều so với cây mà cô bé đã thấy vào đêm Giáng Sinh năm ngoái qua cửa kính ở nhà của thương gia giàu có. Hàng ngàn ngọn nến cháy trên những cành cây xanh, và các bức tranh màu như những bức tranh trong cửa hàng in ấn nhìn xuống cô bé. Cô bé duỗi ra cả hai tay về phía chúng. Sau đó, que diêm tắt. Nhưng ánh sáng Giáng Sinh leo lên cao hơn. Bây giờ cô bé nhìn thấy chúng như những ngôi sao sáng trên bầu trời. Một trong số chúng rơi xuống, tạo thành một đường dài lửa.
'Bây giờ ai đó đang qua đời,' nghĩ cô bé, vì bà ngoại già của cô, người duy nhất yêu thương cô, và bây giờ đã qua đời, đã nói với cô rằng khi một ngôi sao rơi xuống, một linh hồn lên cùng Chúa.
Cô bé cọ một que diêm khác vào tường. Nó trở nên sáng sủa lại, và trong ánh sáng, bà ngoại già đứng rõ ràng và lấp lánh, tốt bụng và đẹp đẽ.
'Bà Ngoại!' cô bé kêu lên. 'Ôi, đưa cháu đi với bà! Cháu biết bà sẽ biến mất khi que diêm cháy hết. Bà sẽ tan biến như cái bếp ấm áp, con ngỗng nướng tuyệt vời và cái cây Giáng Sinh to đẹp!'
Và cô bé nhanh chóng cọ hết bó diêm, vì cô ước muốn giữ bà ngoại cùng mình. Và những que diêm cháy với một ánh sáng chói lọi đến mức nó sáng hơn cả ban ngày. Bà ngoại chưa bao giờ trở nên sang trọng và xinh đẹp như vậy. Bà ôm cô bé vào lòng, và cả hai bay lên trong ánh sáng và niềm vui trên trời cao, rất rất cao, và ở đó không có lạnh, không đói, không sợ hãi - họ ở với Chúa.
Nhưng trong góc đó, tựa vào tường, ngồi cô bé với đôi má đỏ và đôi môi mỉm cười, đóng băng chết trong buổi tối cuối cùng của năm cũ. Bình minh năm mới mọc trên một hình ảnh đáng thương. Đứa trẻ ngồi đó, cứng và lạnh, cầm những que diêm, trong đó một bó gần như cháy hết.
'Cô ấy muốn sưởi ấm cho bản thân,' mọi người nói. Không ai tưởng tượng được những điều tuyệt vời mà cô ấy đã nhìn thấy, và như thế nào cô ấy đã đi với bà ngoại già của mình vào năm mới sáng sủa.