1. EM LÀ CÔ GÁI THÁNG HAI.
Em là
cô gái tháng hai.
Hoa Đào rực rỡ,
ánh mắt như mơ.
Lung linh
Từng giọt nắng vàng.
Xôn xao tiếng gió
Mênh mông giữa trời.
Nàng Xuân
Dạo bước khắp nơi.
Đem mưa rắc nhẹ
Ướt những vai gầy.
Chồi non
Nở nụ căng đầy.
Hương bay thoang thoảng
Tóc mây vương vấn.
Xuân đến
Đỏ hồng đôi môi.
Xuân về bóng ngả
Chao nghiêng buổi chiều.
Xuân đến
Nhẹ bước dạo chơi.
Xuân là cô gái...
...Yêu kiều tháng hai...!!!
Tác giả: Giọt Mưa Thu
2. ANH MẾN CÔ GÁI THÁNG HAI
Anh mến CÔ GÁI THÁNG HAI,
Yêu hương hoa cúc, đào, mai... mùa xuân này,
Gió xuân xào xạc khẽ lay,
Nắng xuân ấm áp vương đầy ánh mắt!
Nàng xuân bước nhẹ nhàng,
Mưa xuân rơi lất phất, đượm tình,
Chồi non lá xanh tươi,
Vườn xuân hương mận, chanh, nhài!
Chỉ vì em CÔ GÁI THÁNG HAI,
Em quyến rũ, khiến tôi say đắm,
Tháng hai em đẹp lạ lùng,
Tháng hai em đến, một mình nhớ em!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
3. SẮC THÁNG HAI
Dẫu biết thời gian không có sắc thái,
Tháng hai đến, trời ngập tràn hương sắc.
Làn gió xuân nhẹ nhàng vấn vương,
Chùm hoa bưởi trắng tinh khôi rạng ngời.
Dẫu biết thời gian trôi đi không ngừng,
Tháng hai đến, trời vẫn xanh sắc hoa.
Chùm hoa xoan tím ngắt tuyệt đẹp,
Rơi rụng nhẹ nhàng như thảm hoa trải đất.
Dẫu biết thời gian không biến mất,
Tháng hai đến, mưa xuân vẫn lất phất.
Nụ hoa gạo vẫn chờ đợi tươi nở,
Những chùm hoa đỏ thắm, rực rỡ mùa xuân.
Dẫu biết thời gian vẫn còn mãi,
Tháng hai về, xuân vẫn đong đầy mong nhớ.
Hương hoa hồng thoang thoảng bay,
Nhẹ nhàng khiến lòng ta thêm nhớ nhung.
Dẫu biết thời gian chẳng nỡ rời xa,
Tháng hai về, nhung nhớ sắc hương,
Màu sắc tháng hai vẫn vấn vương,
Trong trái tim người thương một thuở.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
4. THÁNG HAI VỀ
Tháng hai về, thơm như đôi môi gần,
Hương ngọt quyện ân tình sâu lắng,
Lộc biếc nở chồi non óng ánh,
Trải vàng lối đi như hạt châu rơi.
Tháng hai về, xanh ngắt muôn nơi,
Chim chao lượn trên nền trời mây,
Nắng lung linh chiếu từng vạt,
Xuân rạng ngời với sắc xanh tươi sáng.
Vai em khoác, tay đan lụa thon,
Nhịp tim rung động trong lòng,
Sóng bước bên em, tâm hồn lồng lộng,
Mơ ước duyên lành, đợi thuyền hoa.
Tháng hai về, đất trời rợp sắc hoa,
Non nước Việt vang dội hạnh phúc,
Mừng xuân mới, niềm vui tràn dâng,
Khúc hoan ca rạo rực, sống yên bình.
Tháng hai về, rực rỡ ánh sáng,
Vầng hồng mọc lên mỗi bình minh,
Đất nước Việt đẹp lộng lẫy,
Ấm no, vui vẻ tràn ngập khắp nơi.
Tháng hai về, lòng xao xuyến bồi hồi,
Khuôn mặt tươi vui, tràn đầy sức sống,
Nhịp bước rộn ràng giữa đời sôi động,
Hái giấc mơ, xây mộng ước giàu sang.
Tháng hai về, đắm chìm mê hồn,
Thả dáng ngọc lưng thon tỏa sáng,
Em đẹp, em thơm, quyện nồng lan tỏa,
Muôn vật sinh sôi, nẻo ngả mãi tràn đầy.
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm
5. THÁNG HAI TỚI
Nhớ vương vấn trên đầu ngọn lá,
Tháng hai đến, mưa rơi lách tách buồn.
Dòng lệ ai chợt trào tuôn,
Trong dỗi hờn, có điều gì chưa nói.
Tháng hai về, xuân gọi mời,
Mưa phùn phủ trắng lối quê.
Nhưng làm sao ngăn bước em,
Nơi có một tình yêu mới đang chờ.
Tháng hai đến, én bay lượn,
Vui lên, em hãy hòa vào trời xuân.
Quên đi những nỗi lo âu,
Hòa mình vào ánh nắng ấm áp.
Xuân đã đến, trời bừng sáng,
Hãy cùng người ra ngắm hoa xuân.
Trời giao hòa, ban lộc xuân,
Em sẽ nhận được phần xứng đáng.
Vui lên em,
Trời mỗi ngày,
Lại sáng rực rỡ.
Tác giả: An Giang Bùi
6. BẢN TÌNH THÁNG HAI
Tháng hai đón từng giọt mưa rơi,
Như là nỗi nhớ, vừa đủ để yêu thương.
