Tổng hợp hơn 30 bài văn phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người (Xuân Quỳnh) xuất sắc với bố cục rõ ràng giúp học sinh nâng cao kỹ năng viết văn.
Tổng hợp 30 bài văn phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người (rất ấn tượng)
Bài văn phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - biểu mẫu số 1
Xuân Quỳnh được biết đến là một nhà thơ tâm huyết, viết về những cảm xúc thân quen, giản dị và tươi sáng trong cuộc sống gia đình và hằng ngày. Bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' là một ví dụ điển hình cho phong cách của chị.
Giải thích về nguồn gốc loài người cho trẻ em có thể là một thách thức. Tuy nhiên, Xuân Quỳnh đã đưa ra một giải pháp thông minh và hài hước. Ở đoạn thơ đầu tiên, nhà thơ đã giải thích nguồn gốc của loài người:
“Người được tạo ra trước hết
Chỉ thấy là đám trẻ thơ
Trên địa cầu khô cằn
Không hình dạng lá cỏ
Dưới bầu trời vẫn tối om
Chỉ thấy là đêm đen tối
Không khí một màu u tối
Chưa xuất hiện sắc màu nào”
Lúc này, trái đất vẫn trống trải, không có hình dáng cây hay ngọn cỏ. Ngay cả ánh sáng từ mặt trời, nguồn nhiệt cho mọi sinh vật, cũng chưa xuất hiện. Mọi thứ chỉ một màu đen đặc trưng, không có sắc màu nào khác. Mọi sự sống được tạo ra vì trẻ em. Đôi mắt sáng của trẻ em chưa thể nhìn rõ, vì thế mặt trời xuất hiện để trẻ em nhìn thấy. Cây xanh, hoa đỏ giúp trẻ em nhận diện màu sắc. Cây cỏ và lá giúp trẻ em nhận biết về kích thước. Tiếng chim và gió giúp trẻ em cảm nhận âm thanh. Sông nước xuất hiện để trẻ em có nước để sảng khoái. Biển mở ra cho trẻ em không gian khám phá và cung cấp thức ăn. Khi trẻ em bước chân đầu tiên, con đường cũng xuất hiện.
Nhưng trẻ con cũng cần tình thương, và từ đó mẹ xuất hiện:
'Nhưng cần cho trẻ con
Yêu thương và tiếng ru
Vì thế mẹ đã ra đời
Để ôm ấp và chăm sóc
Mẹ mang đến âm nhạc ru
Từ những thứ bé nhỏ
Từ bông hoa thơm phức
Từ chiếc cánh của hạc
Từ vị gừng cay nồng
Từ vết thương chưa lành
Từ nguồn cơn mưa trời
Từ bãi cát ven sông...'
Đoạn thơ khai mạc với hình ảnh mẹ trong thế giới. Lý do mẹ xuất hiện trên đời rất đơn giản nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Trẻ con cần bàn tay mềm mại chăm sóc và lời ru dịu dàng từ mẹ. Mẹ xuất hiện để mang đến tình yêu thương rộng lớn. Câu thơ bắt đầu bằng 'từ' nhấn mạnh nguồn gốc của lời ru, sinh ra từ những điều gần gũi, dễ dàng nhìn thấy. 'Từ những thứ bé nhỏ như bống, bang, từ bông hoa thơm phức, từ vị gừng cay nồng, từ vết thương chưa lành, từ cơn mưa bắt nguồn, từ bãi cát ven sông...'. Tất cả những điều này đều gần gũi với trẻ, chứa đựng âm thanh, hương vị, màu sắc của thiên nhiên để trẻ cảm nhận. Tình yêu và lời ru của mẹ đều đa dạng, như trời đất tự nhiên. Tình yêu mẹ sâu lắng được thể hiện qua những lời ru.
Sau đó, Xuân Quỳnh giải thích lý do bà xuất hiện. Bà chính là người mang đến cho trẻ con:
'Trẻ con khao khát biết
Những câu chuyện xưa cũ và sau này
Không rõ nguồn gốc nơi đâu
Nhưng bà luôn hiện diện
Kể cho trẻ nghe nhiều truyện cổ tích
Chuyện về con ếch và nàng tiên
Câu chuyện cô Tấm ở vùng quê
Thằng Lý Thông luôn làm trò ác
Mái tóc bà đã bạc phơ
Ánh mắt bà luôn tươi cười
Bà kể chuyện suốt cuộc đời
Và chuyện chưa bao giờ kết thúc'
Chắc chắn, hình ảnh người mẹ nhân hậu và những truyện cổ tích như: con ếch, nàng tiên; chuyện cô Tấm ở quê; thằng Lý Thông làm trò ác, sẽ luôn đậm nét trong ký ức tuổi thơ của mỗi người. Những câu chuyện này mang đậm cảm hứng văn hóa và truyền thống dân tộc, hướng đến một lối sống hiền hòa, tốt lành.
Tình thương của mẹ, đạo đức từ bà, và sự hướng dẫn của bố, cùng giúp trẻ em hiểu biết và trưởng thành. Nhờ lời dạy của bố, trẻ em trở nên ngoan ngoãn và suy nghĩ sâu sắc hơn. Con người ngày càng mở lòng đến với thế giới xung quanh và khám phá mọi điều:
“Biển rộng mênh mông bao la
Con đường dài vạn dặm đi qua
Núi non màu xanh đẹp lạ
Trái đất tròn vẹn dưới bầu trời cao”
Khi thời đại tiến bộ, con người được trang bị kiến thức thông qua trường học. Thầy cô là những người mang đến tri thức, giúp trẻ em trở thành người có ích. Những từ như lớp học, bàn ghế, bảng đen, cục phấn, bút chì, và giáo viên, đều là biểu tượng cho sự tiến bộ và văn minh của loài người trên hành tinh này. Dưới ánh sáng mặt trời, chúng ta sống trong bóng dáng của khoa học và giáo dục, trong ánh sáng của văn minh:
'Chữ đầu tiên xuất hiện trước
Theo sau đó là bàn ghế
Tiếp theo là nơi học tập
Và xuất hiện người thầy'
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh mang đến một lời giải thú vị về nguồn cội của con người, thể hiện tình cảm sâu lắng đối với trẻ em.
Phân tích chi tiết bài thơ Chuyện cổ tích về loài người
I. Khởi đầu
- Tổng quan về nhà thơ Xuân Quỳnh và tác phẩm “Chuyện cổ tích về loài người”.
