1. Bài diễn thuyết về cảm xúc đối với bài viết 'Cổng trường mở ra' số 1
Tiếng nhạc của ký ức tuổi thơ không bao giờ phai mờ, đặc biệt là khi nói đến ngày đầu tiên bước chân vào lớp một. 'Cổng trường mở ra' của Lý Lan không chỉ là một bài diễn thuyết, mà là một tấm gương thể hiện tình cảm sâu sắc của người mẹ đối với đứa con yêu quý.
Bài viết chạm đến trái tim với những hình ảnh mô tả chân thực về ngày quan trọng. Đứa con háo hức và người mẹ trằn trọc, hồi hộp. Cảm xúc dâng trào trong đêm, không chỉ từ con mà còn từ tâm hồn của người mẹ. Mọi góc nhỏ trong nhà đều là kỷ niệm, từ chiếc gối mền đến những bức tranh vẽ. Người đọc không chỉ cảm nhận được niềm vui của đứa trẻ mà còn hiểu được ta làm thế nào để ghi lại những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc sống.
Làm thế nào một bài viết có thể chạm đến nỗi lòng chung của mọi người? Tình cảm, hồi ức, và tình yêu thương được truyền đạt qua từng từ ngữ. 'Cổng trường mở ra' không chỉ là về con đường mới của đứa trẻ, mà còn là hành trình của người mẹ theo dõi và ủng hộ. Bài diễn thuyết là một bức tranh tuyệt vời về sự quan tâm và tâm huyết của người mẹ.
Đọc bài viết, người ta như bước vào một không gian thần tiên của tuổi thơ. Từ những đồ chơi quen thuộc đến hình ảnh cánh cổng trường, mỗi chi tiết đều được mô tả tinh tế và sống động. Điều đó không chỉ khiến người đọc chạm vào ký ức cá nhân mà còn mở ra những kí ức chung về trường học và tình mẹ đối với con.
'Cổng trường mở ra' là một tác phẩm nghệ thuật của ngôn ngữ, là bức tranh màu sắc của tình mẹ. Mỗi câu chuyện đều là một nốt nhạc nhỏ, cùng hòa quyện tạo nên một bản giao hưởng cảm xúc. Văn bản không chỉ kể chuyện một đứa trẻ bước vào lớp một mà còn là câu chuyện của tình yêu bất tận, của sự trưởng thành và của những khoảnh khắc khó quên.
Cuộc sống của chúng ta là những chuyến phiêu lưu, và bài viết đã thành công trong việc ghi chép lại một trang đẹp của hành trình ấy. 'Cổng trường mở ra' không chỉ là bài diễn thuyết về ngày đầu tiên của đứa trẻ, mà là biểu tượng của sự kết nối, là cầu nối tình cảm giữa thế hệ cha mẹ và con cái.
Nhưng câu chuyện không chỉ dừng lại ở chuyến đi đầu tiên. Nó còn là lời nhắc nhở về tình yêu và sự quan tâm liên tục trong cuộc hành trình dài hơi của cuộc sống. Đối với người đọc, bài diễn thuyết trở thành một bức tranh sống động về gia đình, tình yêu và những bước chân đi vào thế giới rộng lớn.'


2. Bài phát biểu cảm nghĩ về 'Cổng trường mở ra' số 3
Trong ký ức tuổi thơ, ai cũng tràn đầy niềm háo hức đối với ngày khai giảng. Nhưng bạn đã bao giờ nghĩ đến cảm xúc của mẹ khi nhìn thấy con bước vào thế giới mới? Lý Lan đã diễn đạt thành công cảm xúc đặc biệt của người mẹ trong bài viết “Cổng trường mở ra”.
Bài văn nhẹ nhàng, trữ tình của Lý Lan đưa độc giả đi qua những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến của người mẹ trước ngày quan trọng của đứa con yêu. Đêm đó, mẹ lo lắng, tưởng tượng nhiều tình huống và chuẩn bị tâm trạng. Trong khi đó, con đã ngủ sâu, “giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một ly sữa, ăn một cái kẹo”. Thời kỳ hiện tại của cậu con còn rất ngây thơ, hồn nhiên, không biết đến lo lắng. Trước buổi tự trường, cậu lo lắng háo hức, nhưng chỉ cần một câu nói của mẹ như những lần đi chơi xa: “Ngủ đi, sáng mai dậy trễ không kịp”. Vậy là cậu nhắm mắt, tựa gối mềm.
Mặc dù mẹ đã nhủ bao lần nhưng không thể ngủ và cứ nghĩ mãi. Bởi vì mẹ nhận ra con đã lớn. “Mọi ngày, dỗ con ngủ xong mẹ dọn nhà cửa”… “Mẹ lượm những chiếc xe thiết giáo, những chú rô bô bằng nhựa đánh nhau khắp nơi và đoàn quân thú dần trong cuộc chiến tranh Sư Tử - Khủng Long. Nhưng hôm nay, cậu con lại giúp mẹ dọn sạch từ chiều.”
