“Cho phép bản thân phát triển và thay đổi. Tương lai đang chờ đợi bạn phía trước. ” – Khuyết danh
Dù không cố ý, nhưng tôi thực sự xúc động khi phải nói rằng sự cô độc đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi là một người hướng ngoại, yêu con người, thích giao lưu, học hỏi từ mọi người và từ những trải nghiệm. Tôi luôn thích kết bạn với người khác, và đừng hiểu lầm ý tôi, thực sự thì bây giờ, tôi vẫn sống theo cách này. Nhưng kể từ khi bị Covid vào năm 2021, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi, và những thứ kể trên đã không còn quá quan trọng đối với tôi.
Trước khi bị Covid, tôi đã sống khá buông thả. Tôi tham gia nhiều vào những bữa tiệc tùng, có thói quen ăn uống không lành mạnh, sống hỗn loạn, rất ít nghỉ ngơi. Tôi luôn bận rộn với công việc, và không còn thời gian cho việc chăm sóc bản thân. Tôi như đang sống cho người khác, phớt lờ đi những gì bản thân cần.
Tôi đã phạm những sai lầm, giống như việc bỏ qua các ưu tiên của bản thân vì đang ở trong một khoảng không gian tồi tệ, và tôi tiếp tục sống một lối sống không lành mạnh cho đến một ngày, tôi nói chuyện với chính mình và nhận ra điều này không hề tốt (sau đó, Covid lại đến với tôi, chán thật).
Tôi không thích phải cách ly và bị mắc kẹt ở nhà, xa bạn bè và gia đình, nhưng trước khi mắc bệnh, tôi biết rằng sự thay đổi đang đến. Và mặc dù mang cảm giác của sự chịu đựng, nhưng tôi cảm nhận rằng một phiên bản mới của bản thân đang trên đường đến.
Mặc dù tôi không phải là người hay chống lại sự thay đổi, nhưng đã có quá nhiều thứ xảy ra cùng một lúc. Tôi cũng biết rằng mình là một trong những người phải chịu đựng các cơn hoảng loạn và lo lắng do tác dụng phụ của Covid. Hậu quả còn tồi tệ hơn là ;úc bị bệnh.
Điều này kéo dài gần một năm. Tôi cảm thấy vô cùng tồi tệ; tôi không thể tin rằng đây là điều mà có ngày mình phải trải qua. Thậm chí tôi còn bị rụng tóc. Có đôi ngày, tôi tự hỏi liệu đường hầm tăm tối tăm này có kết thúc để tôi có thể thấy lại ánh sáng hay không. Mọi thứ rất nặng nề. Tuy nhiên,cũng trong khoảng thời gian ấy, những điều tuyệt vời nhất đã đến với tôi, có thể kể đến như việc sống ở thành phố với vị hôn phu bây giờ. Cuộc sống của tôi khi ấy quả thực vô cùng khó hiểu.
Tôi bắt đầu mất ngủ, đó là điều bất thường đối với tôi. Tôi cảm thấy bên trong mình thật hỗn loạn. Có những giọt nước mắt và các buổi trị liệu hàng tuần (điều này cũng đã làm thay đổi cuộc sống của tôi). Trị liệu và viết nhật ký đã trở thành khoảng không an toàn để tôi giải phóng và hiểu bản thân.
Trong suốt một năm sống với nội tâm hỗn loạn đó, tôi đã học được gì? Từ bỏ . Tôi đang cố gắng duy trì toàn quyền kiểm soát cuộc sống của mình và tránh để cảm xúc bị kìm nén như cô bé Niala lúc nhỏ luôn sống vì người khác và hoàn toàn quên mất việc chăm sóc bản thân. Tôi đã không muốn thay đổi vì tôi sợ. Và đó là bản chất con người, sợ hãi với những điều chưa biết.
Vì khi đó, khi bạn không chủ động thay đổi, thì vũ trụ sẽ lên tiếng, buộc bạn phải sống chậm lại một chút và thay đổi một vài điều. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn có thể phải chịu tổn thương nhiều hơn vì đã không có chủ ý tiếp nhận sự thay đổi.
Theo thời gian, tôi đã trải qua rất nhiều giai đoạn và sự trưởng thành trong nội tâm. Tôi bắt đầu làm việc với bác sĩ trị liệu tuyệt vời của mình và bỏ một công việc không đem lại hiệu quả như mong đợi cho bản thân (điều đó rất đau lòng). Tôi đã mất đi nhiều người và nhiều mối quan hệ đã thay đổi, may mắn thay hầu như đều giúp bản thân tôi tốt hơn.
Ngay sau khi tôi buông bỏ sự kiểm soát và nỗ lực làm việc, mọi điều trở nên tốt hơn và tôi đã thấy kết quả — ngay cả đó chúng chỉ là những chiến thắng nhỏ. Tôi bắt đầu nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường hầm mà mình chờ đợi bấy lâu. Cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi tôi bắt đầu giải phóng những kìm hãm nặng nề ra khỏi cơ thể, đồng thời nhận thấy con người thật của mình đã trở lại, nhưng lần này, tốt hơn bao giờ hết.
Tôi chọn cách nuôi dưỡng bản thân thay vì hủy hoại nó. Thay vì tập trung vào những lo âu và cố gắng ép bản thân ngủ lại vào ban đêm, tôi chọn thiền. Tôi thích đơn độc hơn là giao lưu. Đây là đỉnh cao trong sự phát triển bản thân tôi.