- Đánh giá giá trị nghệ thuật và ý nghĩa của bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người”.
II. Nội dung chính
1. Xuất hiện của loài người
- Loài người xuất hiện đầu tiên: chỉ có trẻ em
- Cảnh vật ở giai đoạn ban đầu:
+ Không có cây cỏ, không gì cao lớn.
+ Trời đêm tối tăm, chưa ló dạng nắng.
+ Không có gam màu sặc sỡ khác.
2. Sinh khí của tự nhiên
+ Ánh sáng mặt trời: để trẻ nhỏ quan sát rõ ràng.
+ Rừng cây, đám cỏ, đóa hoa: giúp trẻ nhỏ phân biệt màu sắc và kích thước.
+ Tiếng hót của chim, hơi gió: để trẻ nhỏ nghe thấy âm thanh.
+ Dòng nước chảy: cung cấp nước để trẻ nhỏ tắm mát.
+ Đại dương: khơi gợi trí óc, cung ứng thức ăn và là khu vực khám phá.
+ Lớp mây: mang lại nơi bóng mát dịu dàng.
+ Đường phố: giúp trẻ nhỏ luyện tập bước đi đầu tiên.
=> Thiên nhiên không chỉ là môi trường sống, mà còn là nguồn lợi cho cuộc sống con người.
3. Sinh thành của gia đình
+ Mẹ hiền: đem đến tình thương, sự nuôi dưỡng và lời ru.
+ Bà cụ: kể chuyện cổ tích, truyền đạt những giá trị văn hóa quý báu.
+ Cha: truyền đạt tri thức, giúp trẻ thêm hiểu biết.
=> Gia đình là nơi an toàn, che chở và nuôi dưỡng tình cảm cho mọi người.
4. Xuất hiện của cộng đồng
+ Đồ học tập như chữ viết, bàn, phấn, bảng và cả trường học... đều là công cụ giúp con người học hỏi.
+ Thầy bốc và cô giáo chính là những người hướng dẫn, truyền đạt kiến thức cho học sinh.
=> Việc học là yếu tố quan trọng đối với sự phát triển của con người.
III. Kết luận
Tổng quan về giá trị và mỹ thuật trong bài thơ Chuyện cổ tích về loài người.
Đánh giá về bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 2
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh là một tác phẩm xuất sắc. Qua bài thơ này, Xuân Quỳnh đã trình bày một cách sáng tạo và hấp dẫn về nguồn cội của loài người.
“Bầu trời xuất hiện trước hết
Chỉ có những đứa trẻ
Khắp mặt đất trần trụi
Chẳng có cây hay cỏ xanh
Mặt trời chưa từng tỏa sáng
Chỉ thấy bóng tối mịt mùng
Không gian chỉ màu đen đậm
Chưa nổi bật màu sắc khác”
Khi trái đất lạnh lùng, không hề một cỏ cây. Ánh sáng mặt trời chưa hé lộ, chỉ thấy bóng tối đang bao trùm. Trái đất sinh ra đứa trẻ đầu lòng - một giải thích nguồn gốc sáng tạo, dù khác biệt với hiện thực, nhưng toát lên tình cảm yêu thương sâu rộng của nhà thơ dành cho giới trẻ.
Mọi sự tồn tại trên trái đất đều vì giới trẻ. Đôi mắt trẻ con rực sáng nhưng chưa nhìn rõ, vì vậy mặt trời xuất hiện để sáng tỏ. Để trẻ con phân biệt màu sắc, cây mang màu xanh, hoa sắc đỏ tươi. Không chỉ màu sắc, âm thanh cũng được trẻ con cảm nhận khi loài chim xuất hiện với tiếng hót. Sông, biển, mây, con đường ra đời đều vì cuộc sống trẻ con. Tự nhiên sinh ra mọi thứ đều vì có giới trẻ.
Sau đó, Xuân Quỳnh khám phá nguồn gốc gia đình, bắt đầu từ sự hiện diện của mẹ:
'Nhưng cần có cho trẻ
Lời thương và ân cần
Vì thế mẹ xuất hiện
Ôm ấp và chăm sóc
Mẹ trao âm nhạc ngọt
Từ bông tơi bướm bay
Từ hoa nở thơm phức
Từ bướm bay cánh trắng
Từ gừng vị đắng ngọt
Từ vết chưa lắng xuống
Từ nguồn mưa ban sớm
Từ bờ sông cát lạnh...'
Đoạn thơ mở đầu với hình ảnh mẹ hiện hữu trong thế giới với ý nghĩa sâu xa. Đứa trẻ cần một bàn tay mẹ âu yếm và lời ru ngọt ngào. Mẹ xuất hiện mang theo tình thương vô bờ. Những dòng thơ bắt đầu bằng từ “từ” nhấn mạnh nguồn cảm hứng của lời ru. Lời ru sinh ra từ những thứ gần gũi, dễ dàng tìm thấy: “Từ bông hoa mênh mông, từ gừng đắng ngọt, từ vết còn dấu chân, từ nguồn mưa ban mai, từ bờ sông cát lạnh...”. Điều này nhấn mạnh rằng lời ru mang đậm bản sắc thiên nhiên để trẻ cảm nhận. Tình yêu của mẹ, như lời ru, có nhiều màu sắc và sự phong phú, tự nhiên như vũ trụ. Tình mẹ to lớn, bao la đọng lại trong từng giai điệu ru.
Tiếp theo, người bà đến để giúp trẻ em thấu hiểu vẻ đẹp của tổ quốc và văn hóa:
'Hiểu lòng trẻ con mong
Những truyện xa xưa, tương lai
Không biết xuất phát
Nhưng bà vẫn ở nơi đó
Kể về nhiều câu chuyện dân gian
Con cóc và nàng tiên
Cô Tấm ở nơi hiền lành
Thằng Lý Thông tính nghịch...
Tóc bạc màu của bà
Ánh mắt bà luôn rạng rỡ
Bà kể mãi không chán
Vẫn còn nhiều chuyện để kể
Tuổi thơ ai cũng ghi nhớ
Với những câu chuyện như con cóc và nàng tiên; cô Tấm trong ngõ hiền; Lý Thông với trò ác... Bằng những truyện ấy, bà muốn truyền đạt tinh thần và văn hóa của dân tộc, khuyến khích cuộc sống đúng đắn và đẹp đẽ.
