Tổng hợp các mở bài về bài thơ Hầu trời của Tản Đà gồm 15 mẫu mở bài xuất sắc nhất, mang đến nhiều ý tưởng mới cho viết văn.
Thông qua 15 mẫu mở bài Hầu trời, học sinh lớp 11 có thêm tư liệu tham khảo, biết cách viết một mở bài ngắn gọn, súc tích, gọi tên vấn đề và hấp dẫn, tạo ấn tượng tốt đẹp đối với người đọc. Dưới đây là chi tiết mở bài Hầu trời, mời bạn đọc theo dõi.
Phân tích mở bài của bài thơ Hầu trời hay nhất
Phân tích mở bài bài thơ Hầu trời - Mẫu 1
Khi đất nước này vẫn yên bình vào đầu thế kỷ XX, một nhà thơ đã gây xúc động trong giới văn chương. Ông được biết đến là “người vượt qua hai thế kỷ”, “cầu nối giữa hai thời kỳ”, người đã đặt nền móng cho thơ mới. Đó là Tản Đà. Ông mang đến một tâm hồn thơ lãng mạn, bay bổng nhưng vẫn đầy cảm xúc, phong cách tài hoa, độc đáo nhưng vẫn giữ được bản sắc dân tộc. Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của ông là Hầu Trời. Bài thơ này được đăng trong tập Còn chơi xuất bản vào năm 1921 và đã gây ấn tượng đặc biệt, khẳng định tài năng của nhà thơ.
Mở bài phân tích bài thơ Hầu trời - Mẫu 2
Tản Đà là điểm nối, sự liên kết giữa hai giai đoạn văn học Việt Nam. Ông để lại một di sản sáng tác đồ sộ, đa dạng trên nhiều lĩnh vực. Tác phẩm của ông thể hiện cái tôi vừa lãng mạn, bay bổng vừa kiêu hãnh. Những đặc điểm này tạo nên dấu ấn độc đáo của văn học Tản Đà. Hầu trời có thể coi là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất, thể hiện giá trị nội dung và nghệ thuật của Tản Đà.
Mở bài phân tích bài thơ Hầu trời - Mẫu 3
Tản Đà được biết đến là “người vượt qua hai thế kỷ”, là cầu nối giữa thơ mới và thơ cũ, là người đã đặt nền móng cho thơ mới. Những đánh giá này đã khẳng định vị trí quan trọng của Tản Đà trong văn học Việt Nam thời kỳ chuyển đổi. Ông là biểu tượng của văn học Việt Nam thời kỳ này, giai đoạn có sự phát triển của văn học dân tộc và bước đầu cho việc hiện đại hóa nhanh chóng. Hầu trời là một bài thơ mang nhiều điểm mới. Bài thơ này rõ ràng thể hiện cá tính sáng tạo của Tản Đà.
Phân tích mở bài bài thơ Hầu trời - Mẫu 4
Tản Đà (1889 – 1939) là một người có ảnh hưởng trong văn hóa và văn chương Việt Nam qua hai thế kỷ. Vào những năm 20 của thế kỷ XX, Tản Đà được xem là một ngôi sao sáng trên bầu trời văn chương Việt Nam, với những tác phẩm tiêu biểu như: 'Thơ Tản Đà' (1925); 'Giấc mộng lớn' (tự truyện – 1928); 'Còn chơi' (thơ và văn xuôi – 1921)... Tâm hồn thơ của Tản Đà thể hiện cái tôi lãng mạn, bay bổng và cảm thương. Hầu trời là một trong những bài thơ tiêu biểu trong tập 'Còn chơi' thể hiện rõ nét nhất tâm hồn phóng khoáng và đôi khi là ngông nghênh, cũng là cách ông khẳng định giá trị bản thân trước cuộc sống.
