Gió lạnh đầu mùa là một trong những tác phẩm ngắn nổi tiếng của nhà văn Thạch Lam. Để giúp học sinh hiểu rõ hơn về nội dung của tác phẩm, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam.
Tài liệu sẽ bao gồm 17 mẫu tóm tắt tốt nhất, mời bạn đọc tham khảo chi tiết ngay sau đây.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 1
Lan và Sơn là hai chị em. Một buổi sáng mùa đông, Sơn thức dậy và nhận ra mọi người trong nhà đã mặc áo ấm. Sau khi được mẹ mặc áo, cậu và chị Lan ra chợ chơi. Khi thấy Hiên, một cô bé hàng xóm, đang cảm thấy lạnh lẽo, Sơn quyết định cho cô bé một chiếc áo bông cũ. Tuy nhiên, khi về nhà, họ phát hiện ra rằng nhà Hiên đã đem áo trở lại, và mẹ Hiên đã vay tiền của mẹ Sơn để may áo cho con.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 2
Sau một đêm mưa, trời nổi gió lạnh. Sơn thức dậy và nhìn thấy mọi người trong nhà đều đã mặc áo rét. Lan đang làm việc và mẹ Sơn đang làm nước chè. Sơn được mẹ mặc áo và cùng chị ra chơi. Khi thấy Hiên lạnh, Sơn đề xuất mang áo bông của em gái mình cho cô bé. Sau đó, họ phát hiện ra rằng mẹ Hiên đã biết và đã trả lại áo. Mẹ Sơn đã cho vay tiền để mẹ Hiên có thể may áo cho con.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 3
Sáng sớm, mùa đông đến mà không báo trước. Sau một đêm mưa, trời bỗng trở lạnh. Mọi người trong nhà đều đã mặc áo ấm. Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Sơn và chị Lan ra ngoài chơi. Những đứa trẻ nghèo như thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc trầm trồ quần áo mới của Sơn. Bỗng nhiên, Lan thấy Hiên đứng cách đó không xa, chỉ mặc một manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, đứng co ro bên cột quán. Thấy vậy, Sơn động lòng thương. Cậu bàn với chị về lấy cái áo bông của em Duyên cho Hiên. Khi trở về nhà, người vú già nói với chị em Sơn rằng mẹ đã. Cả hai lo lắng chạy sang nhà Hiên để đòi lại áo nhưng không có ai ở nhà. Khi về nhà, mẹ Hiên đã đem chiếc áo sang trả. Mẹ Sơn sau khi biết rõ, liền cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi hai mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 4
Buổi sáng, Sơn thức dậy thời trời trở lạnh. Cậu được mẹ mặc cho một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Sau đó, cậu cùng với chị Lan ra chợ chơi với mấy đứa trẻ nghèo trong xóm chợ. Chị Lan thấy Hiên đứng ở đằng xa, chỉ mặc một manh áo rách tả tơi. Sơn động lòng thương, bàn với chị về lấy chiếc áo của Duyên cho Lan. Khi về nhà, người vú già nói với chị em Sơn rằng mẹ đã biết chuyện. Sợ mẹ mắng, Sơn và Lan sang nhà Hiên để đòi áo nhưng mẹ Hiên đã đem chiếc áo sang trả. Mẹ Sơn biết được hoàn cảnh gia đỉnh Hiên liền cho mẹ cái Hiên vay năm hào về may áo cho con. Đến khi mẹ con Hiên về, bà nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 5
Mùa đông đến bất ngờ mà không báo trước. Mẹ và chị Lan đã thức dậy từ sớm, mặc áo ấm cả. Đến khi Sơn tỉnh giấc, cậu được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Xong, chị em Sơn ra ngoài chơi. Những đứa trẻ nghèo sống ở xóm chợ như Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc sán lại gần, giương mắt ngắm và trầm trồ trước quần áo mới của Sơn. Bỗng nhiên, Lan nhìn thấy cô bé Hiên đứng cách đó không xa, chỉ mặc một manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay. Biết được sự tình, chị em Sơn động lòng thương. Sơn đã nói với chị Lan đem chiếc áo của em Duyên đến cho Hiên mặc. Đến khi về nhà, Lan và Sơn nghe người vú già nói mẹ đã biết chuyện. Cả hai lo lắng, sợ sệt nên đã chạy sang nhà Hiên đòi lại áo nhưng không có ai ở nhà. Đến khi Sơn và Lan về nhà đã thấy mẹ con Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn biết rõ mọi chuyện, liền cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi họ ra về, mẹ Sơn nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Sáng sớm, Sơn thức dậy cảm nhận cái lạnh của mùa đông. Chị và mẹ đã sẵn sàng, ngồi quạt lò để pha nước chè. Mọi người đã mặc áo ấm. Sơn được mẹ cho mặc áo vệ sinh màu nâu kèm áo dạ đỏ. Hai chị em ra ngoài chơi cùng các bạn nhỏ. Nhận thấy đồng loại không có áo ấm, Sơn quyết định đem chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Sau khi nghe người vú già nói, hai chị em lo lắng nhưng không thấy Hiên ở nhà. Về đến nhà, họ nhìn thấy mẹ Hiên đang nói chuyện với mẹ. Mẹ Sơn cho mẹ Hiên vay tiền may áo cho con. Khi mẹ con Hiên về, mẹ Sơn âu yếm ôm hai con vào lòng và nói: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Buổi sáng hôm nay, khi thức dậy, Sơn cảm nhận rõ cái rét của mùa đông đã đến. Chị và mẹ của Sơn đều đã dậy, ngồi quạt hỏa lò để pha nước chè uống. Mọi người đều đã mặc áo ấm cả. Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Sau đó, hai chị em chạy ra chợ chơi cùng với lũ trẻ con trong làng. Chúng đều là những đứa trẻ nhà nghèo không có áo ấm để mặc. Khi nhìn thấy chị em Sơn với những chiếc áo ấm thì liền đến gần xuýt xoa khen ngợi. Hiên là một cô bé nhà nghèo, không có áo ấm để mặc. Sơn nhìn thấy động lòng thường, bàn với chị về nhà lấy chiếc áo bông cũ đem cho Hiên. Nghe người vú già nói, hai chị em lo sợ mẹ biết được, định sang nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy đâu. Khi về nhà thì liền thấy mẹ Hiên đang ngồi nói chuyện với mẹ mình. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên nghèo khổ bèn cho mẹ Hiên mượn năm hào may áo ấm cho con.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 7
Buổi sáng, mùa đông đến bất ngờ không cần báo trước. Mẹ và chị Lan đều đã sẵn sàng. Mọi người đều đã mặc áo ấm. Sơn được mẹ cho mặc áo vệ sinh màu nâu kèm áo dạ đỏ. Hai chị em Sơn ra ngoài chơi. Thấy đồng loại đến ngắm và khen ngợi quần áo mới của Sơn, trong khi Hiên chỉ mặc một mảnh áo rách. Sơn quyết định đem chiếc áo của em Duyên cho Hiên. Sau khi nghe người vú già nói, Sơn và Lan đến nhà Hiên nhưng không tìm thấy. Khi về nhà, họ nhìn thấy hai mẹ con Hiên đang nói chuyện với mẹ. Mẹ Sơn vay tiền may áo cho con Hiên. Khi mẹ con Hiên về, mẹ Sơn âu yếm ôm hai con vào lòng và nói: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 8
Khi Sơn tỉnh giấc, mọi người trong nhà cũng đã tỉnh dậy. Mẹ Sơn và chị Lan đ ang ngồi trước bếp lửa để pha nước chè. Mẹ đã mặc cho Sơn một chiếc áo vệ sinh màu nâu đậm kèm theo một chiếc áo dạ cùng màu với những đường chỉ đỏ. Sơn kêu chị Lan đi chợ cùng lũ trẻ em ở gần đó. Khi thấy chị em Sơn với những chiếc áo ấm, đám trẻ đến gần khen ngợi. Hiên là một cô bé nghèo, không có chiếc áo ấm để mặc. Sơn cảm thấy từ bi, hai chị em họ bàn về việc mang chiếc áo bông cũ cho Hiên. Tuy nhiên, khi nghe người lớn nói, họ lo sợ sẽ bị mẹ mắng nên sang nhà Hiên để đòi lại áo nhưng không gặp được. Về nhà, họ mới biết mẹ Hiên đã đem áo sang đổi. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên nghèo khổ nên cho mẹ Hiên mượn vài mét vải để may áo ấm cho con. Khi mẹ con Hiên về nhà, mẹ Sơn ôm hai con vào lòng, nhẹ nhàng nói: 'Hai con tôi quý lắm, dám tự mình mang áo đem cho người khác, không sợ mẹ trách à?'.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 9
