MB1
Tản Đà là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của thế kỷ XX. Đóng góp của ông cho văn hóa Việt Nam bằng những tác phẩm độc đáo đã gây ấn tượng mạnh mẽ trong cộng đồng văn học. Tản Đà có vai trò quan trọng như một cầu nối giữa hai thời kỳ và là một biểu tượng cho sự phát triển của thơ mới. Trong các tác phẩm thơ của Tản Đà, chúng ta có thể cảm nhận được sự giản dị và lãng mạn trong những dòng thơ, đồng thời thấy được phong cách độc đáo của ông. Thơ của Tản Đà vẫn giữ được bản sắc dân tộc mà không mất đi tính độc đáo. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau phân tích bài thơ “Hầu Trời” để hiểu rõ hơn về cá tính của nhà thơ này.
MB2
Tản Đà được coi là “người vượt qua thời gian”, là cây cầu nối giữa thơ mới và thơ cũ, là người tiên phong đặt nền móng cho thơ mới. Những đánh giá này làm nổi bật vai trò quan trọng của Tản Đà đối với văn học Việt Nam trong thời kỳ chuyển đổi. Ông là biểu tượng đại diện cho văn học Việt Nam trong giai đoạn này, thời kỳ mà văn học dân tộc đang trải qua những thay đổi, bắt đầu tiến vào thời kỳ hiện đại. Hầu trời là một bài thơ đem lại nhiều điều mới mẻ.
MB3
Khi thế giới văn hóa này đang yên bình ở những năm đầu thế kỷ XX, có một nhà thơ đã khiến cả thế giới văn học bị lay động. Ông được gọi là “người vượt qua hai thế kỷ”, “cầu nối giữa hai thế kỷ”, người mở ra con đường cho thơ mới. Đó chính là Tản Đà. Ông mang đến cho thế giới một tâm hồn thơ mộng mơ, giàu tình cảm nhưng vẫn đầy tài năng, phong cách riêng biệt nhưng vẫn giữ được bản sắc dân tộc. Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất cho cái tôi trong thơ là Hầu Trời. Bài thơ này được xuất bản trong tập Còn chơi năm 1921 và để lại ấn tượng sâu sắc, khẳng định tài năng của nhà thơ.
MB4
“Tản Đà, nhân vật kép của hai thời đại”. Cuộc đời và sự nghiệp văn chương của ông đều phản ánh sự chuyển biến của hai giai đoạn: trung cổ và hiện đại. Sinh ra trong một gia đình quan lại trong thời kỳ Đông Tây giao thời, Tản Đà là một thi sĩ không tuân theo con đường làm quan mà chọn con đường sáng tác thơ, viết báo và văn chương để sống. Thơ và văn của ông có vai trò quan trọng như một cầu nối giữa hai thời đại. Trong đó, bài thơ “Hầu trời” nổi bật với sự tự do và lãng mạn, nhưng vẫn bám sát hiện thực xã hội.
MB5
Thơ của Tản Đà thể hiện cái tôi lãng mạn, tự do và đầy cảm thương. Điều này đã khiến nhà phê bình văn học Hoài Thanh đặt ông lên vị trí hàng đầu trong cuốn “Thi nhân Việt Nam”. Bài thơ “Hầu trời” là minh chứng rõ ràng nhất cho phong cách cá nhân này của Tản Đà. Xuất hiện trong tập “Còn chơi” năm 1921, bài thơ là sự thể hiện rõ ràng của cá nhân ngông cuồng, tự do và mong muốn được công nhận giá trị của bản thân trước mắt cuộc sống.