Đôi khi, chúng ta lạc lối trong sự hỗn loạn của thế giới bận rộn này. Chúng ta bị cuốn vào các cuộc trò chuyện và nhóm người mà chúng ta không thực sự thích. Xã hội bắt chúng ta phải làm việc hiệu quả 24/7. Giá trị của chúng ta dựa trên tiền bạc, thành tích và những gì được công khai trên mạng xã hội. Các cuộc trò chuyện nói về chúng ta được biết đến là ai thay vì chúng ta thực sự là ai.
Rất lâu trước cuộc hành trình này, tôi đã quen với việc đặt trước quá nhiều lịch trình, luôn rất bận rộn. Cùng một lúc, tôi làm hai công việc, lên lịch cho bất cứ việc gì tôi có thể làm trong khoảng thời gian giữa 2 công việc đó, và còn đi học nữa. Tôi đã từng cảm thấy hài lòng với điều này.
Sự cô đơn và tự nhìn nhận đã dạy cho tôi những điều tôi thực sự quan tâm: kết nối thật, cho và nhận yêu thương, nuôi dưỡng bản thân giống như tôi làm với người khác, và quan trọng là phải sống, chứ không chỉ tồn tại.
Phiên bản nâng cấp của tôi nói rằng sự mong đợi của mọi người ngoài kia không phải là của tôi, và chọn một con đường khác so với những điều tôi từng mong muốn (hoặc xã hội nói rằng tôi muốn) là điều hoàn toàn bình thường. Sau quá trình trị liệu, tôi đã biết được rằng mình là người nghiêm khắc với bản thân nhiều nhất, vì vậy hướng đi mới của tôi là để cuộc sống diễn ra một cách tự nhiên, không liên tục phê bình bản thân về vị trí tôi nghĩ rằng mình sẽ đạt được trong cuộc sống, đặc biệt là trong công việc.
Tôi bắt đầu ngẫm nghĩ về cuộc đời mình, đứa trẻ bên trong và bản thân tôi ở thời điểm hiện tại. Quan trọng nhất, tôi bắt đầu chữa lành từ những nỗi đau thời thơ ấu và những ngày sống trong mối quan hệ lạm dụng. Tôi gạt bỏ những hành vi tự hủy hoại bản thân và chọn cách lắng nghe, giải thoát. Dần dần về sau, những xáo trộn trong nội tâm tôi bắt đầu êm dịu lại.
Trong khoảng thời gian ở một mình, tôi học được rất nhiều điều về bản thân. Sự cô độc giúp chúng ta xây dựng lòng tin với bản thân và cho chúng ta biết khao khát thực sự của mình. Chúng ta bắt đầu chịu đựng ít hơn và dành cho mình những ưu tiên khác nhau. Bây giờ, tôi đánh giá câu chuyện rất khác so với cách tôi đã từng. Tôi hiểu con người thật của mình và đó là điều mà không ai có thể dạy bạn hay chuẩn bị cho tôi.
Tôi cũng muốn nhấn mạnh rằng sự cô đơn là điều hoàn toàn có thể xảy ra khi bạn đang trong một mối quan hệ lành mạnh.
Trong suốt những ngày đen tối của mình, tôi đã gặp người chồng hiện tại, hỗ trợ tôi vượt qua tất cả trong quá trình chữa lành và trưởng thành của bản thân. Sự ủng hộ của anh ấy đối với sự cô độc của tôi đã giúp tôi thành công hơn rất nhiều trên hành trình của mình. Khi ai đó xung quanh dành cho bạn tình yêu, sự tôn trọng và ủng hộ, bạn sẽ cảm thấy mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Tình bạn trở thành phần thưởng chứ không phải gánh nặng. Naila của trước đây đã không nghĩ rằng điều này là khả thi, và tôi rất biết ơn mọi thứ đã diễn ra theo cách khác.
Nói chung, tôi đã học được rằng khoảng thời gian “đen tối” thực ra chỉ là những bài học và giai đoạn thúc đẩy sự trưởng thành và chữa lành trong tôi. Những lần khó khăn chỉ là tạm thời, và vẫn có sức mạnh và sự rõ ràng trong sự cô độc. Cho đến hôm nay, tôi trân trọng sự cô độc của mình; nó là một phần quan trọng của bản thân tôi. Tôi cũng biết rằng vẫn có ánh sáng ở cuối đường hầm tăm tối. Vâng, ngay cả khi con đường đó dài và đáng sợ.
Trong chương mới này của cuộc đời, tôi đã dành nhiều sự ưu tiên hơn cho bản thân, không ép mình làm việc quá sức và đặt lịch trước quá nhiều. Tôi kén chọn hơn về những người, những điều đến với mình, làm việc hiệu quả hơn, vẫn tiếp tục phát triển và thay đổi.
Cuộc sống của tôi yên bình và êm đềm hơn rất nhiều, đồng thời kỹ năng thiết lập ranh giới cũng mạnh mẽ hơn. Đây là những bài học mà tôi không thể học khi là một người hướng ngoại không cân bằng. Bây giờ, tôi là một phiên bản tốt hơn của chính mình.
Vì vậy, nếu bạn là một người hướng ngoại và quên mất việc dành ưu tiên cho bản thân, một người đang đi qua đường hầm tăm tối hoặc một người ngại thay đổi, thì bài viết này là dành cho bạn. Thay vì sợ cô đơn và thay đổi, hãy học cách chấp nhận chúng và quan sát cách chúng giúp cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp hơn.
Như bố tôi đã từng nói, thay đổi là điều bất biến duy nhất trong cuộc sống, vì vậy hãy thoải mái với những điều không thoải mái.
Tôi tin bạn. ♥