Danh sách trên 50 bài văn phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật tốt nhất với các dàn ý chi tiết để học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.
Top 30 Phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật (phần hay nhất)
Phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật - mẫu số 1
Đoạn trích từ tác phẩm Đi lấy mật miêu tả cuộc sống của An và Cò trong rừng U Minh đầy sinh động và thú vị.
Tác phẩm Đi lấy mật kể về chuyến đi của An, Cò và cha nuôi vào rừng U Minh lấy mật ong, nơi mà đất rừng phương Nam hiện lên đầy bí ẩn và hùng vĩ qua suy nghĩ của An.
An là một cậu bé yêu thiên nhiên và sáng tạo, biểu hiện qua cách nhìn của An về khung cảnh thiên nhiên buổi sáng trong rừng U Minh.
Với Cò, An coi cậu như một người bạn, vừa là anh em trong nhà, cách gọi thân mật nhưng đầy tôn trọng: 'Chịu thua mày! Tao không thấy con ong mật đâu.' An luôn biểu hiện sự tôn trọng và học hỏi khi đối diện với những người hiểu biết như Cò.
Mặc dù An có vẻ ngoài trầm tĩnh và hiền lành, nhưng trong tâm hồn cậu có những suy nghĩ sâu sắc và phong phú. An không chỉ cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn so sánh và rút ra những kết luận đặc biệt về cách nuôi ong và lấy mật từ khắp nơi trên thế giới.
Đối với nhân vật Cò, dù cùng tuổi nhưng có nhiều điểm khác biệt. Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở vùng núi rừng U Minh. Cậu có kiến thức sâu về rừng và biết cách phân biệt nhiều loài ong, chim khác nhau. Cò năng động, tinh nghịch và luôn tự tin với kiến thức của mình.
Qua đoạn trích, cảnh vật thiên nhiên núi rừng và sự đặc biệt của An và Cò để lại ấn tượng sâu sắc. Hai nhân vật nhỏ này như hướng dẫn viên đặc biệt cho người đọc khám phá đất rừng phương Nam.
Dàn ý Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật
- Mở bài: Giới thiệu tác phẩm và nhân vật; tóm tắt ấn tượng về nhân vật.
- Thân bài: Phân tích đặc điểm của nhân vật
Nhân vật đó được giới thiệu như thế nào?
Các chi tiết mô tả hành động của nhân vật đó.
Ngôn ngữ của nhân vật
Cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật như thế nào?
Mối quan hệ của nhân vật đó với các nhân vật khác
Kết bài: Tóm tắt ấn tượng và đánh giá về nhân vật
Phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật - mẫu 2
Tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi lấy bối cảnh ở miền Tây Nam Bộ, Việt Nam vào những năm 1945, sau khi thực dân Pháp quay trở lại xâm chiếm Nam Bộ. Đoạn trích “Đi lấy mật” mô tả cuộc hành trình lấy mật ong của An và Cò trong rừng U Minh, từ đó thể hiện sự đặc biệt trong tính cách, hình dáng, và cử chỉ của họ.
Văn bản 'Đi lấy mật' kể về cuộc phiêu lưu của 3 cha con Cò An trong rừng U Minh, làm sáng tỏ về cách làm tổ cho ong mật. Cuộc sống của An, sau khi mất gia đình, được gia đình Cò yêu thương và nuôi dưỡng như con ruột, từ đó cậu học hỏi và trưởng thành.
An là một cậu bé thông minh và tinh tế, có khả năng quan sát và cảm nhận về thiên nhiên rất sâu sắc. Tía nuôi của An là một người cha chu đáo, tận tình, luôn quan tâm và chăm sóc An từ những chi tiết nhỏ nhất.
Tương phản với hiền lành của An, Cò là một cậu bé sinh ra và lớn lên ở núi rừng U Minh, nhanh nhẹn, hoạt bát. Sự kỳ vọng và dạy dỗ từ tía nuôi giúp An trở thành một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi và yêu thiên nhiên.
Từ câu chuyện của mẹ, An hiểu biết được về cách lấy mật và nuôi ong trên khắp thế giới. Cách 'thuần hóa' ong rừng của người dân U Minh đòi hỏi kinh nghiệm và sự tỉ mỉ, từ đó An phát triển thành một cậu bé yêu thiên nhiên và ham học hỏi.
Mô tả về tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam” của nhà văn Đoàn Giỏi, với đoạn trích “Đi lấy mật” làm nền tảng, giúp hiểu rõ hơn về cuộc sống và bản tính của An và Cò, hai nhân vật chính trong câu chuyện.
