+ Truyện Kiều là một kiệt tác của Nguyễn Du trong thi đàn văn chương Việt Nam.
+ Đoạn trích Chị em Thúy Kiều đã đặc tả chân dung của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân.
- Giới thiệu khái quát nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích : Truyện đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật Thúy Kiều, thể hiện tài năng miêu tả chân dung nhân vật bậc thầy của Nguyễn Du.
b) Thân bài
* Vẻ đẹp của Thúy Kiều
- Câu thơ đầu khái quát tài sắc của Thuý Kiều: “càng sắc sảo, mặn mà”
-> Vẻ đẹp trưởng thành, tinh anh, thông tuệ, có tài có sắc.
+ Nhân vật Kiều là nhân vật điển hình cho hình tượng người phụ nữ xưa tài hoa mà bạc mệnh
+ Lên án, tố cáo một xã hội bất công, thối nát đẩy con người vào tình cảnh éo le.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 1
Nguyễn Du là nhà thơ thiên tài của dân tộc ta. Truyện Kiều là kiệt tác của nền thi ca cổ dân tộc sáng ngời tinh thần nhân đạo, về phương diện nghệ thuật, áng thơ này là mẫu mực tuyệt vời về ngôn ngữ, về tả cảnh, tả người, tả tình, tự sự đem lại cho nhân dân ta nhiều thú vị văn chương. Đoạn thơ giới thiệu chị em Thúy Kiều là một trong những đoạn thơ hay nhất, đẹp nhất trong Truyện Kiều. Thúy Kiều là nhân vật trung tâm của truyện thơ, một thiếu nữ tài, sắc vẹn toàn đã được thi hào khắc họa một cách thần tình, mĩ lệ.
Hai chị em Kiều mang vẻ đẹp thanh tao, trinh trắng như "mai", như "tuyết", mỗi người một vẻ đẹp riêng, toàn thiện, toàn mĩ:
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.
Sắc đẹp của Thúy Vân là sắc đẹp của một thiếu nữ "đoan trang", "trang trọng khác vời" - rất quý phái: khuôn mặt "đầy đặn" tươi sáng như vầng trăng, mắt phượng mày ngài, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong như ngọc.. Còn gì đẹp hơn về mái tóc, màu da của nàng? - "Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da". Nhà thơ đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để miêu tả sắc đẹp Thúy Vân, tạo nên những hình ảnh ẩn dụ đầy gợi cảm. Tả Thúy Vân trước, tả Thúy Kiều sau là một dụng ý nghệ thuật của Nguyễn Du để khẳng định Kiều là một giai nhân tuyệt thế:
Kiều ngày càng quyến rũ và tinh tế,
So với vẻ đẹp, tài năng lại càng hấp dẫn hơn.
Vẻ đẹp của Thúy Kiều được miêu tả như một hiện thân của sự hoàn mỹ. Đôi mắt như màu sắc của nước thu, lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân; một vẻ đẹp tươi mới và sâu lắng khiến mọi người ngưỡng mộ. Cách mô tả của thi nhân kết hợp các phương tiện nghệ thuật như ẩn dụ, nhân hóa, tạo ra những bài thơ gợi cảm. Hình ảnh của người phụ nữ được vẽ nét đẹp tinh tế nhưng đầy tinh tế, để lại ấn tượng sâu sắc và trân trọng:
Gương mặt như mảng thu thanh mát,
Vẻ đẹp vượt trội hơn cả hoa và cây.
Một vài đường cong tinh tế,
Sự tài năng của Kiều được thưởng thức ở mọi lĩnh vực: thơ, họa, âm nhạc; bất kỳ nghệ thuật nào cô cũng xuất sắc, làm chủ hoàn toàn. Điều này thể hiện sự thông minh bẩm sinh của cô, khả năng vượt trội:
Thiên tài tự nhiên, kỹ năng nghệ thuật kết hợp,
Thơ ca, họa sơn, âm nhạc, mỗi thứ đều tỏa sáng.
Vai trò của một nhà họa sĩ và một nhạc sĩ,
Tài năng của cô vượt xa hơn cả người khác.
Nguyễn Du đã tận tụy ca ngợi Thúy Kiều bằng những từ ngữ biểu thị sự xuất sắc tuyệt vời: thiên tài tự nhiên, kỹ năng nghệ thuật, đủ sức đánh bại mọi đối thủ.
