Hiểu là một cuốn sách khá trừu tượng với sự đậm đặc của các khái niệm trừu tượng và sự dũng cảm của những triết lý thiền đạo 'nổi loạn' (và tất nhiên, gây tranh cãi) mang đậm phong cách của Osho. Tuy nhiên, đây chắc chắn là một cuốn sách đáng đọc và cần đọc, nếu như những lời giảng dạy sâu sắc của Osho đã khiến bạn tò mò và mê mẩn.
Giới Thiệu Tác Giả
Osho là một nhân vật đặc biệt, bởi vì ông không thể được phân loại vào một trường phái cụ thể nào. Hàng ngàn bài giảng mà ông chia sẻ bao trùm mọi chủ đề - từ việc khám phá ý nghĩa tồn tại của bản thân cho đến những vấn đề quan trọng nhất của xã hội hiện đại hay các vấn đề chính trị. Osho nói: 'Hãy nhớ, mọi điều tôi chia sẻ không chỉ dành cho bạn... mà tôi cũng đang trò chuyện với cả những thế hệ trong tương lai'.
Osho xác nhận rằng ông đang tạo điều kiện cho sự ra đời của một loại người mới. Ông thường gọi 'loài người mới' này là 'Zorba Phật' – hình tượng kết hợp giữa Zorba 'người Hy Lạp vui vẻ', biểu tượng cho chủ nghĩa khoái lạc, và sự an nhiên tự tại của Đức Phật Cổ Đàm.
Hiểu Về Sự Chia Rẽ Sâu Sắc
Phương Tây đang gặp khó khăn vì quá nhiều khoa học, còn phương Đông đang chịu đựng vì quá nhiều tôn giáo. Bây giờ, chúng ta cần một loại người mới nơi mà tôn giáo và khoa học trở thành hai mặt của một con người. Và khi chúng ta tạo ra một loại người như vậy, lần đầu tiên trái đất có thể trở thành một nơi chân thật như nó được thiết kế. Nó có thể trở thành thiên đường: có Phật trong chính thân thể này, có thiên đường trên chính mặt đất này.
Zorba Phật: Sự Gặp Gỡ giữa Trời và Đất
Khái niệm của Osho về một loại người mới chính là sự kết hợp giữa phương Đông và phương Tây, giữa chất và linh. Đó là ý nghĩa của tác giả về Zorba Phật: sự hòa nhập giữa thiên đường và thế giới hạ.
Tác giả muốn nói không với sự phân biệt, không có phân chia giữa vật chất và tinh thần, giữa thế tục và linh thiêng, giữa thế giới này và thế giới khác. Tác giả không muốn bất kỳ sự chia rẽ nào, vì mọi sự chia rẽ đều là sự chia rẽ trong bản thân mỗi người. Mọi cá nhân, mọi con người bị phân ly bên trong chính mình sẽ trở nên điên loạn và mất trí. Chúng ta đang sống trong một thế giới điên loạn và mất trí. Nó chỉ có thể trở nên tỉnh táo khi trạng thái chia rẽ này kết thúc.
Nhân loại đã sống trong hai trạng thái, hoặc tin vào linh hồn và coi vật chất chỉ là vật liệu không có giá trị, hoặc tin vào vật chất là thực và linh hồn chỉ là ảo. Bạn có thể phân biệt con người thành những người theo chủ nghĩa tinh thần và những người theo chủ nghĩa vật chất. Nhưng không ai quan tâm đến thực tại của con người. Chúng ta là cả hai. Chúng ta thuộc về tinh thần – không chỉ có ý thức – cũng như thuộc về vật chất. Chúng ta là sự hòa quyện hoàn hảo giữa vật chất và tinh thần. Hoặc có thể vật chất và tinh thần không phải là hai thực thể mà chỉ là hai khía cạnh của một thực tại: vật chất là thứ ở bên ngoài ý thức và ý thức là thứ ở bên trong vật chất. Nhưng trước đây chưa từng có một triết gia, một nhà hiền triết hoặc một nhà thần bí mộ đạo nào tuyên bố về sự thống nhất này; tất cả đều ủng hộ việc phân chia con người, gọi một bên là thực và một bên là ảo. Điều này đã tạo ra tình trạng phân biệt phổ quát trên toàn thế giới.
Bạn không thể chỉ sống như một cơ thể. Đó là ý của Jesus khi nói “Con người không thể chỉ sống bằng bánh mì” – nhưng đó chỉ là một phần của sự thật. Bạn cần ý thức, bạn không thể chỉ sống bằng bánh mì, đúng vậy – nhưng bạn cũng không thể sống thiếu bánh mì. Bạn có cả hai chiều không gian trong bản thể của mình, và cả hai chiều không gian đó phải được hoàn thiện, được trao cơ hội phát triển như nhau. Nhưng con người trong quá khứ hoặc ủng hộ cái này và chống lại cái kia, hoặc ủng hộ cái kia và chống lại cái này. Con người như một thể toàn vẹn vẫn chưa được chấp nhận.
Nỗi đau, thống khổ, và bóng tối đang chiếm trọn. Đêm tối kéo dài hàng ngàn năm, không dấu hiệu dứt điểm. Bỏ qua cơ thể, tồn tại trở nên vô nghĩa. Bỏ qua ý thức, đau khổ tràn ngập - nghèo đói và khổ đau. Sự phát triển chỉ là lệch lạc. Trong sự cân bằng đó, sức khỏe, tính trọn vẹn, niềm vui, và vũ điệu tồn tại.
