1. DẤU ẤN THÁNG MƯỜI HAI
Bên cửa sổ gió đông tràn về
Phố vắng lạnh lẽo giữa đêm mưa
Những dấu ấn tháng mười hai qua
Giọt buồn in hình, lòng chầm chậm.
Ngày trôi, đêm qua, người đi vội
Lời hẹn còn đây, gió lạnh buốt
Khói lam tan phai nhòa hình bóng
Nhìn xa xôi, làn sương chợt đọng.
Tháng mười hai, lạnh buốt trái tim
Nắng vàng ấm áp dường như chưa đến
Đèn vàng lung linh, đêm dài thêm
Nhưng trong tâm hồn, lạnh hơn bao giờ.
Những dấu ấn in sâu tận tâm
Thời gian quay về, cuộc tình giữa đêm
Làm sao quên, những kỷ niệm
Tháng mười hai, gió mưa, buốt giá.
Điệu nhạc xa xôi, thoang thoảng
Chốn xưa còn đây, nhưng giờ đây
Dấu ấn tháng mười hai phai nhòa
Nhưng trong tim, mãi mãi in sâu.
Đồng Ánh Liễu


2. BƯỚC QUA ĐỜI NHAU
Nếu ngày mai, giữa đám đông náo nức
Mình tình cờ chạm nhau, chợt gặp lại
Ánh mắt gặp nhau trong khoảnh khắc bất ngờ
Người bước đi nhẹ nhàng, lòng đừng lo âu.
Quá khứ hãy chôn vùi, quên hết đi
Để mọi thứ yên bình trong tiềm thức
Không còn đau buồn, không còn đớn đau
Vết thương đã lành, hãy để nó bình yên.
Ta sẽ lạnh lùng, quay bước không quay lại
Không trách cứ gì, trái tim ta đã lạnh lẽo
Những kỷ niệm yêu thương giờ chỉ là quá khứ
Và ta không quan tâm nữa… quá thờ ơ!
Nếu người biết được những lúc ta cô đơn
Bước đi giữa những ngày xa cách
Những giận hờn, những nuối tiếc ta từng trải qua
Tất cả sẽ tan biến khi người bước ra đi.
Nếu người hiểu những đêm buồn của ta
Đôi khi ta lặng lẽ nuốt những giọt lệ
Đếch còn quan trọng, đếch còn tự hỏi
Người ơi, đừng mong chờ gặp lại… quá thời!
Và dần dần, nỗi đau kia cũng sẽ qua
Ta không hiểu sao mình trở nên mạnh mẽ
Đã cố gắng làm mọi điều có thể
Quên đi người, quên đi tình yêu ngày nào.
Và một ngày, kỷ niệm sẽ không còn lưu luyến
Ánh mắt quen, những điều quen thuộc ngày xưa
Mặc dù không quên, nhưng chẳng còn cảm nhận
Trong trái tim, người đã từng tràn đầy tình yêu!
Bây giờ, ta hạnh phúc với mỗi ngày mới
Cười với niềm hạnh phúc và sự rạng rỡ
Trong trái tim, hoa nở rộ vô ưu
Biết yêu thương bản thân và mọi thứ xung quanh.
Đừng buồn lòng khi bước qua lặng lẽ!
3/2/23
Đồng Ánh Liễu


3. TÌNH YÊU BÊN CẠNH, NÀNG KHIẾN TRÁI TIM DẠI DÀNG MƯỜI MƯỜI
Tình yêu bên cạnh, nàng khiến trái tim dại dàng mười mươi
Dẫu thời gian đã từng để lại dấu vết
Không còn vẻ đẹp tuổi thanh xuân, nhưng tinh khôi
Nụ cười thấu hiểu, ánh mắt tràn đầy ý nghĩa
***
Anh yêu nàng trong những điều giản dị nhất
Sự bền bỉ và tinh thần vững chãi của thời gian
Yêu nụ cười nhẹ nhàng giữa cuộc sống đầy thách thức
Sức mạnh can đảm vượt qua sóng gió
***
Anh yêu nàng ở sự lặng lẽ của ánh nhìn
Đằm thắm và nhẫn nại, nhưng vẫn mạnh mẽ
Đã trải qua nhiều, từ đúng đến sai
Qua những tổn thương, nước mắt đã cạn khô
***
Anh yêu nàng, yêu nụ cười chân thật
Sự an yên lưu luyến trong tâm hồn
Không than trách về những thất bại
Mà thản nhiên đối diện với thăng trầm cuộc sống
***
Anh yêu nàng qua những tháng năm dài rộng
Đã buông bỏ những kí ức khó khăn
Gửi gắm những điều đau lòng về quá khứ
Nhẹ nhàng nhìn đời như cơn gió thoảng nhẹ!
Nguồn : Đồng Ánh Liễu


4. LỐI MỚI
Đã trải qua thăng trầm, bạc đầu vẫn thương
Khám phá lại mối tình, dẫu từng đau thương
Ngày xưa hứa ước không mất dấu vết
Lối mới, tình yêu tràn ngập như hoa nở
Quay về ngõ xưa, lòng chứa đựng kí ức
Người đi đã mất, chỉ còn dấu chân mây
Ngàn năm tình phai, nhưng trái tim vẫn trắng trải
Vạn kiếp yêu thương, hồi sinh, chất đầy ý nghĩa!