Một buổi sáng, Sơn thức dậy và nhận ra rằng mùa đông đã về. Cả chị Lan và mẹ Sơn đều đã thức dậy, ngồi trước bếp lửa để pha nước chè uống. Mọi người trong nhà đều đã mặc đủ áo ấm. Riêng Sơn, mẹ đã mặc cho cậu một chiếc áo vệ sinh màu nâu đậm cùng với một chiếc áo dạ cùng màu, được khâu kỹ lưỡng với những đường chỉ đỏ. Hai chị em ra ngoài chơi. Nhìn thấy Hiên - cô bé hàng xóm đang lạnh lùng bên cột quán với chiếc áo mỏng manh, Sơn liền nói với chị Lan để tặng Hiên một chiếc áo bông cũ. Khi về đến nhà, hai chị em nghe người lớn nói, sợ mẹ mắng, nên đã sang nhà Hiên để đòi lại nhưng không gặp được ai. Về nhà, họ mới biết mẹ Hiên đã mang chiếc áo đổi. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên khó khăn nên đã mượn vài mét vải để may áo cho Hiên.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 10
Lan và Sơn là hai chị em. Khác với những người con họ hàng, cả hai đều rất hoà đồng và thân thiện. Một ngày sáng, Sơn tỉnh dậy cảm nhận được rằng mùa đông đã đến. Cả mẹ và chị Lan đều đã thức dậy, ngồi trước bếp lửa để pha nước chè uống. Mọi người trong nhà đều đã mặc áo ấm. Riêng Sơn, mẹ đã mặc cho cậu một chiếc áo vệ sinh màu nâu đậm cùng với một chiếc áo dạ cùng màu, được khâu kỹ lưỡng với những đường chỉ đỏ. Sau đó, hai chị em cùng mặc áo ra chợ chơi. Chị Lan nhìn thấy Hiên - cô bé hàng xóm đang cố gắng chống đỡ bên cột quán với chiếc áo mỏng manh. Sơn liền nói với chị để mang tặng Hiên chiếc áo bông cũ. Khi về đến nhà, chị em nghe người lớn kể, sợ mẹ mắng, nên đã đến nhà Hiên đòi lại nhưng không gặp được ai. Về nhà, họ mới biết mẹ Hiên đã mang áo sang đổi. Mẹ Sơn thấy nhà Hiên khó khăn nên đã mượn vài mét vải để may áo ấm cho Hiên.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 11
Hôm ấy, mùa đông bất ngờ kéo đến không cần báo trước. Mẹ và chị Lan đã tỉnh dậy, mặc đủ áo ấm. Sơn được mẹ cho mặc chiếc áo vệ sinh màu nâu đậm kèm theo chiếc áo dạ cùng màu với những đường chỉ đỏ. Hai chị em ra ngoài chơi. Mấy đứa trẻ như Cúc, Xuân, Tí, Túc lại đến gần, khen ngợi chiếc áo mới của Sơn. Còn Hiên, bé gái bên hàng xóm, đứng cách đó không xa, chỉ mặc một mảnh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, đứng co ro bên cột quán. Chị Lan đến gần hỏi thăm. Biết chuyện, Sơn động lòng thương, bàn với chị Lan đem chiếc áo của em Duyên cho Hiên. Khi về nhà, cả hai lo lắng mẹ biết chuyện sẽ mắng, định sang nhà Hiên đòi áo nhưng không tìm thấy ai ở nhà. Khi hai chị em về nhà thì liền thấy hai mẹ con Hiên đang nói chuyện với mẹ. Mẹ cái Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn ôm hai con vào lòng rồi hỏi: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 12
Vào một buổi sáng mùa đông, Sơn thức dậy đã thấy mọi người mặc đủ áo ấm. Sau khi được Sơn được mẹ cho mặc một cái áo vệ sinh màu nâu sẫm với một cái áo dạ khâu chỉ đỏ. Hai chị em Sơn ra chợ chơi với mấy đứa trẻ nghèo trong xóm chợ. Chị Lan thấy cô bé Hiên đứng ở đằng xa, chỉ mặc một manh áo rách tả tơi, đứng co ro bên cột quản. Sơn động lòng thương, lại gần chị Lan thì thầm. Rồi chị Lan hăm hở chạy về nhà lấy cái áo bông của Duyên mang cho Hiên. Vú già nói với chị em Sơn rằng mẹ đã biết chuyện. Hai chị em sợ mẹ mắng, chạy sang nhà Hiên để đòi áo. Đến lúc về nhà đã thấy Mẹ cái Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn cho mẹ cái Hiên vay năm hào về may áo cho con. Bà nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 13
Sáng hôm nay, mùa đông bất ngờ kéo đến không báo trước. Mọi người trong nhà đều đã tỉnh giấc, mặc áo ấm. Sơn được mẹ cho mặc chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm kèm theo chiếc áo dạ cùng màu với những đường chỉ đỏ. Sau đó, Sơn và chị Lan ra ngoài chơi. Những đứa trẻ nghèo như Cúc, Xuân, Tí, Túc lại đến gần, ngạc nhiên và ngưỡng mộ bộ quần áo mới của Sơn. Lan nhìn thấy Hiên đứng không xa, chỉ mặc một mảnh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, đứng co ro bên cột quản. Sơn động lòng thương, nói với chị Lan đem chiếc áo của em Duyên cho Hiên. Sơn và Lan về nhà thì nghe người vú già nói mẹ đã biết chuyện. Cả hai liền sang nhà Hiên để đòi lại áo nhưng không có ai ở nhà. Khi Sơn và Lan về nhà đã thấy mẹ Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn biết rõ mọi chuyện, liền cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 14