Người theo chủ nghĩa duy vật lắng nghe cơ thể, lãng quên ý thức. Kết quả, khoa học tiến bộ, công nghệ phát triển - xã hội sung túc nhưng nhân loại vô hồn, lạc lối, không tự nhận biết mình.
Nếu ý thức không phát triển cùng với thế giới vật chất, cơ thể trở nên nặng nề và linh hồn yếu đuối. Phát minh và khám phá của chúng ta gây ra sự đè nặng. Chúng không tạo ra cuộc sống tươi đẹp mà thay vào đó, tạo ra sự sống không đáng sống.
Quá khứ, phương Đông tôn trọng ý thức, khinh bỉ vật chất. Họ coi thịt, máu, và cơ thể như thứ trần tục. Kết quả, những con người tuyệt vời nhưng cũng hàng triệu người chết đói, nghèo khổ.
Tình hình kỳ lạ... Ở các quốc gia phát triển, hàng triệu đô thực phẩm bị lãng phí. Trong khi đó, ở Ethiopia, hàng ngàn người chết đói mỗi ngày. Ai phải chịu trách nhiệm cho điều này?
Người đàn ông giàu nhất phương Tây tìm kiếm linh hồn nhưng chỉ thấy trống rỗng. Thiếu tình yêu, chỉ toan tính; thiếu lòng cầu nguyện, chỉ có sự lặp đi lặp lại. Thiếu ý thức về tâm linh, về sự sống xung quanh. Tận diệt dễ dàng, Hiroshima và Nagasaki thật không cần thiết nếu con người được coi trọng hơn vật chất.
Phương Tây, khi theo đuổi sự sung túc vật chất, đã đánh mất linh hồn, nội tâm của mình. Trong thế giới vô nghĩa và đau khổ, họ không thể tìm thấy bản chất con người. Các thành tựu khoa học không có ý nghĩa khi không có linh hồn. Cả phương Đông và phương Tây đều thất bại.
Zorba Phật là giải pháp, là sự kết hợp giữa vật chất và linh hồn. Không có mâu thuẫn giữa hai khía cạnh đó. Chúng ta có thể giàu có ở cả hai mặt. Chúng ta có thể trải nghiệm thế giới vật chất và tinh thần đồng thời.
Zorba Phật là biểu tượng của sự nổi loạn, sự phá vỡ tư tưởng phân biệt vật chất và tinh thần. Đó là sự tuyên ngôn cho sự đồng hành của cơ thể và linh hồn.
Sự tồn tại chứa đựng giá trị tinh thần. Cả thế giới vật chất và tinh thần đều sống động. Sự tồn tại là vật chất và tinh thần. Đây là trải nghiệm cá nhân và được hỗ trợ bởi lý thuyết vật lý hiện đại.
Chúng ta có thể trải nghiệm cả hai thế giới. Không cần phải từ bỏ một thế giới để có thế giới khác. Zorba Phật là lựa chọn tối ưu cho sự sống trọn vẹn.
Zorba Phật là con đường để sống đúng với tự nhiên, không phản bội trái đất và bầu trời. Chúng ta có thể sở hữu mọi thứ của trái đất và mọi vì sao trên bầu trời.
Tất cả những gì tồn tại đều thuộc về chúng ta, và chúng ta cần sử dụng chúng mà không kỳ thị, không xung đột, không lựa chọn. Hãy trải nghiệm và giữ lấy mọi thứ từ thế giới vật chất và tinh thần.
Cuộc sống có nên là sự cân bằng?
Cuộc sống là sự đối lập và giằng co. Sự sống đích thực không bao giờ ổn định ở giữa. Cân bằng không phải là điều tĩnh lặng, mà là một quá trình liên tục.
Trong cuộc sống, chúng ta không bao giờ ở ổn định ở giữa. Cân bằng là một quá trình không ngừng, một sự giữ thăng bằng liên tục từ trái sang phải, từ phải sang trái.
Tâm trí luôn lựa chọn, tạo ra sự phân chia. Hãy sống ở hiện tại mà không lựa chọn. Hãy trải nghiệm mọi khoảnh khắc một cách trọn vẹn, vui vẻ khi vui và chấp nhận khi buồn.
Người sống biết cách chấp nhận cả hai mặt của cuộc sống - vui và buồn, không đồng nhất nhưng vẫn hòa mình vào cuộc sống.
Nỗ lực để ở giữa không ngừng tạo ra bất an không cần thiết. Sự khao khát ở giữa là thái cực tồi tệ nhất vì không thể đạt được. Hãy tận hưởng mỗi khoảnh khắc khi di chuyển từ trái qua phải, từ phải qua trái.
Khoảnh khắc giữa vui và buồn là đẹp đẽ. Hãy tận hưởng sự im lặng hoàn toàn ở giữa khi chuyển đổi từ cảm xúc này sang cảm xúc khác.
Chúng ta cần trải nghiệm mọi khía cạnh của cuộc sống để nó trở nên phong phú. Sống chỉ ở một phía sẽ làm cho cuộc sống trở nên nghèo nàn; chúng ta cần di chuyển liên tục, như một dòng chảy.