Khi Xem Tên Lửa Phóng, Bạn Sẽ Thấy Thùng Nhiên Liệu Bắt Đầu Rơi Khi Tên Lửa Đạt Đến Độ Cao Nhất Định. Vượt Qua Trọng Lực Trái Đất Không Đơn Giản, Do Đó, Tầng Phóng Của Tên Lửa Được Lấp Đầy Thuốc Phóng Công Suất Lớn Để Giúp Tên Lửa Bay Lên Đến Độ Cao Mong Muốn.
Tuy Nhiên, Khi Hết Chất Phóng, Xylanh Trở Nên Trống Rỗng Và Không Còn Ích Lợi Gì Khác Nên Được Loại Bỏ. Nếu Không, Tên Lửa Sẽ Rơi Về Trái Đất Và Mọi Nỗ Lực Sẽ Bị Phá Hủy.
Bây Giờ, Chúng Ta Sẽ Quay Lại Với Chủ Đề Chính.
Trong Những Năm 20, Tôi Là Một Chàng Trai Trẻ Rất Nóng Vội. Tôi Thường Xuyên Cảm Thấy Tức Giận Vì Cuộc Sống Khó Khăn Và Không Như Mong Đợi.
Tôi Tức Giận Với Bạn Bè Thân Vì Họ Lo Lắng Hằng Ngày Và Làm Những Việc Bình Thường Như Tốt Nghiệp Và Có Mối Quan Hệ Dài Lâu. Họ Thậm Chí Không Bao Giờ Uống Rượu.
Tôi Giận Dữ Với Gia Đình Và Những Người Quan Tâm Vì Họ Luôn Nhắc Nhở Những Sai Lầm Của Tôi Và Nói Rằng Tôi Sẽ Chịu Hậu Quả Nếu Tiếp Tục Con Đường Như Vậy.
Hơn Nữa, Tôi Còn Tức Giận Với Bản Thân. Nghiện Rượu Và Ma Túy Đã Làm Tôi Gần Như Mất Kiểm Soát, Nhưng Tôi Không Biết Làm Sao Để Dừng Lại.
Tôi Tức Giận Với Bản Thân Vì Tôi Đã Từng Bỏ Học Cấp Ba Và Bị Đuổi Học Khỏi Trường Cao Đẳng Vài Lần. Tôi Không Biết Phải Làm Gì Với Cuộc Đời Mình. Thậm Chí, Tôi Không Có Những Kỹ Năng Cần Thiết Để Làm Điều Mình Muốn, Dù Rằng Tôi Biết Mình Muốn Gì.
Trong Tôi, Tồn Tại Hai Phiên Bản: Một Là Jame Luôn Muốn Sống Tốt Và Chịu Trách Nhiệm Với Cuộc Sống Của Mình, Và Một Là Jame Luôn Muốn Thể Hiện Và Thất Bại.
Phiên Bản 'Jame Tốt' Luôn Chiến Đấu Với Phiên Bản 'Jame Không Tốt' Có Thể Làm Nảy Mình Trong Công Việc Chỉ Với Một Quyết Định. Hắn Là Một Tay Sát Thủ Xuất Sắc: Bách Phát Bách Trúng, Và Hắn Luôn Khiến Cuộc Sống Tôi Trở Nên Hỗn Loạn.
Tôi Cảm Thấy Vô Dụng. Tôi Biết Mình Đang Sụp Đổ, Nhưng Vì Một Vài Lý Do Mà Tôi Ngày Càng Sâu Hơn. Khi Đối Mặt Với Khó Khăn, Tôi Biết Đã Đến Lúc Cần Phải Có Động Lực Bứt Phá.