Khi miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, nhà thơ không chỉ đề cập đến vẻ đẹp hiện tại mà còn ám chỉ về tương lai của cô, với sự sắc sảo và kiều diễm. Sự đẹp đẽ này kèm theo một dấu hiệu về định mệnh, một dấu hiệu mà tác giả khẳng định: 'Trời xanh thường ghen tỵ với má hồng'. 'Chữ nghề luôn đi kèm với chữ tài'. Suốt gần hai thế kỷ, hình ảnh này đã gây ấn tượng sâu sắc trong lòng hàng triệu người Việt, với sự yêu mến và sự lo âu về số phận của người phụ nữ đầy sức mạnh này. Đó là sự thành công thực sự của Nguyễn Du trong nghệ thuật mô tả con người.
Đức tính là nguồn gốc của con người. Thúy Kiều không chỉ có vẻ đẹp mà còn có đức tính cao quý. Cô được nuôi dưỡng trong một môi trường văn hóa lịch thiệp, của gia đình quý tộc. Mặc dù sống trong một xã hội xa hoa, nhưng cô vẫn giữ được đức tính cao quý:
Bầu không khí êm đềm che phủ,
Cánh cửa mở ra, ong bướm về tự nhiên.
Nói chung, Thúy Kiều là một nhân vật vô cùng xuất sắc trong Truyện Kiều. Thi nhân Nguyễn Du, với sự tình cảm và tài nghệ thơ ca tuyệt vời, đã mô tả Thúy Kiều bằng những bài thơ lục bát đẹp nhất. Ông đã dành cho nhân vật này nhiều tình cảm yêu quý, sâu sắc. Bằng cách sử dụng phong cách tả người tinh tế và sáng tạo, ông đã tạo ra một bức tranh về mĩ nhân tuyệt vời nhất trong văn học cổ nước ta. Thúy Kiều, mặc dù có một quá khứ quý tộc, nhưng dưới bàn tay tài hoa của Nguyễn Du, cô được mô tả với những phẩm chất tốt đẹp, phản ánh rõ nét nền văn hóa dân tộc. Vẻ đẹp nhân văn của Thúy Kiều thể hiện rõ từ những đoạn thơ này.
Phân tích về nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 2
Một trong những điểm đặc biệt của Truyện Kiều chính là nghệ thuật mô tả. Nếu nói về mô tả, không thể không nhắc đến tài năng mô tả của Nguyễn Du, và đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' được xem là một trong những ví dụ xuất sắc nhất về khả năng này của ông. Trong đó, tác giả đặc biệt chú trọng vào vẻ đẹp độc đáo, quyến rũ của Thúy Kiều, mà không sánh kịp với bất kỳ người đẹp nào khác.
Bốn câu mở đầu đưa ra cái nhìn tổng quan về nhân vật Thúy Kiều và Thúy Vân, từ góc độ khách quan ban đầu:
“Trái tim hai người đã mê say
Thúy Kiều và Thúy Vân là chị em ruột
Mặc dù tính cách khác nhau nhưng tình thương không thay đổi
Mỗi người một vẻ đẹp riêng biệt.”
Cuộc sống của Kiều như một bức tranh đầy màu sắc và số phận đầy bi thương. Tác giả đã tinh tế miêu tả nhân vật Thuý Kiều: Người ta tập trung vào Thuý Vân trước đây để làm nổi bật hơn chân dung của Kiều. Mặc dù cả hai đều được khen ngợi, nhưng mức độ của họ khác biệt: chỉ cần bốn câu thơ để miêu tả Vân, trong khi cần đến mười hai câu thơ để miêu tả Kiều. Vân chỉ được miêu tả về vẻ đẹp bên ngoài, trong khi Kiều được mô tả đầy đủ về tài năng, vẻ đẹp và tình cảm. Đây là một chiêu thuật khéo léo.
