Những vết thương mà chính ta tạo ra hoặc bị người khác gây ra, đều là những gông cùm giam cầm ta lại. Phương pháp trị liệu Tha Thứ giúp bạn trở nên tích cực hơn và tiếp tục tiến lên phía trước.
Tôi đã dành nhiều thời gian trong suốt sự nghiệp học tập của mình để tìm câu trả lời cho câu hỏi này. Đặc biệt, tôi đã nghiên cứu các phương pháp giúp mọi người có thể tha thứ cho người khác khi họ gặp khó khăn. Khoa học nghiên cứu về chủ đề này vẫn còn mới mẻ, nhưng có vẻ như có một điểm chung cốt lõi của các phương pháp can thiệp, giúp mọi người tiến gần hơn tới giải pháp cho nỗi đau của họ.
Đầu tiên là một phần chân thực của hầu hết các phương pháp trị liệu tâm lý: chia sẻ câu chuyện trong một mối quan hệ an toàn và không bị phê phán. Gần như tất cả các phương pháp can thiệp về tha thứ đều yêu cầu một khoảng thời gian chia sẻ về những tổn thương hoặc lỗi lầm. Điều này đặc biệt hiệu quả đối với nhóm tham gia, trong đó mọi người chia sẻ về các trải nghiệm của họ và cảm nhận nỗi đau của nhau. Mỗi cá nhân cũng mang đến sự chữa lành và thấu hiểu câu chuyện của người khác mà không cần đưa ra lời khuyên, loại bỏ cảm xúc tiêu cực hoặc khơi dậy sự tức giận. Điều này thường được thực hiện trong chương trình nghiên cứu về tha thứ của chúng tôi và các thành viên tham gia đã nhận xét rằng một trong những phần quan trọng và hiệu quả nhất là cơ hội để chia sẻ với người khác những trải nghiệm của họ. Họ cho biết phần hữu ích nhất là “biết rằng người khác cũng đang phải đối mặt với vấn đề giống như mình” và “có thể giải toả sự tức giận – chúng tôi có thể nói về những điều mà tôi không thể nói ở bất kỳ nơi nào khác” và “Tôi cảm thấy được lắng nghe, được hiểu và có thể giảm bớt nỗi đau trong lòng.”
Phản hồi đã chỉ ra rằng việc thổ lộ về những tổn thương hoặc sai lầm của chúng ta khó khăn như thế nào. Đối với một số người, việc chia sẻ rất khó khăn vì tổn thương thường đi kèm với sự xấu hổ và sỉ nhục sâu sắc. Ít người muốn mở lòng chia sẻ mỗi khi họ yếu đuối, bị đối xử không công bằng, bị phản bội hoặc bị từ chối. Có quá nhiều sự yếu đuối trong những câu chuyện đó. Ngoài sự xấu hổ mà mọi người cảm thấy, họ thường muốn tránh xa khỏi nỗi đau: Nếu tôi nói ra, tôi sẽ phải đối mặt với những tổn thương và tôi không thể chịu đựng được điều đó. Các phương pháp can thiệp có thể giúp mọi người vượt qua rào cản trong việc chia sẻ về những tổn thương của họ và nhận được sự hỗ trợ. Thừa nhận cũng có thể giúp ích rất nhiều trong quá trình chữa lành.
Dựa trên các câu chuyện cụ thể, hầu hết các phương pháp can thiệp đều yêu cầu một thời gian để mọi người nhìn nhận dưới góc nhìn của người phạm tội. Mục đích là giúp mọi người mở rộng tầm nhìn hoặc thậm chí là cảm thông với người gây ra nỗi đau cho họ. Khả năng cảm thông càng mạnh khi mức độ tổn thương càng lớn.
Sau ba năm kể từ khi phát hiện tờ giấy nhàu nát, tôi quyết định ly hôn và tha thứ cho tất cả.
Khi hoàn thành, phần can thiệp này giúp mọi người suy nghĩ tích cực hơn, mở ra nhận thức mới về các khía cạnh phức tạp của những sự việc xoay quanh tổn thương. Điều này mở ra góc nhìn rộng hơn, giảm thiểu sự kết tội và tập trung vào một tình huống phức tạp, trong đó có người đã đưa ra quyết định đau đớn và tồi tệ. Việc chấp nhận và cảm thông mở ra cánh cửa của sự tha thứ.
Tất nhiên, nếu nhìn nhận và cảm thông một cách hời hợt hay vô trách nhiệm thì có thể phản tác dụng, đổi lỗi cho nạn nhân và khuyến khích những người chịu tổn thương tự huyễn hoặc tự làm giảm cảm xúc của mình, để người khác tiếp tục tổn thương họ trong tương lai. Phần quan trọng và khó khăn nhất là giữ nguyên hiện trạng nỗi đau, nhìn nhận từ nhiều góc độ và phản ứng chính xác, ngay cả khi họ chấp thuận quan điểm của người có tội.
Trong hành trình tha thứ, tôi chấp nhận hiểu và cảm thông về lỗi lầm của vợ. Tôi nhận được sự quan tâm giúp đỡ từ bạn bè, gia đình và một người tư vấn nhiệt tình, họ lắng nghe và chia sẻ nỗi đau, để tôi có thể thoải mái diễn đạt cảm xúc của mình. Cuối cùng, tôi quyết định tha thứ cho cô ấy.
Phần quan trọng tiếp theo là cảm thông cho vợ. Ban đầu, tôi không thể cảm thông. Tôi phải mất nhiều năm để nhìn nhận lỗi lầm một cách tích cực hơn. Tôi nhìn lại phần của mình và nhận ra những sự khó khăn mà cô ấy phải trải qua. Cuối cùng, tôi chọn tha thứ cho cô ấy nhưng không tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Ngoài việc giúp đỡ mọi người tha thứ, các nhà nghiên cứu cũng tìm cách giúp mọi người tự tha thứ cho bản thân. Chúng tôi tập trung vào việc giúp đỡ những người đã gây ra nỗi đau cho người khác.
Phương pháp can thiệp thường nhấn mạnh việc nhận trách nhiệm và hiểu rõ hậu quả của hành động, kèm theo việc thừa nhận và thể hiện hối hận. Sau đó là bước phục hồi, khích lệ người có tội sửa đổi hành vi và tái thiết lập các giá trị bị vi phạm. Cuối cùng, là bước làm mới, thay thế cảm giác tội lỗi bằng lòng tự trọng và lòng trắc ẩn mới.
Việc tự tha thứ giúp người ta đối mặt với bản thân một cách thành thật hơn và tiến tới sự chữa lành.
Chúng tôi kiểm tra phương pháp can thiệp trong một nghiên cứu lâm sàng, kết quả cho thấy những người tham gia đã có sự thay đổi tích cực trong việc tự tha thứ và giảm đau khổ tâm lý.
Một khách hàng gửi lời cảm ơn vì trải nghiệm tư vấn đã thay đổi cuộc đời cô ấy. Bằng cách tự tha thứ, cô đã có thể đối mặt với hậu quả của hành động và hàn gắn mối quan hệ với con cái một cách chân thành hơn.