Bài kết 1
Qua đoạn trích “Cảnh ngày xuân” của Nguyễn Du đã thể hiện sự tài năng trong miêu tả thiên nhiên và nội tâm nhân vật. Sử dụng ngôn từ tinh tế, hình ảnh sinh động làm nổi bật cảnh xuân tươi mới. Bức tranh mùa xuân đẹp đầy sức sống và tâm trạng được thể hiện rất rõ trong phần đầu của tác phẩm Truyện Kiều.
Bài kết 2
Nhờ sự quan sát sắc bén và tâm hồn thơ nhạy cảm, Nguyễn Du đã tạo ra một bức tranh mùa xuân tươi đẹp và độc đáo. Tình yêu của ông dành cho thiên nhiên đã trở thành nguồn cảm hứng cho những bài thơ đặc biệt về mùa xuân.
Bài kết 3
Qua đoạn trích 'Cảnh ngày xuân', chúng ta nhận thấy tài năng nghệ thuật 'miêu tả cảnh và tình cảm' của Nguyễn Du. Dưới bàn tay tài ba và cảm xúc nghệ sĩ, cùng với tinh thần nghệ sĩ độc đáo về mùa xuân, Nguyễn Du đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên, lễ hội mùa xuân sống động và sâu lắng.
Phần kết 4
Thi sĩ Xuân Diệu đã viết: 'Hỡi mùa xuân hồng, ta muôn cắn vào ngươi'. Trong Thương nhớ mười hai, Vũ Bằng không giấu diếm cảm xúc của mình khi phải nói lên: 'Mùa xuân của tôi. Mùa xuân thần thánh của tôi. Đẹp quá đi, mùa xuân ơi, mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến'. Và chúng ta muốn thêm rằng: Đẹp quá đi mùa xuân của quê hương thân yêu! Vui quá đi, cảnh mùa xuân đẹp đẽ, cảnh trẩy hội xuân trong Truyện Kiều. Mùa xuân mang đến cho chúng ta bao ước vọng, sắc xuân, tình xuân như nở hoa, ướp hương trong lòng chúng ta. Hỡi những nàng Kiều gần xa, liệu có nghe được tiếng nhạc vàng của chàng Kim Trọng trong ngày xuân đẹp đẽ đang vang vọng tới?...
Phần kết 5
Với bút pháp nghệ thuật và khả năng miêu tả cảnh đẹp, sử dụng từ ngữ sắc sảo, những từ ngữ chính xác, Nguyễn Du đã tái hiện một bức tranh sống động về cảnh thiên nhiên mùa xuân, con người hòa mình vào bức tranh tươi vui, náo nhiệt đó. Người đọc có thể cảm nhận được cảnh ngày xuân hiện lên với vẻ đẹp trong sáng, tươi mới, là sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.