Cảm Giác Của Kẻ Thất Bại
Kẻ Thất Bại Luôn Cảm Thấy Phẫn Nộ, Cảm Giác Mà Những Người Chưa Từng Rơi Vào Hoàn Cảnh Đó Khó Hiểu. Cách Mọi Người Nhìn Nhận Bạn Thường Thể Hiện Qua Cách Họ Đối Xử Với Bạn. Bạn Thường Có Tendency Đối Xử Với Bản Thân Mình Tệ Vì Bạn Tự Trách Bản Thân Mình Không Biết Nắm Bắt Cơ Hội.
Bạn Cảm Thấy Phẫn Nộ, Tức Giận Bừng Bừng Và Rồi Kiệt Sức Đan Xen.
Chúng Ta Có Thể Tìm Hiểu Nguyên Do Và Cơ Chế Tâm Lý Học Đằng Sau, Nhưng Có Một Sự Thật Đơn Giản Đó Là Khi Tôi Bước Sang Tuổi 20, Tôi Cảm Giác Như Tôi Đã Gây Ra Lỗi Lầm Không Thể Sửa Chữa Được. Những Hậu Quả Đó Là Trở Ngại Tâm Lý Đối Với Tôi.
Sau Vài Lần Gây Tai Nạn Ô Tô Và Vài Lần Ngồi Tù, Tôi Chuyển Đến West Texas Và Cố Gắng Bắt Đầu Lại. Tôi Chuẩn Bị Làm Bố. Tôi Biết Tôi Cần Phải Thay Đổi, Nhưng Tôi Mơ Hồ Không Biết Nên Làm Như Thế Nào.
Tôi đã từng nói rằng việc đến thư viện và làm những điều như tĩnh tâm đã tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc sống của tôi, nhưng tôi không chắc rằng những điều đó đã thay đổi con người tôi nhiều ở vai trò là người cha.
Giờ đây, có lẽ bạn cũng không ngạc nhiên khi tôi nói rằng tôi đã từng là người cha không đáng tin cậy lắm. Tôi chưa trưởng thành về mặt cảm xúc, tự cao tự đại và kiêu căng. Thực ra, tôi cần có những phẩm chất tốt hơn thế.
Khi đó, tôi không suy nghĩ về những gì tôi nói hay những điều tôi làm. Tôi tự đánh giá mình là 100%, tôi gần như không quan tâm đến bất cứ điều gì ngoài bản thân mình.
Tôi nhớ khi lần đầu tiên tôi ôm con trai của mình, tôi đã nghĩ: “Con trai ơi, bố xin lỗi nhưng việc con đến với thế giới này là điều bất ngờ đối với bố.” Tôi không tự ti khi nói như vậy. Việc thằng bé đến với tôi là hoàn toàn bất ngờ giống như việc trúng số vậy. Dòng suy nghĩ đó kéo theo dòng suy nghĩ khác mà tôi chưa bao giờ có trước đó: “Nếu tôi muốn làm điều gì đó khác biệt thì sao?”
Tôi đã suy nghĩ về việc làm điều gì đó khác biệt rất nhiều lần, nhưng tôi chưa bao giờ nghiêm túc với ý định đó cả. Những người như tôi không chịu thay đổi, nên luôn có suy nghĩ muốn thay đổi nhưng chẳng bao giờ để ý đến điều đó cả.
Tôi không biết tại sao, nhưng lần này thì khác.
Những điều kỳ lạ đã đến vào thời điểm này. Tất cả sự tức giận vì thất bại trong thời gian dài không còn làm tôi suy sụp, mà đã trở thành động lực tăng tốc (như đã được nhắc đến trong câu chuyện trước đó)
Những năm tháng bị coi thường và bị cho là có tiềm năng nhưng lại không biết khai thác đã mang lại sự tập trung và năng lượng mà tôi chưa từng có.
Tôi từ bỏ rượu và thuốc và hoàn thành cấp tốc tấm bằng cử nhân trong vài năm. Thậm chí tôi còn từ bỏ thuốc lá, một việc mà tôi cho là khó khăn nhất.