Muốn trẻ phát triển tư duy
Đó là lý do bố ra đời
Bố hướng dẫn con trở nên tốt
Bố khuyến khích con suy nghĩ
Biển rộng mênh mông
Đường đi vô tận
Núi non xanh ngút ngàn
Hình trái đất giống như vòng tròn...
Nhờ sự hướng dẫn của cha mẹ, trẻ em biết nên làm đúng, biết cách suy nghĩ. Con người mở rộng kiến thức, khám phá thêm về thế giới xung quanh. Với sự tiến bộ của cuộc sống, trường học đã xuất hiện, đó là biểu tượng của sự tiến bộ văn hóa. Lớp học, bàn ghế, cái bảng, phấn, bút, thầy cô là minh chứng cho sự phát triển văn hóa của loài người.
Trong bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người”, Xuân Quỳnh thể hiện tình cảm sâu sắc với trẻ em và muốn nhấn mạnh việc chăm sóc, bảo vệ trẻ em.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 3
Xuân Quỳnh, một nhà thơ tài ba viết nhiều cho thiếu nhi. Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” là một trong những tác phẩm nổi bật của chị.
Ở phần đầu, Xuân Quỳnh mô tả cuộc sống ban đầu trên trái đất khi chỉ có loài người là “chỉ toàn trẻ con”. Trái đất lúc đó vẫn còn hoang sơ, “trần trụi”, thiếu màu sắc và “chưa có cây hay cỏ”:
“Trời xuất hiện đầu tiên
Chỉ có những đứa trẻ
Trái đất lúc đó vẫn là một bề mặt trần trụi
Không có dấu vết của cây cỏ
Mặt trời vẫn chưa ló dạng
Khắp nơi chỉ là bóng tối
Không gian chỉ trong màu đen tuyền
Chưa thấy bất kỳ màu sắc nào khác
Khi đó, trái đất vẫn là một bề mặt trần trụi, không một dấu vết của cây cỏ. Mặt trời chưa lóe sáng, toàn bộ là bóng đen. Thế giới đã chứng kiến sự xuất hiện của đứa trẻ đầu tiên, một lý thuyết khác lạ so với hiện thực. Tác giả cũng giải thích rằng mọi sự vật đều bắt nguồn từ trẻ con. Ánh sáng mặt trời xuất hiện để giúp trẻ thấy rõ. Cây cỏ có màu sắc vì trẻ con cần. Loài chim hót để trẻ có thể cảm nhận âm thanh. Dòng nước, biển, đám mây, con đường ra đời đều là để phục vụ cuộc sống của trẻ thơ. Điều này cho thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho trẻ em.
Sau đó, tác giả phân tích vai trò của người mẹ trong cuộc sống của trẻ:
Nhưng trẻ em cũng cần
Tình yêu và lời ru từ mẹ
Vì thế mẹ ra đời
Để che chở và chăm sóc
Mẹ mang đến giai điệu ru
…
Từ dòng nước mềm mại
Tình mẫu tử luôn là tình yêu cao quý nhất. Mẹ luôn chăm sóc con từ khi mới chào đời đến khi trưởng thành. Mẹ cầm con trong lòng tay, dạy con mọi điều từ ăn uống đến giấc ngủ, qua lời ru và giai điệu hát. Lời ru mẹ mở ra thế giới cho con biết, với màu sắc, hương vị, và hình ảnh mà lời ru mang lại. Xuân Quỳnh bằng những dòng thơ ngắn đã truyền đạt sự quan trọng của mẹ đối với con.
Ngoài mẹ, người bà cũng đến với trẻ em:
Nhận biết trẻ con khao khát
Chuyện từ thế hệ này sang thế hệ khác
Không biết từ đâu mà có
Nhưng bà vẫn ở đây
Kể cho con nghe chuyện cổ…
Trẻ em cần biết nhiều hơn. Bố đã xuất hiện, giúp trẻ em suy nghĩ và trở nên ngoan ngoãn hơn. Nhờ bố, trẻ em trở nên chín chắn hơn. Bố là người giáo dục trẻ em về thế giới xung quanh: biển, đường đi, núi và trái đất. Khi có ngôn ngữ, có chữ viết và nền giáo dục, cuộc sống con người trở nên văn minh hơn: mở trường học, đào tạo và có thầy giáo để dạy trẻ.
Tóm gọn, bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” là lời giải thú vị về nguồn cội của con người. Với hình ảnh thơm phức, ngôn ngữ vui tươi và thơ đầy sáng tạo, bài thơ đã thu hút nhiều người.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 4
Bài thơ Chuyện cổ tích về loài người là một tác phẩm nổi tiếng của Xuân Quỳnh dành cho thiếu nhi, mang đậm phong cách của nhà thơ này.
Trong phần đầu của bài thơ, Xuân Quỳnh đã mang lại cái nhìn mới mẻ về nguồn gốc của loài người:
“Bầu trời xuất hiện đầu tiên
Chỉ thấy những đứa trẻ
Trên lục địa khơi lời
Chẳng có dấu vết cây cỏ
Ánh dương vẫn chưa lộ
Chỉ có bóng tối phủ kín
Không gian chỉ màu âm u
“Chưa thấy màu tươi mới”
Bức tranh trái đất ban đầu màu mè. Khắp nơi vẫn bao trùm màu tối. Đứa trẻ đầu tiên chào đời. Đôi mắt rực sáng nhưng vẫn mờ mịt. Vì thế, mặt trời ló dạng để trẻ thấy rõ. Màu lá cây, sắc đỏ của hoa giúp trẻ phân biệt màu. Cây xanh, cỏ mướt giúp trẻ đánh giá khoảng cách. Tiếng chim, gió giúp trẻ nghe. Sông mở lối tắm cho trẻ. Biển giúp trẻ suy ngẫm. Con đường dạy trẻ bước đi. Mọi thứ xuất hiện để phục vụ trẻ.
Người thân trong gia đình hiện hữu vì trẻ cần sự chăm sóc, yêu thương:
'Nhưng cũng cần cho trẻ
Tình thương và giọng ru
Đó là lý do mẹ sinh ra
Để ôm ấp và nuôi dưỡng
Mẹ truyền đến giai điệu
Từ quả trứng bé nhỏ
Từ bông hoa thơm ngát
Từ cánh én bay trắng
Từ gừng cay nồng nàn
Từ vết thương chưa lành
Từ nguồn nước mưa trời
Từ dòng sông cát lạnh...