Nói chung, đoạn trích đã phản ánh cách miêu tả nhân vật đặc biệt của Nguyễn Du, với việc vẽ nét về nhan sắc, tài năng, tính cách và số phận bằng cách sử dụng phong cách nghệ thuật cổ điển.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 3
Khi nói đến Nguyễn Du, chúng ta không thể không nhắc đến Truyện Kiều. Dù đã từng năm tháng, tác phẩm vẫn sống mãi với sức mạnh của nó. Có thể nói rằng Nguyễn Du đã để lại cho chúng ta một kiệt tác, một tác phẩm thiên tài. Trong đó, chúng ta không thể quên nhân vật Thúy Kiều. Qua những dòng thơ của vị thi sĩ lừng danh, chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp của người phụ nữ hồng nhan bạc mệnh đó. Đồng thời, chúng ta cũng nhận thấy góc nhìn nghệ thuật mới mẻ về con người của Nguyễn Du.
Ban đầu là vẻ đẹp rạng rỡ của Thúy Kiều, Nguyễn Du miêu tả cô là một người phụ nữ xinh đẹp. Trong cô, ta thấy một vẻ đẹp hoàn mỹ, không chỉ về nhan sắc mà còn về tâm hồn, tình cảm và tài năng. Tuy nhiên, chính vẻ đẹp đó đã làm cho cuộc đời của Kiều trở nên nhiều gian nan và bi kịch trong xã hội phong kiến - nơi mà phụ nữ không có được hạnh phúc.
Điểm đầu tiên là vẻ đẹp về nhan sắc, theo Nguyễn Du, Kiều có một vẻ đẹp hiếm có, trên thế gian này chỉ có một và không bao giờ có hai. Vẻ đẹp ấy được thể hiện qua những dòng thơ trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
Xem bề tài sắc lại là phần hơn
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một tài đành họa hai”
Đó chính là vẻ đẹp của Thúy Kiều, một vẻ đẹp quyến rũ và cuốn hút, khiến bao người đàn ông phải say mê muốn chiếm đoạt. Nhưng đối với những người phụ nữ khác, vẻ đẹp ấy lại khiến cho họ ghen tỵ và đố kỵ. Thật vậy, vì nhan sắc chỉ có một trên thế gian nên cả cảnh vật cũng ganh tỵ với Kiều, huống chi là con người.
Không chỉ sở hữu nhan sắc, Kiều còn có tài năng xuất sắc như những tiểu thư tài năng:
“Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một chương”
Kiều tự hào sở hữu tất cả những phẩm chất của một người phụ nữ đích thực trong thời đại cổ xưa. Một phụ nữ được coi là tài năng nếu có thể chơi đàn, viết thơ và hội họa. Tóm lại, cô có tất cả: cầm, kỳ, thi và họa. Ngoài ra, cô còn có vẻ đẹp nữa.
Ngoài vẻ đẹp và tài năng, Kiều còn có tấm lòng nhân ái và biết trân trọng những người xung quanh. Đặc biệt, tình cảm của cô dành cho cha và gia đình là không thể phủ nhận. Hành động của Kiều để chuộc cha đã là minh chứng rõ ràng nhất cho điều này. Ngoài ra, Kiều cũng dành tình cảm cho chàng Kim Trọng và em gái Thúy Vân, đặc biệt qua những câu thơ:
“Cậy em em có chịu lời
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Giữa đường đứt gánh tương tư
Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em”
Trên hành trình cuộc đời, Kiều đã gặp hai người đàn ông có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc sống của mình: Thúc Sinh và Từ Hải. Cả hai đã giúp Kiều thoát khỏi cảnh nguy khó. Kiều sống cùng họ như một gia đình và không phải vì sự lợi ích cá nhân mà là do lòng biết ơn của mình. Sự biết ơn và tình cảm đã khiến Kiều yêu quý họ hơn bao giờ hết.
Tuy nhiên bởi vẻ đẹp ấy, Kiều trải qua một cuộc đời đầy gian nan. So với Thúy Vân, cả hai chị em đều xinh đẹp nhưng Kiều được mọi người yêu quý, không ghen tỵ như chị. Kiều trải qua những thử thách, sống cuộc sống nặng nề, đôi khi phải làm kĩ nữ để sinh tồn. Mặc dù cuộc đời cay đắng, Kiều vẫn giữ vững tâm hồn, thể hiện sự kiêng nhẫn khi tự tử không chỉ một lần.