Phân tích mở bài bài thơ Hầu trời - Mẫu 5
“Tản Đà là con người của hai thế kỷ”. Suốt cuộc đời, Tản Đà đã để lại dấu ấn trong văn hóa và văn chương qua hai thời kỷ: trung đại và hiện đại. Ông sinh ra trong một gia đình quan lại, sống trong thời kỳ giao thời giữa Đông và Tây, nơi Hán học suy tàn và Tây học mới bắt đầu. Thơ văn của ông là sự kết nối giữa hai thời đại. Trong đó, bài thơ “Hầu trời” thể hiện rõ nhất cái tôi cá nhân phóng túng, tự do và tự khẳng định bằng cảm xúc lãng mạn nhưng không tránh khỏi hiện thực xã hội.
Phân tích mở bài bài thơ Hầu trời - Mẫu 6
Khi nói đến người “nằm vắt ngang mình giữa hai thế kỷ”, người ta liền nhớ đến Tản Đà. Không chỉ vậy, ông còn được gọi là cầu nối văn học giữa thời trung cổ và hiện đại, là người đặt nền móng cho Thơ mới. Thơ của Tản Đà là thơ của cái tôi bay bổng, lãng mạn, của cái tôi yêu thiên nhiên, yêu quê hương, đất nước. “Hầu trời” là một trong những bài thơ rất rõ nét thể hiện cái tôi của ông.
Bắt đầu cảm nhận bài thơ Hầu trời
Mở bài cảm nhận bài Hầu trời - Mẫu 1
'Hầu Trời' là một bài thơ độc đáo và đặc sắc; độc đáo về hình thức, cảm hứng, và nội dung. Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn trường thiên, kết hợp với các khổ thơ bốn câu, sáu câu, mười câu, mười hai câu... tạo thành một bức tranh nghệ thuật đa dạng. Cấu trúc phong phú này cho phép Tản Đà thể hiện cái tôi của mình và làm cho nó tỏa sáng trong không gian thiên nhiên.
Bắt đầu cảm nhận bài Hầu trời - Mẫu 2
Được coi là một liên kết giữa hai giai đoạn văn học truyền thống và văn học hiện đại, Tản Đà có lẽ là nhà thơ đặc biệt nhất của văn học Việt Nam. Ông là một nhà thơ, là một hiện tượng phức tạp và độc đáo nhất trong lịch sử văn học Việt Nam. Thơ của ông không chỉ lãng mạn và bay bổng mà còn mang một tinh thần ngông ngạo, không chịu khuất phục. Trong bất kỳ bài thơ nào của Tản Đà, ta cảm nhận được cái bản chất thơ ngông ngạo của ông. Và 'Hầu trời' là một trong những tác phẩm thể hiện rõ nhất cái bản chất thơ đặc biệt ấy!
Bắt đầu cảm nhận bài thơ Hầu trời - Mẫu 3
Thơ của Tản Đà thể hiện cái tôi lãng mạn, bay bổng nhưng vẫn phóng khoáng và đầy cảm thương. Vì điều này, ông đã được nhà phê bình văn học Hoài Thanh xếp ở vị trí hàng đầu trong cuốn “Thi nhân Việt Nam”. Bài thơ “Hầu trời” là một ví dụ rõ ràng về phong cách của Tản Đà. Nó được xuất bản trong tập “Còn chơi” vào năm 1921, thể hiện một cách rõ ràng nhất cái tôi cá nhân của ông, một cái tôi ngông nghênh, tự do và khao khát được thể hiện giá trị của bản thân trước cuộc sống.
Bắt đầu phân tích tính ngông của Tản Đà
Bắt đầu phân tích tính ngông của Tản Đà - Mẫu 1
Theo Nam Cao: “Văn chương không cần những người thợ khéo léo làm theo các mô hình đã có. Văn chương chỉ có thể chứa đựng những người biết khai phá sâu sắc, tìm kiếm, làm mới những gì chưa từng có và sáng tạo điều mới” điều này tạo ra cái tôi độc đáo của mỗi tác giả. Tản Đà, một nhà văn có cái tôi ngông khác biệt, làm cho văn chương của ông trở nên độc đáo không thể nhầm lẫn với bất kỳ tác giả nào khác. Đặc biệt, cái tôi đó được thể hiện xuất sắc qua bài thơ “Hầu trời” với phong cách viết tự do, phóng khoáng, khẳng định tài năng bản thân.