Mẹ sinh ra, đầy tình thương. Không gì sánh bằng tình yêu mẹ dành cho con. Bằng lời ru, mẹ đã truyền đạt cho trẻ biết về thế giới xung quanh, từ tiếng hát, mùi hương, đến vẻ đẹp thiên nhiên. Lời ru và tình yêu mẹ đều sâu lắng, đa dạng như bầu trời và biển cả.
Một lúc sau, khi trẻ lớn hơn, chúng tò mò về thế giới cổ tích. Bà xuất hiện để kể cho trẻ nghe:
'Trẻ con càng thèm khao khát
Ngày xưa, ngày nay, không rời
Bí ẩn từ đâu tràn đến
Bà đến, chốn nào chốn đó
Kể cho bao truyện thú
Chuyện ếch xanh, tiên nữ
Tấm, cô bé ngoan đẹp
Lý Thông, đôi khi mơ màng…
Tóc bà dần chuyển màu
Mắt bà luôn tươi vui
Bà kể suốt ngày đêm
Và chẳng có điều gì là khó
Nhưng trẻ cần sự hướng dẫn. Và đây, bố đã đến. Dưới sự dạy dỗ của bố, trẻ học cách “nghe lời”, “suy nghĩ”. Loài người không ngừng mở rộng tri thức, khám phá bí ẩn của thế giới:
“Biển rộng bao la đẹp
Đường trải dài vô tận
Núi non xanh ngút ngàn
Hành tinh tròn quay vòng”
Khi trẻ lớn lên, học vấn là điều cần thiết. Trường học ra đời, thầy cô giáo là người truyền đạt, giúp trẻ thành người. Lớp học, bàn ghế, bảng đen, phấn, chữ viết, thầy cô là biểu tượng cho sự tiến bộ của cuộc sống loài người trên hành tinh ngày càng phát triển.
Với âm vang của thơ, Xuân Quỳnh đã trình bày một cách hiểu biết về nguồn cội loài người. Nhà thơ đã dành cho con cái mình tình yêu thương bao la.
Đánh giá bài thơ Về Nguyên Thủy Loài Người - mẫu 5
Xuân Quỳnh, một tác giả thơ dành nhiều tâm huyết cho thiếu nhi, trong đó bài “Chuyện cổ tích về loài người” nổi bật. Bài thơ đưa ra cái nhìn mới lạ về khởi nguồn của loài người:
“Bầu trời xuất hiện trước hết
Chỉ có những đứa trẻ
Trên lục địa hoang sơ
Không có bóng cây, lá xanh
Dòng nắng chưa xuất hiện
Toàn bóng tối che kín
Không gian màu đen lịm
Chưa nở màu sắc in
“Chuyện cổ tích về người” dưới dạng thơ, nhưng mang dấu ấn của một câu chuyện, mô tả về nguồn cội loài người. Khi thế giới vẫn hoang vu, chưa có cỏ cây nảy mầm. Ánh nắng chưa soi sáng, chỉ có bóng đêm bao trùm. Không khí chỉ một màu đen đậm, màu sắc khác vẫn chưa thể nảy nở. Làm người ta nghĩ về sự quan tâm, tình yêu thương mà Xuân Quỳnh dành cho trẻ thơ.
“Đôi mắt bé soi đêm
Nhưng chưa nhìn rõ chi!
Mặt trời nhô đỉnh trời
Soi sáng cho bé nhìn
Cỏ xanh nở rộ từng bông
Cây cao ngang cánh tay
Cây cỏ bắt đầu mọc nhanh…
Và sau đó, mọi sự vật xuất hiện để đáp ứng mong muốn của trẻ con. Đôi mắt tinh nghịch của trẻ con sáng chói nhưng vẫn chưa rõ ràng. Vì vậy, mặt trời nâng cao ánh sáng để giúp trẻ con nhìn thấy rõ hơn. Cỏ cây mọc lên giúp trẻ phân biệt được màu sắc. Tiếng chim hót giúp trẻ nghe thấy âm thanh. Dòng sông, mây trời, biển khơi giúp trẻ cảm nhận cuộc sống xung quanh. Và con đường xuất hiện để trẻ con tiến bước...
Trẻ con cũng cần tình thương, và vì thế, những người thân như bà, mẹ, bố đã xuất hiện:
'Nhưng trẻ cần cảm giác
Yêu thương và lời ru
Vì thế mẹ xuất hiện
Để ôm ấp và nuôi dưỡng
Mẹ trao cho tiếng hát
Từ những ngón tay bé
Từ bông hoa thơm ngát
Từ bướm bay rất mỏng
Từ hương gừng rất sắc
Từ vết thương chưa lành
Từ nơi trời mưa giăng
Từ bãi biển cát trắng…'
Đứng đầu là mẹ, người vô cùng quý giá với trẻ. Mẹ dạy bảo, chăm sóc và nuôi dưỡng trẻ. Tiếng ru dịu dàng của mẹ đưa con vào giấc ngủ êm đềm. Bàn tay mẹ ôm bé yêu, che chở bằng tình mẹ. Trong những lời ru đó, mẹ truyền đạt âm nhạc, hương vị, màu sắc và hình ảnh của cuộc sống. Tình thương mẹ vô hạn, bao la và sâu sắc.
Tiếp sau, trẻ con thèm khát nghe những câu chuyện cổ tích. Vì vậy, bà ngoại đã đến:
'Hiểu rõ lòng trẻ thơ
Câu chuyện xưa, ngày nay
Từ đâu mà có biết bao
Nơi bà đến, trẻ con ở lại
Kể cho trẻ nghe truyện dân gian
Chuyện ếch xanh, tiên nữ thần tiên
Chuyện cô Tấm tại vương quốc hiền
Thằng Lý Thông, lòng đen tối...
Mái tóc bà màu trắng
Con mắt bà luôn rạng rỡ
Bà kể suốt cuộc đời
Câu chuyện không hề kết thúc...
Những truyện bà kể giúp trẻ hiểu biết thêm về di sản văn hóa của chúng ta. Các câu chuyện về tiên, ếch xanh, cô Tấm... qua lời kể của bà trở nên sống động và thú vị. Đồng thời, bà cũng truyền đạt những bài học về giá trị văn hóa và truyền thống dân tộc, khuyến khích trẻ em hướng tới cuộc sống ý nghĩa hơn.
'Muốn trẻ em tiến xa...