Qua vẻ đẹp và tài năng của Kiều, ta nhận thấy quan điểm tiến bộ về con người của Nguyễn Du. Ông tôn trọng, đồng cảm sâu sắc với cuộc sống và con người, đặc biệt là phụ nữ bất hạnh. Những người thường bị xã hội coi thường vẫn được ông đề cao và yêu thương. Nguyễn Du cũng chỉ ra sự tàn nhẫn của xã hội phong kiến, lên án những kẻ vì tiền mà làm hại người khác. Ông là người đầu tiên nêu lên vấn đề về thân phận của những người phụ nữ có vẻ đẹp và tài năng.
Thúy Kiều là biểu tượng cho những phụ nữ tài năng nhưng bất hạnh trong xã hội phong kiến. Xã hội đã làm hỏng cuộc sống của họ. Đại thi hào Nguyễn Du đã khéo léo tạo ra hình ảnh này.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn Chị em Thúy Kiều - mẫu 4.
Sự thành công của Truyện Kiều không chỉ ở nội dung sâu sắc mà còn ở cách xây dựng nhân vật chân thực. Đặc biệt, trong đoạn Chị em Thúy Kiều, việc xây dựng nhân vật Thúy Kiều được thực hiện xuất sắc.
Bốn câu đầu tiên giới thiệu hai nhân vật với vẻ đẹp lộng lẫy, hai cô gái con nhà giàu. Hình ảnh này thể hiện sự tươi trẻ, trong trắng của hai chị em Thúy Kiều. Nguyễn Du miêu tả họ một cách tự nhiên và mến khách:
Mỗi người một vẻ mà vẫn toát lên vẻ đẹp tuyệt vời.
Họ xinh đẹp từ bên ngoài đến bên trong. Sau phần giới thiệu chung là bức chân dung của Thúy Vân. Văn phong tinh tế kết hợp với từ ngữ chọn lọc, bốn câu thơ tiếp theo tạo ra hình ảnh của một cô gái trong sáng, ngây thơ, đẹp đẽ, dễ gần gũi với mọi người.
Đây là vẻ đẹp tinh khiết của một người hiền lành, trong trắng, không tì vết, từ nụ cười đến giọng nói. Nhưng nhà thơ dường như không dành nhiều lời cho việc miêu tả nhân vật này. Ông tập trung vào Thúy Kiều. Ông mô tả Thúy Vân chỉ để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều. Chỉ hai câu thôi:
Kiều sắc sảo và hấp dẫn hơn bề ngoại sắc.
Như một phép đòn bẩy, nhà thơ tôn vinh nhân vật chính lên một tầm cao về tài năng và sắc đẹp. Tác giả không chỉ dừng lại ở hình dáng mà còn khám phá sâu hơn về tài năng, tính cách của Kiều. Nếu vẻ đẹp của Vân là phúc hậu, dễ chinh phục mọi người thì của Kiều lại gợi lên sự ghen tuông, hờn dỗi: 'Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'.
Các cụ ta đã nhận xét về vẻ đẹp của hai chị em Kiều, một là 'sắc trung chi hiền', một là 'sắc trung chi thánh'. Thực tế, vẻ đẹp ngoại hình quan trọng nhưng tài năng và tính cách mới là điều đáng chú ý. Tác giả đã sử dụng nhiều câu kiến trúc theo lối tiểu đối để giới thiệu tài và sắc của Thúy Kiều.
Mai cốt cách, tuyết tinh thần. Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da. Làn thu thủy, nét xuân sơn. Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
Nguyễn Du đã ca ngợi Thúy Kiều bằng một loạt từ ngữ biểu thị giá trị tuyệt đối: 'Thông minh vốn có từ thiên phú', 'Pha nghề thi hoạ, đủ mùi ca ngâm'. 'Cung thương lầu bậc ngũ âm, nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương'. Các từ ngữ biểu thị giá trị tuyệt đối đã tạo nên nhịp thơ trang trọng, đầy đặn, tôn thêm tài và sắc của Thúy Kiều.
Hai vẻ đẹp khác nhau nhưng cách tác giả xây dựng chúng lại giống nhau. Tác giả mô tả nhân vật bằng những hình ảnh tự nhiên: dòng nước mùa thu, ngọn núi mùa xuân, khuôn trăng, nét ngài, tóc mây, da tuyết,... Mặc dù gọi là chị em Thúy Kiều, nhưng đoạn thơ chỉ tập trung giới thiệu nàng Kiều với vẻ đẹp sắc sảo, tài hoa mà sắc sảo tài hoa đến mức “hoa ghen” “liễu hờn'.
