Thực sự, điều này khiến tôi khó hiểu.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên chứng kiến sự yếu đuối của phụ nữ. Khi đó, tôi đang giới thiệu một ý tưởng tiếp thị trong một buổi họp và bị phó chủ tịch công ty đánh giá thấp. Lúc đó, tôi mới ra trường và cảm thấy thất vọng về sự thiếu công bằng giới tính.
Mặc dù tôi thừa nhận có phần ngây thơ, nhưng lúc đó tôi mới hiểu rằng sự bất bình đẳng giới là một vấn đề nghiêm trọng. Có nhiều điều mà chúng ta vẫn chưa hiểu đúng về sự chia rẽ dựa trên giới tính, giống như cách nhiều người vẫn chưa thực sự hiểu về vấn đề phân biệt chủng tộc ở Mỹ.
Tôi thừa nhận mình có vẻ ngờ nghệch khi nói ra điều này, nhưng phải đến lúc đó tôi mới hiểu được mức độ nghiêm trọng ngầm và cái thường được xem là luật bất thành văn của sự bất bình đẳng giới. Chẳng hạn như cách nhiều người trong chúng ta vẫn luôn lầm tưởng về phân biệt chủng tộc ở Mỹ, tôi từng nghĩ những vấn đề liên quan đến việc này đã qua từ lâu. Nhưng nó giống như tàn tích của một cơn ác mộng vẫn còn dai dẳng từ đêm hôm trước khẽ len lỏi qua giọt cà phê cuối vào sáng hôm sau. Tôi lớn lên trong thời đại của Spice Girls (“sức mạnh nữ giới!”) và Buffy the Vampire Slayer – tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi – một phụ nữ – không thể đạt được nhiều thành tựu bằng hoặc hơn một ai đó, chẳng hạn như là một trong những người anh của tôi, nếu tôi thực sự muốn. Qua nhiều năm, tôi nhận ra lối suy nghĩ này không phải được nung nấu một cách ngẫu nhiên. Có kha khá người đã củng cố tư duy trao quyền cho nữ giới này của tôi và họ có thể sẽ không phải là những người mà bạn ngầm đoán được.
Hiện tại, tôi là người đầu tiên thừa nhận rằng quá trình được nuôi dạy của mình gắn liền với những đặc quyền mà không phải phụ nữ nào cũng có được. Đầu tiên, tôi sinh ra ở Mỹ - nơi thường xuyên coi trọng việc giáo dục dành cho nữ giới – và tôi có được những người giáo viên rất tận tụy, quan tâm sâu sắc đến học sinh của mình, ngay cả là trong khu vực có thu nhập thấp ở Los Angeles. Cha mẹ tôi cũng làm việc cật lực không chỉ để duy trì cuộc sống của gia đình mà còn để đủ kinh tế để đưa chúng tôi ra vùng ngoại ô San Diego - nơi có các trường công lập đào tạo ra những sinh viên tốt nghiệp Harvard. Mãi cho đến khi trưởng thành, tôi mới biết bố mẹ tôi đã trải qua nhiều đêm thức trắng ngày tôi còn nhỏ, lo lắng không biết làm thế nào mới có thể chi trả cho việc mua rau mua cá và trả tiền nhà. Tôi nghĩ đó là món quà lớn nhất. Trong suy nghĩ của tôi, một trong những điều tiếp sức mạnh mẽ nhất mà bạn có thể làm cho ai đó là cho họ nơi được là chính mình mà không bị giới hạn. Tôi đã rèn luyện được lòng dũng cảm khi còn nhỏ. Ngoại trừ những con nhện thỉnh thoảng rình rập thì tôi thực sự không sợ bất kỳ điều gì.
Khi tôi 10 tuổi, mỗi khi được hỏi về ước mơ lớn của mình, tôi luôn tự tin tuyên bố: “Tôi sẽ trở thành tổng thống đầu tiên của nước này”. Sự hân hoan của bố mỗi khi nghe điều đó luôn là niềm vui lớn nhất của tôi khi đối mặt với câu hỏi ấy.
Nhìn lại, qua những kinh nghiệm trải qua từ tuổi 22 trở lên, tôi nhận ra sự quý giá của việc được đối xử công bằng dựa trên giới tính. Bố mẹ tôi là người xứng đáng nhận được nhiều sự khen ngợi vì đã đối xử với tôi như với các anh em trai.
Mặc dù có vẻ nhỏ nhặt, những hành động như vậy đã làm cho tôi cảm thấy được tôn trọng, không phân biệt giới tính.
Việc trao quyền cho phụ nữ đòi hỏi nỗ lực từ tất cả mọi người. Ví dụ, sự can thiệp của một đồng nghiệp khiến cuộc họp có thể đi theo hướng tích cực hơn.
Đối với phụ nữ, việc thoải mái thể hiện bản thân mà không bị gò ép vào những vai trò truyền thống là quan trọng. Hãy khích lệ phụ nữ thể hiện mình, không chỉ làm theo ý người khác.
Theo Bộ Giáo dục Hoa Kỳ, số lượng nữ sinh đại học vượt trội hơn nam giới. Dữ liệu từ Trung tâm Nghiên cứu Clearinghouse Sinh viên Quốc gia cho thấy, tỷ lệ tuyển sinh giảm 14,4% đối với nam và 6% đối với nữ vào mùa xuân năm 2021. Ngoài ra, mặc dù con số hiện tại còn ít ỏi, phụ nữ đang chiếm vị trí lãnh đạo ở các cấp độ cao như Quốc hội. Vì thế, khi bạn thấy một cô gái trẻ tham gia bóng mềm hoặc nữ cầu thủ trong Giải Bóng bầu dục Quốc gia, lính cứu hỏa hoặc thợ cơ khí đầy hoài bão, hãy xem đó như một điều bình thường nhưng không bình thường đối với cô ấy. Hãy nói với cô ấy rằng cô có thể. Trong quá trình này, phụ nữ đang nắm quyền và thúc đẩy quan điểm về sự bình đẳng giới cho cả nam và nữ. Đó là những người mà chúng ta cần.