Bố xuất hiện trên đời
Bố dạy trẻ phải ngoan
Bố hướng dẫn suy nghĩ
Biển rộng lớn bao la
Đường trải dài vô tận
Núi non phủ màu lục
Trái đất tròn như quả...
Trong quá trình lớn lên, trẻ em luôn muốn khám phá và học hỏi. Đó là lúc cha bắt đầu hướng dẫn trẻ em về những kiến thức thú vị. Cha giáo dục trẻ em “biết ngoan và suy nghĩ”, giúp chúng trở thành người có ích. Cha là nguồn kiến thức vô tận, giải đáp mọi tò mò của trẻ em về cuộc sống.
Tuy nhiên, cha không thể luôn ở bên cạnh con, và đó là lúc trường học ra đời:
“Chữ đầu tiên xuất hiện
Theo sau là bàn ghế
Tiếp theo là phòng học
Và xuất hiện giáo viên…
Bảng đen thay thế bảng giấy
Cục phấn được tạo từ đá
Giáo viên viết chữ rõ ràng
“Chuyện về loài người” đầu tiên
Chữ viết ra để bảo quản kiến thức. Sau đó, trường học mọc lên với thầy cô là người truyền đạt kiến thức cho trẻ em. Nhờ đó, trẻ em được biết nhiều hơn. Việc thành lập trường học là dấu hiệu của sự tiến bộ văn minh của con người.
Trong bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người”, Xuân Quỳnh đã đưa ra một cách giải thích độc đáo về việc sinh ra của vạn vật, và cũng thể hiện tình cảm sâu lắng mà nhà thơ dành cho trẻ thơ.
Đánh giá bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - mẫu 6
Xuân Quỳnh là một tác giả được nhiều người yêu mến. Các tác phẩm của bà luôn chứa đựng tình cảm thiết tha, ngọt ngào về cuộc sống hàng ngày của con người. Đặc biệt, bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” với sự sắc sảo trong nội dung và hình thức đã tạo dấu ấn mạnh mẽ trong lòng độc giả.
Bắt đầu bài thơ, tác giả đã đưa ra một cách giải thích độc đáo và thú vị về nguồn gốc của loài người. Trẻ em xuất hiện trước hết:
'Bầu trời ra đầu tiên
Chỉ thấy những đứa trẻ
Trên trái đất trần trụi
Không có cây, cỏ xanh
Mặt trời chưa hé lên
Chỉ là bóng tối phủ kín
Bầu không khí chỉ màu đen
Chưa thấy màu nào khác
Khi vũ trụ vẫn trong vòng tối tăm, trẻ em đã được ban tặng cuộc sống. Tuy nhiên, hình ảnh lúc ấy rất đơn giản và buồn tẻ. Không có dấu hiệu của cây cỏ, không mùi thơm của hoa lá. Tất cả đều như một bức tranh đơn sắc.
Do đó, thiên nhiên ra đời để phục vụ trẻ. Đầu tiên, mặt trời với ánh sáng sẽ giúp trẻ thấy rõ thế giới. Sau đó, cây cỏ và hoa lá xuất hiện, giúp trẻ nhận biết màu sắc, kích thước 'Màu xanh của cỏ bắt đầu/Màu xanh của cây trở nên'. Tiếng chim và gió mang lại âm thanh thanh bình, giúp trẻ nghe 'Tiếng hót giữa những đám mây/Tiếng hót trên bầu trời'. Dòng sông và biển rộng mở mang đến thực phẩm như cá, tôm, giúp trẻ phát triển. Cánh buồm giúp trẻ khám phá vùng đất mới 'Biển sinh ra cánh buồm/Đưa trẻ con khám phá'. Đám mây và con đường xuất hiện để bảo vệ và hướng dẫn bước đi của trẻ.
Khi trẻ muốn được sưởi ấm trong vòng tay gia đình, mẹ xuất hiện:
'Nhưng trẻ cần thêm
Lời ru và tình yêu thương'
Vì vậy mẹ được tạo ra
Để ôm ấp và chăm sóc
Những bài ru êm đềm, dịu dàng, mang hơi thở dân gian sâu lắng như vỗ về, che chở giấc ngủ của trẻ. Từ hình ảnh quen thuộc như 'cái bống cái bang', 'cái hoa thơm ngát', 'cành cò tinh khôi',... mẹ đã trao gửi yêu thương và sự quan tâm, che chở con trẻ. Mỗi ngày, trẻ lắng nghe những câu chuyện cổ tích từ mẹ. Trong đó, chứa đựng nhiều bài học, giá trị đạo đức quý báu như sống lương thiện, gặp lành gặp lành 'Chuyện con cóc, nàng tiên/ Chuyện cô Tấm hiền lành/ Thằng Lý Thông tội nghiệp...'. Trẻ cứ tiếp tục lớn lên dưới bảo bọc, dạy dỗ của cha. Cha truyền đạt kiến thức quý giá, mở ra thế giới rộng lớn cho con 'Đại dương bao la/Mênh mông con đường/ Núi non xanh muôn màu/ Hình tròn là trái đất'. Cha yêu thương nhưng cũng nghiêm túc, mong muốn con trở nên tốt lành, suy nghĩ sâu sắc. Dù cách hiện thực tình yêu thương đến con khác nhau, nhưng mục tiêu chung vẫn là để con lớn lên trong sự sung túc, hạnh phúc.
Cuối cùng, việc thành lập trường học và có thầy cô giáo là bước quan trọng nuôi dưỡng trẻ. Những vật dụng quen thuộc như bàn, ghế, bảng, chiếu,... hỗ trợ cho việc học của trẻ. Thầy giáo mang đến kiến thức bổ ích, quan trọng để trẻ tiếp cận với tri thức quý giá 'Thầy viết to, 'Chuyện loài người' đầu tiên'.
Với bài thơ năm chữ, ngôn ngữ thơ trong trẻo, giản dị, nhà thơ giải thích một cách thú vị về nguồn gốc loài người. Sử dụng hình ảnh sống động, hấp dẫn, tạo ấn tượng sâu sắc cho người đọc. Sự kết hợp giữa yếu tố tự sự và yếu tố mô tả tạo nên hình ảnh sự sống, sự nảy nở của vạn vật phục vụ cho cuộc sống của trẻ.
Bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' với sự độc đáo về nội dung và nghệ thuật đã giải thích nguồn gốc loài người một cách hấp dẫn. Thông qua đó, cảm nhận tình yêu thương, sự quan tâm của nhà thơ Xuân Quỳnh dành cho trẻ em.
