MB 1
Trong dòng văn xuôi thời trung đại tại Việt Nam, bên cạnh Truyền kì mạn lục - một 'Thiên cổ kì bút' - người ta thường nhắc đến Vũ Trung tùy bút (Theo ngọn bút viết trong mưa) của Phạm Đình Hổ. Tác phẩm ra đời vào đầu thế kỉ XIX. Khác với Truyền kì mạn lục, tập sách 'viết trong mưa' này thuộc thể loại tùy bút. Sử dụng văn tùy bút, danh sĩ Phạm Đình Hổ đã tuân theo cảm xúc và tư duy của bản thân, ghi lại những sự kiện, câu chuyện cụ thể, chân thực, những điều mà ông thấy và nghe trong cuộc sống.
MB 2
Bên cạnh 'Hoàng Lê nhất thống chí' của nhóm tác giả Ngô gia văn phái và 'Thượng kinh kí sự' của Lê Hữu Trác, 'Vũ Trung tùy bút' của Phạm Đình Hổ là một ví dụ tiêu biểu xuất sắc trong văn xuôi có giá trị thực tiễn của văn học trung đại Việt Nam, vào thế kỉ XVIII. Dưới góc nhìn sắc bén của một nhà sử học, Phạm Đình Hổ đã ghi chép một cách cụ thể, khách quan và chân thực về cuộc sống xã hội vào thời kỳ đó trên nhiều khía cạnh: nghi lễ, phong tục, tập tục...
MB 3
Thực tế suy tàn của các nhóm quyền lực phong kiến trong xã hội Việt Nam thế kỷ XVIII là nguồn cảm hứng mà văn chương phê phán phát triển. Một trong những tác phẩm điển hình là Vũ Trung tùy bút của Phạm Đình Hổ. Qua đoạn trích Chuyện cũ trong phủ chúa Trịnh, độc giả có thể nhận thấy giá trị hiện thực của tác phẩm thông qua việc mô tả thói quen tiêu biểu của các quan phủ chúa và sự lãng phí của bọn tham quan thất thường.
MB 4
Phạm Đình Hổ (1768 – 1839, sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống học thuật ở tỉnh Hải Dương. Thời kỳ mà ông sống là thời điểm xã hội phong kiến đang trải qua sự suy tàn, thối rữa. Do đó, qua các tác phẩm của mình, ông thường thể hiện tâm trạng của những nhà thông thái không hài lòng với thực tại. Trong số những tác phẩm nổi bật, không thể không nhắc đến “Chuyện cũ trong phủ Chúa Trịnh” trích từ “Vũ trung tùy bút”. Tùy bút này mô tả cuộc sống xa hoa, thái độ phung phí của Chúa Trịnh và các quan lại, đồng thời làm sáng tỏ nỗi khổ của dân chúng.
MB 5
Tác phẩm Vũ trung tùy bút (gọi tắt là tùy bút viết trong những ngày mưa) của danh sĩ Phạm Đình Hổ là tập hồi ký sống động về xã hội Việt Nam thời kỳ Lê – Trịnh, vào những năm cuối thế kỷ XVIII. Mặc dù được viết theo dạng tùy bút khá tự do, nhưng những ghi chép trong đó vẫn mang lại giá trị hiện thực rất sắc nét, đồng thời thể hiện rõ quan điểm phê phán của tác giả về lối sống xa hoa vô độ của vị vua chúa phong kiến.