Mùa đông là dịp để các đôi lứa gần gũi hơn. Những bài thơ tình lãng mạn là biện pháp hoàn hảo để tan chảy cái lạnh của mùa đông, tạo nên không khí ấm áp và ngọt ngào.
Những bài thơ tình mùa đông ngọt ngào dành cho các cặp đôi không ngừng làm xao xuyến trái tim chúng ta mỗi khi nhắc đến.
Thơ tình mùa đông ngọt ngào và lãng mạn
1. Thơ tình mùa đông 1
Bài thơ tình này tôi viết giữa đêm đông
Với khoảng trống đầy sự lạnh giá và mông lung
Những câu yêu thương lạc giữa vùng đất xa lạ
Chẳng gặp được người đã đi xa rồi ?
Muốn trao về đâu những lời yêu thương tha thiết
Tôi chỉ nhìn những sợi sương trắng bao phủ trời
Tìm ánh sao rơi trên dòng sông êm đềm
Lạnh lùng nghe tiếng thở dài vơi bóng đêm
Mùa đông đã về, làm cho những dòng thơ trở nên u sầu
Tình đã tan, suốt đời hối tiếc mãi
Chỉ còn lại một ít ân tình dường như xa lạ
Đời u sầu, oán trách kiếp đơn côi
Bài thơ này tôi viết cho chính mình
Cơn gió lạnh cuốn đi ước mơ xa xôi
Dù ở bất cứ nơi nào, nếu em còn nhìn thấy
Xin hãy để lòng rung động, dừng chân lại để tâm giao
Tình yêu của tôi vẫn như ngày nào
Nghe ký ức bắt đầu trào dâng khao khát
Làm sao để những kỷ niệm yêu thương không phai nhạt ?
Nhớ nhung tràn đầy, Đông vẫn hát trong tim
Từ khi em ra đi, tâm trí tôi trở nên trống rỗng
Những dòng thơ tôi viết không còn ngọt ngào
Như dòng sông vẫn chảy về phía biển
Nỗi nhớ nghẹn ngào… lại trôi vào biển khơi
Thơ tình mùa đông 22. Thơ tình mùa đông 2
Muốn gửi trao em biết bao trong đêm lạnh giá
Mỗi câu thơ như là sóng vỗ dạt dào
Đêm có buồn tình liệu có tồn tại ?
Anh chỉ cảm nhận một trái tim yêu em mãi mãi.
Gửi về Em hình bóng chiều trôi nhẹ nhàng
Khói sương rơi phủ trắng nỗi niềm lưu luyến
Tiếng xe lạnh lòng làm cho nỗi nhớ sâu thêm
Đêm buông xuống, chiều dần trở nên êm đềm
Gửi về em niềm thương trong lành hòa vào gió
Trái tim xao xuyến, nghẹn ngào với tâm tư
Khóm trúc reo mình cùng gió ru rì, xao xuyến
Nghe cảm xúc dâng trào, rung động khắp người
Gửi về em, cả bầu trời mơ màng mở ra
Ôm yêu thương, ôm niềm nhớ sâu thẳm
Khát vọng ôm trọn nỗi chờ đợi vô tận
Ôm bóng hình, ôm em trong vòng tay ấm áp
Gửi về em, hình bóng chiều trôi đậm đà
Cả không gian ngập tràn những kỷ niệm thương nhớ
Căn phòng đầy những suy tư khó đoán
Bốn bức tường giữa ăm ắp vấn vương
Gửi về em, niềm vui buồn xen kẽ
Như mây trôi, theo gió vu vơ bên đời
Gió than thở, mong chờ nhớ thương vương vấn
Mây vô tình, lang thang giữa trời biển
Gửi về em, những cảm xúc thấm đẫm lòng
Máu sôi bốc lửa, lòng nghẹn ngào đau đớn
Hạnh phúc trào dâng, làm tim rạo rực đêm ngày
Khát khao, khao khát hương yêu thương
Gửi về em, một tình yêu vĩnh cửu
Như dòng sông tràn đầy mùa thương nhớ
Như cuộc sống luôn ấm áp, mềm mại
Như bờ cát đong đầy dấu vết của người
Gửi về em, khao khát cháy bỏng không nguôi
Để Đông qua, Xuân, Hạ tới, Thu về
Em yêu ơi, niềm đam mê mơ ước
Tình yêu vĩnh cửu vẫn không hề thay đổi
Gửi về em, một trái tim chân thành
Một tâm hồn đơn giản, một tình cảm chân thành
Một linh hồn, một ngọn nến lấp lánh
Một kỷ niệm, một hình bóng ấm áp
Gửi về em, nụ hôn đậm đà
In dấu môi, in ánh mắt, nụ cười
In ngọt ngào, in giọt lệ nhỏ
In cảm xúc, in sự nao lòng
Gửi về em, tình yêu của anh, chân thành
Tình yêu chân thành, tình yêu sâu đậm dành cho em!
