Tổng hợp hơn 50 đoạn văn (khoảng 5 - 7 câu) Phản ảnh của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân, với một kế hoạch chi tiết để hỗ trợ việc viết văn
Tổng hợp 50 Cảm nghĩ về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân (tốt nhất)
Phản ảnh cá nhân về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu số 1
Đề tài về người lính là một trong những đề tài đáng chú ý của các nhà văn và nhà thơ thời kỳ kháng chiến. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã đóng góp vào đề tài này với bài thơ “Đồng dao mùa xuân”. Trong bài thơ, hình ảnh của những người lính được vẽ nên giản dị, mộc mạc, chân thực “chưa một lần yêu/ cà phê chưa uống/ còn mê thả diều” nhưng cũng đầy can đảm “anh thành ngọn lửa”. Trong khó khăn, gian truân, tình đồng chí đồng đội càng trở nên mạnh mẽ, đoàn kết và yêu thương nhau “bạn bè mang theo”. Dù chiến trường khốc liệt như thế nào, gian khổ như thế nào “bom nổ/ khói đen rừng chiều”, “làn da sốt rét” nhưng các chiến sĩ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời “cười hiền lành”.Điều này thể hiện tình cảm của tác giả và của người dân đối với thế hệ cha anh đã hi sinh để bảo vệ Tổ quốc. Họ sẽ mãi sống với đất nước và trong lòng người dân Việt.
Phác thảo ý kiến về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân
- Bắt đầu: Giới thiệu về hình ảnh của người lính trong thơ ca và trong bài thơ “Đồng dao mùa xuân”.
- Mở đoạn: Hình ảnh người lính trong bài thơ
+ Hình ảnh của người lính hiện lên đơn giản, nhưng vẫn rất kiên cường
+ Tình đồng chí đồng đội ngày càng mạnh mẽ, đoàn kết và yêu thương nhau
+ Tinh thần của người lính: Các chiến sĩ vẫn lạc quan, yêu đời
+ Hi sinh cho đất nước: Chấp nhận nguy hiểm mãi trên chiến trường để đất nước được bảo toàn
- Kết đoạn: Phản ảnh của tôi về người lính trong bài thơ.
Cảm nghĩ của em về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu số 2
Hình ảnh người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân của tác giả Nguyễn Khoa Điềm là những người lính trẻ rất hồn nhiên. Các anh vẫn chưa một lần yêu, vẫn còn mê thả diều. Thế nhưng họ đã không tiếc sức trẻ để bảo vệ sự toàn vẹn cho tổ quốc. Các anh đã nằm lại nơi núi rừng để bảo vệ sự bình yên cho đất nước ngày hôm nay. Các anh chính là mùa xuân vĩnh hằng của đất nước.
Cảm nhận của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu số 3
Hình tượng người lính Việt Nam đã trở thành nguồn cảm hứng không ngừng cho các tác phẩm thi ca, nhạc họa. Nguyễn Khoa Điềm đã tái hiện hình ảnh đó trong thơ một cách tự nhiên và đầy cảm xúc với bài thơ: “Đồng dao mùa xuân”.
Cảm nhận của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu số 4
Hình ảnh người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân của Nguyễn Khoa Điềm hiện lên với những nét vẽ phác thảo như nhìn một lát cắt của thân cây mà thấy được cả đời thảo mộc.
Cảm nhận của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu số 5
Sau khi đọc xong bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm, tôi đã có ấn tượng sâu sắc về hình ảnh người lính. Họ vẫn giữ niềm tin, cái nhìn lạc quan về cuộc đời, luôn nở nụ cười hiền lành cùng trách nhiệm đất nước gánh vác trên vai.
Cảm nhận về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 6
Nguyễn Khoa Điềm đã vẽ ra hình ảnh người lính đầy lãng mạn nhưng cũng rất gai góc trong bài thơ “Đồng dao mùa xuân”.
Cảm nhận về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 7
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm đã gây ấn tượng sâu sắc về hình ảnh người lính.
Cảm nhận về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 8
Hình ảnh người lính trong bài thơ rất đẹp và thiêng liêng.
Cảm nhận về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - Mẫu 9
Quan điểm của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 13
Hình ảnh người lính Việt Nam đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho các tác phẩm văn học, âm nhạc và hội họa. Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm cũng không phải là ngoại lệ khi đưa hình ảnh ấy vào trong thơ của mình một cách tự nhiên và đầy cảm xúc với bài thơ “Đồng dao mùa xuân”. Bài thơ tập trung vào việc mô tả người lính từ góc nhìn sâu sắc của một con người sống trong thời bình. Đó chính là những người lính hồn nhiên, tinh nghịch, họ chưa một lần yêu, còn mê thả diều, nhưng họ đã phải hi sinh tuổi xuân và máu xương của mình cho Đất nước. Họ đã nằm xuống trên chiến trường để bảo vệ sự toàn vẹn của đất nước, để nhân dân được tự do. Theo cảm nhận của nhà thơ nói riêng, người đọc nói chung, dù họ đã mãi gửi thân xác nơi núi rừng Trường Sơn xa xôi, nhưng anh linh của họ thì vẫn còn mãi. Bởi chính họ - những người lính quật cường đã tạo nên mùa xuân vĩnh cửu của đất nước ngày nay.
