Tại sao bạn không thể làm điều đó và thay vào đó bạn phải làm gì?
Khi tôi viết luận án Tiến sĩ của mình, không phải có những tuần tồi tệ. Mà tôi đã trải qua những tháng tồi tệ.
Thứ tồi tệ đó là mỗi sáng khi thức dậy, bạn suy nghĩ, “Hôm nay tôi sẽ thực sự bắt đầu làm điều đó” và sau đó… bạn không thực hiện. Mỗi ngày trôi qua và đến 11 giờ tối, bạn vẫn chưa làm gì và dường như bạn có thể đi ngủ và…
Tất nhiên, không cần phải là viết luận án Tiến sĩ. Vòng tròn địa ngục của việc cố gắng-làm-điều-đó-nhưng-tại sao-tôi-không-thể-xong-công-việc có thể xảy ra bất kỳ lúc nào bạn đang cố gắng làm điều gì đó quan trọng, thú vị và mới mẻ theo một cách nào đó. Và khi vòng tròn đó bắt đầu, bạn có thể cảm thấy bản thân trở thành mục tiêu của sự tự trách bản thân đến mức bị ăn mòn và suy diệt, điều mà tôi không mong muốn xảy ra ngay cả với kẻ mà tôi ghét nhất.
Điều đó hoàn toàn hợp lý. Tại sao bạn không cảm thấy tự ghê tởm bản thân mỗi khi bạn lại thất hứa với mình về một việc quan trọng và bạn không biết lý do tại sao và bạn không thể dừng lại và bạn không thể trách bản thân vì BẠN ĐANG TỰ LÀM NHỮNG ĐIỀU ĐÓ CHO BẢN THÂN MÌNH vì một lý do bí ẩn nào đó mà bạn thậm chí không hiểu?
Theo như phần lớn văn hóa của chúng ta, câu trả lời cho vòng tròn đau khổ của việc không-làm-việc thường nằm ở chúng ta, dù ít hay nhiều: chúng ta lười biếng, chúng ta kém năng suất, chúng ta không chịu trách nhiệm, chúng tôi đã nghiện diện thoại, chúng ta trì hoãn, chúng ta không chịu suy nghĩ, v.v. Trong thế giới đào tạo, 'bộ não tam ngôi' của chúng ta thường ngăn chúng ta khỏi tiến hóa, đó là quyền tự nhiên của con người chúng ta. Về cơ bản, bất kỳ điều gì ngăn cản chúng ta làm điều gì đó không ổn với chúng ta hoặc hành vi của chúng ta, những thứ cần được kiểm soát, loại bỏ, kiểm soát, hạ thấp hoặc đặt về đúng vị trí của nó.
Trong 15 năm giúp đỡ mọi người vượt qua những thách thức như vậy, cùng với thời gian tự mình vượt qua chúng, tôi đã chắc chắn 100% rằng hai điều: cách tiếp cận vấn đề là không đúng và chắc chắn không hữu ích.
Bạn không lười biếng. Bạn không vô kỷ luật. Bạn không vô trách nhiệm. Bạn không mắc phải vào vòng tròn bí ẩn ‘Không-thể-làm-được-điều-đó’.
Bạn đang phản kháng từ bên trong. Và sự phản kháng này không phải là một điều tiêu cực, cũng không phải tất cả chúng đều làm ảnh hưởng dến bạn. Đó là một khía cạnh của sự sáng tạo và phát triển của con người, và chúng ta có thể kiểm soát được nó. Nhưng để làm điều đó, chúng ta cần bắt đầu từ việc hiểu nó là gì.
Sự phản kháng từ bên trong là gì?
Trong cuốn sách The War of Art, tác giả Steven Pressfield đã gọi thế lực làm chúng ta không thể sử dụng tài năng của mình là “Quân Phản Kháng”. Quân Phản Kháng là một thế lực thù địch bí ẩn, một kẻ thù mà chúng ta phải đấu tranh mỗi ngày. Theo Pressfield, mỗi ngày chúng ta dành để chiến đấu chống lại Quân Phản Kháng trong một cuộc chiến không lối thoát kéo dài vô tận.
Mô tả của Pressfield đã giúp rất nhiều người, bao gồm cả tôi. Nhưng tôi nghĩ cuối cùng, anh ấy chỉ đúng khoảng một nửa. Vâng, sự phản kháng là bản chất của việc sử dụng tài năng và chúng ta phải đối mặt với nó hàng ngày. Nhưng nó không phải là một thế lực tàn ác từ thế giới khác ngăn cản sự tồn tại của chúng ta. Và coi nó như một kẻ thù bên ngoài cần phải chiến đấu vừa là một nỗ lực vừa làm mất đi cơ hội.
Sự phản kháng bên trong không phải là một đặc tính xấu của vũ trụ. Đó không phải là Mặt tối đáng sợ! Nó là một phần của chúng ta và nó phát triển từ mảnh đất giống như nơi mọi tài năng, kỹ năng và mục tiêu mà chúng ta phát triển: bộ não, tiểu sử cá nhân, gia đình và văn hóa của chúng ta.