Đoạn thơ ngắn gọn, bố cục hoàn chỉnh, nghệ thuật tả người tài ba, với cách sử dụng từ ngữ tinh tế đã phản ánh đúng bản chất, tính cách của nhân vật, từ bề ngoại hình đã lộ nội tâm, ghi dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả, đồng thời dự đoán tương lai của từng nhân vật: cuộc đời Thuý Vân sẽ không biết đến 'sóng gió”, trong khi cuộc đời Thúy Kiều sẽ không tránh khỏi “mệnh bạc', kiếp “đoạn trường'.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 5
Trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều của Nguyễn Du, không chỉ thấy một nàng Kiều có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, mang vẻ đẹp tuyệt mĩ. Mà qua những câu thơ tài tình của tác giả, ta còn thấy nàng là một con người tài hoa, với vẻ đẹp nội tâm phong phú, sâu sắc.
'Kiều càng sắc sảo mặn mà, so về tài sắc lại là phần hơn. Làn thu thủy, nét xuân sơn, hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.'
Dung mạo của nàng không được phác họa chi tiết như Thúy Vân, nhưng chỉ qua đôi mắt tuyệt đẹp, người đọc đã cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của nàng. Đây cũng chính là tài của Nguyễn Du. Tác giả tiếp tục sử dụng cách miêu tả ước lệ để diễn đạt vẻ đẹp của Thúy Kiều: “Làn thu thủy, nét xuân sơn”, đôi mắt nàng là một thế giới nội tâm phong phú, tinh tế.
Nàng đẹp hơn cả thiên nhiên, hơn cả tạo hóa, vẻ sắc sảo mặn mà ấy là “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”. Những từ ghen, hờn cho thấy thái độ tức giận của thiên nhiên. Từ đó cũng ngầm báo hiệu cuộc đời đầy sóng gió, truân chuyên của nàng sau này. Kiều không chỉ có nhan sắc tuyệt mĩ mà tài năng của nàng còn là hiếm có xưa nay:
'Thông minh vốn tự nhiên, hội họa nghệ thuật thơ nồng.'
Tài năng của nàng đã đạt đến đỉnh cao theo quan niệm thẩm mỹ phong kiến với cầm, kì, thi, họa đều xuất sắc. Trong số đó, tài năng đánh đàn của nàng là nổi bật nhất, không ai có thể sánh kịp với 'nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương'. Dưới bàn tay của nàng, những giai điệu luôn mang nỗi buồn sâu lắng, gây xúc động lòng người.
Dường như từ những giai điệu của một cô gái thuần khiết, luôn được bảo vệ nhưng lại gợi lên nỗi buồn của những người phụ nữ bất hạnh. Những giai điệu đó cũng như dự báo cho cuộc đời của nàng. Kiều cũng nhìn lại cuộc đời mình, trải qua nhiều gian khó, và tự nhận:
'Nhưng bất kỳ bản tình ca nào của bạc mệnh đều được đánh vào những ngày thơ ấu, những ngày ngồi bên cây đàn, và bây giờ, gương mặt bạc mệnh lại là đây'
Nguyễn Du đã mô tả chân dung Thúy Kiều với sự ưu ái. Nàng không chỉ đẹp ở vẻ ngoài mà còn ở trí tuệ, tinh thần. Nàng là biểu tượng cho số phận của phụ nữ trong xã hội xưa, có vẻ đẹp và tài năng nhưng lại phải chịu cảnh khổ sở của cuộc sống, của xã hội phong kiến. Thật đáng thương cho số phận của nàng, vì thế, trong suốt bài thơ, Nguyễn Du đã phải nhiều lần thốt lên: “Hồng nhan quen thuộc với việc má hồng đánh ghen”. Tố Hữu cũng thấy xót xa cho cuộc đời của nàng và viết:
'Tương tự, lòng thương cô Kiều đều như lòng thương đất nước. Vẻ đẹp và tài năng đều nhuốm màu truân chuyên'
Bức tranh chân dung Thúy Kiều được xây dựng chủ yếu thông qua việc sử dụng biểu tượng tự nhiên, lấy cảm hứng từ thiên nhiên để mô tả vẻ đẹp con người. Tuy nhiên, vẻ đẹp của nàng vượt xa những tiêu chuẩn đó. Nó thể hiện vẻ đẹp tuyệt vời của sự tạo hóa. Bằng cách sử dụng ngôn từ linh hoạt, giàu cảm xúc: ghen, hờn, sắc sảo, mặn mà,... nó đã làm nổi bật vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” của Thúy Kiều.