Kể từ tiểu thuyết của Đoàn Giỏi, qua đoạn trích “Đi lấy mật”, người đọc có thể cảm nhận được sự phong phú và đa dạng trong việc nuôi ong mật trên khắp thế giới, cũng như hiểu rõ hơn về tính cách và môi trường sống của An và Cò.
Cả hai An và Cò có những đặc điểm độc đáo và hấp dẫn trong ngoại hình, cử chỉ, tính cách. Khi đồng hành cùng họ trong hành trình 'đi lấy mật', người đọc như được khám phá, trải nghiệm đất rừng U Minh tuyệt vời với hai người bạn đặc biệt.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 3
Đất rừng phương nam là một tiểu thuyết của Đoàn Giỏi, kể về cuộc sống của cậu bé An. Bối cảnh là miền Tây Nam Bộ, Việt Nam năm 1945, sau khi Pháp xâm chiếm miền Nam. Trong hành trình lạc của An, An gặp nhiều người, trong đó có tiía, mẹ nuôi và Cò. Trong đoạn 'đi lấy mật', An và Cò đã đưa người đọc khám phá những trải nghiệm thú vị trong rừng U Minh.
Đoạn 'đi lấy mật' kể về cuộc phiêu lưu lấy mật ong rừng của An, Cò và cha nuôi. Trong hành trình này, phong cảnh rừng núi phương Nam được mô tả rất sinh động, huyền bí, hùng vĩ nhưng cũng thân thuộc, gắn liền với cuộc sống ở U Minh.
Câu chuyện được kể từ ngôi thứ nhất, bởi An, giúp lời kể tự nhiên, chân thực. Khung cảnh thiên nhiên của rừng U Minh được tái hiện sống động, đẹp đẽ, cho thấy khả năng quan sát và cảm nhận về thiên nhiên của An.
Trong mắt An, tiía nuôi hiện lên như một người cha yêu thương và quan tâm, luôn biết khi nào cậu cần nghỉ ngơi. Tiía nuôi dạy An những kinh nghiệm quý báu trong công việc lấy mật ong.
Bên cạnh tiía nuôi ấm áp, An còn quan sát và suy nghĩ về Cò, bạn đồng hành của mình. Cò, một cậu bé nhanh nhẹn và lanh lợi, đã qua rất nhiều trải nghiệm ở U Minh và yêu công việc lấy mật ong như An.
Cò là một cậu bé tự tin, lanh lợi. Cậu thích thể hiện sự hiểu biết vượt trội của mình khi đi rừng cùng An. Sự tự tin này không làm Cò trở nên kiêu ngạo mà ngược lại, cậu hiện lên dễ thương và nhanh nhẹn. Dù An và Cò thường cãi nhau nhưng họ vẫn là bạn thân, gắn bó.
Nếu An là một cậu bé ngoan ngoãn, ham học hỏi và khám phá, thì Cò lại là một cậu bé lanh lợi, giỏi việc, ấm áp. Cả hai nhân vật này đều mang lại cho người đọc cảm giác dễ chịu, thú vị khi đồng hành cùng đoạn trích 'Đi lấy mật', học hỏi những kinh nghiệm đặc biệt trong lao động của người dân nơi đây.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 4
Tiểu thuyết 'Đất rừng phương Nam' của Đoàn Giỏi là một tác phẩm đặc sắc. Bên cạnh An và người tía nuôi, nhân vật Cò được tác giả khắc họa với những đặc điểm và vẻ đẹp nổi bật trong đoạn trích 'Đi lấy mật'.
An miêu tả Cò với vẻ khỏe mạnh của một người quen thuộc với rừng. Cò có đôi chân khỏe mạnh, dẻo dai như 'bộ giò nai', lội suốt ngày trong rừng. Cậu là người giàu năng lượng và rất khỏe mạnh, điều đó được thể hiện qua hành động 'bưng vò nước ra, ngửa cổ kề miệng vào vò nước uống ừng ực' rồi thúc vào lưng An mà hỏi 'Đố mày biết con ong mật là con nào?'.
Tình yêu thiên nhiên và khả năng quan sát tỉ mỉ của Cò được thể hiện qua cuộc trò chuyện với An. Cò là người hiểu biết về rừng và có khả năng phân biệt nhiều loài động vật khác nhau.
Cò hiện lên chân thực qua lời kể của An, đặc điểm nhân vật được thể hiện rõ nét ở lời nói và hành động. Ngôn từ được sử dụng trong văn bản trong sáng, giản dị, hình ảnh gần gũi, quen thuộc đã góp phần tô đậm dáng vẻ của Cò.