Những dòng suy nghĩ khiến mẹ nhớ đến buổi đầu tiên đi học của mình. “Mẹ còn nhớ sự nôn nao, hồi hộp khi cùng bà ngoại đến gần ngôi trường và nỗi chơi vơi hốt hoảng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng bên ngoài như đứng ngoài thế giới mà mẹ vừa bước vào”. Đoạn văn tinh tế, xúc động vì nó đánh thức nhiều kí ức về thời thơ ấu. Ngày mai, mẹ sẽ đưa con đến trường, nắm tay con qua cánh cổng, và rồi buông mà nói: “Đi đi con, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là mở ra một thế giới kì diệu”.
Bằng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật, Lý Lan đã làm sống động lại thế giới tuổi thơ đầy bồi hồi và niềm háo hức. Đồng thời thể hiện tình cảm thiêng liêng của người mẹ, lo lắng chăm sóc cho con từng chút một. “Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa con đến trường, nắm tay con qua cánh cổng, và rồi buông mà nói: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là mở ra một thế giới kì diệu”.


Bài 2: Ngày Đầu Tiên Bước Chân Vào Thế Giới Mới
Trong hành trình đi học, hầu hết chúng ta đều trải qua ngày khai trường đầu tiên. Nhưng ít ai để ý đến đêm trước ngày học đó, người mẹ của chúng ta đã trải qua những điều gì và nghĩ những điều gì. Bài văn 'Cổng trường mở ra' của Lý Lan đã làm nổi bật tâm trạng của một người mẹ trước ngày đưa con đi học, thể hiện tình yêu không đáng giá của mẹ dành cho con và đồng thời khẳng định tầm quan trọng của ngôi trường đối với cuộc sống của mỗi con người.
Đêm trước ngày khai trường đầu tiên của con, người mẹ không thể ngủ. Một phần vì lo chuẩn bị mọi thứ cho con, một phần vì những kí ức đẹp về tuổi thơ đang hiện lên. Mẹ muốn làm cho ngày khai trường của con trở thành ấn tượng sâu đậm trong kí ức, để con nhớ mãi. Ngày mai, mẹ sẽ đưa con đến trường và nhắc nhở con hãy can đảm bước vào thế giới diệu kì qua cánh cổng.
Bài văn diệu kỳ không có sự kiện gay cấn, không có cốt truyện, mà tập trung vào tâm trạng bồi hồi và xao xuyến của người mẹ trước sự kiện lớn trong cuộc đời con yêu. Hai mẹ con, cùng một sự kiện nhưng tâm trạng lại khác biệt. Cậu bé ngây thơ sáu tuổi, không lo lắng gì cả. Ngày mai, mặc dù là học sinh lớp Một, nhưng giấc ngủ vẫn dễ dàng như uống sữa, ăn kẹo. Người mẹ đắm chìm trong hình ảnh con, nhìn thấy hạnh phúc khi con đang ngủ say: Gương mặt thanh thoát, đôi môi hé mở và chút chút như đang mút kẹo. Đây chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của người mẹ, không có gì sánh kịp.
Đứa trẻ háo hức với ngày mới tới trường, giống như háo hức với mỗi chuyến đi xa. Nhưng cậu bé cảm nhận rằng đã lớn lên, mặc dù vẫn háo hức. Hôm nay, mẹ đã lo mọi thứ, từ quần áo mới đến sách vở mới, mọi thứ đã sẵn sàng cho ngày mai. Tác giả mô tả đúng tâm trạng thoải mái của đứa con, làm nổi bật tâm trạng lo lắng, yêu thương của người mẹ.
Mỗi ngày, khi con ngủ, người mẹ sắp xếp đồ chơi rối bời khắp nhà: chiếc xe dưới ghế, những chú robot nhựa... Chiến tranh Sư Tử - Khủng Long luôn diễn ra, nhưng hôm nay, chú bé lại giúp mẹ dọn dẹp. Ngày mai, con là học sinh lớp Một, mẹ đã bảo. Không hiểu rõ, nhưng chú bé có vẻ hiểu rằng đã lớn nên muốn giúp đỡ mẹ.
Ngược lại với tâm trạng thoải mái của đứa con, người mẹ đêm nay không thể ngủ. Mọi thứ đã sẵn sàng, mẹ cũng nên đi ngủ sớm. Mẹ nằm xuống nhưng không thể dừng suy nghĩ về con: Con đã học từ ba năm trước, lên lớp mẫu giáo khi mới ba tuổi. Cả ngôi trường mới, con đã làm quen từ những ngày hè. Tuần trước khai giảng, con đã làm quen bạn bè và thầy cô mới, tập xếp hàng, đi lại để chuẩn bị cho buổi lễ khai trường. Mẹ tin rằng con sẽ không lạ lẫm trong ngày học đầu năm.
Mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, không có gì lo lắng ngoại trừ sự ngồi trọc của người mẹ: Cứ nhắm mắt lại, như tiếng đọc bài nhẹ nhàng: 'Hàng năm, vào cuối thu... mẹ tôi nắm tay tôi đi trên con đường làng dài và hẹp'. Những câu văn trong bài Tôi đi học của Thanh Tịnh, mẹ thuộc lòng từ những năm xưa, bây giờ hiện ra rõ trong kí ức, đem lại những kí ức đẹp về tuổi thơ.
Rõ ràng, người mẹ không thể ngủ vì kí ức về buổi học đầu tiên của mình. Vào những năm thơ ấu, mùa hè nhà trường đóng cửa, và ngày khai trường là ngày học trò lớp Một gặp thầy, bạn mới. Ấn tượng của mẹ về buổi khai trường đó vẫn rất sâu đậm. Mẹ nhớ những giây phút hồi hộp, lo lắng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài như đứng trên thế giới mà mẹ mới bước vào.
Đoạn văn miêu tả tâm trạng tinh tế, gợi lại những kỉ niệm đẹp về thời thơ ấu. Người mẹ trò chuyện với chính bản thân, hồi tưởng lại ngày học đầu tiên. Từ quá khứ đến hiện tại, người mẹ muốn để lại ấn tượng sâu đậm về ngày khai trường trong kí ức của đứa con, nhẹ nhàng và tự nhiên. Để một ngày nào đó, khi nhớ lại, con cảm thấy xúc động và xao xuyến.
Để khẳng định ý nghĩa của ngày khai trường, mẹ kể về nước Nhật: Ngày khai trường là ngày lễ của toàn xã hội ở Nhật. Người lớn nghỉ làm để đưa trẻ đến trường, đường phố được trang trí tươi vui. Tất cả quan chức nhà nước tham dự buổi lễ khai giảng ở các trường học. Họ không chỉ ngồi ở ghế danh dự, mà còn xem xét ngôi trường, gặp gỡ Ban Giám hiệu, thầy cô giáo và phụ huynh, để điều chỉnh chính sách giáo dục.
Tất cả đều biết rằng mỗi sai lầm trong giáo dục ảnh hưởng đến thế hệ sau. Một bài văn trữ tình kết thúc bằng lời mẹ: Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ dắt con đến trường, nắm tay con qua cánh cổng và nói: 'Hãy đi con, hãy can đảm bước vào, thế giới sẽ mở ra khi qua cánh cổng trường'.
Dẫn con đến trường không chỉ là việc đưa con đến một thế giới kì diệu. Thế giới đó là trường học của tuổi thơ, nơi mang lại kiến thức và tình thầy trò, tình bạn bè, tình yêu quê hương, đất nước... và quan trọng nhất là đạo đức làm người. Nhờ học tập, khi trưởng thành, con người trở thành công dân có đạo đức, tài năng, có khả năng xây dựng đất nước phồn thịnh, công bằng và văn minh.
Với việc miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế, Lý Lan đã đưa chúng ta trở lại thế giới êm đềm của tuổi thơ. Bài văn thể hiện tình mẫu tử cao cả và nhấn mạnh về tầm quan trọng của ngôi trường đối với tuổi trẻ và cả xã hội.


4. Bài văn phát biểu cảm nghĩ bài 'Cổng trường mở ra' số 5
Mở trang đầu của bài 'Cổng trường mở ra' của tác giả Lý Lan, người đọc hòa mình vào không khí học trò ngọt ngào, đằm thắm, như một chuyến hành trình ngắn ngày đầu bước chân vào thế giới trường học. Tác phẩm tận dụng thời điểm quan trọng trước ngày khai giảng để thể hiện sâu sắc tình cảm của người mẹ và nói lên vai trò quan trọng của giáo dục đối với thế hệ trẻ. Mỗi từ ngữ, mỗi câu chuyện đều là hình ảnh sinh động về tình mẫu tử, sự trưởng thành và niềm háo hức của đứa trẻ.
Đêm trước ngày khai giảng là khoảnh khắc đặc biệt, là lúc tâm trạng của mỗi người đều tràn ngập những cảm xúc khác nhau. Trong khi đứa trẻ ngủ say, nằm trong giấc ngủ ngọt ngào như thưởng thức một chiếc kẹo, người mẹ lại trải qua đêm thao thức, nhớ về những kí ức xưa. Hình ảnh người mẹ chuẩn bị kỹ lưỡng từ quần áo đến sách vở cho con, cùng với lo lắng vô bờ nhưng cũng là niềm hạnh phúc của mỗi người mẹ khi nhìn con trưởng thành, làm cho độc giả cảm nhận rõ những tâm trạng, tình cảm sâu sắc.
