KB1
Bài thơ 'Chiều tối' là một ví dụ điển hình cho vẻ đẹp kết hợp giữa cổ điển và hiện đại trong thơ của Hồ Chí Minh. Nó mô tả một cách đơn giản về cảnh vật và con người trong xóm núi vào buổi chiều muộn, đồng thời cũng ẩn chứa những khát vọng tự do và mong muốn được sum họp của Người. Thêm vào đó, qua bài thơ, chúng ta luôn cảm nhận được vẻ đẹp của tinh thần hiếu kỳ, của một trái tim giàu lòng yêu thương luôn quan tâm đến những điều bình dị nhất.
KB2
'Chiều tối' là một bài thơ kết hợp giữa vẻ đẹp cổ điển và tính hiện đại, đồng thời truyền đạt một cách bình dị và sâu sắc. Cách thể hiện của bài thơ từ cảnh vật đến tâm trạng, từ bóng tối đến ánh sáng và hy vọng cho tương lai. Đây là một minh chứng cho tâm hồn 'bát ngát tình yêu'. Bài thơ thể hiện một tình yêu sâu đậm đối với thiên nhiên và con người. Trong những gian khó, tinh thần của Bác vẫn luôn đong đầy sức sống.
KB3
Qua bài thơ, ta hiểu và yêu thêm lãnh tụ Hồ Chí Minh của dân tộc Việt Nam. Để thể hiện ý này, ta có thể mượn bốn dòng thơ của Tố Hữu:
'Hãy lại nhớ đến cuộc đời gian khổ của Bác
Mười bốn trăng lặng lẽ rọi ánh sáng vào những gông cùm
Dù bàn tay yếu ớt, ánh mắt đã mờ đi và mái tóc đã bạc phơ
Nhưng tinh thần thơm mùi sự sống luôn bay lượn tự do như những con chim hạc'
KB4
Trong bài thơ 'Chiều tối', Hồ Chí Minh thể hiện một trái tim đầy tình yêu dành cho đất nước, thiên nhiên và con người. Bác luôn quan tâm đến những điều giản dị nhất, điều này làm nổi bật đức tính cao quý và đẹp đẽ của một người lãnh đạo.
KB5
Trong bài thơ này, chúng ta cảm nhận được tình yêu sâu đậm của Hồ Chí Minh dành cho thiên nhiên và quê hương, cũng như ý chí kiên cường của người lính. Bài thơ cũng là minh chứng cho phong cách thơ độc đáo của Bác, như một nhà thơ từng nhận xét rằng 'Thơ của Bác luôn phản ánh sự sống, ánh sáng và hy vọng tương lai'.