Có thể nói, nhà văn đã thành công trong việc mô tả nhân vật Cò - biểu tượng của con người Nam Bộ gắn bó mật thiên nhiên. Hình ảnh của Cò sẽ luôn đi sâu vào lòng độc giả bởi tính hiền lành, sự giản dị của người phương Nam.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 5
Khi đọc văn bản 'Đi lấy mật' từ tiểu thuyết 'Đất rừng phương Nam', chúng ta không thể quên nhân vật Cò. Tác giả đã thành công trong việc mô tả nhân vật với thân hình khỏe mạnh, sự am hiểu và tình yêu thiên nhiên sâu sắc.
Dưới góc nhìn của An, Cò được miêu tả ngay từ phần đầu đoạn trích với hành động 'đội cái thúng to tướng, trong thúng đựng một vò nước, mấy gói cơm nắm và cái áo ướt mồ hôi vừa cởi ra cuộn lại, trên thúng úp chiếc nón lá rách.'. Đống đồ ấy dường như không gây khó khăn gì cho cậu ta. Ngược lại với An, Cò sinh ra và lớn lên ở vùng núi U Minh. Vì thế, cậu đã quen thuộc với việc sống trong rừng từ nhỏ. Trong khi An mệt mỏi sau nhiều giờ đi cùng tía nuôi 'ăn ong' thì 'Thằng Cò thì coi bộ chưa thấm tháp gì. Cặp chân của nó như bộ giò nai, lội suốt ngày trong rừng còn chả mùi gì nữa là'. Cậu bé vẫn đầy năng lượng và khỏe mạnh khi 'bưng vò nước ra, ngửa cổ kề miệng vào vò uống nước ừng ực' rồi thúc vào lưng An đoán xem đâu là con ong mật. Có vẻ như, cậu ta đã quen với địa hình nên không có vẻ mệt mỏi, uể oải.
Cò cũng là người có tài quan sát tỉ mỉ, lanh lợi, lém lỉnh. Thấy An bối rối trước câu hỏi của mình, Cò rất thích thú khi thể hiện hiểu biết của mình với một người mới vào rừng như An. Cậu 'vênh mặt lên cười' rồi chỉ vào 'Bây giờ mày nhìn kĩ vào khoảng cách giữa hai nhánh tràm cao kia! Ờ! Đúng rồi. Nhìn một chỗ trống ấy thôi nhá. Nó tới liền bây giờ.' Cò giải thích cẩn thận giúp An nhận ra được kèo gác ong trên cành cây.
Bằng cách sử dụng ngôi kể thứ nhất và ngôn từ trong sáng, gần gũi, đơn giản, tác giả đã thành công trong việc mô tả nhân vật Cò. Thông qua hình ảnh nhân vật, nhà văn đã thể hiện tình yêu của mình đối với vùng đất và con người phương Nam.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 6
Văn bản “Đi lấy mật” được lấy từ tiểu thuyết Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Trong đó, nhân vật cậu bé An để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.
Nội dung của đoạn trích kể về chuyến đi lấy mật của An và Cò cùng người tía nuôi. Trên đường, An trải nghiệm vẻ đẹp của núi rừng. Tía nuôi dẫn đường, An và Cò theo sau. Khi An mệt mỏi, họ nghỉ ngơi, ăn trưa rồi tiếp tục hành trình. Lúc đó, Cò chỉ cho An cách nhìn thấy đàn ong mật. Trên đường, họ đến một cái trảng rộng, thấy biết bao chim. An rất thích thú, nhưng khi nghe Cò nói về “sân chim”, cậu im lặng vì sợ Cò nghĩ mình ngu ngốc. Gặp một kèo ong, An nhớ lại lời má nuôi dạy cách “thuần hóa” ong đặc biệt của người dân vùng U Minh.
An là nhân vật chính, cũng là người kể chuyện. An được miêu tả qua nhiều phương diện. Trong chuyến đi lấy mật với tía nuôi và Cò, An trải qua nhiều trải nghiệm thú vị. An nghịch ngợm như bao đứa trẻ khác, có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. An cũng có sự hiếu động và tò mò, nhưng cũng có con mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới góc nhìn của An, rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, tràn đầy phong cảnh đẹp tự nhiên.
