1. Lời thơ dâng Chủ tịch
Con về thăm Bác quê Sen
Lần đầu chạm đất, tình quen, hương nồng
Hoàng hôn len lỏi ánh hồng
Mặt trời dịu dàng, bóng Bác trải dài
Ngôi nhà tranh sơn thủy hài
Những trang sách mở, tri thức vươn tầm
Giường tre, êm ái từng cạm
Mùa sen khoe sắc, hương lành thơ ngây
Mẹ ru con giấc ngủ say
Hương sen trải khắp, làn mơ thăng trầm
Hạnh phúc, là niềm tin vững bền
Quê hương, con vẹn tròn tình người
Bác ơi, dù bước chân xa
Lời thơ dâng Chủ tịch, lòng chân thành.
Thơ: Hồng Vân


2. Bác Hồ và Hồn Việt
Bác đi xa vang lên hồn quê
Trái tim Bác hướng về nước thân yêu
Nước non đẹp tươi bên trời cao
Hôm nay, đất nước vươn mình vinh quang.
Ngày sinh, con cháu ghi lòng biết ơn
Tổ quốc nặng trĩu những nét son hồng
Núi sông, biển cả đều khắc sâu tình
Bác Hồ, tượng trưng cho hòa bình và tình yêu thương.
Con đường cứu nước nào cũng khó khăn
Nhưng lòng dũng cảm vươn lên trên cao
Hòa bình lan tỏa khắp quê hương
Việt Nam một mái nhà đoàn kết.
Non sông thịnh trị, tự chủ vững bền
Lời Bác dạy rực sáng bản lĩnh Việt
Cháu con nguyện trọn đời theo Bác
Ngày sinh nhật Bác, tình yêu bao la.
Sưu tầm


3. Hành Hương Đến Nhà Bác
“Hành hương đến nhà Bác thân yêu
Đèn lung linh nở khắp mọi bề
Bướm trắng hòa mình trong nắng hồng
Chùm ổi chín mọng, vàng tinh khôi.
Nơi Bác sống, thuở trước mơ ước
Mái nhà nghiêng, lợp cỏ mướt mát
Giường tre giản dị, êm đềm giấc ngủ
Võng gai ru dịu, hương nắng hè.
Làng Sen, hòa mình trong bản hòa âm
Nhà tre bóng tròn, như mộng xưa.
Hoa đỏ tươi, màu son rực rỡ
Bướm trắng bay, chập chờn như thơ.”
Nguyễn Đức Mậu


4. Bác Hồ Trong Ký Ức
Đêm nay bên bến Ô Lâu
Cháu ngồi, cháu nhớ bóng râu Bác Hồ
Nhớ hình Bác giữa bóng cờ
Hồng hào đôi má, bạc phơ mái đầu
Mắt hiền sáng rực như sao
Bác nhìn tận đến Cà Mau sáng ngời
Nhớ khi trăng sáng đầy trời
Trung thu, Bác gởi những lời vào thăm
Nhớ ngày quê cháu tan hoang
Lụt trôi, Bác gởi lúa vàng vào cho
Nhớ khi nhà cháu ra tro
Bác đưa bộ đội về che giùm
Bác ơi, nhớ nhiều lắm
Ngoài xa, Bác có thấu lòng cháu không.
Đêm đêm cháu những bâng khuâng
Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu
Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu
Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ
Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ
Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn
Bác ơi dù cách núi non
Mà hình Bác vẫn trong lòng không xa
Giặc kia muốn cắt sơn hà
Mà miền Nam vẫn hướng ra Bác Hồ,
Hướng về sắc đỏ ngọn cờ
Về ngày Nam Bắc cõi bờ liền nhau.
Đêm nằm cháu những chiêm bao
Ngày vui thống nhất Bác vào miền Nam.
Cổng chào dựng chật đường quan
Bác đến đình làng Bác đứng trên cao
Bác cười thân mật biết bao
Bác dặn đồng bào cặn kẽ từng câu
Ung dung Bác vuốt chòm râu
Bác xoa đầu cháu, Bác âu yếm cười.
Đêm nay trăng lại sáng rồi
Trung thu nhớ Bác cháu ngồi, cháu trông
Ngoài xa nghe tiếng trống rung
Nghe những nhi đồng nhảy múa hò reo
Bác chắc cũng nhớ cháu nghèo
Miền Nam đau khổ sớm chiều trông ra.
8-1956
Thanh Hải


