Bạn muốn tập thể dục, chẳng hạn như chạy bộ, tham gia một lớp học yoga, hay chỉ cần ra khỏi nhà để đi dạo một chút. Thời tiết đẹp và bạn biết rằng mình sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều sau đó, nhưng bạn lại không thể khiến mình cất bước.
Bạn muốn gọi cho bà của mình, bà sống ở viện dưỡng lão, lúc nào cũng một mình và rất muốn nghe điện thoại từ bạn. Bây giờ sẽ là thời điểm thích hợp. Bạn có một vài phút rảnh rỗi. Bạn biết mình sẽ cảm thấy tốt hơn khi gọi cho bà. Nhưng bạn không thể bắt mình nhấc điện thoại lên và gọi.
Thật tuyệt khi bắt đầu dự án đó, dự án mà bạn thực sự mong muốn bắt tay vào thực hiện. Nhưng giờ đây dự án này là của bạn và rất khó để khiến bạn tiếp tục triển khai nó.
Chúng ta thường gọi tất cả những khó khăn này là sự trì hoãn và đó chắc chắn là một phần của những gì bạn đang làm. Thực tế, bạn có thể đã đọc nhiều đầu sách kỹ năng sống và các bài báo về cách ngưng sự trì hoãn. Nhiều gợi ý trong những cuốn sách và bài báo này đều rất hữu ích.
Nhưng đôi khi không có gợi ý nào trong số đó, hay kể cả lời khuyên của riêng tôi: hãy tập trung vào các bước nhỏ - là có hiệu quả cả.
Tại sao lại như vậy?
Là một nhà trị liệu tâm lý, và đây là câu hỏi tôi quan tâm nhất.
Tại sao bạn không thể làm điều đó?
Tôi đã suy nghĩ về câu hỏi này trong suốt thời gian đại dịch xảy ra, khi khách hàng và bạn bè bàn về tất cả các loại dự án có thể thực hiện được để giúp họ bận rộn trong lúc sinh hoạt/làm việc/vui chơi tại nhà. Một số họ đã bắt đầu thành công, những người khác thì hoàn thành xuất sắc, nhưng vẫn còn những người không bao giờ bắt đầu. Và những người không thể bắt đầu đã thất vọng, khó chịu và buồn bã vì không thể bắt tay vào công việc đó.
“Lẽ ra tôi đã ép bản thân mình thực hiện được, ngưng lười biếng và bắt đầu hành động,” là câu nói tôi đã nghe đi nghe lại nhiều lần. Mặc dù cũng đáng để cân nhắc tới việc ép buộc bản thân và bắt đầu một việc gì đó mà không cần hiểu lí do tại sao bạn đang lảng tránh nó, nhưng đôi khi, cách đó lại không thể thực hiện được. Việc thấu hiểu được ý nghĩa của sự phản kháng của mình có thể giúp bạn thực hiện hành động đó một cách dễ dàng hơn chút.
Để hiểu rõ hơn về ý nghĩa hành vi của bạn, hãy tìm những câu chuyện bạn tự kể cho chính mình về những điều đó.
Có lẽ bạn không nhận ra, nhưng suốt cả ngày, bạn tự kể cho mình nghe về những câu chuyện về chính bản thân mình. Trong một buổi thảo luận gần đây trên YouTube, Esther Perel nói rằng mỗi người trong chúng ta đều có 'câu chuyện bắt đầu', một bộ sưu tập các câu chuyện về cuộc sống và hành vi của chính mình. Những câu chuyện này giúp chúng ta hiểu rõ bản thân, từng trải của chúng ta và những gì chúng ta có thể trở thành. Chúng cũng cho chúng ta biết về những hành động mà chúng ta có thể thực hiện và không thể thực hiện, cũng như lý do tại sao điều đó lại như vậy.
Perel nói rằng, những câu chuyện của chúng ta có thể mang lại hi vọng, thúc đẩy hoặc gây khó khăn.
Nếu bạn đang gặp khó khăn khi bắt đầu một việc gì đó, hãy tự hỏi: Bạn nghĩ gì sẽ xảy ra trước, trong và sau khi hành động? Câu trả lời chính là câu chuyện của bạn, và chúng thường giải thích về những điều ngăn cản bạn.
Những câu chuyện này có thể xuất phát từ quá khứ của bạn, nhưng cũng có thể là những câu chuyện bạn nhận được từ thế giới xung quanh. Đôi khi, bạn chỉ cần tự hỏi liệu mình có tin rằng thông điệp có thể thay đổi câu chuyện và loại bỏ sự phản đối của mình hay không.