Bắt đầu phân tích cái ngông của Tản Đà - Mẫu 2
Xuân Diệu từng nhận xét về Tản Đà: “Tản Đà có lòng dũng cảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩ một cách trung thực, táo bạo, dám giữ lấy bản ngã, dám có một cái tôi”. Điều này là một nhận xét chính xác về bản lĩnh cá nhân, về cái tôi kiêu ngạo, hơn cả cuộc đời của Tản Đà. Cái tôi “kiêu ngạo” đó là nét đặc sắc, tạo ra dấu ấn riêng trong sáng tác của ông. Và được thể hiện rõ ràng nhất qua tác phẩm Hầu trời.
Bắt đầu phân tích cái ngông của Tản Đà - Mẫu 3
Người ta nói nhiều về Tản Đà trong những năm đó, thời kỳ chuyển giao của văn học truyền thống và hiện đại. Ông là nhà thơ của hai thời đại, “cầu nối giữa hai thế kỷ” vì nhiều lý do. Ông là người tiêu biểu cho dòng văn nho tài tử, là người đầu tiên đưa văn chương ra phố phường. Đó là những đóng góp mới mẻ của ông về hình thức thơ, diễn đạt thơ vừa lãng mạn vừa đầy cảm thương, vừa mới mẻ vừa giữ được bản sắc dân tộc. Nhưng có vẻ không ai phủ nhận, điều mà Tản Đà để lại trong tâm trí của người đọc là cái tính cách trong thơ, gọi là cái tôi kiêu ngạo mà ông đã thể hiện. Và một trong những tác phẩm thể hiện được điều đó, là Hầu trời. Bài thơ này được in trong tập Còn chơi, năm 1921 thể hiện rõ cái tôi kiêu ngạo của nhà thơ.
Bắt đầu phân tích cái ngông của Tản Đà - Mẫu 4
Tản Đà là một trong những nhà thơ tiên phong của thơ Việt Nam hiện đại. Ông là người đầu tiên đã can đảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩ một cách trung thực, táo bạo, dám giữ lấy bản ngã. Bằng bản lĩnh của mình, Tản Đà mang đến một làn gió mới cho văn học Việt Nam. Thi sĩ trực tiếp thể hiện cái tôi bản ngã của mình một cách rất độc đáo và mới lạ. Và 'Hầu Trời” là một trong những bài thơ thể hiện rõ nhất những đặc điểm riêng biệt đó.
Bắt đầu phân tích cái ngông của Tản Đà - Mẫu 5
Bài thơ “Hầu trời” đã thể hiện được phong cách thơ rất “ngông” của Tản Đà nhưng vẫn mang tâm hồn lãng mạn đúng với nhận xét của Xuân Diệu “Chủ nghĩa lãng mạn với cá thể đã bật nứt ra trong văn học Việt Nam những năm đầu của thế kỉ XX bằng Tản Đà - Nguyễn Khắc Hiếu”. Tác phẩm đã để lại cho ta nhiều ấn tượng về phẩm chất và tài năng của một con người được coi là dấu gạch nối giữa hai thế kỉ.
Bắt đầu phân tích cái ngông của Tản Đà - Mẫu 6
Tản Đà, một trong những nhà thơ vĩ đại của thế kỷ XX, đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn chương Việt Nam. Tác phẩm của ông không chỉ làm lay động lòng người mà còn đánh dấu sự xuất hiện của một dòng thơ mới. Thơ của Tản Đà đơn giản nhưng sâu lắng, lãng mạn nhưng không kém phần sâu sắc. Đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa tinh thần dân tộc và phong cách hiện đại. Hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau khám phá bài thơ “Hầu Trời” của nhà thơ này.