Một quyển sách tuyệt vời sẽ không bao giờ lỗi thời. Sau khi đọc xong một quyển sách xuất sắc dưới ánh đèn đọc lúc nửa đêm, đôi khi cảm giác như đang tạo dựng một mối liên kết sâu sắc với tri thức. Với tôi, đó chính là sự kết hợp hài hòa giữa sự thoải mái, sự học hỏi và sự chăm sóc bản thân.
Như nhiều người khác, tuổi 20 của tôi đã trôi qua với nhiều trải nghiệm đa dạng, từ những thời khắc mạo hiểm đến những khoảnh khắc đau đớn, từ tình yêu đến những cột mốc quan trọng trong cuộc sống. Bây giờ, khi bước sang tuổi 30, tôi nhớ lại những cuốn sách đã giúp tôi phát triển và học hỏi. Dưới đây là danh sách 4 cuốn sách có ảnh hưởng lâu dài đối với tôi.
1. Bird by Bird: Some Instructions on Writing and Life của Anne Lamott (Tạm dịch: 'Chim Chim Và Bài Học Về Viết Và Cuộc Sống')
Dù không phải là cuốn sách phù hợp nhất với tôi, nhưng vẫn có những điều mà tôi có thể học hỏi từ nó. Lúc 20 tuổi, là một sinh viên năm nhất trường điện ảnh, tham vọng và sự ham muốn kể chuyện của tôi đã vượt xa những gì tôi có thể viết ra. Dù không mơ ước trở thành một nhà văn, nhưng tôi vẫn tiếp tục viết.
Khi còn nhỏ, tôi rất đam mê với việc viết ở trường. Tôi thường tặng các câu chuyện tưởng tượng cho gia đình vào dịp lễ Giáng Sinh. Tôi viết những bài thơ về sự cô đơn, tình yêu khi mới chỉ mười bảy tuổi.
Đây là một đoạn nổi tiếng từ cuốn sách của Anne Lamott:
“Ba mươi năm trước, khi anh trai tôi mới 10 tuổi, anh ấy đang cố gắng viết một báo cáo về loài chim, và anh ấy chỉ còn ba tháng để hoàn thành. Thời gian đến hạn gần kề. Chúng tôi ở trong căn nhà gỗ nhỏ ở Bolinas, anh ấy ngồi trên bàn bếp với giấy bìa và bút chì, bên cạnh là những cuốn sách về các loài chim mà anh chưa mở, anh ấy gần như khóc và đứng im trước sứ mệnh lớn lao phía trước. Sau đó, ba tôi ngồi xuống bên cạnh, ôm vai anh và nói: “Từng bước một, em trai ạ. Chỉ cần viết về chúng từng bước một.”
Ở tuổi 20, tôi sợ rằng bản thân sẽ trở thành một người nào đó mà tôi không thực sự muốn. Tôi chưa thể định nghĩa rõ ràng điều đó là gì, nhưng tôi tin rằng tôi sẽ hiểu khi nó xảy ra. Tôi cố gắng làm việc chăm chỉ để đạt được điều đó. Sự đam mê trẻ thơ của tôi dành cho viết lách trở thành một gánh nặng, một áp lực hơn là niềm vui thực sự mà tôi tìm kiếm.
Cuốn sách của Anne Lamotte đã giúp tôi có những kỹ năng cần thiết để viết. Cô ấy chỉ cho tôi cách nắm bắt câu chuyện. Tôi đã cố gắng thực hiện điều đó khi còn là sinh viên đại học nhưng sau đó tôi nhận ra rằng mình chưa đủ tài năng.
Khi tôi quay lại, tôi nhận ra không phải tất cả chúng ta đều hoàn hảo.
2. Ishmael của Daniel Quinn
“Tiền đề của câu chuyện Taker là ‘Thế giới thuộc về con người’. ... Tiền đề của câu chuyện Leaver là ‘con người thuộc về Thế giới’.”
Tôi đã đọc Ishmael trước khi tôi hiểu rõ bản thân và những giá trị quan trọng trong lòng tôi. Tôi luôn trân trọng sự trung thực và thật thà, nhưng chỉ khi bước sang tuổi hai mươi, tôi mới thực sự nhận ra điều đó.
Không có gì ngạc nhiên khi cuốn tiểu thuyết của Daniel Quinn gây ấn tượng sâu sắc với tôi. Người kể chuyện là một người đàn ông tìm kiếm sự hiểu biết. Anh đã gặp một giáo viên - người chỉ dạy những học sinh nghiêm túc và đưa anh vào một hành trình với một 'Gorilla' tên là Ishmael. Ishmael đã giúp anh nhìn nhận rằng, thế giới không tạo ra con người, nhưng con người lại sống như vậy.