Hồn nhiên vẫn hiện diện trong An, nhưng An cũng biết suy nghĩ và ham học hỏi. An luôn nhớ lời má nuôi dạy, cách lấy mật, lời Cò nói về cách xem ong, sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Ngoài ra, An không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, mà còn có con mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới ánh nhìn của An, rừng U Minh hiện ra sống động và hoang sơ, tràn đầy phong cảnh thiên nhiên đẹp mắt.
Có thể thấy, cậu bé An tỏa ra vẻ hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi và tìm hiểu.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 7
Văn bản “Đi lấy mật” được lấy từ tiểu thuyết Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Trong đó, nhân vật cậu bé An để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.
Câu chuyện kể về chuyến đi lấy mật của An và Cò theo người tía nuôi. Trên đường, An cảm nhận được vẻ đẹp của núi rừng. Tía nuôi dẫn đường, An và Cò theo sau. Khi An mệt, họ ngồi nghỉ ngơi, ăn trưa rồi tiếp tục hành trình. Lúc đó, Cò chỉ cho An cách xem đàn ong mật. Trên đường, họ đến một cái trảng rộng, thấy biết bao chim. An rất thích thú, nhưng khi nghe Cò nói về “sân chim”, cậu im lặng vì sợ Cò nghĩ mình ngu ngốc. Gặp một kèo ong, An nhớ lại lời má nuôi dạy cách “thuần hóa” ong đặc biệt của người dân vùng U Minh.
An là nhân vật chính, cũng là người kể chuyện. An được miêu tả qua nhiều phương diện. Trong chuyến đi lấy mật với tía nuôi và Cò, An trải qua nhiều trải nghiệm thú vị. An nghịch ngợm như bao đứa trẻ khác, có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. An cũng có sự hiếu động và tò mò, nhưng cũng có con mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới góc nhìn của An, rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, tràn đầy phong cảnh đẹp tự nhiên.
Hồn nhiên vẫn hiện diện trong An, nhưng An cũng biết suy nghĩ và ham học hỏi. An luôn nhớ lời má nuôi dạy, cách lấy mật, lời Cò nói về cách xem ong, sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Ngoài ra, An không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, mà còn có con mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới ánh nhìn của An, rừng U Minh hiện ra sống động và hoang sơ, tràn đầy phong cảnh thiên nhiên đẹp mắt.
Có thể thấy, cậu bé An tỏa ra vẻ hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi và tìm hiểu.
Phân tích nhân vật An, Cò trong Đi lấy mật - mẫu 8
Đất rừng phương nam là một cuốn tiểu thuyết của nhà văn Đoàn Giỏi, nói về cuộc đời của An. Bối cảnh là các tỉnh Tây Nam, Việt Nam vào năm 1945, sau khi thực dân Pháp rút lui từ miền Nam. Trong cuộc hành trình lênh đênh của mình, An gặp và tiếp xúc với nhiều người, trong đó có tiá, mẹ nuôi và Cò. Trong đoạn trích từ chương 9, “Đi lấy mật” là cuộc đi vào rừng lấy mật, “ăn ong” của ba cha con, hai nhân vật An và Cò đã đưa người đọc đến những trải nghiệm đầy màu sắc ở rừng U Minh.
Đoạn trích “Đi lấy mật” kể về trải nghiệm đi lấy mật ong rừng của An cùng Cò và cha nuôi. Trong hành trình này, phong cảnh rừng núi phương Nam được tác giả tái hiện vô cùng sinh động, huyền bí, hùng vĩ nhưng cũng rất thân thuộc, gắn liền với cuộc sống của người dân vùng U Minh.
Với nhân vật An, tác giả đã thể hiện tình yêu sâu sắc đối với thiên nhiên và con người, cũng như ca ngợi tâm hồn trong sáng của trẻ thơ.
Phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật - mẫu 10
“Đi lấy mật” là một phần trong tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. Trong tác phẩm, nhân vật An nổi bật lên. An được mô tả với những đặc điểm tích cực.
Câu chuyện kể về hành trình đi lấy mật của An cùng với tía nuôi và Cò. Tác giả miêu tả nhân vật An chủ yếu thông qua hành động, lời nói, tư duy, và cảm xúc, cũng như mối quan hệ với các nhân vật khác. An là một cậu bé nghịch ngợm và hiếu động. Điều này được thể hiện qua các hành động như: “Xâm nhập vào giữa, nắm chặt một cái gùi nhỏ”; “Dùng ánh mắt quét mọi nơi để tìm bầy ong mật”; “Vui mừng khi nhìn thấy đàn chim đẹp”; “Nhìn lên tổ ong như cái rổ…” Các hành động này cho thấy tính linh hoạt và nhanh nhẹn của An.