Văn bản đã thể hiện sự tinh tế của bút vẽ và tài năng nghệ thuật của Nguyễn Du, khẳng định rằng ông thực sự là một 'kỳ tài diệu bút'. Việc miêu tả Kiều không tập trung vào hình dáng bề ngoài mà nhấn mạnh vào vẻ đẹp và trí tuệ của cô. Các câu thơ về Kiều cũng mang tính dự báo về cuộc sống đầy gian khổ, thử thách. Điều này cũng thể hiện sự trân trọng của Nguyễn Du đối với vẻ đẹp của người phụ nữ.
Phân tích về nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều - mẫu 6'.
Hình ảnh của người phụ nữ đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong văn học, âm nhạc và hội họa. Dù trong xã hội phong kiến thường coi trọng nam giới hơn nữ giới, nhưng từ thế kỷ XVI trở đi, phụ nữ đã tự nhiên bước vào văn học trung đại Việt Nam. Có một số tác phẩm nổi tiếng như 'Truyền kỳ mạn lục' của Nguyễn Dữ, 'Truyền kỳ tân phả' của Đoàn Thị Điểm, 'Chinh phụ ngâm khúc' của Đặng Trần Côn...
Tất cả các nhà văn, nhà thơ đều tập trung vào việc làm nổi bật phẩm chất tốt đẹp, số phận bi kịch, cuộc sống bất hạnh của phụ nữ nhưng ít quan tâm đến việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng độc đáo của họ. Tuy nhiên, trong 'Truyện Kiều', Nguyễn Du lại tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng của nhân vật nữ. Bằng cách này, ông đã đóng góp không nhỏ vào thành công của tác phẩm.
'Trái tim đẹp đẽ của hai người, Thúy Kiều và Thúy Vân. Tâm hồn trong trắng như tuyết, Mỗi người một vẻ riêng biệt.'
Thúy Kiều sinh ra trong gia đình họ Vương, là chị cả trong nhà. Để miêu tả vẻ đẹp của cô, Nguyễn Du đã sử dụng từ ngữ và ẩn dụ phong phú: cô có cách ứng xử duyên dáng, yêu kiều như cây mai; tinh thần trong trắng, tinh khôi như tuyết. Đó là một vẻ đẹp toàn diện, từ bên trong ra ngoài, từ cách ứng xử đến tâm hồn. Với bốn câu thơ ngắn gọn, tác giả đã tóm tắt thông tin cần thiết về nhân vật và làm nổi bật vẻ đẹp của Thúy Kiều.
'Kiều càng sắc sảo mặn mà, So với vẻ đẹp, tài năng lại càng nổi bật.'
Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn so với Vân cả về tài lẫn nhan sắc. Đó là sự 'sắc sảo' trong trí tuệ và 'mặn mà' trong tâm hồn. Đầu tiên là vẻ đẹp nhan sắc của Kiều. Tác giả sử dụng những hình ảnh tự nhiên như thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu để miêu tả vẻ đẹp của cô. Nhưng khi tả Kiều, tác giả tập trung vào một điểm nhìn duy nhất, đó là đôi mắt 'Làn thu thủy nét xuân sơn': đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như dòng nước mùa thu, đôi lông mày thanh thoát như đỉnh núi mùa xuân.
Đôi mắt của Kiều là điểm nhấn cho nhân vật. Bởi vì đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn con người. Và qua đôi mắt ấy, chúng ta thấy được tâm hồn trong sáng, sâu thẳm và cuốn hút lạ thường của nhân vật. Vẻ đẹp của Kiều vượt ra khỏi chuẩn mực tự nhiên và khuôn khổ của phụ nữ phong kiến. Bằng cách sử dụng thành ngữ 'Hoa ghen – liễu hờn' và 'Nghiêng nước nghiêng thành', tác giả gợi lên mâu thuẫn trong vẻ đẹp của Kiều và dự đoán về số phận của cô.
'Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh, Một hai nghiêng nước, nghiêng thành.'