Quan điểm của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 14
Bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh người lính cách mạng để lại nhiều cảm xúc sâu sắc trong lòng tôi. Đó chính là những người lính quả cảm, quyết tâm chiến đấu vì đất nước và độc lập dân tộc. Dù trong hoàn cảnh chiến tranh nguy hiểm, thiếu thốn đủ đường thì những người lính ấy vẫn toát lên vẻ hồn nhiên, lạc quan và dám đương đầu với mọi thử thách. Điều này đã khiến cho tôi cũng như người đọc cảm nhận được họ đã cố gắng như thế nào vì sự nghiệp chung của cả nước. Vì họ đã chiến đấu hi sinh để mang lại hòa bình cho đất nước, nên chúng ta – những người thế hệ sau phải tiếp bước họ trên con đường xây dựng, phát triển quê hương. Đồng thời, tôi sẽ luôn tự hào, biết ơn về những công lao to lớn mà những người lính đã mang lại.
Quan điểm của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 15
Người lính trong bài thơ là một trong những người lính tiêu biểu của dân tộc Việt Nam trong bài thơ nổi tiếng. Hình ảnh người lính vẫn mê thả diều, chưa được yêu một lần đã dấn thân để bảo vệ, gìn giữ non sông, nước nhà. Đó là nguồn tự hào, một sự khâm phục dành cho các anh lính bộ đội của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đó là tinh thần kiên cường, mạnh mẽ, không sợ khó khăn, không ngần ngại vất vả. Mặc dù không thể trở về sau khi chiến tranh kết thúc, nhưng các anh mãi mãi sống trong tim hàng triệu con người Việt Nam. Chúng ta luôn tỏ ra kính trọng, tôn trọng sự hy sinh to lớn, lòng dũng cảm vĩ đại của họ. Để có được hòa bình, độc lập, tự do như ngày hôm nay, dân tộc ta đã phải hy sinh cả mồ hôi, máu và nước mắt. Tình yêu quê hương bất diệt, thật tự hào!
Quan điểm của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 16
Bài thơ Đồng dao mùa xuân miêu tả về người lính, nhìn từ góc độ sâu sắc của một con người trong thời bình. Họ là những người lính trong trắng, tinh nghịch, chưa biết đến tình yêu, vẫn mê thả diều nhưng họ đã hy sinh tuổi thanh xuân, máu xương để bảo vệ Đất nước. Trong cảm nhận của Nguyễn Khoa Điềm, dù họ nằm yên trên núi rừng xa xôi của Trường Sơn, tinh thần của họ vẫn còn sống mãi. Chính họ - những người lính quật cường đã tạo ra mùa xuân vĩnh cửu của đất nước ngày nay. Văn bản thể hiện tình yêu thương của người lính dành cho đồng đội, qua các câu thơ “Anh thành ngọn lửa/ Bạn bè mang theo”. Đó chính là tình đồng đội, sự gắn kết của những người lính giữa chiến trường khốc liệt. Là sự sẻ chia, kích động khi cùng đứng về mặt chiến đấu, là sự tiếc nuối, hối tiếc và luôn nhớ về bạn bè khi họ hy sinh, ra đi. Đó là những tình cảm cao đẹp của người lính cụ Hồ trong cuộc đấu tranh.
Cảm nhận của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 17
Khi khám phá về bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm, tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh người lính bộ đội cụ Hồ. Họ được mô tả từ khi mới chập chững bước vào chiến trường, chỉ là những chàng trai thanh niên hồn nhiên. Những người lính trẻ tuổi, chưa một lần yêu, chưa uống cà phê và vẫn say sưa thả diều. Mặc dù vậy, bên trong họ vẫn ẩn chứa lí tưởng, nhiệt huyết cách mạng. Họ từ bỏ việc học để tham gia vào cuộc chiến khốc liệt. Tuổi thanh xuân của người lính vẫn còn mãi vì họ rời khỏi khi còn trẻ. Tác giả nhắc đến những vật dụng quen thuộc như ba lô con cóc, hoặc trong ký ức là làn da xanh màu, nhưng nụ cười của họ luôn hiền từ. Người lính cùng đồng đội chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng. Đồng đội và nhân dân luôn dành cho họ sự yêu mến, kính trọng và tự hào. Bài thơ giúp tôi hiểu sâu hơn về người lính cụ Hồ, thêm tự hào và ngưỡng mộ những người đã hy sinh vì đất nước, dân tộc.
Cảm nhận của tôi về người lính trong bài thơ Đồng dao mùa xuân - mẫu 18
Qua bài thơ “Đồng dao mùa xuân”, Nguyễn Khoa Điềm đã mô tả hình ảnh người lính bộ đội cụ Hồ. Từ khi mới bước vào chiến trường, họ chỉ là những chàng trai trẻ tuổi, chưa biết đến tình yêu, chưa thưởng thức cà phê hoặc thả diều. Tác giả không nói về ngoại hình mà tập trung vào tính cách, cuộc sống của người lính. Dù vậy, họ vẫn mang trong mình trái tim dũng cảm, nhiệt huyết với cách mạng - từ bỏ việc học để tham gia vào cuộc chiến. Họ chiến đấu vì đất nước, dân tộc và hy sinh khi còn trẻ, chỉ còn lại những kỉ vật đời thường như ba lô con cóc, bật lửa. Dù vậy, đồng đội vẫn nhớ về họ với tình thương, sự xót xa. Còn nhân dân luôn ngưỡng mộ, kính trọng và yêu mến họ.