Phân tích bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - mẫu 7
Bài thơ Chuyện cổ tích về loài người mang đến cái nhìn độc đáo, sáng tạo về sự khởi đầu của thế giới. Bài viết nhấn mạnh rằng mọi sự sống trên hành tinh này đều dành cho con người. Chúng ta cần chăm sóc, bảo vệ và dạy dỗ trẻ em, mang lại cho họ một tuổi thơ đẹp đẽ. Bài thơ bắt đầu với một thế giới hoang sơ, lạnh lẽo, nhưng qua các khổ thơ sau, một thế giới ấm áp, sôi động được hình thành nhờ sự hiện diện của con người.
Mẹ sinh ra để
Bế bồng và chăm sóc
Với sự hiện diện của mẹ, bà và bố, gia đình trở thành nơi đầy ấm áp và yêu thương. Trẻ em được sinh ra và lớn lên dưới bầu không gian đầy hạnh phúc. Khi con người học hỏi và phát triển, tiếng nói và chữ viết ra đời, một nền văn minh mới được hình thành. Sự yêu thương và quan tâm của tác giả đối với trẻ em được thể hiện rất rõ trong bài thơ, khiến chúng ta cảm thấy ấm lòng khi nghĩ về thế giới xung quanh.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 8
Xuân Quỳnh, một nhà thơ nổi tiếng, đã tạo ra một tác phẩm độc đáo về nguồn gốc của loài người. Bài thơ mô tả một thế giới với sự xuất hiện của loài người, nơi mà không có sự sống, cây cỏ hay ánh sáng mặt trời. Tất cả chỉ là một bóng tối đen đến tận cùng.
“Trời xuất hiện trước tiên
Chỉ toàn là trẻ thơ
Trên mặt đất trần trụi
Không có cây xanh lá
Mặt trời chưa tỏa sáng
Chỉ là bóng tối đen
Không khí u ám màu đen
Chưa thấy màu sắc nào khác”
Trên bầu trời, trẻ em được tạo ra đầu tiên. Tác giả giải thích rằng mọi sự tồn tại xuất hiện vì nhu cầu của đứa trẻ. Trẻ em có đôi mắt sáng nhưng chưa thấy, nên mặt trời xuất hiện để trẻ con nhìn rõ. Để trẻ em nhận biết màu sắc, cây mọc màu xanh, hoa thay đổi màu sắc. Âm thanh từ tiếng chim hót được tạo ra để trẻ con cảm nhận. Sông, biển, mây, đường phát triển để phục vụ trẻ con. Nhà thơ truyền đạt tình yêu thương sâu sắc với trẻ em, nhấn mạnh tình cảm mẫu tử và nguồn gốc của mẹ. Mẹ chăm sóc con từ khi mới sinh, dạy dỗ con với lời ru và tiếng hát. Lời ru này giúp trẻ em hiểu biết về thế giới. Nhà thơ mô tả hình ảnh, màu sắc, hương vị từ lời ru của mẹ. Cảm xúc từ những câu thơ khiến người đọc cảm động và tự hào. Bên cạnh mẹ, bà ngoại xuất hiện để chăm sóc trẻ con:
“Trẻ em khao khát biết
Chuyện xưa và tương lai
Không biết từ đâu ra
Mà bà đến và kể
Chuyện cổ xưa…”
Bố được giải thích với sự khéo léo. Bố dạy dỗ giúp trẻ em trưởng thành. Bố hướng dẫn trẻ con khám phá thế giới: đại dương, con đường, núi và hành tinh. Có nền giáo dục và trường học. Con người phát triển văn minh, tạo ra thầy giáo để giảng dạy trẻ em. Bài thơ “Chuyện cổ tích của loài người” cung cấp một cái nhìn độc đáo về nguồn gốc con người. Bài thơ sáng tạo và đầy tình yêu.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 9
Xuân Quỳnh, một nhà thơ tài năng, đã sáng tạo ra Chuyện cổ tích về loài người. Từ tiêu đề, tác giả muốn chúng ta đi từ quá khứ đến hiện tại, từ khi trái đất còn hoang sơ đến khi cuộc sống văn minh hóa. Trái đất ban đầu hoang sơ, màu xanh và cây cỏ chưa xuất hiện. Nhưng theo thời gian, ánh sáng mặt trời xuất hiện, tạo ra sự sống. Con người phát triển, có gia đình yêu thương trẻ em và nuôi dưỡng họ trong lời ru ngọt ngào. Nhờ sự dạy dỗ từ bố, trẻ em biết ngoan và suy nghĩ. Cuộc sống trở nên tươi sáng hơn với ngôn ngữ, văn hóa và giáo dục. Tình yêu của tác giả dành cho trẻ em được thể hiện qua từng dòng thơ.
“Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh cung cấp một cái nhìn sâu sắc về nguồn gốc con người qua các khổ thơ. Tác giả mô tả trái đất khi mới có con người, chỉ toàn là trẻ em. Trái đất lúc đó còn hoang sơ, không có màu sắc và không có cây cỏ:
“Mặt trời xuất hiện trước hết
Chỉ có trẻ em ở đây
Trên hành tinh hoang vu
Không mảnh xanh nào nở
Mặt trời chưa tỏa sáng
Bóng tối vây quanh khắp
Không không khí trong lành
Chưa có sắc màu lên”
Khi trái đất chưa có dấu vết xanh mướt hay ánh sáng mặt trời, trẻ em xuất hiện đầu tiên, một lời giải độc đáo về nguồn cội tồn tại. Tác giả cho rằng mọi sự vật xuất phát từ trẻ con. Đôi mắt rạng ngời của trẻ em làm mặt trời tỏa sáng, cây cỏ và hoa nở ra với màu sắc để trẻ con nhận biết. Âm thanh của loài chim hót và dòng nước chảy giúp trẻ con cảm nhận thế giới xung quanh. Điều này thể hiện tình yêu sâu đậm của tác giả dành cho trẻ thơ.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 10
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh nêu bật sự biến đổi của trái đất khi trẻ em xuất hiện. Trái đất ban đầu hoang vu, một khi có trẻ em, mọi thứ thay đổi. Mặt trời xuất hiện, màu sắc và âm thanh bùng nổ, cùng với sông nước và đám mây phục vụ cuộc sống của trẻ con. Tác phẩm giúp hiểu rõ hơn về vị trí quan trọng của trẻ em trong cuộc sống.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 11
Tác phẩm “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh nhắc nhở đến những câu chuyện cổ tích xa xưa. Tác giả tạo dựng một lời kể tuần tự, khẳng định trẻ em là nguồn gốc của thế giới. Từ mẹ giáo dục đến bố dạy hiểu biết, mọi thứ đều xoay quanh trẻ con, nhấn mạnh tình yêu thương của tác giả cho trẻ thơ.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 12
Trong bài thơ, em ấn tượng với phần mô tả về sự xuất hiện của mẹ:
“Nhưng vẫn cần những điều
Tình thương và lời dặn dò
Do đó mẹ ra đời
Để ôm ấp và dạy dỗ
Mẹ mang đến giai điệu
Từ những giọt nước bé nhỏ
Từ những bông hoa thơm phức
Từ cánh én bay trắng
Từ hương gừng đậm đà
Từ vết thương chưa lành
Từ nguồn nước mưa đầu
Từ bãi cát sông vắng
Dưới những câu thơ, ta cảm nhận tình mẹ sâu đậm. Những lời ru, tiếng hát mang con vào giấc mơ, khám phá thế giới đầu tiên. Mẹ mang đến cho con những hình ảnh, mùi vị, sắc màu. Mẹ xuất hiện vì con cần tình thương, sự quan tâm. Với lời thơ ngọt ngào, tự nhiên, ta thấu hiểu sự thiêng liêng, kỳ diệu của tình mẹ.