Tôi làm nhân viên xã hội trong vài năm và quay trở lại trường để có bằng thạc sĩ tâm lý học. Bằng này mang lại cho tôi kiến thức tuyệt vời, nhưng tôi không nghĩ rằng nó sẽ có ích cho tôi nhiều hơn bằng tiến sĩ, vì vậy tôi quyết định học để có bằng thạc sĩ ngành tư vấn.
Qua những sự kiện trong cuộc sống, khát khao chứng minh cho mọi người thấy tôi không phải là kẻ thất bại, để những người coi thường tôi biết rằng họ đã sai đã làm động lực giúp tôi tiến lên phía trước.
Va chạm với Trái đất
Giận dữ là một “chất phóng” tuyệt vời nhưng có ngày nó sẽ hết hạn.
Tức giận đã thúc đẩy tôi đưa ra nhiều quyết định tốt và đầu tư vào bản thân, làm những điều tốt cho bản thân, nhưng tất cả những thay đổi cũng đã làm cuộc sống của tôi thay đổi. Bây giờ, tôi cũng có thể là một người sống lành mạnh. Làm việc và dành thời gian trong môi trường lành mạnh.
Tôi không còn cần tức giận làm động lực thúc đẩy bản thân, cũng giống như xi lanh rỗng sau khi đã phóng hết chất nổ, cơn giận bắt đầu làm tôi lao dốc.
Tôi vẫn thấy hầu hết mọi người xung quanh tôi nhìn nhận tôi không đáng tin và đáng sợ. Tôi đã phải cố gắng dành thời gian cho những việc đúng đắn và đảm bảo rằng tôi tập trung vào những thứ cần thiết.
Thực sự, bên trong tôi vẫn tồn tại nỗi sợ sâu thẳm rằng nếu tôi ngừng lao nhanh về phía trước, tôi sẽ chệch hướng và tụt lại, và rồi trở thành kẻ thất bại như trước. Đó là điều khó có thể chối bỏ đối với kẻ thất bại - tôi không chắc rằng cảm giác đó có thể biến mất hoàn toàn.
Nhìn lại bây giờ, tôi có thể thấy mình đã bị xa lánh từ đâu, điều có thể khiến tôi có thể tốt hơn, và tôi không cần phải là một nhân viên khó tính như trước. Trên hết, tôi nhận ra những người lợi dụng thái độ bất cần của mình, khiến tôi đưa ra những quyết định tồi tệ trong công việc mà đến giờ tôi vẫn thấy tiếc nuối.
Nếu nhận ra sớm hơn rằng cơn giận dữ không còn là động lực trong cuộc đời mình, tôi sẽ đối xử khác với một số người và giải quyết các tình huống với thái độ đúng mực.
Ý của tôi không phải là tức giận là xấu và khiến chúng ta trông bệnh hoạn, hay chúng ta nên giả vờ như mình không giận dữ. Mà chỉ là tôi không biết liệu sự tức giận có phải là sự lựa chọn đúng đắn nhất.
Mọi thành tựu của tôi đều nằm trong tầm tay qua thời gian. Sự tức giận chỉ là động lực thúc đẩy tôi thôi. Tôi tự hỏi nếu không có sự tức giận, làm thế nào mà tôi có thể hoàn thành chương trình Đại học và thay đổi con người mình như thế.
Tôi chắc chắn sẽ có nhiều bạn hơn, và tôi sẽ không xa lánh những người đã cố gắng giúp đỡ và chỉ dẫn cho tôi. Cầu trời, tôi thậm chí còn tận hưởng những tháng ngày tươi đẹp.
Tức giận không bao giờ xuất hiện một mình.
Vấn đề là tức giận chỉ là một trong những cảm xúc. Bạn không bao giờ chỉ trải qua tức giận mà thôi. Tôi nói với mọi người rằng tức giận luôn đồng hành với các cảm xúc khác và tức giận không bao giờ là động lực thúc đẩy chúng ta làm bất cứ điều gì.
