Tác phẩm Cha con nghĩa nặng không phải là một vở kịch, nhưng lại là một tác phẩm văn xuôi đầy yếu tố kịch tính. Vẻ đẹp độc đáo của câu chuyện này chính là sự kịch tính. Câu chuyện này mô tả một cảnh tượng thực sự đau lòng của cuộc sống con người. Nó cho thấy rằng đạo lý trong con người là vĩnh cửu. Dù con người gặp phải những khó khăn đến đâu, họ vẫn kiêu hãnh làm con người. Với triết lý đó, Cha con nghĩa nặng có thể được coi là một bài ca toàn diện về đạo lý, vang vọng từ đầu thế kỷ XX và có lẽ vẫn tiếp tục vang vọng.
Tác phẩm Cha con nghĩa nặng của Hồ Biểu Chánh đã được viết cách đây bảy thập kỷ. Ngôn từ và câu văn có thể đã cũ, nhưng tình cha con mà tác giả ca ngợi luôn tỏa sáng trong các trang viết của mình, luôn đậm chất của thời đại con người cần thiết.
Trong trích đoạn “Cha con sâu nặng”, tác giả Hồ Biểu Chánh đã tài tình thể hiện tình cảm cha con của Trần Văn Sửu và Tí. Tình cảm này quá chân thành, sống động, qua từng chi tiết trong trích đoạn, người đọc có thể cảm nhận được tình cảm của hai cha con với nhau. Tình cha con được thể hiện qua tình yêu và trách nhiệm của Trần Văn Sửu dành cho con, vì con mà ông chịu đựng mọi khó khăn, vì con mà sẵn sàng hy sinh, còn Tí lại là một người con hiếu thảo, vì mặc dù nghe rằng cha đã mất, nhưng trong tâm trí, cha vẫn còn tồn tại mãi. Tí luôn nhìn thấy bóng dáng cha, dùng tình cảm để thuyết phục cha đi theo mình để chăm sóc và báo hiếu cha.
Đoạn trích 'Cha con nghĩa nặng' của Hồ Biểu Chánh thực sự thành công trong việc thể hiện tình cảm cha con sâu nặng, thiêng liêng. Đạo lý làm người đã chiến thắng pháp luật xã hội, tình thương cha con đã vượt qua mọi mâu thuẫn giữa tình yêu cha thương con và tình yêu con thương cha, mang lại hạnh phúc cho con người.
Trần Văn Sửu và Tí, hai con người sống trong cảnh khó khăn, mù chữ, và đầy những khó khăn, nhưng cách họ sống và hành xử thật sự đẹp đẽ. Trước bi kịch gia đình, tình cha con vẫn rất mạnh mẽ. Đặc biệt, Tí là một đứa con hiếu thảo, hiếu thuận và hiếu nghĩa. Hai cha con Trần Văn Sửu là biểu tượng của những phẩm chất tốt đẹp của người nông dân miền Nam Việt Nam xưa và nay.