Bê-li-cốp là một giáo viên dạy tiếng Hi Lạp ở thành phố nhỏ nước Nga, ông nổi tiếng với phong cách ăn mặc độc đáo. Quanh năm ông đều đi giày cao su, cầm ô và luôn luôn mặc thêm áo bành tô ấm cốt bông. Ông luôn để những dụng cụ cá nhân của mình vào một chiếc bao.
Bê-li-cốp có thói quen đặc biệt là ghé thăm nhà của các giáo viên khác. Đến mọi nơi, ông chỉ ngồi im lặng trên ghế, nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái gì đó, sau khoảng một giờ, ông rời đi. Mọi người đều sợ hãi ông, từ giáo viên đến hiệu trưởng. Dù sống một mình và cô đơn, nhưng ông vẫn nghĩ đến việc kết hôn. Và người mà ông định kết hôn chính là Va-ren-ca, chị gái của Cô-va-len-cô, một giáo viên trẻ mới ra trường.
Một người đã gửi cho Bê-li-cốp một bức tranh châm biếm. Ngày chủ nhật tiếp theo, Bê-li-cốp chứng kiến cảnh hai chị em Va-ren-ca phóng xe vụt qua, khiến ông ngạc nhiên và hoảng sợ. Vì vậy, vào tối hôm đó, Bê-li-cốp đã đến nhà Va-ren-ca để đề xuất ý kiến về hành động của hai chị em. Khi họ cãi nhau, Bê-li-cốp nghĩ sẽ báo cáo vụ việc này với hiệu trưởng, nhưng Cô-va-len-cô đã nắm lấy áo và đẩy mạnh khiến Bê-li-cốp té ngã xuống cầu thang. Va-len-ca cười toe toét, khiến Bê-li-cốp cảm thấy nhục nhã và vội vã trở về nhà. Một tháng sau, Bê-li-cốp qua đời, khiến mọi người cảm thấy nhẹ nhàng, nhưng không lâu sau đó, cuộc sống lại trở nên nặng nề như trước.