Sự tức giận thường là cách chúng ta thể hiện cảm xúc yếu đuối và biến nó thành mạnh mẽ hơn, được thể hiện qua hành động. Những cảm xúc như sợ hãi, thất vọng, buồn bã, từ chối, và cảm xúc ủy mị khiến ta cảm thấy bất lực.
Tức giận và cảm giác phá hoại thứ gì đó khiến ta cảm thấy mạnh mẽ và quyền lực.
Điều này đúng đối với nam giới khi họ không muốn trải qua cảm xúc nào khác ngoài tức giận. Họ coi đó là điều bình thường khi tươi cười với mọi thứ và mọi người, gần như không bao giờ khóc khi mất chú chó hay điều gì đó. Tuy nhiên, phần lớn không kiểm soát cảm xúc tốt như vậy.
Luôn có những cảm xúc ẩn sau cơn tức giận. Nếu bạn có thể nhìn thấy cảm xúc đằng sau đó, cuộc sống sẽ mở ra một trang mới.
Nhìn lại, tôi nhận ra rằng tôi luôn lo lắng và sợ hãi, nhưng tức giận giúp tôi vượt qua những cảm xúc đó và tin rằng tôi vẫn có trách nhiệm với cuộc sống của mình. Nếu tôi bị từ chối và cảm thấy thất vọng, sự giận dữ giúp tôi đổ lỗi cho tình huống chứ không phải bản thân mình.
Tôi đã lạc lối trong việc phàn nàn về mọi thứ đều nên khác hoặc tại sao người khác bế tắc thay vì cảm nhận mọi thứ, và có thể thay đổi để chuyện đó không xảy ra.
Cái tôi sợ nhất là sự thay đổi, và cơn giận là cách tuyệt vời để khiến chúng ta dậm chân tại chỗ.
Loại bỏ những thứ không cần thiết.
Ngày nay, tôi không còn nóng nảy như trước. Đừng hiểu nhầm - ý tôi là tôi vẫn có lúc cảm thấy tức giận. Nhưng tôi luôn đủ bình tĩnh để nhìn nhận vấn đề và giải quyết.
Tôi không giả vờ như tôi chẳng bao giờ tức giận, và tôi chắc chắn sẽ không đè nén cơn giận. Thay vào đó, tôi cố gắng kiểm soát cơn giận của mình. Chắc chắn, chúng ta đều nhận ra sự khác biệt giữa bị cơn giận làm chủ và làm chủ cơn giận.
Có một vài vấn đề đã trở nên khó khăn với tôi kể từ khi tôi bắt đầu nhìn nhận mọi thứ một cách chân thật. Những tình huống bao gồm xung đột hoặc đối đầu, tôi không để cơn giận chi phối.
Mọi thứ trở nên dễ dàng hơn khi tôi sống với thái độ chừng mực, nhưng tôi có thể nhìn nhận bản chất của mọi sự việc và học hỏi từ những bài học đó. Một lâu đài bảo vệ nhưng không tách biệt.
Tôi không nghĩ rằng tôi trải nhiều nỗi lo sợ và giận dữ hơn tôi đã từng, tôi nhận định đó là những gì tôi đã trải qua thay vì giận dữ với quá khứ đó. Nhờ đó, tôi trở thành một người bạn tốt, người chống tốt, người cha tốt, người con tốt và là một người dễ tính hơn.
Bất cứ thứ gì chúng ta khăng khăng giữ bên mình sẽ trở thành gánh nặng nếu chúng ta không sẵn lòng buông tay đúng thời điểm. Giận dữ không chỉ là mối nguy tiềm ẩn sẵn sàng kéo cuộc sống chúng ta đi xuống mà còn khiến chúng ta tự hủy hoại cuộc sống mình.
Chúng ta buộc phải bỏ qua những điều nhỏ nhặt để có thể phá vỡ trọng lực kéo cuộc sống chúng ta đi xuống.