Mưa nhẹ nhàng vỗ về từng ngọn cau,
Quả xanh, sao chẳng tìm đâu bóng trầu cau?
Đừng trách những giọt mưa nhỏ bé,
Không phải mưa gượng ép cuộc đời này,
Để khi xuân qua, không tiếc nuối,
Mười phần thương nhớ, chẳng còn ý nghĩa.
Tác giả: Hương Mrs-Lê
7. LOA THÁNG HAI
Loài hoa nào rực rỡ như nắng tháng hai,
Rạng ngời sắc vàng khắp mọi nơi.
Hương hoa nào dịu dàng như gió tháng hai,
Đem đến sự bình yên cho lòng ta.
Tháng hai, anh gửi tặng em
Chỉ là một bông hoa đơn giản thôi!
Một bông hoa mang trọn tình anh.
Đây là hoa hồng thắm, tươi tắn,
Nụ vừa hé mở, tình ta hiện hữu,
Hoa lan trắng tinh khôi, nhỏ nhắn,
Tặng em cài lên mái tóc xanh.
Còn một bông anh tự hái cho riêng mình,
Em có biết hoa nào tháng hai không có?
Hoa ôm ấp tất cả sắc màu,
Xanh ước mơ, tím thủy chung,
Vẫn không quên sắc đỏ nhớ nhung.
Hôm nay, anh tặng em hoa tròn tuổi,
Hoa TÌNH YÊU, ngọt ngào và tươi mới.
Tháng hai sao thật khéo léo,
Kết bông hoa lung linh, xao xuyến,
Nhắc anh nhớ đến tặng em,
Hoa tháng hai, kỷ niệm tuyệt vời.
Tác giả: Lê Đình Chiến
8. THÁNG HAI TỚI
Tháng hai về, mùa xuân ấm áp nơi đâu?
Sao sương khói lại dày đặc đến thế?
Đỉnh Phù Vân mấy ngày qua mất hút,
Nắng có lẩn trốn ở đâu chăng?
Tháng hai về, sao ta thấy bồn chồn,
Những nỗi nhớ cứ dâng trào trong lòng.
Em không có bên cạnh, Phù Vân lạnh giá,
Chùa Đồng vắng lặng, ta đến một mình.
Tháng hai về, em không còn bên anh,
Có nhớ những ngày ta về Yên Tử?
Chùa Hoa Yên, mắt em buồn lo lắng,
Sợ rằng mai đây, nhớ mãi không nguôi.
Tháng hai về, tình cảm vẫn đong đầy,
Yên Tử phủ đầy sương khói mênh mông.
Một mình anh vẫn mong chờ,
Nhìn phương xa, lòng tràn ngập nhớ nhung.
Tháng hai về, em có nhớ anh không?
Sao để trái tim này lạnh giá?
Yên Tử thiếu em bỗng thành xa lạ,
Thắp nén nhang mong trở lại những ngày xưa.
Tháng hai về, nhớ em thật khó tả.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
9. THÁNG HAI
Hoa bưởi nở trắng vườn nhà ai,
Bến đò vắng lặng, khách không còn.
Đón hoa mai vàng từ phương Nam,
Màu sắc rực rỡ, sắc nắng ấm.
Đào phai lác đác, cánh thắm rụng,
Gió xé lìa lá, không còn nguyên vẹn.
Tiếng chuông chùa làm dơi giật mình,
Bay lên chập chờn, va vào câu nguyện.
Chẳng biết người có nói dối không,
Dù đang ở nơi chốn linh thiêng?
Đêm tối lặng lẽ, trăng đơn côi tìm kiếm,
Những điều đã quên và điều nhớ nhung.
Chập chờn say tỉnh, ngang phố chợ,
Nức nở tiếng rao bán nỗi buồn.
Những ngôi nhà sàn ngủ trong sương,
Chênh vênh thương nhớ,
Nét môi hường xưa giờ nhạt phai,
Những gì có rồi nhưng không trân trọng,
Giờ còn đâu?
Xanh mướt ngàn non,
Mầm Xuân nhú lộc,
Trẻ con bi bô học chữ,
Mong bớt nhọc nhằn trong tương lai.
Bà cẩn thận xếp hoa vào gánh,
Lũ ong bay theo hút mật,
Nón mê che đầu, tất bật suốt bốn mùa,
Ông thẫn thờ nhớ chuyện ngày xưa.
Hương trầm bay thơm ngát giấc mơ trưa,
Bầy trẻ chờ cô Đồng tán lộc,
Sự sống hồi sinh trong lớp đất,
Hạnh phúc từ những điều giản dị chân thành.
Tháng hai,
Đêm không dài nhưng vẫn thăm thẳm hơn…
Tác giả: Hà Nguyễn
10. ĐÊM TRẮNG TÌNH MƯA
Anh không biết
Tháng hai đang nghiêng ngả,
Bởi mùa xuân giờ đã
Nhạt nhòa nụ cười.
Mưa rơi rả rích,
Đêm dài lạnh lẽo quá,
Ánh trăng lẻ loi
Khóc lặng lẽ.
Tháng hai, em à,
Có phải trời
Và tạo hóa
Đã để chúng ta
Cùng bước trên con đường vô thường?
Mưa xuân làm quen với tình yêu
Như vay mượn,
Để rồi mùa thương băng giá.
Dấu vết của sự di cư ven đường,
Hình trăng khuyết,
Tháng hai mưa dứt khoát,
Tiếng yêu vẫn vang vọng,
Như đêm trắng,
Chưa nói lời chia tay,
Em ru mình
Theo sương tuyết
Vừa mới rơi.
Tác giả: Sơn Nữ