Thanh xuân ơi, ta đã bỏ lỡ những gì? Là ước mơ, là tình bạn, là tình yêu, hay là chính bản thân ta?
Tuổi trẻ không chỉ là những lần vụt qua như cơn mưa, mà là những khoảnh khắc nồng thắm chôn sâu trong trái tim, để sau này, ta có những kí ức để nhìn lại, để nhận ra giá trị của những lỗ hổng đã giúp ta trưởng thành.
Qua những thất bại, ta mới biết cách đứng dậy, và qua những chuyện đã làm sai, ta mới hiểu được ý nghĩa thực sự của sự lãng quên. Cuộc sống không thể quay ngược, nhưng trong những sai lầm, chúng ta tìm thấy hành trang cho cuộc hành trình tiếp theo.
Đừng hoài nghi về những quyết định đã đưa ra, vì nó đã giúp ta trở thành người ta là ngày hôm nay. Hãy ôm trọn những lỗ hổng ấy, bởi chúng là những bước chân vững chắc trên con đường mà ta đang đi.
Sống là để trưởng thành, và tuổi trẻ không đơn giản chỉ là khoảnh khắc, mà là một hành trình không ngừng, để ta trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Cuối cùng, đừng lãng quên những người đã đồng hành cùng ta trên con đường này. Hãy trân trọng những kỷ niệm và để họ mãi là một phần quan trọng trong trái tim ta.
Sưu tầm


2. Hành trình tuổi trẻ
'Tình bạn giống như những dấu vết trên lòng bàn tay, đi sâu đến cuối cùng sẽ trở thành những kí ức sáng trong tâm hồn. Mỗi người đi qua cuộc đời chúng ta, đều làm phong phú thêm mảng màu riêng trong hành trình của chúng ta.'
Chuyến hành trình tuổi trẻ trôi qua như chuyến tàu mô phỏng bước vào thế giới xa lạ và mới lạ, hành trang đầy niềm hứng khởi và nhiệt huyết. Đoàn tàu không ngừng tiến lên, vượt qua những thách thức của tuổi trẻ, hướng tới những ước mơ lớn lao đang đón chờ. Hình ảnh thay đổi liên tục qua cửa sổ, ánh nắng mặt trời sớm mai, cánh đồng hoa rực rỡ, bầu trời xám u ám trước cơn mưa, tất cả những hình ảnh này làm đẹp cho chuyến hành trình. Cùng trên chuyến tàu, những con người mang theo niềm sống và khao khát mãnh liệt, cùng hướng về tương lai đầy hứng khởi. Gặp gỡ và chia sẻ, những người xa lạ trở thành bạn bè, chia sẻ niềm vui và buồn bã, cùng nhau trải qua những thăng trầm của cuộc sống.
Ngày trôi qua, chuyến tàu lăn bánh không ngừng, hành khách nhìn ngắm khung cảnh qua cửa sổ. Ánh nắng mặt trời chiếu sáng mỗi buổi sáng, cánh đồng hoa nở rộ, bầu trời xám xịt trước cơn giông, ánh đèn cuối hành lang tăm tối. Tất cả những hình ảnh này ghi lại trong ánh mắt, tưởng chừng không bao giờ phai nhạt theo thời gian.
Chặng đường tiếp tục với những người bạn thân, chia sẻ niềm vui và đau khổ, đồng hành qua những đêm dài tăm tối. Chia sẻ những kí ức và kỉ niệm đáng quý, tưởng chừng không thể nhòa mờ hay thay đổi. Đoàn tàu tiếp tục hành trình, nhưng mỗi người cũng có hành trình của riêng mình. Tiệc tàn, gặp gỡ, nhưng mỗi người điều có một đích đến riêng. Dù chẳng còn chung một đường đi, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi trẻ sẽ mãi mãi là một phần không thể thiếu trong tim mỗi người. Chúng ta hãy sống trọn vẹn cuộc đời của mình, không ngừng cố gắng và nỗ lực. Thời gian trôi qua nhanh chóng, nhưng tuổi trẻ với những kỷ niệm đẹp đẽ sẽ mãi mãi được giữ lại.
Tác giả: Mia


3. Khám phá hồn tuổi trẻ, nhìn lại cuộc đời
Giữa tuổi trẻ đầy sóng gió, giữa những khó khăn đầy thách thức,… hãy ngẩng cao đầu nhìn về bầu trời rộng lớn, đó là lúc ta nên tìm sự yên bình trong giấc ngủ, để tâm hồn được làm mới mỗi sáng, sẵn sàng đối mặt với một ngày mới trong niềm an lành…
Cuộc sống trưởng thành đầy những bài kiểm tra mà chúng ta từng nghĩ đến khi lúc nhỏ không bao giờ phải đối mặt. Và có thể, hình ảnh của chính mình trong tương lai chính là điều mà trong quá khứ chúng ta không bao giờ nghĩ đến sẽ xảy ra. Mặc dù chúng ta chẳng bao giờ muốn nhưng vì cuộc sống không phải là một cuộc hành trình đầy hoa hồng và không phải mỗi ngày đều tươi sáng, nên đôi khi thay vì suy nghĩ về những vấn đề, chúng ta nên học cách chấp nhận và tiếp tục sống, tiếp tục đương đầu với tương lai.