Phân tích bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 13
Xuân Quỳnh được biết đến như một bậc thơ nữ nổi tiếng. Chuyện cổ tích về loài người là một trong những sáng tác đáng chú ý của bà.
Bài thơ mang đến cái nhìn sâu sắc về nguồn gốc của con người. Tác phẩm mô tả cuộc sống trên trái đất khi loài người mới xuất hiện với hình ảnh 'trái đất chỉ có trẻ con'. Lúc ấy, trái đất hoang sơ, không mảnh mặt đất nào có cây cỏ, ánh sáng mặt trời chưa tỏa sáng và đêm đen bao phủ khắp nơi.
“Bầu trời ra đời trước hết
Chỉ có loài trẻ thơ
Trên mặt đất chưa có bóng dáng
Chẳng có mảnh đất nào mọc cây
Dưới bầu trời chưa thấy ánh sáng
Bóng đêm bao phủ khắp nơi
Không khí u ám đến tận trời
Chẳng màu sắc nào tỏa sáng
Trời mang đến đứa trẻ đầu lòng. Sau đó, tác phẩm đưa ra giải thích về sự xuất hiện của các hiện vật trên thế giới. Tất cả đều xuất phát từ nhu cầu và mong muốn của trẻ em. Đôi mắt trong veo của trẻ chưa thể phân biệt được gì, vì vậy ánh sáng mặt trời xuất hiện để giúp trẻ nhìn rõ. Để trẻ biết về màu sắc, thì cây phải xanh, hoa phải đỏ. Âm thanh cũng trở thành món quà cho trẻ qua tiếng hót của chim. Dòng sông, biển, đám mây và con đường đều ra đời vì trẻ. Người đọc dễ dàng cảm nhận được lòng yêu thương sâu lắng của nhà thơ dành cho trẻ thơ.
Tình mẫu tử cao quý được nhắc đến thông qua việc mô tả nguồn gốc của mẹ. Trẻ cần mẹ, và mẹ đã xuất hiện. Mẹ luôn bên con từ lúc con mới sinh, đến khi trưởng thành. Mẹ giữ con trong lòng, chăm sóc từ ăn uống đến giấc ngủ với những bài ru và tiếng hát. Những lời ru này mở lời cho con hiểu biết về thế giới xung quanh. Tác giả đưa ra các hình ảnh, màu sắc, và hương vị mà lời ru của mẹ mang lại. Những dòng thơ chạm đến lòng mỗi người, khiến họ cảm thấy rất xúc động và tự hào. Không chỉ có mẹ, người bà cũng xuất hiện trong cuộc sống của loài người để mang đến niềm vui cho trẻ thơ:
“Cùng con khám phá thế giới
Câu chuyện xưa và tương lai
Không biết từ đâu
Bà đã xuất hiện
Rộng mở truyện cổ…
Bố, người thầy đắc lực, giúp trẻ em phát triển. Dưới sự hướng dẫn của bố, trẻ được biết đến biển rộng, con đường mòn, núi cao và hình dáng của trái đất. Với bàn tay mở rộng, bố đưa ra bài học, dạy dỗ, xây dựng nền văn hóa giáo dục. Đời sống con người ngày càng tiến bộ: mở các trường học, đào tạo và tạo ra thầy giáo để giảng dạy cho trẻ.
Bài thơ “Chuyện cổ tích của loài người” cung cấp cái nhìn sâu rộng về nguồn cội con người. Nó đầy ấn tượng, độc đáo và tràn ngập tình yêu thương.
Đánh giá bài thơ Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 14
Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh mang đến giải thích thú vị về nguồn gốc con người.
Khổ thơ đầu tiên đã mô tả cuộc sống trái đất khi loài người mới xuất hiện với hình ảnh “chỉ là trẻ con”. Trái đất còn lạc hậu, “trần trụi”, chưa có màu sắc, “không có dấu vết cây cỏ”:
“Trời xuất hiện trước hết
Chỉ có trẻ thơ
Dưới trái đất chưa được che phủ
Không thấy cỏ hoặc cây
Mặt trời chưa từng ló dạng
Toàn là bóng tối
Không gian đang trong màu tối
Chưa thấy màu sắc khác”
Khi tiếp tục theo dòng thơ, cuộc sống con người ngày một phát triển, thịnh vượng. Ánh nắng mặt trời chiếu sáng khắp nơi, mang lại sức sống cho mọi sinh vật.
Trẻ em cần được yêu thương và chăm sóc từ mẹ. Do đó, người mẹ đã xuất hiện trong cuộc sống:
“Vì thế mẹ ra đời
Để ôm ấp và chăm sóc
Mẹ trao cho con những giai điệu
Từ hạt cát nhỏ bé
Từ loài hoa thơm mát
Từ chiếc cánh của sáo trắng
Từ hương gừng cay nồng
Từ vết thương chưa lành
Từ nguồn của cơn mưa rào
Từ bờ cát dưới ánh nắng...