Sự kết hợp giữa nghệ thuật nhân hóa và nghệ thuật nói quá không chỉ gợi lên vẻ đẹp của Kiều mà còn dự đoán về cuộc sống của cô. Vẻ đẹp này gợi lên mâu thuẫn, không hài hòa, chắc chắn sẽ đem lại những thách thức cho cuộc đời của Kiều.
Tiếp theo là vẻ đẹp tài năng của Kiều. Tác giả miêu tả rằng Kiều không chỉ sở hữu vẻ đẹp nhan sắc mà còn có tài năng phi thường. 'Sắc đành đòi một, tài đành họa hai'. Nếu nói về vẻ đẹp, Kiều là số một; còn về tài năng, không ai có thể sánh kịp cô. Tài năng của Kiều là duy nhất trên đời. Với trí thông minh thiên bẩm, cô xuất sắc trong mọi lĩnh vực nghệ thuật như cầm, kì, thi, họa.
Tất cả những điều này đều phản ánh quan niệm thẩm mĩ của xã hội phong kiến. Đặc biệt, tài năng của Kiều được nhấn mạnh ở việc chơi đàn. 'Cung thương lầu bậc ngũ âm, Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương'. Cô thậm chí còn giỏi sáng tác nhạc, mỗi khi cô chơi đàn, người nghe đều phải trầm trồ và đau khổ. Bản nhạc là tâm hồn của Kiều, biểu hiện cho một trái tim đa sầu và cuộc đời bất hạnh.
Tóm lại, thông qua việc phân tích trên, chúng ta thấy được bức chân dung sống động của Thúy Kiều. Vẻ đẹp của cô không giống ai nên khiến cho thiên nhiên phải ghen tị. Tài năng của Kiều vượt trội nên chắc chắn cuộc đời cô sẽ tràn đầy những thách thức.
Tài năng khắc họa chân dung của Nguyễn Du được thể hiện rõ qua việc miêu tả nhân vật. Từ vẻ đẹp của họ, nhà thơ lột tả tính cách, số phận của họ. Dù ban đầu giới thiệu Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân, nhưng sau đó, nhà thơ lại tập trung miêu tả chân dung của Vân trước, Kiều sau. Điều này nhấn mạnh vẻ đẹp độc đáo, vượt trội của Thúy Kiều.
Mặc dù cả hai đều sử dụng nghệ thuật ước lệ tượng trưng, nhưng mức độ sâu sắc khác biệt. Nhà thơ chỉ dùng bốn câu để miêu tả Vân, trong khi dành mười hai câu cho Kiều. Tả Vân tập trung vào nhan sắc, nhưng tả Kiều thì 'sắc đành đòi một, tài đành họa hai'. Dù vậy, cả hai nhân vật đều sống động, cụ thể và đầy tính cách.
Phong lưu rất mực hồng quần
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê
Êm đềm trướng rủ màn che
Tường đông ong bướm đi về mặc ai.
Thúy Kiều sống trong gia đình phong lưu, được phép lập gia, lập thất 'tới tuần cập kê'. Thành ngữ 'Trướng rủ màn che' gợi tả lối sống kín đáo của gia đình. Vì thế, Thúy Kiều không để ý đến những người đàn ông 'ong bướm'. Hai câu cuối như một lời chắn che cho cô, như một bông hoa chưa bao giờ phai mờ.
Thúy Kiều được Nguyễn Du rất trân trọng, đề cao giá trị của vẻ đẹp phụ nữ. Những dự cảm về cuộc đời người phụ nữ tài hoa, nhưng bị bất hạnh, thể hiện lòng nhân ái của nhà thơ. Đó là vẻ đẹp nhân văn trong tác phẩm của Nguyễn Du.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 7
Nguyễn Du, một đại thi hào dân tộc, là nhà thơ thiên tài của Việt Nam, nổi tiếng với kiệt tác 'Truyện Kiều'. Trong thơ của ông, việc khắc họa chân dung và tài năng của nhân vật được đặc biệt chú trọng. Thúy Kiều là một ví dụ xuất sắc nhất cho bút pháp tả người của Nguyễn Du.
Đoạn thơ 'Chị em Thúy Kiều' giới thiệu về hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân, được coi là đỉnh cao của thi văn Truyện Kiều. Nhà thơ mô tả về xuất thân, vị trí và vẻ đẹp của Thúy Kiều.
'Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân.
Mai cốt cách tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.'
Thúy Kiều là chị cả trong gia đình Vương, được mô tả với vẻ đẹp tuyệt vời, thanh tú và tinh khôi như tuyết. Sự hoàn mĩ của vẻ đẹp này khiến cho người ta mong muốn biết thêm về Kiều.
'Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn.
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành.'
Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn cả Vân, khiến cho người ta ghen tị. Đôi mắt và lông mày của Kiều đẹp đến mức khiến cho tự nhiên phải ghen tị. Nguyễn Du đã mô tả một cách tinh tế và sâu sắc về vẻ đẹp của Kiều.
'Thông minh vốn sẵn tính trời,
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.
Cung thương lầu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.'
Thúy Kiều không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh và tài năng. Nàng giỏi cầm, kì, thi, họa, và sáng tác nhạc. Nguyễn Du đã tạo nên một hình tượng nhân vật vô cùng xuất sắc và đặc biệt trong Truyện Kiều.
Tuy nhiên, tài năng và vẻ đẹp vượt trội của Kiều lại mang theo những dấu hiệu không lành về tương lai của nàng. Có một câu ngạn ngữ xưa: 'Hồng nhan bạc mệnh', nhưng cũng không kém phần quan trọng là câu 'Chữ tài liền với chữ tai một vần'. Cả hai mặt tài năng và vẻ đẹp của Kiều đều rất xuất sắc, nhưng cũng khó tránh khỏi những biến cố và bi kịch trong cuộc đời sau này của nàng. Thúy Kiều không chỉ là một người phụ nữ đẹp mà còn là một người con gái đức hạnh.
'Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm đi về mặc ai.'
Nàng sống trong một gia đình phong lưu, giàu có và giáo dục. Cuộc sống của nàng tuân thủ theo các nguyên tắc của gia phong và lễ nghĩa, rất kín đáo và chuẩn mực. Do đó, khi gặp phải những kẻ lăng nhăng, nàng không bận tâm.
Bức chân dung về Thúy Kiều không chỉ thể hiện vẻ đẹp và tài năng mà còn tiết lộ về số phận của nàng. Nguyễn Du đã biểu lộ sự trân trọng với vẻ đẹp và phẩm hạnh của người phụ nữ thông qua việc miêu tả Thúy Kiều trong đoạn trích này.
Phân tích nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều - mẫu 8
Tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là một kiệt tác nghệ thuật. Trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều', Nguyễn Du đã mô tả về vẻ đẹp của Thúy Kiều một cách hoàn hảo và sâu sắc.
Trong đoạn trích, Nguyễn Du đã tạo ra một hình ảnh vô cùng hoàn hảo về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Ông đã sử dụng một cách khéo léo để nổi bật lên vẻ đẹp của Kiều thông qua việc miêu tả Thúy Vân.
'Kiều càng sắc sảo mặn mà
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.'
Miêu tả về vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều đã được thực hiện vô cùng tinh tế và tài tình. Tác giả đã tạo ra hình ảnh của một người phụ nữ không chỉ vô cùng tài sắc và tuyệt vời mà còn thể hiện sâu sắc nội tâm đạo đức của Thúy Kiều.
Nguyễn Du đã sử dụng tất cả cảm nhận và tài năng của mình để miêu tả về Thúy Kiều. Thúy Kiều hiện lên với vẻ đẹp của đôi mắt trong veo như mặt nước mùa thu, kết hợp với đôi lông mày thanh tú, dày dặn, thể hiện dáng núi mùa xuân tràn ngập sức sống.
Tuy nhiên, vẻ đẹp của Thúy Kiều có thể là dấu hiệu cho mười lăm năm lưu lạc và sóng gió phận hồng nhan và đa truân của nàng trong tương lai. Thúy Kiều đẹp đến mức khiến cả thiên nhiên phải hổ thẹn vì không tươi sắc bằng nàng.
Tác giả Nguyễn Du đã dùng những từ ngữ ưu ái nhất để miêu tả vẻ đẹp lộng lẫy của Thúy Kiều. Điều này cũng có thể là dấu hiệu cho những điều bất hạnh trong tương lai của nàng.
Thúy Kiều qua bức chân dung đã cho thấy vẻ đẹp độc đáo và thách thức đối với người phụ nữ này.