Cuộc sống hối hả, bận rộn và vòng quay của công việc khiến con người chìm đắm trong arus bận rộn, và dần dần, một số người sẽ quên mất đi những gì thực sự quan trọng. Trong thời kỳ tuổi 18, 20,… ta thường không biết chính mình muốn điều gì, cần gì. Khi được hỏi về đam mê, chúng ta thường bối rối, ậm ừ và trả lời mơ hồ. Đúng thôi vì đam mê không phải là điều chúng ta có thể xác định ngay từ đầu. Nó giống như một mối quan hệ tốt, một người bạn đời sẽ ở bên ta lâu dài, cần thời gian và tìm hiểu để thực sự hiểu rõ chính mình cần gì.
Đôi khi mỗi người đều trải qua những khoảnh khắc như vậy, chống chọi giữa cuộc sống, mơ hồ giữa những con đường chẳng có lối ra. Khi bản thân như đang lạc vào ngõ cụt, không có ai hiểu, không có ai ở bên. Đó là thời điểm chúng ta quẩn quanh, tìm kiếm câu trả lời: ta là ai hay ta thực sự muốn gì. Giữa những thời điểm khó khăn ấy, giữa những bế tắc, khi phải đối diện với quá nhiều lựa chọn và ngã rẽ, chúng ta buộc phải đưa ra quyết định cho tương lai, nhưng đôi khi ta không biết nên chọn cái gì, đành phó mặc tất cả hoặc chấp nhận số phận do người khác định đoạt. Chúng ta biết mỗi con đường đều có sức hấp dẫn riêng, mỗi con đường đều đầy thách thức, đến mức ta không biết chọn gì, ta sợ lựa chọn của mình là sai, nên ta lưỡng lự, bế tắc và buồn bực.
Bản thân ta mong muốn những quyết định của mình là chính xác. Nhưng làm thế nào có thể chắc chắn đó sẽ là con đường đúng khi mà chính bản thân ta còn chưa bắt đầu đi? Trên đời có quá nhiều điều không thể dự đoán, và nếu không thử thì làm sao biết được đúng hay sai, thành công hay thất bại, phải bắt đầu đi để biết có đường hay không. Mỗi quyết định đều đưa theo mình sự hấp dẫn riêng, mỗi quyết định đều có thách thức, đến nỗi ta không biết nên chọn gì, ta sợ quyết định của mình là sai thế nên ta do dự, ta lưỡng lự, ta buồn bực.
Thế nên ta chỉ có thể chọn một vài lựa chọn, vì vậy hãy cố gắng hết mình cho những lựa chọn của mình. Nếu bạn thích một công việc nào đó, nhưng không phải chuyên ngành bạn học, không phải ý muốn của gia đình, tôi mong bạn dám dũng cảm theo đuổi ước mơ của mình, sự phản đối từ gia đình thường đến từ sự trẻ con và chưa chín chắn của bạn. Đặt ra mục tiêu và sẵn sàng để đối mặt với thách thức, hãy chuẩn bị kiến thức, công cụ và quyết tâm để chinh phục mục tiêu của bạn. Khi đam mê và niềm tin đủ lớn, không gì là không thể.
Nếu bạn sợ mất bốn năm để có một tấm bằng, hay bạn sợ không ổn định khi làm công việc mình yêu thích nhưng không quen, đó là điều dễ hiểu. Bạn muốn sự “ổn định”, một công việc từ 9-5, cuối tháng có lương để không phải lo lắng, nhưng bạn có thực sự ổn định không? Có thấy ổn định khi làm công việc mà bạn không thích, về nhà mỗi ngày cảm thấy như mình đang tiêu tốn cuộc sống mình mà không dám theo đuổi ước mơ ít nhất một lần? Bạn cảm thấy có ổn định không? Hay bạn thực sự đang sống cuộc đời của mình? Bạn đang sống cuộc sống của người khác, cuộc sống mà gia đình mong đợi bạn sống.
Những điều chúng ta tiếc sau này không phải là những gì chúng ta đã làm, mà là những điều chúng ta đã không làm.
