1. Tóm tắt truyện ngắn 'Đời thừa' của Nam Cao - Phiên bản 1
Nam Cao (1917 – 1951), tên thật Trần Hữu Tri, xuất thân từ một gia đình nông dân ở làng Đại Hoàng, tổng Cao Đà, huyện Nam Sang, phủ Lí Nhân (nay là xã Hòa Hậu, huyện Lí Nhân), tỉnh Hà Nam. Ông là một cây bút nổi bật của văn học hiện thực Việt Nam. Khi bắt đầu sự nghiệp văn học, Nam Cao luôn suy tư sâu sắc về việc 'sống và viết'. Ban đầu chịu ảnh hưởng của văn học lãng mạn, ông dần nhận ra rằng phong cách này không phản ánh đúng đời sống khốn khó của người lao động. Sự nhận thức này dẫn đến một bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp của ông khi Nam Cao chuyển hướng từ văn học lãng mạn sang hiện thực chủ nghĩa. Ông không chỉ là một nhà văn hiện thực xuất sắc mà còn là một nhà nhân đạo sâu sắc, quan tâm đến đời sống tinh thần của con người, bất kể là nông dân hay trí thức. Trong các tác phẩm của Nam Cao, truyện ngắn 'Đời thừa' nổi bật như một chứng minh cho tài năng và tinh thần nhân đạo của ông. 'Đời thừa', tác phẩm đầu tiên viết và đăng báo năm 1943, phản ánh số phận của trí thức trước cách mạng. Nhân vật chính Hộ, một trí thức đam mê văn học, phải đối mặt với thực tại khắc nghiệt của cuộc sống, buộc phải từ bỏ ước mơ cá nhân để chăm lo gia đình. Sự xung đột giữa khát vọng và thực tế đẩy Hộ vào một cuộc sống bi kịch, làm rõ bức tranh hiện thực và những trăn trở của Nam Cao về số phận con người trong xã hội.
2. Tóm tắt truyện ngắn 'Đời thừa' của Nam Cao - Phiên bản 2
Hộ là một nhà văn trẻ đầy tài năng, viết lách với sự cẩn trọng và đam mê, ôm ấp những lý tưởng cao cả và hoài bão xây dựng sự nghiệp văn chương vững bậc. Khi cuộc đời đưa Hộ đến với Từ, một cô gái từng bị tình nhân phản bội, và từ đó gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng Từ, mẹ già và các đứa trẻ, Hộ dần nhận thức được giá trị thực sự của đồng tiền. Những công việc tạp nham chiếm phần lớn thời gian của Hộ, khiến anh phải viết vội vàng để kiếm sống. Hộ cảm thấy xấu hổ khi đọc lại tác phẩm của mình và tự trách mình là kẻ bất hạnh. Anh cảm thấy cuộc đời mình đã lãng phí vào việc kiếm sống, phải vất vả để nuôi con, làm anh mệt mỏi và cáu kỉnh. Nỗi lo tài chính khiến Hộ thường xuyên căng thẳng, nước mắt lưng tròng và gương mặt u sầu mỗi khi ra ngoài. Dù rất yêu thương vợ con, Hộ lại tìm đến rượu như một cách để quên đi nỗi buồn. Thói quen uống rượu dần làm thay đổi tính cách của anh. Trong cơn say, Hộ có những hành động thiếu kiểm soát, như đuổi Từ và các con ra khỏi nhà, thậm chí hành động thô bạo. Nhưng khi tỉnh rượu, Hộ lại hối hận, xin lỗi Từ và quan tâm đến các con. Hộ hứa sẽ bỏ rượu nhưng lại tiếp tục uống, và những hành vi đáng sợ lại xảy ra như trước. Tình yêu của Hộ với vợ con không thể phủ nhận. Khi Từ ốm, Hộ lo lắng, thức trắng đêm chăm sóc và tìm thuốc cho vợ. Khi trở về sau vài ngày xa, Hộ hôn hít các con và xúc động đến mức rơi nước mắt. Anh yêu thích đọc sách hơn là những món ăn ngon. Có lần, trước khi nhận tiền nhuận bút, Hộ hứa sẽ mua bánh và thịt quay cho các con, nhưng khi gặp bạn văn, anh đã tiêu hết số tiền. Say mèm trở về nhà, Hộ lại cãi vã và đuổi vợ con ra khỏi nhà giữa đêm. Sáng hôm sau, tỉnh rượu, thấy Từ xanh xao ôm con ngủ gục trên võng, Hộ cảm thấy xót xa. Anh nhìn Từ với sự ái ngại, thở dài và rơi nước mắt. Khi Từ tỉnh dậy, ôm chặt cổ chồng và khóc nức nở, nói: 'Chính em mà anh khổ…', lòng Hộ như bị xé nát. Tiếng khóc của con trẻ làm Từ vừa dỗ dành, vừa hát ru qua làn nước mắt.
'Ai khiến khói bay lên trời,'
'Khi mưa rơi xuống đất, khi người phải chia ly;'
'Ai phân chia Nam Bắc,'
'Khiến hai hàng lệ đầm đìa trên thân.'