Mặc dù còn trẻ con, An không hề thiếu sự tò mò và ham học. Cậu luôn muốn tìm hiểu và suy nghĩ về mọi thứ xung quanh. An chăm chỉ lắng nghe Cò kể về cách quan sát ong và về lãnh địa chim. Hoặc khi nghe tía nuôi giảng giải cách lấy mật, nếu không hiểu, An sẽ hỏi ngay: “Tại sao phải đặt nó trên cây này?”, “Khung là gì vậy, má?”, “Dường như không phức tạp lắm chứ má?”, “Ủa, vì sao vậy má?”. An luôn thèm muốn khám phá mọi thứ, không ngại tìm hiểu về thế giới xung quanh, và thích thú với cuộc phiêu lưu.
An cũng là một cậu bé nhạy bén. Điều này được thể hiện qua những cảm nhận của cậu về rừng U Minh. Những đoạn miêu tả về cảnh rừng sôi động và hoang sơ được mô tả rất sống động: “Sáng sớm, rừng yên bình”, và “ánh sáng trong veo, một chút sáng nhẹ trên đầu hoa tràm rung, làm cho mọi thứ trông giống như được bao phủ bởi một lớp kính.”
Cảm xúc của An cũng được miêu tả phong phú. Cậu mệt mỏi sau một chặng đường dài. Cậu vui vẻ và hồ hởi khi nhìn thấy đàn chim và tổ ong. An cảm thấy yêu quý và ngưỡng mộ tía nuôi, má nuôi; dù có xích mích với Cò, nhưng vẫn rất thân thiết với cậu… Tính cách của An cũng được thể hiện qua mối quan hệ với các nhân vật khác trong câu chuyện. Với người lớn như tía nuôi hoặc má nuôi, An luôn lịch sự và biểu lộ sự tôn trọng. Với Cò - người bạn thân thiết, An lại thể hiện sự gần gũi hơn.
An được mô tả thông qua hành động và lời nói cụ thể. Việc sử dụng góc nhìn thứ nhất giúp câu chuyện trở nên sống động hơn.
Qua đoạn trích Đi lấy mật, nhân vật An hiện ra với những đặc điểm tính cách hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi và tìm hiểu.
Phân tích nhân vật An và Cò trong Đi lấy mật - mẫu 11
Đoạn trích “Đi lấy mật” thuộc tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. An là nhân vật trung tâm được mô tả từ nhiều khía cạnh.
Nội dung kể về hành trình lấy mật của An cùng tía nuôi và Cò. Ở đây, An được miêu tả chủ yếu qua hành động, lời nói, tư duy và cảm xúc, cũng như mối quan hệ với những nhân vật khác. Ban đầu, An là một cậu bé nghịch ngợm và hiếu động, thể hiện qua các hành động như: “Xâm nhập vào giữa, nắm chặt một cái gùi nhỏ”; “Quay mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Vui mừng khi nhìn thấy đàn chim đẹp”; “Nhìn lên tổ ong như cái rổ… ”.
Tuy vậy, An vẫn là một cậu bé suy nghĩ và ham học. An lắng nghe Cò kể về cách quan sát ong và về sân chim. Hoặc khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu, An sẽ hỏi ngay: “Tại sao phải đặt nó trên cây này?”, “Khung là gì vậy, má?”, “Có vẻ không khó lắm chứ má?”, “Ủa, vì sao vậy má?”...
Không chỉ nghịch ngợm và ham khám phá, An còn có con mắt quan sát tinh tế và sâu sắc. Dưới góc nhìn của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, rừng yên bình”, cũng như “ánh sáng trong veo, một chút sáng nhẹ trên đầu hoa tràm rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như được bao phủ bởi một lớp kính.”
Trạng thái và cảm xúc của nhân vật này rất đa dạng. An cảm thấy mệt mỏi sau một quãng đường dài. Cậu vui vẻ và thích thú khi nhìn thấy đàn chim, tổ ong… An cảm thấy yêu mến và khâm phục tía nuôi, má nuôi; hay cãi nhau với Cò nhưng cũng rất yêu quý cậu… Nhân vật An được mô tả qua hành động và lời nói cụ thể. Tác giả sử dụng góc nhìn của An, giọng điệu Nam Bộ, giúp khắc họa tính cách của nhân vật một cách chân thực. Từ đó, nhân vật An hiện ra với vẻ đẹp của con người Nam Bộ.
Với vẻ hồn nhiên và sự ham học hỏi, tìm hiểu, nhân vật cậu bé An hiện lên rất rõ nét.