Hãy trung thực với chính bản thân và trân trọng cuộc sống của bạn. Hãy phá vỡ những ranh giới an toàn và đấu tranh cho những ước mơ của bạn. Có những thời kỳ đau đớn, có những lúc bạn có thể sụp đổ, nhưng đừng bao giờ từ bỏ.
Tuổi trẻ chỉ đến một lần trong đời và mãi mãi là một phần của ký ức. Vậy nên, bạn sẽ chọn mạnh mẽ theo đuổi những gì bạn thích, để có thêm kinh nghiệm và bài học, hay để bản thân mãi mê mải, chông chênh không lối thoát?
Phạm Long Thuyên


4. Hồi tưởng về những tháng ngày trẻ trung
Khi giấc mơ của bạn được những giai điệu nhẹ nhàng đánh thức, khi đèn sáng bừng nhấp nhô từ căn phòng kế bên: “Tuổi trẻ là thời kỳ của những ước mơ/ Tuổi trẻ là khoảnh khắc của đam mê/ Ấp ủ bao giấc mơ tuyệt vời với trái tim nồng thắm…”. Mọi bực bội bỗng trở nên nhẹ nhàng, và hôm nay là ngày mỉm cười của tuổi trẻ.
Tuổi trẻ thường liên quan đến những khao khát tốt đẹp. Có những khao khát lớn lao như mơ ước về sự nghiệp vĩ đại để hướng dẫn tri thức cho thế hệ tương lai, hoặc làm cho thế giới trở nên đẹp đẽ; nhưng cũng có những khao khát giản dị như có một công việc ổn định để duy trì cuộc sống và hỗ trợ gia đình. Nhưng dù là ước mơ lớn hay nhỏ, cao quý hay giản dị, tuổi trẻ luôn cần phải trải qua hành trình học tập, rèn luyện để đạt được những khát vọng của mình.
Tuổi trẻ còn là những cuộc phiêu lưu. Đi để cảm nhận sự ấm áp của cuộc sống, để trải nghiệm, để mở rộng tâm hồn với thiên nhiên và những người xung quanh. Mỗi chuyến đi của thanh xuân đôi khi không chỉ mang tính giải trí mà còn là cơ hội để học hỏi, mở rộng kiến thức xã hội.
Tuổi trẻ là thời kỳ của đam mê, là những hành động nhiệt huyết, thiếu suy nghĩ để sau đó nhận ra sự sai lầm và kịp thời sửa đổi. Sau những trải nghiệm như thế, bạn trẻ sẽ tự nhìn thấy sự trưởng thành, trở nên cẩn trọng hơn trong mọi hành động và từng lời nói.
Tuổi trẻ đong đầy mơ ước, sống cuộc sống lãng mạn theo những điều diễn ra trong phim ảnh, chìm đắm trong những câu chuyện tình êm đềm được tưởng tượng trong tiểu thuyết… cho đến khi bước vào thực tế và trải qua những thất bại, làm mất đi sự hứng thú.
Một chút suy tư về tuổi trẻ để thấy yêu thương cuộc sống, yêu quý giai đoạn đẹp nhất trong cuộc sống của con người hơn.
Sưu tầm


5. Điểm dừng của tuổi trẻ
Không khác gì nhiều người khác, bạn đã tích lũy những kỷ niệm và ước mơ riêng, như những bảo bối nặng trịu gác trên vai, nhắc nhở bạn về nơi xuất phát và lí do bạn phải nỗ lực. Bởi vì thanh xuân chỉ ghé thăm một lần và bạn là người quyết định hướng cuộc đời của mình.
Thời kỳ thanh xuân, bạn có một mái nhà ấm cúng, những bữa cơm quanh năm quay quần, một gia đình nhỏ, và những người bạn đồng hành từ sáng tới tối. Bạn có tình yêu đầu đời trong sáng và nhuốm màu kỷ niệm. Tất cả những điều này khiến bạn cảm thấy đáng trân trọng và quý giá. Thời thanh xuân, bạn nhận ra con đường tương lai của mình, cái cuộc sống mà bạn muốn, trở thành người mà bạn tự hào mỗi khi ôm trọn kỷ niệm thanh xuân.
Không giống ai, khoảng thời gian tuyệt vời này chỉ đến một lần trong đời, mang lại niềm tin mỗi khi bạn gặp khó khăn, tạo nên nụ cười khi thách thức đến. Bạn đạt được những kho tàng tinh thần quý giá khi bạn không còn gì trong tay...