3. Thơ tình mùa đông 3
Năm nay mùa Đông, anh sẽ bên em,
90 ngày đêm, không bao giờ xa cách,
Ngày đi làm về, tắm rửa xong trao cho em,
Toàn bộ thân này, em sẽ sở hữu cả mùa Đông.
Khác với trước, em chỉ thưởng thức lửa ấm,
Rét buốt xương khi mùa Đông tới mỗi lần.
Càng yêu anh, em càng chờ, càng đợi,
Càng lạnh lòng, dù gần lửa than khô.
Thôi từ nay, anh bỏ cơ đồ qua,
Về bên em, để Đông không rét đọa.
Tình yêu hai ta, bùng cháy, khét lẹt,
Trả nợ ngày em, nướng tim bên lửa xanh.
Anh về ngay, để em không cần tìm,
Không cần lo lắng dập dìu bên hàng xóm,
Đông năm nay, em cứ sử dụng anh đến khi thỏa lòng,
Anh sẵn lòng bù đắp thiệt thòi của em ngày xưa.
Không biết năm nay trời rét có nặng không,
Có tuyết rơi kèm theo hay chỉ là gió lạnh buốt,
Dù rét buốt anh hứa không bao giờ buông lỏng,
Ôm chặt em từ vai xuống gót chân.
Năm nay, em sẽ không còn cô đơn trong Đông lạnh giá,
Với sự hiện diện của anh, em sẽ chia sẻ bớt đi khó khăn,
Anh không tránh khỏi Đông về từ nay,
Anh sẽ ấm áp bên em suốt mùa lạnh buốt,
4. Tình yêu mùa đông
Đã bao mùa đông qua, anh không thể cảm thấy hạnh phúc
Như mùa đông năm nay, anh sẽ tràn đầy niềm vui
Em đã bước vào cuộc đời anh trong một ngày nắng rực rỡ
Loại bỏ mọi u tối, em sưởi ấm trái tim anh
Mùa đông năm nay, niềm vui tràn ngập
Mọi ước mơ của anh đều trở thành hiện thực
Những khoảnh khắc cô đơn trước kia giờ đã qua
Anh sẽ đưa em vào thế giới cổ tích mà anh mơ ước
Hạnh phúc đích thực là khi anh có em bên cạnh
Khi em mỉm cười, niềm hy vọng rực sáng
Ánh mắt em chỉ về phía anh, đầy ý nghĩa
Niềm vui của em chia sẻ với anh
Hạnh phúc này có thể mong manh không?
Như cơn gió đông kéo theo hơi lạnh
Như cơn mưa đông mang theo cảm giác buốt lạnh
Anh sẽ dành trọn vẹn câu trả lời cho em
Anh sẽ trở lại tháng 125. Trở lại tháng 12
Tác giả: Phạm Ngọc Giao
Anh sẽ quay trở lại tháng 12
Để mùa đông không cô đơn bên cửa sổ
Ngày không xa và đêm không vội vã
Anh sẽ trở về viết tiếp tháng 12.