Sau đó, ông bà xuất hiện trong cuộc sống, giúp trẻ em hiểu sâu hơn về nét đẹp của quê hương và văn hóa:
“Nhận biết trẻ con hướng về
Những chuyện từ quá khứ tới tương lai
Không biết từ đâu mà xuất hiện
Ông bà đến đây
Kể về những câu chuyện thần tiên
Chuyện về ếch, và cô tiên xinh đẹp
Chuyện Tấm nàng hiền
Thằng Lý Thông tính ác
Tóc bạc của ông
Đôi mắt ông luôn rạng rỡ
Ông kể mãi không hết
Chuyện vẫn còn dài
Khi tinh thần trẻ em mở rộng, việc dạy dỗ từ người cha trở nên quan trọng. Nhờ “cha giáo”, “cha dạy”, trẻ em trở nên “nhanh nhẹn”, “tinh thông”. Con người khám phá và hiểu biết về thế giới xung quanh ngày càng sâu rộng:
“Biển rộng vô biên
Con đường dài vô tận
Núi non xanh ngút ngàn
Trái đất hình quả cầu”
Nhà thơ tiếp tục khám phá sự hình thành của ngôn ngữ, việc lập chữ viết và nền giáo dục. Con người tiến bộ hơn, mở các trường học, đào tạo và “hình thành nghề giáo viên” để giáo dục thế hệ mai sau:
“Từ chữ mà bắt đầu
Sau đó bàn ghế xuất hiện
“Sau đó xuất hiện lớp
Và ra đời nghề giáo viên”
Lớp học, trường học, bàn ghế, bảng đen, phấn màu, từ ngữ, thầy cô... đại diện cho sự tiến bộ kỳ diệu của loài người, khi mỗi ngày họ tiến bộ trong sự sáng tạo, tri thức và văn minh dưới bầu trời rộng lớn:
Người đọc cảm nhận sâu sắc sự yêu thương của tác giả dành cho trẻ thơ thông qua bài thơ Chuyện cổ tích về loài người, một tình cảm ấm áp và chân thành.
Phân tích văn bản Chuyện cổ tích về loài người - mẫu 15
Xuân Quỳnh, một nữ danh nhân trong văn học Việt Nam, sáng tác nhiều tác phẩm dành cho thiếu nhi, trong đó bài thơ Chuyện cổ tích về loài người nổi bật.
Dù viết theo dạng thơ, tác phẩm lại chứa đựng nhiều chi tiết tự sự. Bài thơ khám phá nguồn cội của cuộc sống trên Trái Đất với một cái nhìn độc đáo, sáng tạo:
“Mặt trời lên đầu tiên
Chỉ thấy bóng đen lùi
Trái đất một màu mực
Chưa nở màu sắc rực
Trẻ em xuất hiện trước
Thể hiện tình yêu nồng
Câu thơ sáng tỏ nguồn
Sự xuất phát từ trẻ
Khi Trái Đất vẫn hoang vu, không có cây cỏ. Ánh sáng chưa đến, bóng tối vây kín. Một trái tim trẻ thơ đầu tiên đã cháy bỏng yêu thương. Tác giả tiết lộ nguồn gốc vạn vật, tất cả bắt nguồn từ nhu cầu của trẻ em:
“Mắt nhìn chưa thấy đâu
Ánh sáng mới rõ hơn
Màu xanh cỏ, cây vươn cao
Âm thanh chim, dòng sông trào
Bầu trời rộng, mây trắng bay…”
Đôi mắt trẻ con sáng lắm, nhưng chưa nhìn rõ. Mặt trời nổi cao giúp cho ánh sáng rõ ràng. Thiên nhiên xuất hiện giúp trẻ nhận diện thêm màu sắc, âm thanh và giá trị cuộc sống. Trái Đất bắt đầu thêm phần đẹp lạ hơn nhờ trẻ em.
Tình yêu thương và kiến thức là điều trẻ em cần, vì vậy mẹ, bố và bà đã xuất hiện:
'Trẻ em cần ân ái
Được ru và dạy dỗ
Mẹ yêu nuôi trẻ con
Lời ru như bài hát
Từ thảo mộc, chim ca
Từ nắng, cơn mưa là
Và dòng sông cát trắng…”
Mẹ chính là trụ cột quan trọng nhất. Mẹ đã bảo bọc, nuôi dưỡng và truyền đạt cho trẻ con mọi điều. Lời ru của mẹ làm cho trẻ em cảm nhận đẹp đẽ của cuộc sống, tình yêu của mẹ khởi nguồn từ những điều gian di nhưng sâu lắng.
Người bà đến để truyền đạt những câu chuyện cổ tích, từ cô Tấm hiền lành đến Lý Thông ác. Mỗi câu chuyện giúp trẻ học được những bài học quý giá:
'Trẻ con đầy ham muốn
Về quá khứ, tương lai
Không rõ nguồn gốc nào
Nhưng bà kể không ngừng
Cùng chuyện con cóc, nàng tiên
Đến cô Tấm và Lý Thông
Mái tóc bạc của bà
Mắt bà vẫn rạng ngời
Chuyện bà kể vô tận
Không bao giờ hết chuyện'
Nhưng trẻ cần phát triển, bố hiện ra để hướng dẫn. Bố dạy con trở nên tốt hơn, giúp trẻ hiểu biết về thế giới:
“Để trẻ hiểu rộng lớn
Bố đã sinh ra mình
Dạy con nên người tốt
Hướng dẫn suy nghĩ đúng
Mặt bể rộng lớn
Con đường dài bao la
Núi xanh xa vời vợi
Trái đất tròn như quả...'
Dù vậy, bố không thể luôn ở bên, trường học xuất hiện để truyền đạt kiến thức cho trẻ:
“Chữ viết đã có từ trước
Bàn, ghế, lớp học ra đời
Thầy cô dạy bảo trẻ
Bảng viết từ gỗ đến
Phấn chế từ đá tạo ra
Thầy viết chữ rõ nét
Đề cao giá trị con người'
Chữ viết đã tồn tại, trường học với thầy cô xuất hiện, họ giúp trẻ học và trở nên tốt đẹp hơn. Bài thơ “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh đã giải thích nguồn gốc vũ trụ và con người một cách sâu lắng, thể hiện tình yêu thương trẻ em của tác giả.
Xuân Quỳnh đã khám phá và trình bày nguồn cội của mọi vật trong bản thơ “Chuyện cổ tích về loài người”, đồng thời phản ánh lòng yêu thương sâu lắng của tác giả dành cho thế hệ trẻ.