Trong đoạn trích 'Kiều ở lầu Ngưng Bích', Nguyễn Du đã mô tả rất tinh tế cảnh vật và tâm trạng của nhân vật. Bằng cách này, ông đã khiến người đọc cảm thấy xúc động và đồng cảm với số phận bi thảm của Kiều. Cảnh vật và tâm trạng nhân vật tạo nên một sự kết hợp hài hòa, làm nổi bật chủ đề của đoạn trích. Có thể nói đây là một trong những phần đáng chú ý nhất trong 'Truyện Kiều'.
Những gian nan, những gian khổ đang đợi chờ Kiều phía trước. Đoạn thơ 'Kiều ở lầu Ngưng Bích' chứa đựng nhiều lời than vãn, lệ trào dâng. Lệ của cô gái lưu lạc, đau khổ vì cô đơn và bất hạnh. Cô đau xót vì tình yêu tan vỡ, nhớ nhà, lo lắng cho tương lai. Lệ của nhà thơ, trái tim nhân hậu đong đầy sự đồng cảm và xót thương với Kiều.
'Kiều ở lầu Ngưng Bích' là một tác phẩm đa dạng về cảnh vật và tâm trạng của nhân vật, vẽ nên bức tranh đầy sắc màu về nỗi đau và nỗi sợ hãi mà Kiều phải chịu đựng. Đoạn thơ này không chỉ thể hiện sự thông cảm và chia sẻ của Nguyễn Du với nỗi đau của Kiều mà còn đề cập đến những biến cố đang chờ đợi cô trong tương lai.
Trong đoạn thơ 'Kiều ở lầu Ngưng Bích', Nguyễn Du đã biểu hiện một cách tinh tế tâm trạng nội tâm của nhân vật kết hợp với việc mô tả cảnh vật và tình cảm một cách điêu luyện, từ đó làm nổi bật tính cách của Kiều và thể hiện tài năng cũng như tấm lòng nhân ái và yêu thương của Nguyễn Du dành cho nhân vật và cho cuộc đời. Sự tương tác giữa tâm trạng nhân vật và cảnh vật đã gợi lên nhiều cảm xúc khác nhau trong lòng người đọc, không thể quên như nghĩa tình sâu sắc mà nhà thơ Tố Hữu dành cho danh sĩ Kiều:
Nửa đêm qua huyện Nghi Xuân,
Bâng khuâng nhớ cụ thương thân nàng Kiều.
Trong đoạn thơ này, ta nhận thấy một đặc điểm trong bút pháp của Nguyễn Du: việc kết hợp giữa mô tả cảnh vật và tâm trạng nhân vật, nơi cảnh vật không chỉ là bối cảnh mà còn là tâm trạng của nhân vật. Mặc dù 'Truyện Kiều' có hơn ba ngàn câu thơ, nhưng đoạn trích này chỉ chiếm một phần rất nhỏ, nhưng lại là một trong những đoạn được biết đến và trân trọng nhất, không chỉ vì tài năng văn chương của nhà thơ, mà còn vì tình cảm sâu sắc của ông dành cho nhân vật, cho con người và cho cuộc sống.