Ishmael đã mở ra cho tôi cái nhìn triết học sâu sắc về những trải nghiệm của tuổi hai mươi. Cuốn sách phác họa những tình huống tôi đã trải qua và để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tôi. Chúng ta cần sống như Ishmael’s Leavers, đặc biệt khi thách thức về biến đổi khí hậu ngày càng nghiêm trọng.
3. I Know Why The Caged Bird Sings của Maya Angelou (Tạm dịch: Tôi biết vì sao chim trong lồng vẫn hót)
Câu chuyện của Maya Angelou đã gợi lại những cảm xúc mạnh mẽ trong tôi. Tôi đọc cuốn sách này với cái nhìn đa dạng. Dù là một cô gái da trắng từ vùng ngoại ô New Jersey, nhưng lối viết và giọng điệu của tác giả vẫn rất gần gũi với tâm trạng của tôi.
Mặc dù sự phân biệt chủng tộc và bất bình đẳng đã trở nên phổ biến hơn trong xã hội khi tôi ở tuổi hai mươi, nhưng chúng không phải lúc nào cũng là vấn đề nổi bật trong văn hóa đại chúng. Là một cô gái da trắng, tôi không phải đối mặt với những thách thức và hậu quả của sự phân biệt chủng tộc như một số người khác. Tôi chỉ biết rất ít về những câu chuyện vàng về người da trắng từ sách giáo khoa lịch sử.
Ở tuổi hai mươi, tôi chưa thể nhận biết sâu sắc về vấn đề phân biệt chủng tộc đang lan rộng ở đất nước của mình. Nhưng khi đọc cuốn sách I Know Why The Caged Bird Sings của Maya Angelou, tôi được dẫn nhập vào một thế giới hoàn toàn mới. Trong cách Angelou kể chuyện, tôi có thể đồng cảm với cô nhưng cũng cảm thấy xa lạ với những gì cô đã trải qua. Đó là lúc tôi nhận ra mình vừa là một cô gái trẻ không tự tin, vừa là một cô gái da trắng không trải qua những gánh nặng như người khác. Đó cũng là khi tôi bắt đầu thấu hiểu những cảm xúc đối lập giữa người bị áp bức và người áp bức.
4. The Tao of Pooh của Benjamin Hoff (Tạm dịch: Đạo của Pooh)
Pooh nghiêm túc nói: ‘Thỏ thực sự rất thông minh’
Piglet đáp: ‘Chính xác’
‘Và anh ấy cũng rất sáng dạ’
Piglet nhấn mạnh: ‘Đúng, Thỏ không hề kém cỏi.’
Một khoảnh khắc yên bình trôi qua.
Pooh phát biểu: ‘Tôi nghĩ như vậy, và đó là lý do tại sao anh ấy luôn luôn rất ngây ngô về mọi điều.'
Ý tưởng cốt lõi của Đạo của Pooh là, chúng ta đều cần học hỏi từ Pooh, một chú gấu biết suy nghĩ và ham học, luôn nhìn nhận thế giới mà không đánh giá quá nhiều.
Tương tự như Ishmael, Đạo của Pooh đã mở ra cho tôi một cửa sổ mới về thế giới. Trong một thời điểm, một tác phẩm văn học phương Tây viết về triết học chắc chắn sẽ gặp phải nhiều chỉ trích, nhưng nhờ 20 điều hấp dẫn trong cuốn sách, nó đã cho tôi cái nhìn sâu sắc hơn về một hệ thống tín ngưỡng mà nếu không đọc, tôi sẽ không bao giờ hiểu được.
Là một cô gái lớn lên ở ngoại ô, tôi chưa có nhiều kiến thức về tâm linh hay tôn giáo phương Đông. Cuốn sách đã mở ra một cánh cửa mới đối với cuộc sống thiền định và sự sống hiện tại. Nó đã giúp tôi khám phá cách giảm bớt căng thẳng mà tôi vẫn đối mặt hàng ngày, dựa trên triết lý Đông phương.
Một điều thú vị khác của cuốn sách là cách phân loại mọi người theo các nhân vật trong Winnie the Pooh. Tôi muốn hỏi mọi người rằng họ giống với nhân vật nào nhất - Đó luôn là một trò chơi vui nhộn, bắt đầu bằng những cuộc trò chuyện vui vẻ.
Tuổi 20 là một giai đoạn đặc biệt quan trọng trong cuộc đời chúng ta. Tôi ở tuổi 20 khác hoàn toàn so với tuổi 29. Đó là thời điểm của sự phát triển và học hỏi. Tôi rất biết ơn những cuốn sách này vì chúng đã giúp tôi hiểu rõ hơn về bản thân mình.