MB1
Khi nhắc đến Vũ Trọng Phụng, người ta không chỉ nhớ đến một “vị hoàng tử của báo chí miền Bắc' mà còn nhớ đến một nhà văn có phong cách sắc bén độc đáo. Ông cũng được biết đến với khả năng tài ba trong việc xây dựng nhân vật phản ánh đời sống hàng ngày. Sự kết hợp khéo léo giữa lối viết sắc bén và việc tạo dựng nhân vật dân dã này đã tạo ra một tác phẩm được xem là kiệt tác văn học Việt Nam trước năm 1945. Mỗi chương trong cuốn sách là một tác phẩm hài kịch và chương XV với tiêu đề Hạnh phúc của một tang gia là một ví dụ điển hình.
Vũ Trọng Phụng là một nhà văn hiện thực đặc biệt trong văn học Việt Nam hiện đại. Với cái nhìn sắc bén, sự quan sát tinh tế, Vũ Trọng Phụng đã phơi bày bản chất thực tế, xã hội đương đại bị ảnh hưởng bởi sự phương Tây hóa. Trong các tác phẩm của ông, luôn hiện hữu giá trị thực tế và phê phán xã hội. Hạnh phúc của một tang gia có thể chỉ là một đoạn trích trong tiểu thuyết Số đỏ nhưng giá trị thực tiễn mà nó phản ánh là vô cùng to lớn.
MB3
Số đỏ là một tác phẩm hiện thực phê phán đặc sắc, nó là một “cuốn sách đầy rẫy những điều ác liệt”, giá trị của Số đỏ có thể “làm vinh danh cho mọi nền văn học có nó”. Qua cách xây dựng tình tiết sắc bén, nhân vật sắc nét, Vũ Trọng Phụng đã thành công trong việc phơi bày sự giả tạo, sự đê tiện của xã hội tư sản đô thị, chỉ trích những con người tự cho mình là tri thức nhưng lại giả dối, kiêu căng một cách vô tình. Có thể nói giá trị của “Số đỏ” chủ yếu được thể hiện qua giá trị thực tế và bản tính phê phán sâu sắc.
MB4
Số đỏ là một tác phẩm nhỏ xíu thể hiện xã hội thực dân phong kiến của Việt Nam trong thời kỳ hiện đại. Qua hành động và suy nghĩ của nhân vật phản ánh trong tác phẩm, tác giả Vũ Trọng Phụng đã phơi bày tận rốn cái ác của xã hội, làm nổi bật những tình huống hài hước khiến người đọc không nhịn được cười.
MB5
Vũ Trọng Phụng được biết đến là một nhà văn hiện thực phê phán tài ba của văn học Việt Nam. Một trong những điểm đặc biệt của ông là đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” từ tác phẩm “Số đỏ”. Tác phẩm này như một lời phê bình về sự kiêu căng, đạo đức suy đồi của xã hội “thượng lưu” thời đó. Nó là câu chuyện về sự bất hiếu của những người con cháu đã quên đi truyền thống đạo đức của dân tộc.