Anh quay trở lại tháng 12
Để ôm lấy bờ vai gầy của mẹ
Nghe những lời ru êm đềm từ thuở bé
Khúc hát đồng dao cổ tích sắc màu
Anh sẽ trở về con đường hai ta mong chờ
Dẫu kí ức dằn vặt mãi trong lòng
Về với mùa hoa cải ven dòng sông
Có cô gái đang chờ đợi người chưa có ai lấy chồng
Anh sẽ quay về ngang ngõ giữa mùa đông
Để tìm lại những khoảnh khắc ngây thơ tuổi trẻ
Buổi chiều hôm, nhìn chằm chằm mẹ từ đầu ngõ
Hình bóng mong manh, áo dài xơ xác
Anh sẽ về để cảm nhận một chút cô đơn
Tìm thấy mình giữa dòng nỗi nhớ rối bời
Nỗi nhớ lan tỏa trong từng hơi thở
Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở lại để tìm lại những thứ ấy
Của một thời, những ai đã đi để lại tiếc nuối
Để ghi lại những kỷ niệm bộn bề
Anh sẽ về để ghi chép về tháng 12.
6. Sửa soạn cho mùa đông
Một chút gió đêm nay để cảm nhận sự lạnh lẽo
Những dòng thơm của lá vẫn còn đọng lại
Ở trên kia, sao sáng lấp lánh rọi
Đôi cánh lớn vượt qua cánh cửa mở rộng
Hương của cỏ và hơi thở dày đặc
Sẽ bay cao, làm lửa bùng cháy trong tâm hồn
Như que diêm phải đốt cháy mọi cơn giá rét
Để sợi khói từng bước chầm chậm vào đôi mắt
Chớ vội hiểu vì sao mà lạc lõng
Khi tôi trở về, cả vầng trán cũng mưa phủ
Chớ vội buồn, dù chỉ là nhẹ nhàng, ở bàn tay
Khi kí ức vẫn đọng lại, sâu thẳm
Mùa đông đến rồi làm sao em hiểu được
Những hàng cây dần trở nên lạnh buốt dưới cơn gió
Chắc buổi chiều mái tóc cũng phải đón mưa giông
Con đường đi học trải dài dưới bức trời mây đang rơi
Và nỗi buồn cô đơn từ xưa vẫn chưa tan biến
Khi tình cờ nhắc lại tuổi thơ và tên của người
Tuổi mười lăm, tên gọi đẹp tựa như ánh chiều phai
Hồn lẻ loi giữa bóng tối mà vẫn nghe như lan tỏa khắp nơi
Một chút của núi rừng vô tận trong bầu trời xa xôi
Soi bóng quay về ngõ nhà cũ với màu xanh dịu dàng
Em có nghe thấy nhẹ nhàng bên cạnh ta không?
Sương mới rơi về nhẹ nhàng lấp lánh trong hồn bay
Một chút gió lay đêm nay vừa thổi lên từng lạnh
Tôi bắt đầu sửa soạn để đón mùa đông ấm áp
Em có nghe lửa ấm đang rực cháy trong lòng không?
Hương lạ chợt bay và cây kia đang rụng lá
7. Tình yêu dưới mùa đông
Mùa đông năm nay tràn ngập niềm vui đầy đủ
Đầy đủ những ước mong của anh
Đầy đủ những ngày tháng ta cùng nhau trải qua
Là khi anh dẫn em vào những câu chuyện cổ tích
Hạnh phúc trọn vẹn khi bên em
Là khi em mỉm cười, mang lại niềm tin vào cuộc sống
Là ánh mắt em hướng về anh duy nhất
Là niềm vui, nỗi buồn em chia sẻ với anh.
Hạnh phúc này có thể mong manh?
Giống như cơn gió mùa đông kèm theo cái lạnh buốt
Hoặc như cơn mưa mùa đông mang theo lạnh giá
Câu trả lời, anh sẽ dành cho em.
Thơ mùa đông cho mối tình u buồn, cô đơn
1. Một mình trong tháng 12
Trời lạnh, mùa đông về khắc nghiệt
Bước đi lẻ loi giữa phố đêm dần vắng
Cảm nhận giá rét từ trong lòng bồi hồi
Hình bóng người con gái ngày xưa vẫn đọng lại...
Tháng mười hai, còn chút gì đọng lại!
Nhớ về những kỷ niệm ban đầu...
Gặp nhau, ánh mắt chứa đựng nhiệt huyết
Tình yêu đã tỏa sáng từ đáy lòng...
Tháng mười hai, trời vẫn rơi những cơn mưa muộn
Nhìn mưa rơi nhè nhẹ, lòng thêm buồn...
Nhiều yêu thương trôi về theo dòng thời gian
Trong tim anh, nhớ mãi không dứt...