Ví dụ, đồng nghiệp của tôi, Kimberly Grocher, một nhà trị liệu tâm lý, giáo viên yoga và giảng viên tại Trường Công tác Xã hội của Đại học Columbia, đang nghiên cứu về việc các phụ nữ da đen yêu thích yoga. Cô ấy nói với tôi rằng nhiều phụ nữ mà cô ấy đã phỏng vấn muốn tham gia yoga, nhưng họ “không thấy hứng thú với các hoạt động quảng cáo và thư điện tử về yoga, do đó, thông điệp tiềm ẩn ở đây là yoga không phải là điều phù hợp với họ.” Khi câu chuyện được thay đổi thành “cơ thể của tôi có thể thực hiện yoga theo cách phù hợp với cơ thể của mình,” Grocher nói, họ có thể tìm thấy các lớp học và giáo viên chào đón và hỗ trợ việc tập luyện của họ.
Một người đàn ông muốn duy trì thói quen tập thể dục nhưng không thể đến phòng tập. Khi tôi hỏi anh ấy về những gì anh ấy nghĩ sẽ xảy ra khi đến phòng tập, anh ấy nói, “Tôi luôn cảm thấy mệt mỏi sau nửa giờ, ít nhất là vào những lần đầu tiên. Nhưng nếu không tập ít nhất một giờ rưỡi, tôi có thể ở nhà cũng được.” Tôi nói, “Đó là câu chuyện mà anh đang kể cho chính mình. Anh có biết nó bắt nguồn từ đâu không?”
Điều này bắt đầu khi anh ấy cảm thấy thiếu tự tin, không thoải mái trong da và tin vào những thông điệp mà anh ấy phải chấp nhận theo một cách nhất định để tìm kiếm mối quan hệ hoặc cơ hội nghề nghiệp. Giờ đây, đã là một doanh nhân thành đạt và có bạn gái yêu thương, anh ấy nhận ra rằng quá khứ vẫn còn đọng lại trong tâm trí. “Tôi thậm chí không còn tin vào câu chuyện đó nữa,” anh ấy nói.
Từ quan điểm đó, anh ấy nhận ra rằng muốn đến phòng tập để duy trì sức khỏe, để có thể có công việc ổn định, mối quan hệ và tương lai gia đình. “Và ngay sau khi nhận ra điều đó, tôi đã tìm hiểu cách duy trì sức khỏe của mình,” anh ấy nói với tôi, “và phát hiện ra rằng tập thể dục đều đặn trong bốn mươi lăm phút, hoặc nửa giờ, có thể giúp tôi có một sức khỏe tốt.” Anh ấy đã tập thể dục thường xuyên kể từ đó.
Một phụ nữ muốn thay đổi công việc nhưng không thể viết CV. “Tôi biết mình có những bằng cấp tốt,” cô nói, “Nhưng tôi không thể ngồi xuống và viết chúng ra.” Khi tôi hỏi cô về những gì cô tưởng tượng sẽ xảy ra, chúng tôi nhận ra rằng phía sau sự tự tin của cô ấy là một câu chuyện cũ rằng cô sẽ không đủ giỏi cho công việc mà cô ấy mong muốn, mặc dù cô ấy đã có những chứng chỉ phù hợp trong CV của mình. Cô nói, “Có lẽ việc viết CV sẽ giúp tôi thay đổi cách nhìn về khả năng của mình, ngay cả khi tôi không nhận được việc đầu tiên mà tôi ứng tuyển.”
Một phụ nữ không thể gọi cho bà của mình vì lo rằng bà sẽ buồn khi cả hai cúp máy. “Tôi biết điều đó thật ngớ ngẩn,” cô nói. 'Nhưng tôi tưởng tượng bà tôi ngồi đó, nói chuyện với tôi, và sau đó sẽ rất lạc lõng và cô đơn khi tôi nói lời tạm biệt.' Tôi khuyến khích cô hỏi bố mẹ và anh chị em của mình xem họ có cùng một cảm xúc không. Nếu có, là một gia đình, họ có thể suy nghĩ cách giúp bà cảm thấy ít cô đơn hơn. Nhưng cô đã bất ngờ khi họ nói với cô rằng bà của cô luôn hạnh phúc sau cuộc trò chuyện với cô, bà thường gọi cho một người khác trong gia đình để chia sẻ niềm vui của mình.
Hãy tự hỏi bản thân về những điều bạn tưởng tượng sẽ xảy ra khi bạn tránh né điều gì đó. Hãy nhớ rằng, những câu chuyện có thể đến từ động lực gia đình trước đây, tâm lý của chính bạn hay thế giới xung quanh bạn. Khi bạn đã giải quyết vấn đề một cách cởi mở, bạn có thể tự hỏi mình liệu có cách nghĩ nào khác về tình huống này hay không. Một góc nhìn mới cùng với một câu chuyện khác được liên kết có thể đơn giản là những gì bạn cần để bắt đầu.