Buổi sáng hôm nay, mùa đông đột nhiên kéo đến không cần báo trước. Sơn tỉnh giấc thấy chị Sơn và mẹ Sơn đã dậy. Mọi người đều mặc áo ấm. Sơn cũng được mẹ mặc chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm kèm theo chiếc áo dạ cùng màu với những đường chỉ đỏ. Hai chị ra chợ chơi với lũ trẻ. Chúng thấy chị em Sơn đến đều vui vẻ, nhưng chúng vẫn đứng xa, không dám vồ vập. Đứa nào cũng giương đôi mắt ngắm bộ quần áo mới của Sơn. Chị Lan phát hiện Hiên đang co ro đứng bên cột quán, chỉ mặc manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay. Sơn nhìn thấy động lòng thường, bàn với chị về nhà lấy chiếc áo bông cũ cho Hiên. Khi về nhà, chị em nghe người vú già dọa mẹ đã biết chuyện. Hai chị em sang nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy ai. Khi về nhà thì thấy mẹ Hiên mang áo sang trả. Mẹ Sơn biết chuyện, liền cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi mẹ con Hiên ra về, bà không trách phạt mà ôm hai con vào lòng.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 15
Sơn và Lan sinh ra trong một gia đình khá giả. Khác với những người chị em họ, Sơn và Lan luôn gần gũi với những đứa trẻ nghèo. Một buổi sáng, thời tiết đột ngột chuyển lạnh, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo ấm. Hai chị em ra chợ chơi thì thấy Hiên - cô bé hàng xóm đang co ro bên cột quán với mảnh áo mong manh, rách tả tơi. Sơn nói với chị Lan để mang chiếc áo bông cũ cho Hiên. Về đến nhà, nghe người vú già dọa mẹ đã biết chuyện, sợ bị mắng, hai chị em đến nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy ai. Khi về nhà thì thấy mẹ Hiên đem áo sang trả. Mẹ Sơn cho mẹ Hiên vay tiền để may áo cho con.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 16
Mùa đông bất ngờ kéo đến không cần báo trước. Sáng sớm, mọi người trong nhà đều đã thức dậy, mặc áo ấm. Sơn cũng được mẹ cho mặc chiếc áo vệ sinh màu nâu sẫm kèm theo chiếc áo dạ cùng màu với những đường chỉ đỏ. Sau đó, Sơn và chị Lan ra ngoài chơi. Lan thấy Hiên đứng không xa, chỉ mặc một mảnh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay, đứng co ro. Thấy vậy, Sơn nói với chị Lan đem chiếc áo của em gái cho Hiên. Khi trở về nhà, người vú già nói với chị em Sơn mẹ đã biết chuyện. Sợ mẹ mắng, Sơn và lan liền sang nhà Hiên để đòi lại áo nhưng không có ai ở nhà. Đến khi về nhà, chị em Sơn đã thấy mẹ Hiên đem áo đến trả. Mẹ Sơn biết rõ mọi chuyện, liền cho mẹ Hiên vay năm hào về may áo cho con. Khi mẹ con Hiên ra về, mẹ Sơn nhẹ nhàng, âu yếm ôm hai con vào lòng mà bảo: “Hai con tôi quý quá, dám tự do lấy áo đem cho người ta, không sợ mẹ mắng ư?”.
Tóm tắt truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa - Mẫu 17
Sơn sinh ra trong một gia đình khá giả. Cậu được mọi người yêu thương, chăm sóc. Một buổi sáng, trời bỗng chuyển lạnh, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo ấm. Sơn theo chị Lan ra chợ chơi với lũ trẻ trong xóm. Lan thấy Hiên - cô bé hàng xóm đang co ro bên cột quán với mảnh áo mong manh, rách tả tơi. Sơn liền bàn với chị Lan đem chiếc áo bông cũ. Khi trở về nhà, người vú già nói rằng mẹ đã biết chuyện. Sợ bị mẹ mắng, Sơn và Lan đến nhà Hiên đòi áo nhưng không thấy ai. Đến khi về nhà đã thấy mẹ Hiên đem áo sang trả. Biết chuyện, mẹ Sơn còn cho mẹ Hiên vay tiền để may áo ấm cho Hiên.