3. Tóm tắt truyện ngắn Đời thừa của Nam Cao - Phiên bản 3
Truyện 'Đời thừa' mở đầu với ánh mắt e lệ nhưng đầy yêu thương của Từ dành cho chồng mình, Hộ. Từ là một người phụ nữ không may mắn, đã từng rơi nước mắt khi bị người yêu bỏ rơi và quyết định cùng đứa con sơ sinh tìm đến cái chết. Cuộc đời của cô thay đổi khi gặp Hộ, một chàng trai nhân hậu, yêu văn chương và nhận cô làm vợ. Từ trở thành người mẹ và vợ hiền, chịu đựng mọi đau khổ. Dù được vợ yêu thương, Hộ không tìm thấy hạnh phúc lâu dài. Anh dần từ bỏ niềm đam mê văn chương chân chính để viết những tác phẩm tầm thường, làm gia tăng nỗi khổ tâm. Hộ, từ một người yêu vợ và con, dần trở nên xa cách, thường xuyên đi sớm về khuya, say xỉn và không còn quan tâm đến gia đình. Từ ở nhà phải âm thầm chăm sóc con và lo lắng cho chồng. Trong cơn say, Hộ đe dọa đuổi và giết vợ, nhưng khi tỉnh lại, anh lại trở về là người chồng, cha mẫu mực, yêu thương vợ con như chưa có gì xảy ra. Từ quen dần với những cơn say của Hộ và không còn giận dỗi nữa, cô cho rằng bi kịch của Hộ là do mình gây ra. Câu chuyện tiếp tục trong vòng xoáy đau khổ. Hộ ân hận vì đã tiêu xài quá mức, khiến gia đình rơi vào cảnh nghèo khó và đói kém. Anh quyết tâm trở về nhà với tiền lương, ăn cơm với vợ con và mua thêm chút đồ ăn. Nhưng Hộ lại tiếp tục sa đà vào những buổi nhậu cùng bạn bè, quên đi sự chờ đợi mòn mỏi của gia đình. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Hộ hoảng hốt tìm vợ, lo lắng vì nhớ mơ hồ rằng mình đã hành hạ và đuổi cô. May mắn thay, Từ vẫn ở nhà, ôm con ngủ trên võng. Hộ vô cùng ân hận và đau khổ vì đã đối xử tệ bạc với người vợ tận tụy, không bao giờ cãi lại anh và ngày ngày chăm sóc cho gia đình. Anh khóc vì sự bất lực trước cuộc sống, vì thương vợ và vì bi kịch cuộc đời mình. Cuối cùng, lời ru con của Từ làm dấy lên nhiều suy nghĩ và khép lại câu chuyện đầy bi kịch và cảm động.
4. Tóm tắt truyện ngắn Đời thừa của Nam Cao - Phiên bản 4
Câu chuyện 'Đời thừa' mở ra với ánh mắt đầy lo lắng của Từ, người vợ của Hộ. Ánh mắt ấy chứa đựng sự yêu thương sâu sắc và lòng nhẫn nhịn tột cùng. Từ, một phụ nữ khốn khổ, đã từng trải qua nỗi đau tột cùng khi bị người yêu bỏ rơi và phải đối mặt với cái chết cùng đứa con mới sinh. Nhưng số phận đã thay đổi khi cô gặp Hộ, một chàng trai tốt bụng và đam mê văn chương. Hộ đã nhận Từ làm vợ, giúp cô trở thành một người mẹ và vợ cam chịu. Mặc dù được vợ yêu thương và hy sinh, Hộ dần rời xa lý tưởng văn chương chân chính để viết những tác phẩm tầm thường. Hộ ngày càng trở nên xa cách, thường xuyên say rượu và không còn quan tâm đến gia đình. Trong khi đó, Từ phải âm thầm chăm sóc con và chồng. Trong những lúc say rượu, Hộ đã buông những lời cay nghiệt và đe dọa vợ con, nhưng khi tỉnh lại, anh lại trở về với hình ảnh người chồng và cha mẫu mực. Từ đã dần quen với những thay đổi của chồng và không còn giận dỗi nữa. Cô tự trách mình, cho rằng bi kịch của Hộ là do mình gây ra. Câu chuyện tiếp tục trong vòng luẩn quẩn của nỗi đau và sự hối hận. Hộ cảm thấy ân hận vì tiêu xài quá mức, khiến gia đình lâm vào cảnh nghèo đói. Anh quyết tâm trở về nhà với tiền lương, mua thêm đồ ăn và ăn cơm cùng gia đình. Nhưng anh lại tiếp tục sa đà vào những cuộc nhậu và quên mất sự chờ đợi của vợ con. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy và không thấy vợ bên cạnh, Hộ lo lắng và sợ rằng Từ đã bỏ đi. May mắn thay, Từ vẫn ở nhà, ôm con ngủ trên võng. Hộ cảm thấy nỗi ân hận dâng trào, tự hỏi làm sao mình có thể đối xử tệ với người vợ tận tụy và kiên nhẫn. Anh khóc vì sự bất lực trước cuộc sống, thương vợ con và cho chính bi kịch cuộc đời mình. Anh đã làm khổ cả mình và gia đình vì những tiếc nuối và dằn vặt về lý tưởng văn chương không thành. Cuối câu chuyện, lời ru con của Từ dấy lên nhiều suy tư và cảm xúc sâu lắng.