MB1
Nam Cao được biết đến là một trong những nhà văn hàng đầu của văn học Việt Nam, ông sâu sắc khai phá vào chủ nghĩa hiện thực, thể hiện rõ những khổ đau của nhân dân trong xã hội cũ từ người nông dân đến người trí thức. Hầu hết tác phẩm của ông đều xoay quanh bi kịch cuộc đời của nhân vật chính, nhưng vẫn toát lên sự nhân văn sâu sắc trong từng dòng chữ, đặc biệt là tình yêu thương con người, và Đời thừa chính là một ví dụ điển hình.
Đời thừa là một tác phẩm ngắn xuất sắc, vượt qua mọi trở ngại và giới hạn để trở thành một tác phẩm của con người, do những giá trị nhân văn, nhân đạo sâu sắc được lồng ghép thông qua những nhân vật cụ thể. Đồng thời, nó cũng chứng minh tài năng vĩ đại của Nam Cao trong việc xây dựng cốt truyện, với sự phản ánh rõ ràng tất cả những tinh hoa trong quan điểm nghệ thuật của ông, trong đó quan điểm về nghệ thuật và cuộc sống loài người được đặt lên hàng đầu.
MB3
Trước Cách mạng Tháng Tám, văn học của Nam Cao tập trung vào hai chủ đề chính: người nông dân và người trí thức trong xã hội cũ. Tuy nhiên, với vai trò là một nhà văn, ông đã thể hiện đặc biệt thành công trong việc viết về người trí thức. Đời thừa là một trong những tác phẩm nổi bật nhất, nơi tác giả tái hiện một cách sâu sắc giá trị nhân đạo và nghệ thuật.
MB4
Truyện ngắn Đời thừa của Nam Cao được viết vào năm 1943. Có thể coi Đời thừa, về mặt chủ đề, là một bước chuẩn bị trực tiếp cho tiểu thuyết Sống mòn của nhà văn hoàn thành vào năm sau đó, 1944. Không phải là ngẫu nhiên mà cả hai tác phẩm đều mang tính tự truyện và nhan đề đều phản ánh một tâm trạng, một tư tưởng sáng tạo gần gũi nhau.
MB5
Nam Cao là một trong những nhà văn đặc trưng cho văn học hiện thực trong giai đoạn những năm 1945. Các tác phẩm của ông đều liên quan đến số phận của người nông dân, với những khó khăn, nghèo đói và tầng lớp tri thức nghèo đang sống mòn với ước mơ văn chương, đang chiến đấu với thực tế xã hội. Truyện ngắn “Đời thừa” là một minh chứng rõ ràng về lớp người tri thức nghèo trong thời kỳ chiến tranh, gây ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc.