Bắt đầu
BD 1
Molière (1622 - 1673) sinh ra ở Paris, trong một gia đình giàu có làm kinh doanh. Cha ông là một thương gia nổi tiếng, sau đó được phong một chức vị nhỏ trong hoàng cung. Cha ông mong muốn Molière tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình, nhưng ông từ chối và quyết tâm theo đuổi sự nghiệp nghệ thuật sân khấu. Sau này, ông trở thành một nhà biên kịch lớn tại châu Âu vào thế kỷ XVII và là người sáng lập của hài kịch cổ điển Pháp.
BD 2
Đây là một đoạn trích từ vở hài kịch nổi tiếng của Molière, Ông Giuốc-đanh mặc trang phục lịch sự (hồi II, lớp 5). Khi nhắc đến kịch, không thể không nhắc đến sự xung đột. Tuy nhiên, trong hài kịch, điều mà khán giả chú ý nhất là nghệ thuật gây cười. Trong những tình huống nhất định, nhân vật chính của vở kịch mang lại niềm vui cho khán giả. Và khi vở kịch đạt được điều đó, nó đã thành công.
BD 3
Ở Pháp ngày nay, mọi người vẫn kể nhau nghe về một nhà văn vĩ đại: “Đức Chúa Trời muốn con người được thưởng thức niềm vui và hài hước của hài kịch, nên đã sáng tạo ra Molière; và từ trên cao, Ngài thả Molière xuống, để ông có thể rơi xuống bất kỳ nơi nào Ngài muốn, và Molière đã rơi xuống Pháp, tạo ra tiếng cười đặc trưng của nước Pháp”. Molière không chỉ là một nhà hài kịch vĩ đại của Pháp mà còn của cả thế giới.
BD 4
Với khả năng tạo ra tiếng cười thông qua các chi tiết về lời thoại và hành động sống động, Molière đã đạt được thành công với 'Ông Giuốc-đanh mặc trang phục'. Mọi thời đại đều có những người giả mạo danh tiếng, những kẻ lợi dụng tài năng của mình để lừa đảo, nịnh hót...
BD 5
Molière là một nhà viết kịch nổi tiếng người Pháp, sáng tác nhiều tác phẩm nổi tiếng như 'Lão hà tiện, người bệnh tưởng...' Trong đó, 'Ông Giuốc-đanh mặc trang phục' là một tác phẩm rất tiêu biểu của ông, và đoạn trích 'Trường giả học làm sang' là một phần tiêu biểu của tác phẩm đó. Đoạn trích này kể về câu chuyện của ông Giuốc-đanh, người khao khát sự quyền uy và xa hoa, và ông thực hiện điều đó bằng cách mặc những bộ trang phục cao quý, kết hợp với những ảo tưởng hài hước về sự xa hoa đó.
Kết thúc
KT 1
Phần trích này đã rất thành công trong việc phác thảo tâm trạng của nhân vật, hoàn hảo trong việc mô tả tính cách của họ, tạo ra sự đối lập giữa sự ngốc nghếch, tưởng tượng, dốt nát, và khát khao sự xa hoa bên ngoài của ông Giuốc-đanh với tính lanh lợi, khéo léo của thợ may, sự nịnh hót và tâng bốc của thợ phụ. Tất cả những yếu tố này khiến vở kịch trở nên hấp dẫn và gay cấn.
Kết bài 2
Bằng cách sử dụng chi tiết về lời thoại và hành động phù hợp, Molière đã thành công với 'Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục'. Mặc dù là một vở hài kịch cổ điển, nhưng nó vẫn mang tính chất phê phán, giúp khán giả tránh xa những thói hư tật xấu mà vở kịch đã nêu ra.
Kết bài 3
Tôi hiểu vì sao nhà phê bình văn học Sainte-Beuve, vào thế kỷ XIX, đã nói rằng: “Nếu có một cuộc hội ngộ lớn nhất của các nhà văn trên thế giới từ xưa đến nay, đại diện duy nhất cho văn hóa Pháp sẽ là Molière, không ai khác”, bởi vì đó là sự kết thúc hoàn hảo cho nghệ thuật. Molière, nhà hài kịch lớn của Pháp, xứng đáng với vị trí cao quý đó.
Kết bài 4
Thái độ châm biếm, đả kích của Molière đối với tầng lớp tư sản hảo hiệp được thể hiện rõ trong vở hài kịch xuất sắc này. Tính cách lố lăng, vụng về của Giuốc-đanh không chỉ đặc biệt mà còn có tính chất xã hội sâu sắc. Nhân vật này đã vượt ra khỏi bối cảnh cụ thể của thế kỷ 17 ở Pháp để trở thành biểu tượng nghệ thuật độc đáo, có ý nghĩa kéo dài qua thời gian.
Kết bài 5
Qua đây, ta thấy rõ sự thành công của nhà viết kịch Molière trong việc xây dựng nhân vật Giuốc-đanh. Tác giả đã phê phán những kẻ tham vọng, muốn hóa thân thành quý tộc mặc dù họ không có tài năng, để cho những người này bị lừa dối một cách trắng trợn. Vở hài kịch Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục là một cảnh báo đối với những người mất nhân cách, sống trong ảo tưởng và tham lam những thứ họ không thể và không nên có.
Nguồn: sưu tầm