Tháng mười hai, lòng anh trầm ngâm suy tư
Thu thập hết mọi tình yêu, nhung nhớ...
Anh mang theo trên con đường chông gai của cuộc sống
Bóng dáng em ẩn sâu trong tâm trí anh...
2. Mùa đông xa cách
Không khí trở lạnh, thêm một lớp áo để cảm nhận em.
Gió mạnh, nhớ mang khăn quàng quanh cổ kỹ lưỡng.
Khói sương bao phủ, đeo găng tay để tránh lạnh lẽo.
Mùa đông kéo dài, giấc mơ sẽ nguội lạnh.
Trời đã lạnh, liệu ở đó có nỗi buồn không?
Buổi chiều vội vã, ánh nắng chưa kịp vàng đã tắt...
Những lời ngọt ngào, những lời chưa bao giờ được nói đã tan biến.
Em có cảm thấy lạnh không khi mùa đông đến?
Ở đây, trời đã bắt đầu chuyển sang đông.
Phía bên kia bầu trời lại chìm trong ánh nắng mùa đông.
Không ai nhớ, không ai muốn nhớ nữa.
Vì mỗi mùa, gió vẫn lạnh như vậy…
3. Gặp gió bấc
Tác giả: Hồ Văn Hảo
Gió bấc đưa lại những kỷ niệm buồn,
Bờ lau ẩm ướt dưới cơn mưa nhỏ,
Dòng sông tràn ngập, thuyền không điểm dừng,
Trái tim dành cho chăn ấm vẫn lạnh lùng.
Khi bóng hoàng hôn thúc giục chim én bay đi,
Hương buồn phảng phất trôi qua những cành cây,
Có ai nghe thấy gì trong tiếng gió kia không?
Cả một quá khứ vẫn đọng lại ở đây.
Thơ mùa đông kể về một cuộc tình u uất, cô đơn4. Anh còn nhớ về những ngày xưa ấy không
Bình minh rồi không nhấp nhô sáng rực mùa đông
Em lang thang tìm kiếm một trái tim lạc lõng
Con tim rối bời giữa những ngày dài lạnh buốt
Gọi tên anh trong bản nhạc buồn đều đều
Ở đâu đó anh có nhớ em không?
Hay là khoảng cách xa mãi chia cắt nỗi nhớ
Hay là thời gian xóa nhòa hết mọi điều?
Chỉ có em và những năm tháng đợi chờ
Bóng dáng anh ẩn hiện vẫn mơ màng
Em thi sĩ tìm mãi nhưng không thấy được
Cây rụng lá cây buồn biết bao nhiêu
Nhớ không anh đã từng có một thời không?
Hơi lạnh của mùa đông lan tỏa khắp nơi
Con đường tình – những dấu chân xưa đã biến thành đá
Chuyện yêu nhau không phải ai cũng bán đắt
Tại sao anh lại phải đưa ra giá cả cho tình yêu của chúng ta?
Anh thường kể cho em nghe về những câu chuyện của cuộc đời
Đã bao lần em đợi chờ, nhưng không thấy ong bướm nào quay lại
Mùa đông này, em đi giữa những bông hoa dại
Trái tim em đang bốc lửa hỏi:
Anh còn nhớ những ngày xưa không?'
5. Vòng tay của mùa đông
Khi cái lạnh giá kéo theo cơn mưa phùn
Bàn tay ai tê lạnh khi chạm vào nước
Nhớ cha già yếu đuối ở quê nhà
Giữa làn gió mùa và cái lạnh xâm nhập sâu…
Ngôi nhà nhỏ khuất dưới bóng dáng của quê hương
Bụi chuối được gió đưa bay vỗnh vềnh
Có một chiếc cửa khép lơ đãng cùng làn gió mạnh
Chứa đựng niềm vui, tiếng cười vang vọng…
Khi rời xa nhà, khi cái lạnh đông đã bắt đầu
Con nhớ nhà, nhớ ngày xưa trên chiếc giường rơm
Nhớ vòng tay.. của mẹ ơi… quen thuộc như thế…
Giữa mùa đông bất ngờ cảm thấy một sự ấm áp kỳ lạ…
Các tác phẩm thơ tình nổi tiếng về mùa đông
1. Nỗi Buồn Của Đông
Thơ: Nguyễn Dũng
Chủ nhật buồn, nghe tiếng gió lạnh thổi về
Muôn trùng khoảng cách tách biệt chốn núi đồi
Đường quen vẫn còn đó, vẫn nhớ lời hẹn
Phố xưa vẫn đứng đây, vẫn vang tiếng thề hẹn
Trong lòng, nhớ mãi những ảo mộng và hoài niệm
Âm thầm tiếc nuối những giấc mơ không thành
Bầu trời tím ngập đầy nỗi buồn trên mọi con đường
Chủ nhật buồn, nghe tiếng gió lạnh về.