5. Trái Tim Tháng 5
Thăm Bác, lòng bồi hồi
Tình sương như cao cả, như trời mênh mông
Cờ hoa rực rỡ bên dòng
Bóng Người vẫn còn mãi khắc sâu…
Bác nằm đó uy nghi trầu
Vẻ trán rộng, chòm râu thưa nhìn xa
Mái tóc bạc đã ngả nga
Bộ kaki sờn, nắng mưa qua bao mùa…
Vườn Bác hôm nay tươi tươi
Chim hòa điệu trong cây xanh ngân nga
Hàng dừa trĩu quả ngọt lành
Cánh hoa vẫy gọi, Bác về đây!
Cây xoài bên đường nở đầy
Chùm vú sữa trắng đẹp dịu dàng gọi mời
Phía xa, Bác như vẫy cười
Với đàn cá nhỏ đón chào trên ao
Đàn cá háo hức vui mừng
Mắt lung linh như sao sáng trên trời…
Bác ơi! Ơn Bác bất diệt
Những lời dạy Bác đẹp mãi trong lòng.
Sưu tầm


6. Hòa Nhạc Thiên Đàng
Bác ơi, hôm nay thiên đàng
Chúng con trở lại về đây viếng Người
Cỏ cây hoa lá xanh tươi
Nắng vàng rực rỡ, lòng người hân hoan.
Con thương nhớ Bác vô vàn
Bác đi để lại muôn ngàn yêu thương
Cháu con anh dũng kiên cường
Dựng xây Tổ quốc theo gương Bác Hồ!
Bác nằm Bác ngủ như mơ
Mong cho bền vững cơ đồ Việt Nam
Giờ đây thống nhất Giang san
Nhưng còn lũ “mọt”- quan tham rất nhiều.
Chúng con viếng Bác kính yêu
Bác về soi sáng mọi điều giúp dân.
Để đời còn mãi mùa xuân
Việt Nam tươi đẹp vạn lần nguy nga.
Đức Trung


7. Tận Hưởng Bình Yên
Bác Hồ vĩ đại kính yêu
Vì dân vì nước trải nhiều gian truân
Ước mong đất nước vào xuân
Nở hoa độc lập đường hoàng tiến lên
Xứng danh con cháu Rồng Tiên
Cả đời chẳng được ngủ yên giấc nồng
Trái tim rộng mở mênh mông
Ngàn sau nhớ mãi tấm lòng hiếu trung
Tai ương gian khổ nghìn trùng
Tấm gương trong sáng riêng chung vẹn gìn
Vẫn luôn nuôi dưỡng niềm tin
Giấc mơ Tổ quốc khắc in dạ Người
Bác ơi yên nghỉ đi thôi
Biển trời sông nước hát lời ngợi ca
Tre xanh trăng đẹp muôn hoa
Chở che ru ngủ người Cha tuyệt vời.
Học làm theo Bác khắp nơi
Dù rằng việc nhỏ chớ coi tầm thường
Quan tâm xây dựng quê hương
Sánh vai cường quốc mở đường tiến lên.
Phan Hạnh


8. Bước Chân Bác Hồ
Bác Hồ, tia sáng vô cùng
Trái tim Việt Nam, bản năng yêu thương
Sống dâng hiến, tình người chứng minh
Mầm non tươi xanh, bác đã gieo vun
Ánh trăng soi bóng, kỷ niệm bất tận
Lời Bác như hòa, biển cả hòa mình
Người yêu nước hãy bước chân theo dấu
Việt Nam hùng mạnh, tình yêu vô vàn
Nước non yên bình, đất đẹp mênh mông
Tác giả: Lê Phong


9. Tưởng Nhớ Bác Hồ
Bác Hồ, dấu tích muôn năm
Trái tim Việt Nam, nồng thắm ân tình
Đêm nay nhìn bóng trăng sáng
Nước non hồn nhiên, tương lai huy hoàng
Ngày xưa bom đạn khói lẻo
Bác dẫn dắt, dân tộc quên lối về
Núi sông bình dị êm đềm
Mười mươi triệu con tim hân hoan chờ
Con đường vinh quang bất tận
Ngày nay Việt Nam, cờ hoa bay cao
Bác Hồ ơi, bóng dáng vẹn nguyên
Đất nước hùng mạnh, tương lai tràn đầy
Non sông bản xứ tươi mới
Tự do tự chủ, con tim hướng về
Những lời Bác dạy, đời đời ghi nhớ
Người Cha yêu nước, bền vững bất diệt
Thơ: Trần Quỳnh Anh


10. Bác Hồ Kính Yêu
Tháp cao chói lọi bóng trời
Mười lần chẳng sánh những lời Bác yêu
Đẹp hơn tất cả bấy nhiêu
Trong công lao dựng nước nồng non
Bông sen nở mãi hương ngào ngạt
Hồn Việt thắm thiết với cuộc sống
Việt Bắc gửi gắm yêu thương
Nam kia phồn thịnh đất đồng đội
Đẹp lắm miền Bắc ơi nơi đây
Trong tình khúc hát nồng thắm ngàn sau
Có những niềm hạnh phúc êm đềm
Tên Bác vẹn nguyên trong lòng đất
Bác Hồ, người cha yêu dấu
Hồn Việt huy hoàng mãi khen ngợi
Tháp mười cao vút bóng sen
Việt Nam đẹp nhất với tên Bác Hồ...
Tác giả: An Thi Tran

