Những cơn gió lạnh của mùa đông đã qua, để lại không khí dịu dàng của mùa xuân. Tôi nằm trên chiếc giường ấm áp, tận hưởng hơi ấm của chính mình. Bên cạnh tách cà phê nghi ngút khói, lớp sương ấm bay lên trời và tan chảy nhẹ nhàng. Đôi mắt tôi nhắm nghiền, miệng còn vị đắng của cà phê, cùng với những dòng văn của Haruki Murakami trong tiểu thuyết “Người Tình Sputnik”.
Mọi người đều quen với tiểu thuyết “Rừng Nauy” - một tác phẩm nổi tiếng của ông, mang lại cái nhìn mới về vấn đề hiện sinh, tâm lí và triết học. Mỗi tác phẩm của ông đều có một cái nhìn riêng, nhưng tất cả đều tập trung vào con người. Tiểu thuyết “Người Yêu Sputnik” cũng vậy. “Siết chặt trái tim bạn ngay từ những dòng đầu tiên”, theo Tạp chí Los Angeles. Vì vậy, tâm trí của tôi dành một vị trí đặc biệt cho tác phẩm này.
Tác phẩm mở đầu với thông tin về Sputnik, khiến tôi cảm thấy xao xuyến khi biết rằng “Laika đã trở thành sinh vật sống đầu tiên rời khỏi Trái Đất, nhưng không bao giờ trở về, và đã hy sinh cho mục đích nghiên cứu sinh học trong không gian”. Tưởng tượng, nếu mình là sinh vật đầu tiên rời khỏi Trái Đất, cuộc sống sẽ như thế nào?
Trong tiểu thuyết của Haruki Murakami, “Người Yêu Sputnik”, câu chuyện về một mối tình tay ba nặng nề trên hành trình tìm hiểu về hiện thực. Câu chuyện được kể qua lời của K - một giáo viên tiểu học yêu thầm Sumire. Sumire, một nhà văn tham vọng, vướng phải nhiều khó khăn trong cuộc sống. Miu, một phụ nữ bí ẩn, quyến rũ và thành công, là người khiến Sumire đắm đuối.
Câu chuyện bắt đầu tại một đám cưới, nơi Sumire gặp Miu - một người phụ nữ lớn tuổi quyến rũ và bí ẩn. Sumire ngay lập tức bị cuốn hút bởi Miu và bắt đầu mối quan hệ đầy biến động. Trong khi đó, K yêu thầm Sumire và im lặng quan sát mối quan hệ của họ, tình cảm dành cho Sumire ngày càng sâu đậm.
Mỗi nhân vật mà Haruki tạo ra luôn khiến người đọc cảm nhận được nội tâm của bản thân. Cách mà Haruki mô tả về Sumire, mình cảm thấy như cô ấy là một phần của mình - “Cô sống trong căn hộ một phòng ở Kichijoji, chỉ cần ít đồ nhưng nhiều sách. Cô thích ngủ đến trưa, buổi chiều đi dạo quanh Inogashira,... Những ngày nắng cô ngồi ở công viên, đọc sách và nghe nhạc cổ điển. Khi trời mưa hoặc lạnh, cô thường đến quán cà phê, đọc sách với vẻ mặt nghiêm túc. Chiều tối cô uống bia và mua đồ ăn ở siêu thị cho bữa tối.” Cuộc sống đơn giản của cô làm cô cảm thấy đủ đầy.
Chúng ta biết Sumire luôn đam mê viết lách. “Nhưng chưa bao giờ viết tác phẩm nào có đoạn mở đầu và kết thúc”. Đối với mình, một tác phẩm không có mở đầu giống như một giấc mơ. Đa phần giấc mơ sẽ không có bắt đầu và kết thúc trừ khi bạn tỉnh giấc. Việc này giống như việc Sumire viết văn, cô mơ về việc đó nhiều nhưng cuối cùng chỉ là một giấc mơ. Sau khi gặp Miu, cô nhận ra tình cảm của mình và chấp nhận nó. Khi Sumire biến mất, K giúp Miu vượt qua nỗi lo lắng và cô biến mất một cách bí ẩn.