Những điều quý báu thường chỉ đến một lần, và sau đó, nếu bạn không biết cách trân trọng, nếu bạn không sống sao cho thanh xuân của bạn có ý nghĩa, thì khi nó đã qua đi, trong trái tim bạn chỉ còn lại những hối tiếc cuối cùng. Đó là thời kỳ bạn sống cho chính mình, không có ràng buộc quá chặt chẽ, sống hết mình, làm những điều bạn yêu thích, làm công việc mà bạn đam mê, sống một cách đầy đủ cho thanh xuân, đặt chân đến những vùng đất mới, trải nghiệm sự khác biệt, học hỏi từ mọi lĩnh vực khác nhau. Rồi một ngày nào đó, sau này, bạn sẽ tự biết ơn bản thân mình vì đã sống mà không hối tiếc, sống mà không sợ hãi như thế.
Vì thanh xuân là sự trao đổi đắt giá nhất, là con đường một chiều không có lối quay lại, vì vậy hãy sống có ý nghĩa, sống mạnh mẽ và phồn thịnh như một đoá hoa, cuộc sống đẹp nhất chính là những tháng năm thanh xuân, tô điểm cho mình một thanh xuân đầy yêu thương, nhiệt huyết và lòng biết ơn, để khi nó qua đi, những gì còn lại trong trái tim bạn chỉ là niềm hối tiếc mong manh.
Nghệ Sĩ Lê Hồng Minh


6. Hành trình đầu bước của tuổi trẻ
Dịp nghỉ Đông, con trai tôi đã gửi một E-mail từ Mỹ, kể về kế hoạch lái ô tô từ miền Bắc xuống miền Nam, đồng thời vẽ bản đồ hành trình qua 11 bang. Vào ngày thứ ba của hành trình, nó gọi điện từ thủ phủ Austin, Texas, hào hứng chia sẻ về viện Bảo tàng O. Henry và chuyến thăm di tích của Elvis Aron ở Memphis.
Thèm khát được như con trai, tôi ủng hộ và khuyến khích họ phiêu lưu khi còn trẻ. Phiêu lưu sẽ mở rộng tầm nhìn, làm cho cuộc sống trở nên phong phú hơn và đầy ắp những trải nghiệm mới.
Nhớ đến một đêm xuân nào đó, tôi đứng một mình tại Ga Bắc Kinh, chờ đợi chuyến tàu trong sự hẻo lánh, trong đó có một thanh niên giống như người Trung Quốc. Chúng tôi nhanh chóng trò chuyện và tôi biết rằng cậu ấy là sinh viên du học đến từ Trung Quốc. Mặc dù đã 10 năm, nhưng tôi vẫn nhớ câu nói của cậu ấy: 'Khi mới đặt chân đến Bắc Kinh, trong túi chỉ còn 10 USD'. Một số tiền nhỏ nhưng cậu ấy dám phiêu lưu, tôi đoán rằng cậu ấy đã trải qua những thời kỳ khó khăn và thách thức, nhưng cũng đã tận hưởng những giây phút đáng nhớ trong cuộc đời.
Tôi cũng nhớ về chính mình khi còn trẻ hơn thằng con ngày nay. Tôi đã đi xe lên Bắc, đến Bắc Đại Hoàng (tỉnh Hắc Long Giang). Trải qua nhiều khó khăn, nhất là khi Bắc Đại Hoàng nổi cơn bão tuyết, tôi đã có những trải nghiệm đau khổ nhưng cũng thú vị. Cuộc sống trẻ trung không nên bị ràng buộc sớm, không nên chìm đắm trong thế giới ảo hay sống nhàm chán. Tuổi trẻ là thời điểm tận hưởng sự tự do, sức khỏe và sự sáng tạo của mình, để có những trải nghiệm đáng nhớ.
Trái tim của tuổi trẻ thường không biết sợ hãi, không biết đến những trở ngại của cuộc sống, chỉ biết mơ mộng về những điều tốt đẹp xa xôi. Phiêu lưu là cách mở rộng tầm nhìn, là cách làm cho cuộc sống trở nên thú vị hơn và đặc biệt là cách tạo ra những ký ức khó quên khi đã về già.
Cuộc sống không chỉ là một ngôi nhà ấm cúng, dù có vàng mã, có gạch men nổi bật, cũng phải đối mặt với gió và hỗn loạn trong nền tiêu hóa; suốt cả cuộc đời không nên giữ chân mình tại một nơi, ngay cả khi có tình cha nghĩa mẹ, vợ hiền con ngoan, đó chỉ là con người có tầm nhìn hẹp, chân yếu và khuôn mặt mong manh thôi. Tuổi trẻ phải giống như bông cúc hoa Bồ công anh vào mùa xuân, dù cánh hoa mong manh, yếu đuối, chưa đủ sức mạnh để bay lên bầu trời xanh, nhưng nó cũng có thể tận dụng sức gió thổi để bay xa. Dù bay đi rồi rơi xuống nơi không biết trước, nhưng đó cũng là nơi nên chinh phục. Vì vậy, bạn sẽ hiểu rằng thế giới không chỉ là ngôi nhà kính đẹp mắt, bạn mới thấy được không chỉ là những bức tường ngăn cách trong lòng. Bạn mới có thể trải nghiệm, cuộc sống không chỉ là việc kẹp xe suốt ngày, không chỉ là những bộ phim truyền hình từ tập này đến tập khác vào ban đêm, còn có những cuộc tranh luận mở và âm thầm như làn sóng luân phiên ở đơn vị.
Chẳng ai không biết về nhà thám hiểm người Ý Marco Polo, ngay từ khi mới 17 tuổi ông đã theo cha và chú đi biển xa đến các nước châu Á, 21 tuổi ông một mình đặt chân đến khắp mọi miền đất nước Trung Quốc. Nhà hàng hải nổi tiếng người Anh, thuyền trưởng Cook, 21 tuổi lần đầu tiên thực hiện ước mơ phiêu lưu của mình trên biển Bắc Hải. Schubert, nhà soạn nhạc nổi tiếng của Áo, 20 tuổi đã rời quê hương, bắt đầu cuộc sống nghệ thuật phiêu lưu nghèo khó của mình ở Vienna. Nhà du lịch nổi tiếng Trung Quốc Từ Hà Khách, 22 tuổi đã bắt đầu trải nghiệm cuộc hành trình phiêu lưu vất vả của mình. Hãy đi một ngày đàng, học một sàng khôn... tất nhiên, tôi cũng có thể thấy hiện tượng được gọi là 'Cộng đồng Bắc phiêu' (đó là cộng đồng của những người từ các tỉnh thành khác đến Bắc Kinh làm việc), đó là những người phải sống trong những ngôi nhà giản dị ở nông thôn Bắc Kinh, họ bắt đầu cuộc đời phiêu lưu của mình ngay từ khi còn trẻ. Tuổi trẻ là tài sản của phiêu lưu, là tấm vé đồng hành của phiêu lưu, là chiếc bùa hộ mệnh của phiêu lưu. Và phiêu lưu, chính là sự phóng đại giấc mơ của tuổi trẻ, là cách mở rộng tầm nhìn, làm cho cuộc sống trở nên phong phú hơn và đặc biệt là tạo ra những ký ức khó quên khi đã về già.
Tiêu Phục Hưng


7. Hãy truyền động lực cho những tâm hồn trẻ đang bao dung
Chênh vênh là một phần quan trọng của sự trẻ trung. Tuy nhiên, không nên chênh vênh quá lâu và không được làm lính lạc và thiếu trách nhiệm đối với bản thân.
Tôi viết những dòng này trong khi dành một tuần để hoàn thành một tản văn khác. Nhìn từ bên ngoài, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng tôi đang tập trung làm việc và quên mất khái niệm về thời gian. Nhưng thực tế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào màn hình, mong đồng hồ chạy nhanh để có lý do đi ngủ. Đã 11 giờ đêm, mọi thứ vẫn chưa xong, và tôi cảm thấy rất lo lắng. Deadline một tuần cho hai tản văn trở nên ngày càng không thể.
Và đúng lúc (hoặc xui xẻo), tôi đọc dòng này khi lướt Facebook: 'Một ngày dài chỉ là khái niệm để diễn đạt chiều dài của một ngày mà mọi người mong muốn nhanh chóng trôi qua.' Câu nói đó đánh rơi vào trái tim tôi, tôi cảm thấy một chút tự ái. Từ khi nào tôi trở thành một người 'bình thường' chỉ sống qua ngày một cách yên bình như vậy? Ngày nào tôi trở nên như một người lớn đang sống qua ngày một cách yên bình như vậy? Hàng ngày là công việc cũ, thói quen cũ, con người cũ,... cộng thêm với sự không chắc chắn về những ngã rẽ trong tương lai khiến tôi muốn chạy trốn khỏi tất cả.
Tôi chênh vênh.
Mọi người thường nói về tuổi 25 là tuổi của sự chênh vênh. Sau khi đi qua một đoạn đường dài của cuộc đời, họ tự hỏi liệu họ có hạnh phúc với lựa chọn hiện tại không? Họ có đang cố gắng hết sức không? Họ có đang theo đúng hướng không? Họ có đang yêu đúng người không? Ở tuổi ấy, con người bắt đầu bước vào cuộc chiến cuộc sống, lo lắng về cuộc sống, các mối quan hệ và ngôi nhà nhỏ của họ. Thực tế, tôi nghĩ từ góc độ đúng để mô tả tuổi 25 là 'loay hoay.' Quay trái, nghiêng phải, bước lên, đi lùi để tính toán từng bước đi một cách chắc chắn, vì thế thế giới của người lớn không khoan nhượng với những bước đi sai lầm. Ở tuổi 25, có 'điều gì đó' cần phải đối mặt.
Ở tuổi 21, không có gì cả nhưng vẫn có sự sợ hãi. Đó mới là điều hài hước và bi kịch! Tuổi 21 có lẽ là thời điểm thích hợp nhất để nói về sự 'chênh vênh' - một trạng thái mang đến sự mơ hồ, không xác định và dao động. Không dám quay trái hoặc nghiêng phải, vì bạn chưa đủ vững chắc.
Con người thường chênh vênh khi đứng trước cánh cửa lớn của cuộc đời vì họ cảm thấy bản thân quá nhỏ bé. Thế hệ trẻ ngày nay có xu hướng mắc chứng FOMO (Fear Of Missing Out) khiến họ không thể hạnh phúc với sự lựa chọn của mình. Giả sử đứng giữa lựa chọn du lịch 1 trong 10 địa điểm, người mắc FOMO sẽ nuối tiếc 9 địa điểm còn lại thay vì thưởng thức ở địa điểm mà họ đã chọn. Và như vậy, xu hướng này cản trở quá trình trải nghiệm của con người, khiến chúng ta mải mê tìm kiếm cái tốt nhất hơn mà không trân trọng những điều mình đang có. Với sự giàu có và hùng vĩ của thế kỷ 21, con người ngày càng chênh vênh khi đứng trước vô số sự lựa chọn mà họ không biết sự lựa chọn nào mới là đúng. Nói theo ngôn ngữ kinh tế, bạn khó có thể thực hiện một sự lựa chọn khiến bạn hài lòng vì chi phí cơ hội quá cao.
Chênh vênh cũng đến khi không có sự lựa chọn. Những người 20 tuổi hoặc lơ mơ sau 20 - những người trẻ đang bắt đầu thí nghiệm trên con đường cuộc sống với vô số những thách thức, khó khăn. Có vẻ như một cú sốc nhẹ của cuộc sống có thể đưa chúng ta đến cuối con đường, mặc dù có lẽ chúng ta sẽ phải đối mặt với sự cảm giác lạc lõng và lâm vào vực sâu. Sau vài lần va chạm với cuộc sống, những chàng trai và cô gái 20 tuổi chỉ muốn uốn cong thời gian để có thể đứng yên vĩnh viễn, để không phải chiến đấu với nó.
Thực tế, chênh vênh là một phần của sự trẻ trung. Hoàn toàn chấp nhận nếu bạn muốn nghỉ ngơi một thời gian để tìm hiểu bản thân và trả lời những câu hỏi trong lòng một cách trung thực. Thuật ngữ 'đi trốn' của rapper Đen Vâu có thể là cách mô tả đúng tâm trạng của những người trẻ đang cảm thấy ngột ngạt với guồng quay của cuộc sống.?
Đúng, hãy 'đi trốn', nếu bạn muốn. Nhưng nhớ rằng, đừng trốn, hoặc chênh vênh quá lâu. Tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất và nó trôi qua nhanh chóng như cơn mưa mùa hạ. Đừng lãng phí thanh xuân chỉ vì sợ đối mặt với hiện tại. Chênh vênh không phải là lý do để trở nên lười biếng và thiếu trách nhiệm đối với bản thân, vì khi bạn 40, 50 tuổi, bạn sẽ trở thành một phiên bản không lý tưởng thay vì là người chênh vênh.
Trong bộ phim 'Mr. Nobody', trước khi nhân vật chính (Nemo Nobody) được sinh ra, các thiên thần đã quên xoá kí ức của cậu và khiến cậu có thể nhìn thấy chính xác tương lai. Bộ phim kết hợp các cảnh rời rạc, mô tả hàng trăm cảnh cuộc sống của Nemo mỗi khi cậu đưa ra một sự lựa chọn. Khi kết thúc phim, Nemo Nobody đã sống hàng trăm cuộc đời nhưng không ai biết Nemo là ai, từ đâu cậu đến, hoặc thậm chí là thân phận thực sự của ông khi ông 118 tuổi.
Thay vì đặt câu hỏi 'Lựa chọn nào mới là đúng?', có lẽ chúng ta nên tin rằng mọi sự lựa chơi chơi xổ sốu đúng. Mọi ngã rẽ đều dẫn chúng ta đến nơi cần đến, gặp người chúng ta cần gặp và giúp chúng ta trở thành người chúng ta cần trở thành. Mọi ngã rẽ đều dẫn đến định mệnh, chỉ cần bạn tin vào nó.