Thơ mùa đông về cho một tình yêu buồn, cô đơn2. Bầu Trời Lạnh Lẽo
Tác giả: Xuân Quỳnh
Tại sao anh không nút khuy áo lại?
Trời đang lạnh, hôm nay trời lại rét buốt
Gió thổi mạnh làm phòng trở nên chật chội
Trên đường phố, bụi mù bay lượn mà ít người qua lại
Em từ nhà đi đến ngã tư
Đến gặp đèn đỏ ở hàng đinh đầu tiên
Đợi để sang đường khi đèn xanh sáng lên
Nhưng em lại quay đầu, trở về trong thành phố mùa đông
Em đi qua cửa hàng sách ngoại văn
Người bán sách ngồi yên tĩnh sau quầy
Trong tủ kính, sách yên bình nằm im
Không ai biết về những cơn bão ở từng trang sách
Hay là vẻ đẹp của hồ Gươm
Xanh biếc như trái tim dễ hiểu của con người
Khi trời thổi gió, hồ trở nên êm đềm
Mọi thứ đều thay đổi, có một vẻ buồn phiền
Chỉ có niềm vui là những cành hoa trên phố
Dù trời lạnh hay nóng, hoa vẫn khoe sắc
Hoa nở cười chế nhạo những người đi qua
Dưới lớp áo ấm, hoa cất giấu nỗi lo
Em cảm thấy mình lạc lõng và u uất
Lại nhìn thấy cây bàng trước cửa và em lại ngợp trong cảm xúc
Dù cây bé nhỏ, dù gió thổi mạnh
Mỗi mùa đến, cây lại trở nên xanh tốt
Tại sao anh không nút khuy áo lại?
Trời đang lạnh, hôm nay trời lại trở lạnh…
1983
3. Mùa Đông Nắng Ở Đâu?
Tác giả: Xuân Quỳnh
– Mùa hè nắng tại nhà chúng ta
Mùa đông nắng đi đâu mất hết vậy?
– Nắng ở xung quanh yên bình
Chè tươi đổ vào ấm, dành cho bà
Bà nhấp một ngụm rồi: “khà”
Nắng trong ly chè ngấm đọng
Ánh nắng mặt trời tỏa vào quả cam, tạo nên hương vị ngọt ngào
Trong suốt mùa đông ở vườn của em
Nắng lặn vào giữa hương thơm
Của hàng nghìn bông hoa cúc
Nắng yêu thương chúng em trong cái lạnh của mùa đông
Vì thế, nắng tìm đường vào áo dày của em
Nắng làm cho đôi tay của chúng em ấm áp
Mỗi khi chúng em ngâm mình trong nước
Dường như nắng cũng sợ lạnh
Nắng trốn vào chăn cùng em
Các bạn hãy chú ý xem
Trong chăn có bao nhiêu ánh nắng
Nắng thường hay làm nũng
Nắng đọng lại trong lòng mẹ
Mỗi khi ôm mẹ, mẹ luôn yêu thương
Em cảm thấy ấm, thật là ấm!
Các bài thơ tình nổi tiếng về mùa đông4. Một Mùa Đông
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Đôi mắt em buồn bã
Chẳng cần nói, chỉ cần nhìn thôi,
Tình cảm của đôi ta tràn ngập
Dù nói cũng không điều gì thay đổi.
Yêu suốt một mùa đông
Chưa từng một lần lời nói,
Nhìn nhau, trái tim chúng ta đầy buồn thương
Dù nói đi nữa cũng không khác điều gì.