Bởi vì mảnh đất đó là của riêng mỗi người, sự phản kháng bên trong của mỗi người có nguyên nhân, bản chất và ảnh hưởng riêng. Nhưng mọi trải nghiệm về sự phản kháng nội tại đều có điểm chung là dự đoán và sợ hãi về nỗi đau.
Sự phản kháng bên trong là một cố gắng tránh né những nỗi đau mà chúng ta cần phải kết hợp để đạt được thành công trong công việc.
Nguyên nhân của nỗi đau này có thể do chính chúng ta gây ra, nhưng theo kinh nghiệm của tôi, nó thường liên quan đến việc mất mát của một vài loại tình cảm hay mối kết nối được dự đoán trước, cho dù đó là tình yêu từ người khác hay tình yêu dành cho chính chúng ta. Có điều gì đáng sợ đến mức chúng ta phải bỏ lại tài năng và mục tiêu của chính mình để tránh né nó?
Bạn có thể xử lý thế lực phản kháng bên trong của mình như thế nào?
Nếu bạn nhìn vào sự phản kháng bên trong theo cách này, rõ ràng là việc hiểu nó như lười biếng hoặc thiếu kỷ luật là không đúng. Sự phản kháng bên trong không phải là biểu hiện của sự lười biếng – nó tràn đầy năng lượng! Chúng ta cần phải dùng rất nhiều sức mạnh để đẩy lùi sự mong muốn tiến tới mục tiêu, ngày này qua ngày khác.
Và nếu chúng ta cố gắng áp dụng kỷ luật để thúc đẩy việc thực hiện mục tiêu, chúng ta sẽ gặp phải một phiên bản khác của cùng một vấn đề, vì cuối cùng chúng ta càng làm tăng sự phản kháng: càng nỗ lực để đạt được mục tiêu, nỗi sợ hãi càng lớn và sự phản kháng càng mạnh mẽ.
Tóm lại, chúng ta đang tham gia vào một cuộc chiến tinh thần và việc cố gắng áp dụng kỷ luật chỉ làm tăng thêm sự đối đầu.
Vậy thay vào đó, chúng ta có thể làm gì?
Dưới đây là một số cách để bắt đầu:
1. Nhận biết rằng sức phản kháng bên trong đang đối đầu với bạn.
Bạn không tự làm tổn thương bản thân. Bạn chỉ đang trải qua hai ý niệm sâu xa và mâu thuẫn về điều gì là tốt nhất cho bạn: làm và không làm.
2. Tò mò về nỗi đau khiến cho bộ não của bạn lo lắng.
3. Thương lượng.
Bạn có thể tạo ra không gian trong bộ não của mình chỉ bằng cách chuyển từ “Tôi cần phải có ý chí để tôi thôi tồi tệ và lười biếng” sang “Có nhiều sự phản kháng bên trong tôi, hãy để tôi nghĩ cách khác để thực hiện điều đó ngay hôm nay”.
4. Nhận ra rằng bạn không cô đơn.
Lắng nghe sự phản kháng bên trong của bạn
Có một lý do khác khiến tôi nghĩ rằng chúng ta nên coi sự phản kháng bên trong như một dạng khôn ngoan hơn là một đối thủ ác ý. Nó chứa đựng rất nhiều kiến thức về những gì chúng ta thầm tin rằng chúng ta có thể làm được. Như ở chỗ: Bộ não của bạn sẽ không quá sợ hãi về những cái giá phải trả khi bạn làm một việc nếu nó nghĩ rằng bạn sẽ làm một điều gì đó đáng để quên và không quan trọng.
Tương tự, một cách hiệu quả là hãy nhớ rằng sự phản kháng bên trong của bạn cũng là thước đo mức độ bạn thực sự muốn thực hiện công việc, bất kể bạn không quản lý được bạn sẽ mất bao nhiêu ngày để đạt được điều đó. Lý do duy nhất khiến cuộc chiến giằng co vẫn chưa kết thúc - lý do duy nhất khiến mỗi ngày đều cảm thấy rất căng thẳng - là vì bạn vẫn đang cố gắng hướng tới mục tiêu của mình, bởi vì bạn đã cố gắng hết sức.
Ngay bây giờ, thật mệt mỏi và đáng buồn vì có cảm giác là trong cuộc chiến này, nếu như có một bên bất kì nào thắng, thì bạn sẽ thua. Nhưng đó là lý do tại sao chúng ta cần tìm hiểu về sự phản kháng bên trong. Khi làm như vậy, chúng ta có thể ngừng giằng co và bắt đầu đối phó với những quả mìn cảm xúc mà một phần trong chúng ta rất chắc chắn đang gặp phải ở phía trước. Đôi khi nỗi sợ hãi hóa ra chỉ là tưởng tượng, và đôi khi nỗi đau lại rất thực. Nhưng dù thế nào đi nữa, chúng cũng chỉ trở thành một phần của trải nghiệm làm công việc mà chúng ta muốn làm, chứ không phải là rào cản để thực hiện nó ngay từ đầu.