Sau khi Sumire biến mất, Miu trở thành trung tâm của câu chuyện và bộc lộ bản chất thật của mình. Miu đã trải qua một biến cố đau lòng và không thể quên. Sau đó, cô gặp Ferdinando, một người đàn ông đầy rủi ro, khiến Miu cảm thấy chán ghét và mất niềm tin vào con người.
Miu nói: “Tôi ở đây, nhưng một phần của tôi đã đi xa. Tóc của tôi, thậm chí là ý muốn sống, đã đi theo phần đó. Đó không phải là việc tôi mất đi một thứ gì đó, vì nó vẫn tồn tại ở một nơi khác. Tôi không bao giờ có thể vượt qua ranh giới ấy.”
Nếu như Miu được so sánh với Laika - loài động vật đầu tiên được gửi ra ngoài vũ trụ, thì chiếc lồng sắt của vòng đu quay trở thành tàu vũ trụ, khi rời xa nơi cô từng sống, có vẻ như có điều gì đó ngăn cản cô trở về với cuộc sống bình thường. Trong Miu, có một phần riêng biệt hoàn toàn, không thể vượt qua tấm kính ấy. Tôi đã tự hỏi, nếu rời xa Trái Đất, mình sẽ nghĩ gì? Mình đã tưởng tượng một phiên bản khác của mình ở dưới Trái Đất xa xôi, làm những việc hàng ngày, có thể sẽ làm điều gì mới, nhưng vẫn không thể vượt qua ranh giới của bản thân, khiến phần tối tăm nhất trong mình vẫn ở lại. Và Sumire biến mất để tìm lại điều mất mát trong lòng mình.
Một điểm sáng khác trong câu chuyện là K, người luôn sẵn lòng giúp đỡ người con gái mà anh yêu. K có tình yêu mãnh liệt với Sumire, nhưng không được đáp lại. Mỗi khi gặp Sumire, dục vọng ấy vô thức trỗi dậy. Nếu đọc nhiều tác phẩm khác của Haruki Murakami, bạn có thể nhận ra rằng dục vọng ấy tượng trưng cho tình yêu của K với Sumire, không thể kiểm soát. K luôn sẵn lòng giúp đỡ Sumire, đợi chờ và chào đón khi cô trở về.
Người tình Sputnik không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là sự kết hợp giữa hiện thực và hư cấu. Cuốn tiểu thuyết giải thích về tình yêu và khao khát được kết nối. Sumire và Miu đều cảm thấy cô đơn, mất phương hướng, và vướng mắc trong những mối quan hệ phức tạp. Qua ba nhân vật, nỗi cô đơn và khao khát được kết nối lan truyền, kéo dài suốt câu chuyện.
Không chỉ dừng lại ở chuyện tình, mà nỗi cô đơn và mất phương hướng cũng là một trong những vấn đề chính trong 'Người tình Sputnik'. K, Sumire và Miu đều cảm thấy cô đơn và mất phương hướng giữa thế giới hiện đại. Sự cô đơn và khao khát kết nối được thể hiện qua họ, kéo dài suốt câu chuyện.
'Người tình Sputnik' là một cuộc phiêu lưu hấp dẫn vào thế giới của tình yêu đơn phương, sự cô đơn và những mối quan hệ phức tạp giữa con người. Murakami mời gọi người đọc vào một hành trình sâu sắc về cảm xúc và triết học. Cuốn sách để lại ấn tượng sâu sắc, thúc đẩy sự suy tư về bản chất của hiện thực, ước mơ và nỗi đau trước bí ẩn của tình yêu và cô đơn. Đọc cuốn sách này, mỗi người có thể tự hỏi: 'Vì sao con người, dù mong mỏi, tìm kiếm sự kết nối, lại thường tự tạo ra sự cô đơn cho mình?'