Một mùa đông đã qua
Gió vẫn thổi dọc bên cạnh bậu cửa,
Mùa tình yêu đã qua
Bầy sếu đã vượt sông
Em ngồi bên song cửa
Anh đứng dựa vào tường hoa
Hai ta nhìn nhau, nước mắt tuôn rơi
Mỗi ngày chúng ta càng trở nên xa cách
Nơi này là vùng trời Ngân Hà
Anh như chim Ô Thước
Sẽ cầu nguyện ước ao
Mỗi đêm đều trôi qua.
Để anh chịu đựng đau khổ,
Tình yêu giờ đã hết số,
Khép kín đôi cánh êm đềm!
Và khép kín cả tấm lòng!
5. Tiếng Gió Đông Lạnh
Tác giả: Huy Cận
Tiếng gió đông lạnh gợi nhớ tuổi thơ
Bầy chim ríu rít bay khuất bên bờ
Dòng nước bạc đồng mênh mông sau mùa gặt
Nỗi buồn xa xôi như làn sóng đánh sâu
Chim ẩn nơi đâu, cánh vờn mắt lướt
Chim bỏ nhựa, không còn bay nữa
Bắt chim, lạnh ngắt hai đầu cánh
Tưởng như mặt trời rơi xuống đất
Tuổi thơ bị lạnh giữa cánh đồng
Nửa sương trên núi, nửa hơi từ sông
Có điều ẩm ướt trong ký ức
Như áo mưa sấy ướt trên bếp lửa
Gió chiều đông lạnh làm nhớ về quá khứ
Bầy chim vẫn bay bên bờ mênh mông
Hôm nay, thơ làm lưới, ta làm mình mắc kẹt
Bắt bọn tuổi thơ trong cái bẫy của tháng năm
Thơ mùa đông làm đau lòng, làm cô đơn6. Việc Đan Áo
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Trong ngày tháng, em đan chiếc áo len
Hững hờ để lạnh giá bởi tình duyên
Mùa đông đến không hay biết từ bao giờ?
Lá rụng bay đầy dưới mái hiên
Gió thổi hôm nay, lá rơi nhiều
Em đan cây len, tấm áo tình yêu
Để mang về ấm lòng anh giá buốt
Đêm dần buông, trường vắng trở nên hiu quạnh
7. Tiếng Gió
Tác giả: Xuân Diệu
Thỉnh thoảng gió kêu thê lương quá;
Như tiếng gió mang nỗi đau không hình dung được
Như những điều u ám của cuộc sống con người
Đã ẩn chứa trong linh hồn của gió.
Gió vừa thổi, vừa rên, vừa hòa vào hơi thở,
Làm bừng tỉnh không gian với trái tim nặng trĩu,
Vẽ bóng những hình ảnh cơ hàn,
Với môi tím, với cảnh vắt vẻo nghèo đói.
Trong khung cảnh xám của mùa đông bằng sắt,
Gió đi qua để lại tiếng reo vang:
Cây ven đường trụi lá, đứng tản bộ,
Khắp xương nhánh truyền đi một dòng lạnh buốt;
Và giữa vườn yên bình, hoa run rẩy sợ hãi
Bao nỗi khắc khoải, khô héo, rụng lìa.
Và mưa kia là nước mắt gió rơi,
Và sương ấy là mồ hôi gió nhẹ nhàng
Trên cành cây hiên ngang, trắng xóa.
Đó là nỗi buồn vỡ vụng của ngày hôm qua,
Những lời thầm thì xa xôi của đêm khuya;
Đó là tiếng của những trái tim tan vỡ,
Hay là âm thanh của những linh hồn lạc lối?
– Ôi gió mùa đông! anh ẩn chứa cả mùa đông
Trong hồn anh u uất đến cùng.
8. Đêm Đông Trì Hủ Nho
Tác giả: Tản Đà
Lo chưa xong việc đời, lại lo mùa đông
Lo lắng! mệt mỏi với cuộc sống khó khăn
Hơi sương trắng bay, chim vẫn vỗ cánh
Núi non phủ mờ sương, cây rủ xanh
Trăm năm đếm đường đời vẫn khó khăn
Dòng sông chảy mãi, ai chịu lạnh lùng?
Ngày dài, đêm lại dài, rồi sáng mai
Đêm qua có ai nhìn thấy bạc đầu không?
Mua socola tại Mytour để thưởng thức trong những ngày đông lạnh: