1. TỔ QUỐC
Tổ quốc, bài thơ tuyệt diệu thay
Chúc mừng ngày thu rực ánh dương
Mùng 2 tháng 9 vui hội lớn
Những chiến binh hùng vĩ chói lòa
Tổ quốc muôn năm, sáng rực trời
Hiến dâng xương máu vì tự do
Cho đỏ thắm vang trăm ngàn nhịp
Cánh đồng xanh mướt, cò bay lượn
Tổ quốc vững bầu trời ấm no
Toàn dân hạnh phúc, mơ như thực
Cùng nhau xây dựng giấc mơ Việt
Đưa cờ rạng rỡ khắp năm châu.
Tác giả: Phạm Tân Dân
2. ĐẤT NƯỚC RỰC RỠ HOA
Em mãi nhớ về những mùa thu trước
Đi cùng anh qua những dãy trường sơn
Đỉnh núi mây vờn, sương mù bao phủ
Quê hương hùng vĩ, gió nhẹ nhàng đùa
Bên kia dòng nước cuộn chảy xiết
Khúc quanh co nối hai bờ
Dòng sông khoác áo xanh thẫm
Bờ bãi đang chờ đợi ai đó
Anh lội xuống giữa cánh đồng hoa cải
Ngắt một nhành cài lên mái tóc em
Thông reo, gió hát bên thềm
Hương hoa lan tỏa khắp miền trung du
Em nhớ lắm mùa thu năm đó
Đi bên anh, hoa đỏ rực trời
Cờ sao bay rợp cả muôn nơi
Quê hương đất nước, tuyệt vời như gấm hoa
Bản tuyên ngôn sơn hà một dải
Nước Việt Nam mãi vững bầu trời
Cùng anh dạo bước trong hoàng hôn
Nghe mùa thu ngân vọng hồn núi sông!
Tác giả: Hồng Lĩnh
3. ĐẤT NƯỚC CỦA TÔI
Mùa thu vẫn còn e ngại trước ngõ
Muôn cánh sen khoe sắc hồng rực rỡ
Đất nước tôi tự hào như thuở nào
Vọng về tiếng vó ngựa của Quang Trung
Đất nước như thiếu nữ với đôi môi đỏ thắm
Nụ cười tươi tắn dù trải bao gian khó
Giọt lệ nhẹ nhàng làm mắt thêm lấp lánh
Lời ru nôi của bà dạt dào ước mơ
Đất nước là những cánh đồng lúa vàng óng
Tiếng ve trong trẻo mùa hè cháy bỏng
Là những chiều thu vàng úa lá rơi
Cánh cò lả lướt trong những khúc ca dao
Đất nước là những lúc mưa rào trút xuống
Lũ trẻ mục đồng dầm mưa bắt cá ngược dòng
Là đêm đông với sương lung linh trên lá cờ Tổ Quốc
Tiếng ru hời đầy yêu thương của bầu bí
Đất nước là tuổi thơ với những trận cờ lau
Bát cơm thơm từ hai sương một nắng
Là khói hương bay từ những hàng bia mộ trắng
Giọt nước mắt của mẹ bên nấm mộ vô danh
Đất nước là những người phụ nữ với vành khăn trắng
Tình nghĩa xóm giềng, ngọn đèn khuya không tắt
Dẫu tóc xanh đã nhuốm màu sương bạc
Sóng biển muôn năm không sánh bằng sóng lòng
Đất nước tôi như Phù Đổng Thiên Vương
Vươn mình vượt thời đại một cách kiên cường
Làm con thuyền vững vàng vượt biển cả
Áo vải túi nâu nâng tầm phẩm giá con người
Những hoàng hôn xé tan nỗi chờ đợi
Mở ra những bình minh rạng ngời
Đất nước tôi dù khiêm nhường bé nhỏ
Trái tim Việt Nam vẫn luôn nhắc nhở
Mãi tự hào
Nơi ấy
Tổ Quốc tôi.
Tác giả: Ngọc Oanh
4. THU VỀ NHỚ BÁC
Thu về, nhớ Bác, Bác ơi!
Con đến thăm Người, nắng trải quanh lăng
Bác nằm như vầng trăng sáng
Soi rọi đất nước ngàn năm vinh quang...
Thu về đẹp lắm, Bác ơi!
Mặt hồ xanh biếc, cá bơi nhẹ nhàng
Bầy chim khép mắt mơ màng
Lá rơi khe khẽ, rắc vàng chiều thu
Từng làn gió thoảng êm dịu
Bác ơi an nghỉ trong giấc ngàn thu
Thu về, Người có hay không?
Triệu triệu trái tim nhớ Bác vô bờ...
Mồng 2 tháng 9 rộn ràng
Tuyên ngôn độc lập vang vọng Ba Đình
Mừng ngày đất nước khai sinh
Ơn Người vất vả tìm hình dáng non sông
Ba mươi năm chí vẫn không mòn
Tình yêu đất nước mãi vững bầu trời
Con đường cách mạng vững bầu trời
Cứu dân thoát khỏi bao cảnh đau thương
Quê hương giờ đã đẹp giàu
Càng nhớ Bác dãi dầu gian nan
Việt Nam thống nhất giang san
Tổ Quốc nồng nàn trong trái tim yêu!
Nhìn thu mà nhớ Bác nhiều
Tấm lòng bác ái, kính yêu vô bờ
Người dệt những ước mơ trong đời
Cả đời vì nước, bạc phơ mái đầu!
Tác giả: Hãn Đăng
5. MỪNG NGÀY ĐỘC LẬP
Tết Độc Lập, niềm vui tràn đầy
Vì đất nước vững bước phát triển
Khắp mọi miền, lòng thành kính dâng
Chúc mừng Hồ Chí Minh, vĩ nhân vĩ đại
Những ngày tháng đau thương đã qua
Khi chiến tranh tàn phá quê hương
Để lại bao dấu ấn đau thương
Do kẻ thù điên cuồng tàn phá
Bảy mươi tám năm đã ghi dấu
Đất nước ta tự hào độc lập
Cả nước vượt qua mọi thử thách
Vinh quang hội nhập cùng thế giới
Chào đón Quốc Khánh mùa thu này
Toàn dân vui vẻ, phấn khởi reo vui
Trẻ thơ cũng tươi cười rạng rỡ
Theo cha mẹ dạo phố vui vẻ
Ngắm cờ sao và ngàn hoa nở rộ
Lòng tràn ngập niềm hân hoan và ước mơ!
Tác giả: Lâm Huỳnh
6. NGÀY QUỐC KHÁNH
Tháng 9 về, anh có nghe không?
Áo cờ vàng bay lượn trong gió
Tổ Quốc ta đang vươn lên đỉnh cao
Cờ đỏ thắm tràn đầy sức sống
Tuổi trẻ dâng trào khát vọng
Vui thay ta là con LẠC cháu HỒNG
Vượt bao thử thách bão giông
Người VIỆT NAM vẫn kiên cường vững bước
Nhớ ơn người đã hy sinh
Để Đất Nước có được tự do
Giờ đây hưởng sự bình yên
Không còn lo âu, cuộc sống bình đẳng
Cuộc sống hiện tại thanh bình
Dù còn chút nhọc nhằn đâu đó
Xin gửi yêu thương mảnh đất VIỆT
Vào trái tim trong ngày Quốc Khánh.
Tác giả: Trang Thanh Xuân
7. VIỆT NAM, TÔI YÊU QUÊ!
Dải đất hình chữ S xinh đẹp
Nơ hồng rực rỡ, tỏa sáng muôn màu
Bên bờ biển xanh, phong cảnh tráng lệ
Nhân dân đoàn kết, mạnh mẽ dựng xây
Vượt bao thử thách, khổ cực, hiểm nguy
Mưa bom bão đạn chẳng thể làm nhụt chí
Kẻ thù muốn xóa sạch, nhưng không thể
Bác Hồ dẫn dắt, phát huy tinh thần anh hùng
Quân địch đi khắp nơi, nhưng không khuất phục
Những đau thương mất mát, vững lòng bảo vệ non sông
Tự hào là con Lạc, cháu Hồng
Ngày chiến thắng rực rỡ, như trời mây đẹp
Mùa thu xanh trở về
Nhớ Ngày độc lập, sum vầy bên nhau
Dẫu nước chảy, đá mòn
Muôn đời trọn vẹn nghĩa tình nhân dân
Nhành cây, lá cỏ vườn quê
Dẫu giản dị, tình người vẫn đậm đà
Sáng trong, ngọt ngào từng nụ cười
Trong tim mãi giữ hình bóng của Người năm xưa
Yêu quê từ bát canh dưa
Rau cà, cơm muối, dạ thưa ngượng ngùng
Lũy tre, bờ chuối, rặng tùng
Con đường nhỏ, cánh đồng xanh tươi
Êm ái câu hát, điệu ví
Vọng tình quê hương trong từng câu hát
Yêu quê hương, biết ơn chiến sĩ
Đang giữ vững nền độc lập, vẻ vang
Hôm nay, Ngày lễ vui mừng
Gió thu ngân vang, nhạc rừng khẽ reo
Quốc kỳ đỏ rực, ngắm theo
Lâng lâng vui sướng, vượt bậc cao
Thỏa ước mơ của Bác, nguyện vọng
Cháu con thịnh vượng, sao sáng ngời
Vươn mình ra chân trời mới
Sánh vai cùng các cường quốc, theo ước mơ
Tác giả: Nguyễn Hường
8. CHÀO MỪNG NGÀY QUỐC KHÁNH 2/9
Cách Mạng Tháng Tám đã thành công vang dội
Ý chí của Đảng và lòng dân một lòng kiên định
Chế độ áp bức đã bị lật đổ
Tù ngục và xiềng xích bị xóa bỏ
Bác đọc Tuyên Ngôn, lay động non sông
Ngày mồng hai tháng Chín, trang sử hồng
Quảng Trường với lá cờ đỏ bay rợp trời
Tự hào bước cùng Cha
Tác giả: MaiLan Khánh Hà
9. CÂY TRE TRONG PHỐ
Tre xanh đón gió, mây trời xanh tươi
Tre xanh thanh lọc không khí trong lành của phố tôi
Tre xanh mở ra chân trời mát mẻ
Ghi dấu lịch sử sáng ngời của Việt Nam
Cửa ô Cầu Giấy đã sáng rực
Đôi bờ sông Nhuệ, phố làng đông vui
Nhà cao, đèn điện rực rỡ
Gió thổi mát lành suốt bốn mùa
Quán cóc tre mát mẻ che nắng mưa
Ánh sáng phố xá gợi nhớ hương vị làng xưa
Mía dừa ngọt mát, thơm lừng
Dừng lại, ngắm cảnh, mơ mộng bên nàng
Tre cao như chạm mây
Nhà cao khuất bóng, đón nắng đông tây
Xe cộ bon bon dọc triền đê
Ghi lại ký ức về lũy tre phố làng
Phía bên này, cửa hàng tấp nập
Mua hạt dinh dưỡng, trao nhau những món quà
Bên kia, thịt cá, dưa rau
Bờ tre góc phố, chợ phiên ồn ào
Chõng tre đón tiếp bạn hiền
Rổ tre đựng khoai luộc, món ưa thích của người già
Phố tôi hòa nhịp với cuộc sống
Trẻ già, trai gái, cùng chung vui bên nhau.
Tác giả: Nguyễn Trường
10. ĐẤT NƯỚC TÔI
Từ thuở thiếu thời, lời hát văng vẳng
'Đất nước tôi, giọt đàn bầu ngân vang
Nghe nỗi đau của Mẹ vơi đi
Bao lần tiễn con, bao lần nước mắt rơi
Các anh không trở về
Mẹ chỉ lặng im'
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Gần tám mươi năm độc lập
Gần năm mươi năm thống nhất
Lưng còng cứng rắn, vai gầy gánh nặng
Mẹ vẫn quặn đau, tự hỏi:
Sao dân ta mãi khổ đau?
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Khi con dân mang án nặng
Quan tòa chưa công minh
Khi khuất tất còn nhiều, ép cung vẫn xảy ra
Mười mấy năm giam cầm, chưa có kết luận...
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Nhìn con cái phá hoại quê hương
Từ giáo dục, y tế, ngân hàng, dầu khí, điện lực...
Đến cảnh sát biển, bảo vệ biển, khắp các tỉnh thành
Những điều tồi tệ, tham nhũng, phá hoại tràn lan
Nhìn quan tham cướp bóc
Cướp máu xương, cướp tương lai của bao thế hệ
Mẹ chỉ lặng im, đau nhói trong tim...
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Nhìn con dân mải mê với cơm áo gạo tiền
Mưu sinh cuộc sống, mê tín, phong tục lạc hậu
Với phóng sinh, đốt vàng mã, giật cô hồn...
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Nhìn quan tham chỉ biết đắm mình
Vào quyền lực, tiền bạc, lòng tham vô đáy
Không từ một thứ gì, từ bệnh nhân ung thư đến dân nghèo vì Covid...
Mẹ vẫn lặng lẽ khóc
Thế hệ con Mẹ đã được học hành thành đạt
Nhưng hầu hết chỉ lo an phận, danh vọng, tiền tài
Chỉ tìm niềm vui từ vinh thân phì gia.
Có những người dấn thân vì đất nước
Nhưng còn quá ít, như muối bỏ biển
Đau khổ, bất lực, tự nhận mình là Hèn
Vì không thể vượt qua vòng cương tỏa
Thời thế là vậy...
Tất cả vì sao và tại ai?
Làm sao để xoa dịu nỗi đau của Mẹ?
Làm sao để Mẹ không còn lặng lẽ khóc?
Làm sao để Mẹ tự hào trước thế giới?
Tác giả: Phạm Hồng Sơn