Nora đang bước trở về nhà trong cơn tuyết rơi trắng xóa. Cô mới đi mua nguyên liệu cho món hầm sánh đặc cho con gái, một thói quen hàng năm vào thời điểm này. Khi đi qua quảng trường thị trấn, cô bắt gặp một bức tượng đồng tạc của một nhà thám hiểm nổi tiếng, bị phủ bởi tuyết dày. Ánh đèn từ cửa hiệu chiếu lên làm bức tượng trở nên lấp lánh. Astrid, con gái của cô, sinh vào ngày bắt đầu chính thức của mùa đông, mặc dù khí hậu lạnh lẽo đã xuất hiện từ hai tuần trước. Như mọi năm, Nora sẽ chuẩn bị một bữa tối sinh nhật đặc biệt cho Astrid, với món thịt bò hầm bắp cải ngon tuyệt.
Sau khi trở về nhà, Nora bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu cho món ăn. Cô sắp xếp chúng một cách kỹ lưỡng trước lò sưởi để tan băng. Sau khi lửa cháy đủ lớn, cô bắt đầu gọt khoai. Bầu trời xanh ảm tạo nên không gian ấm áp trong nhà, dù ngoài trời là cảnh tuyết phủ trắng xóa. Nora nhớ về Astrid, con gái cô sắp đến đón sinh nhật.
Nora cảm thấy thoải mái khi làm những bước chuẩn bị cho bữa tối đặc biệt cho Astrid. Cô chuẩn bị thịt và ướp muối, rồi nấu trong nồi đen cũ. Trong khi đợi thức ăn chín, cô bắt đầu trang trí nhà để tạo không khí sinh nhật. Dù không trang trí quá nhiều nhưng không gian nhà vẫn đầy ấm cúng và thơm ngon.
Bầu trời ngoài cửa sổ trở nên tối hơn khi Nora thức dậy. Cô chuẩn bị mọi thứ và ra khỏi nhà mang theo bình hầm nóng hổi. Cô cảm nhận hơi lạnh của đêm đang ôm lấy cô, nhưng niềm vui của cô về việc đón Astrid về nhà vẫn tràn ngập.
Khi Nora ra khỏi nhà, màn đêm đã buông xuống. Cô cảm nhận được sự lạnh giá của không khí, nhưng cô vẫn bước đi, mang theo bữa tối đặc biệt cho Astrid. Cảnh đêm trở nên yên bình và tĩnh lặng, khiến cô cảm thấy an lòng và háo hức chờ đợi đến khi Astrid đến nhà.
Khi đến gần điểm hẹn, Nora kiểm tra đồng hồ. Hai mẹ con thường hẹn gặp nhau ở đây vào buổi tối. Khi cô tiến gần đỉnh núi, cảm giác tiến gần tới Astrid ngày một lớn. Khi thấy những tia sáng xanh lá đầu tiên lóe lên từ phía sau đỉnh núi, cô run rẩy vì phấn khích. Nora tháo găng tay và lấy chiếc bình sơn mài nhỏ ra khỏi túi áo, như thường lệ. Trên bầu trời, những mảng màu ngọc lục bảo và xanh lam phản chiếu trên lọn tóc nhung mềm của Astrid. Cô thả vài sợi tóc bay trong không trung và nhìn chúng uốn lượn thành một điệu vũ. Bỗng nhiên, Nora phá lên cười, làm điệu múa ấy đôi chút chao nghiêng. Con đây rồi, Astrid.
Vầng hào quang cổ xưa cùng lũ trẻ lưu lạc đã đến, nhảy múa và nô đùa trên những ngọn cây. Astrid cũng ở đây, tiếng cười của con bé hòa vào tiếng gió với những đứa trẻ khác. Khi đi theo những sợi vàng tung bay trong gió, Nora nhìn thấy con gái mình trong ánh sáng mờ ảo, xoay vòng và bồng bềnh như một thiên thần đang tắm mình trong ánh hoàng hôn. Khi ánh sáng di chuyển, tiếng cười lại càng đến gần Nora. Cô đặt chiếc bình đựng món hầm xuống và mở nắp. Đây là món ăn cô luôn nấu cho con gái mình trong ngày sinh nhật. Hơi ấm của thức ăn bốc lên nghi ngút rồi dần biến mất giữa bầu không khí lạnh lẽo. Như thể một linh hồn vừa tan biến vào hư vô.