Gửi những người trẻ đang chênh vênh,
Khi bạn chênh vênh, hãy chắc chắn bạn không ngã. Đừng tự làm mình mệt mỏi với những đêm dài suy nghĩ và tự trách mình chưa đủ tốt. Đừng hối tiếc về những quyết định và không mong mình có thể làm khác đi. Đồng thời, đừng để sức nặng của cuộc sống làm nhỏ bé lòng tự trọng và giá trị cá nhân của bạn. Sự gan dạ là điều cần thiết để vượt qua sự chênh vênh. Gan dạ để sống, để lựa chọn, để vấp ngã. Gan dạ để thoát khỏi kén của sự thoải mái mà bạn đã ngủ quên quá lâu, vượt qua những khó khăn bình thường để bay cao về phía ánh sáng mặt trời, tích tụ những bông hoa và bụi rậm để con người bạn tỏa sáng với ánh sáng.
Có vẻ như, chỉ trải qua sự chênh vênh đó, ta mới có những ngày vững vàng.
Lê Minh Anh


8. Hành trình tuổi trẻ - Hãy để mặt trời sưởi ấm...
Tuổi trẻ, thời kỳ những bước đi mơ hồ, khi đường đi không còn ngây thơ như ngày xưa, và những cung đường quen thuộc bây giờ là những khúc cua bất ngờ. Có những người dừng lại giữa chặng đường, bối rối trước ngã rẽ, không biết liệu đó có phải là điểm dừng hay chỉ là lời chào biệt để quay trở lại thời trẻ dại.
Tuổi trẻ, hãy sống đúng nghĩa của từng khoảnh khắc... Hãy liên kết với những giấc mơ tươi trẻ để nhận ra rằng bản thân vẫn có một bầu trời xanh phía sau những lần vấp ngã. Sau những kỳ nghỉ, hãy mỉm cười đối mặt với ngày mới, như là một bài học, ngày hôm qua đã dạy cho chúng ta cách đứng dậy, cười, và chào đón những thách thức mới của tâm hồn trẻ.
Đồng đội ơi, nếu bạn mắc kẹt giữa cuộc hành trình, hãy tìm ánh sáng hy vọng để bạn có thể đi tiếp.
Đừng buồn, vì chỉ là những lần lạc bước, cuộc đời của người trẻ ít nhất cũng phải trải qua vài chiếc hòm không hồn, để cảm nhận rằng mình không còn là đứa trẻ ngốc nghếch giữa thế giới này. Đúng không?
Tuổi trẻ, hãy gắn bó với từ 'trách nhiệm'... Cuộc sống của người trẻ, nhưng đừng quên đối mặt với trách nhiệm về những sai lầm đã từng mắc phải. Bởi vì trong tuổi trẻ, những lần bước sai, những lần lạc đường giữa những thách thức của đời thường là không thể tránh khỏi.
Đồng hương ơi, có những sai lầm có vẻ dễ thương, nhưng cũng có những lần mắc phải làm cho ta phải ôm vào những đau thương không lường trước được. Bạn có thể chọn đúng, có thể chọn sai, nhưng khi mắc lỗi, hãy không im lặng, không trốn tránh, và đặc biệt, đừng bao giờ quên. Hãy ghi nhớ và chấp nhận trách nhiệm, như một người trưởng thành. Đúng không?
Tôi...
Ngày xưa tôi nghĩ rằng hãy sống đúng nghĩa của từng khoảnh khắc, để trải nghiệm thất bại, đau khổ và tự cảm nhận sự trưởng thành và già đi.
Ngày xưa tôi nghĩ rằng hãy còn trẻ, để trải qua những vấp ngã, những khó khăn, để sau đó tự nhận ra có bao nhiêu người yêu mến ở bên cạnh.
Ngày xưa tôi nghĩ rằng hãy còn trẻ, để yêu thương và trải qua mọi cảm xúc, từ nụ cười đến nước mắt, từ chia ly đến mạnh mẽ hơn.
Ngày xưa tôi nghĩ rằng hãy còn trẻ, để đôi khi đổ lỗi cho sự nông cạn, vô tư, để sau đó hối tiếc về những điều đã trôi qua...
Nhưng giờ đây, chỉ là những ý niệm thoáng qua, muốn thoát khỏi những ràng buộc không cần thiết, và thương yêu bản thân mình!
Chỉ là những ý niệm thoáng qua, sống hết mình cho những ngày trẻ trước khi già đi...
- Phan Trang Lê st-


9. Đối với những người trẻ, hãy dám lạc quan và tự do!
Tuổi trẻ là khoảnh khắc mà mỗi người tự định nghĩa theo cách riêng của mình.
Có những người trẻ chọn cuộc sống yên bình, tĩnh lặng như một nhà tu khích lệ tình. Không có mơ ước, không có niềm vui, và tất nhiên là không có nỗi buồn.
Nhưng có những người trẻ vẫn trôi nổi trong cuộc sống, nhảy múa, say sưa, trong tội lỗi, một chút men,...
Nhưng ai biết được...
Tuổi trẻ của chúng ta...
Là những đêm thức trắng vì kế hoạch chưa hoàn thành.
Là những ngày chiến đấu vất vả vì ước mơ và khát vọng.
Là lúc tức giận, mong rằng một ngày sẽ có nhiều hơn 24 giờ, để làm việc nhiều hơn, mơ ước nhiều hơn, và hiến dâng nhiều hơn.
Là niềm vui khi mặc chiếc áo tình nguyện xanh, nồng nhiệt giúp đỡ những khó khăn chung của cộng đồng, của xã hội.
Tuổi trẻ của chúng ta...
Là chuỗi ngày đắm chìm, lạc quan trong những cảm xúc yêu thương, những mối tình đầy mơ mộng, những thứ dại dột, ngu ngố.
Là những chiều thu thả thính, bất chợt nhớ về hình bóng xa lạc, để trái tim rơi vào gió se se lạnh.
Tuổi trẻ của chúng ta...
Gói gọn trong hai chữ 'hết mình': làm mọi thứ hết mình, ước mơ hết mình và yêu thương hết mình.
Hãy sống nông nổi đi, tuổi trẻ có quyền đắm chìm trong sai lầm. Hãy sống hết mình đi, vì tuổi trẻ là thời kỳ của nhiệt huyết, của trái tim tràn đầy sức sống.
Vì tuổi trẻ ơi, bạn được phép sai lầm!
Di An


10. Đối mặt với tuổi trẻ: Đừng mong chờ cuộc sống yên bình!
Nghĩ đến 'tuổi trẻ', không khí tràn đầy nhiệt huyết, những cảm xúc hồn nhiên và máu sôi nóng bỏng với cuộc sống.
Nhưng trên mạng xã hội, tôi thấy những tâm trạng chán nản, than vãn về cuộc sống. Ở tuổi 18, 20, có những người than phiền về mệt mỏi, cuộc sống không bình yên. Rắc rối đeo bám họ, muốn buông bỏ, muốn từ bỏ cuộc sống. Họ nghĩ sao mình không được yên bình như người khác. Có lẽ một số bạn đang gặp khó khăn với cuộc sống.
Nhưng bạn ạ! Ai cũng trưởng thành qua những thất bại, ai cũng đối mặt với những khó khăn của bản thân. Sự khác biệt chỉ là tư duy và hành động để giải quyết vấn đề. Cách giải quyết không phải là đăng trạng thái để nhận lời động viên từ thế giới ảo. Điều bạn cần làm là tắt máy tính và suy ngẫm.
Đừng nói vấn đề khó khăn. Nếu không khó khăn, đó không phải là vấn đề!
Nếu vậy, hãy tìm kiếm và chia sẻ với những người thân quen. Những người thật sự quan tâm đến vấn đề của bạn. Đừng tự ái vì mấy lời nhận xét ảo, tưởng tượng giá trị bản thân từ thế giới ảo.
Và bạn ơi, nếu gặp khó khăn, không phải là muốn một cuộc sống bình yên để làm hài lòng. Một cuộc sống bình yên không đồng nghĩa với sự thanh thản tâm hồn. Có một ngày, bạn sẽ hối hận với quan điểm của mình. Đừng để điều đó xảy ra.
Và cuộc sống không bao giờ bình yên. Khó khăn sẽ không bao giờ kết thúc. Vì thế, bạn có lẽ không nên than vãn, buồn bã?
Bạn là ai? Bạn là những người trẻ. Hãy khám phá, hãy thử thách bản thân, hay ít nhất là xem liệu mình có thể làm điều gì đó ngớ ngẩn hay không.
Đây là khoảnh khắc, là thời gian đẹp nhất trong cuộc đời. Khi mọi thứ, từ sức khỏe đến khao khát, đều đang ở đỉnh cao. Lúc này, bạn là người mạnh mẽ nhất.
Đừng sợ thất bại, đừng sợ đau đớn, đừng sợ thất bại. Người thất bại là người chỉ biết đứng ngoài suy nghĩ và hối tiếc. Hãy làm điều gì đó. Cuộc sống nhiều màu sắc đang chờ đợi bạn. Hãy mỉm cười và sống hòa mình với nó. Nếu không thể hòa bình, hãy chiến đấu quyết liệt, xem như đây là thời khắc cuối cùng để thể hiện bản thân mình.
Đó mới là cách sống! Bạn nhé!
Sưu tầm