Khác biệt giữa tâm trạng của đứa trẻ và người mẹ được tác giả mô tả tinh tế, tạo nên bức tranh sinh động và đầy cảm xúc. Đứa trẻ, trong giấc ngủ yên bình, tràn đầy niềm háo hứng, sẵn sàng bước vào một kỷ niệm mới. Ngược lại, người mẹ, bất kể đã chuẩn bị mọi thứ, vẫn không thể giấu được những nỗi lo lắng, những kí ức về quãng thời gian mình bắt đầu hành trình học tập.
Tác giả không chỉ dừng lại ở mức mô tả cá nhân mà còn lồng ghép những câu chuyện, ví dụ để làm nổi bật tầm quan trọng của giáo dục. Thông qua câu chuyện về nền giáo dục ở Nhật, tác phẩm nhấn mạnh sự chú trọng của xã hội đối với giáo dục, thể hiện niềm tin rằng giáo dục là chìa khóa mở ra thế giới kỳ diệu. Mẹ dẫn con đến trường không chỉ là việc đưa con bước chân vào thế giới mới mà còn là hành trình chung của cả xã hội, nơi mà tri thức và tình thương được truyền đạt từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Tác phẩm kết thúc bằng hình ảnh mẹ dẫn con đến trường, tâm hồn tràn ngập tình yêu thương. Cánh cổng trường không chỉ là biểu tượng vật chất mà còn là biểu tượng tinh thần, là cánh cửa mở ra một thế giới mới, nơi mà tri thức và những giá trị nhân văn được truyền đạt. Cảm xúc, tâm trạng, và ý nghĩa sâu sắc về giáo dục được tác giả tận dụng hết để tạo nên một tác phẩm đẹp, ý nghĩa, và gần gũi với độc giả.


5. Phát biểu về bài 'Cổng trường mở ra' số 4
Trong mỗi chúng ta, ký ức về thời thơ ấu, lần đầu tiên cầm sách đi tới trường đều là những trải nghiệm đáng nhớ. 'Cổng trường mở ra' của Lý Lan là bức tranh tuyệt vời về tuổi thơ, những bước chân đầu tiên vào thế giới học đường. Bài viết không chỉ là sự kể chuyện, mà là cảm xúc chân thành, là tình mẫu tử sâu sắc qua từng dòng văn.
Không có cốt truyện phức tạp, nhưng bài văn thu hút người đọc bởi sự chân thành và tình cảm. Những hình ảnh về người mẹ, đứa con, và những giây phút chờ đợi ngày khai giảng làm cho trái tim độc giả tan chảy. Có sự đan xen giữa những tình cảm giản dị nhưng ấm áp, tạo nên một tác phẩm gần gũi, như người đọc đang trò chuyện với tác giả.
Bài viết tập trung vào hình ảnh ngọt ngào của đứa con, được mẹ dẫn đi tới cánh cổng trường. Với vẻ ngoài trong sáng, hồn nhiên, đứa con như chiếc kẹo ngọt trong lòng mẹ. Sự chăm sóc và lo lắng của mẹ cho thấy tình mẫu tử sâu sắc. Cảm giác hồi hộp và háo hức của đứa con trước ngày học làm cho người đọc nhớ về những kỷ niệm của chính mình.
Trong bức tranh, người đọc cảm nhận được sự đối lập giữa tâm trạng của đứa con và người mẹ. Đứa con nhỏ bé, đầy hiếu kỳ, trong khi người mẹ đầy lo lắng và tận hưởng những kí ức của mình. Mẹ là nhà hướng dẫn, là người hiểu rõ hành trình mới của đứa con. Mỗi từ ngữ, mỗi hình ảnh đều làm nổi bật tình yêu thương và tầm quan trọng của giáo dục trong cuộc sống của mỗi người.
Bài viết kết thúc với hình ảnh mẹ như một chú chim trời luôn theo sát đứa con trong mọi chặng đường. Sự hiện diện ấm áp của người mẹ là niềm tin và nguồn động viên cho đứa con. Cánh cổng trường không chỉ là nơi đón chào tri thức mới mẻ mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự hướng dẫn của gia đình.
Đây không chỉ là bức tranh về quá khứ, mà còn là hiện tại và tương lai. Bài viết chứa đựng những suy ngẫm sâu sắc về giáo dục, vai trò của gia đình, và tình cảm mẫu tử. Những kỉ niệm của người mẹ là nguồn động viên mãnh liệt, là ngọn lửa nuôi dưỡng tình yêu và ý thức trách nhiệm trong mỗi người đọc.