5. NGỠ LÀ - YÊU MUÔN KIẾP
Có bao giờ trở lại tháng Ba xưa?
Mùa năm ấy gặp nhau nơi xóm nhỏ
Em hối tiếc vì yêu người quá đỗi!
Trao chân thành em nhận lại dối gian
Giấc mộng đẹp em vẽ chợt vỡ tan
Khi biết được vô vàn điều không thật..!
Em hối tiếc vì yêu người duy nhất
Bao người thương đều lạnh nhạt chối từ
Gặp anh rồi lòng em lại ngỡ như
Mình sinh ra dành cho nhau mãi mãi
Nào ngờ đâu anh là người từng trải
Vẻ nghiêm trang che giấu hết đa tình
Em ngây khờ nghĩ đời đẹp lung linh
Khi gặp được người mình thương tha thiết
Em hối tiếc những tình thơ thêu dệt
Vắt kiệt mình để viết chuyện yêu đương
Bài thơ nào cũng chất ngất yêu thương
Gửi gắm trọn cho anh - Người gian dối!
Khi em biết mình ngây khờ nông nổi
Thì con tim đã khắc đậm tên người
Nén thương đau em cay đắng mỉm cười
Cười nức nở vào tình yêu từng vẽ
Biết bao đêm nghe tim mình đổ lệ
Liệu cả đời có quên được anh không?
Hận hay yêu cũng mãi giữ trong lòng
Một hình bóng - ngỡ là - YÊU MUÔN KIẾP!
Đồng Ánh Liễu


6. CUỘC GẶP GỠ ĐẦY DUYÊN
Một ngày lạnh lùng, ta bước qua nhau
Bao kỷ niệm úa tàn theo dấu thời gian
Tình yêu đậm sâu, ngọt ngào như bài ca
Nhưng giờ đây, nó như bọt nước hư vô
Ánh mắt không còn làm ta ngẩn ngơ
Hai trái tim bỗng chốc lạc nhịp điệu
Người muốn bước đi, để lại ta đơn côi
Quãng đời phía trước, chẳng còn ấm áp
Tình đã cạn, chỉ còn lại đau đớn
Níu kéo làm chi, khi người đã thay đổi
Thà lặng im, nhìn tình rơi vào quên lãng
Theo sóng ba đào, cuộn trôi hồn ta xa
Ấm áp kia dần phai nhạt phôi pha
Những kỷ niệm, dành cho người thứ ba
Hạnh phúc ngày xưa giờ chỉ là hoài niệm
Tình ta giờ chỉ còn là tro tàn!
Ta không trách, không giận, cũng không vu vơ
Khi duyên đã cạn, thì thờ ơ tất cả
Người có thể nhìn ta như người xa lạ
Lạc bước qua đời, một thời đã quên...!
Chúc người hạnh phúc, tràn đầy ân tình
Dù tình hợp tan, thì đừng trách duyên số!
Đồng Ánh Liễu


7. ĐỊNH MỆNH NGẪU NHIÊN
Bạn bè cùng chí hướng đổi chút tấm lòng
Nhưng lòng người chẳng lường được thấu hiểu
Tâm sự nhỏ lẻ còn chứa đựng nghi ngờ
Ân tình sâu rộng, chẳng thể đong đếm.
Gặp nhau trong cuộc đời là có duyên
Chân thành kết nghĩa, từ đó tri kỷ
Hiểu biết nhau qua từng ý nghĩ
Nói năng làm chi, chỉ tốt khi giữ trong lòng.
Tình bạn ấm áp để đó tự nhiên
Chia xa đường đời, khắc sâu ngăn cách
Thương nhau không cần phải trách móc
Để cho mây gió, tự nhiên thay đổi.
Gió thổi qua lá cây, gió thổi qua lá cây
Đông vẫn đến, sợ gì mất ngày qua
Thương nhớ để làm chi, rồi hờn giận và trách móc
Thời gian sẽ làm phai nhòa tất cả.
Năm năm tháng tháng, cuộc đời vẫn lặng lẽ trôi
Thiết tha hơn nếu giữ người ấy ở xa
Đừng thương nhớ quá nhiều, để tránh đau lòng
Sẽ không đau lòng nếu chỉ coi nhau là người dưng!
Đồng Ánh Liễu


8. TỰ DO
Cuộc sống này chỉ có một lần
Hãy không tự ái với chính mình
Đau khổ và oán trách, hãy buông bỏ
Mệt mỏi và tổn thương sẽ dần qua
Sống trên thế gian, ai cũng mong muốn
Hạnh phúc và niềm vui không ngừng
Nhưng không ai tránh khỏi những đau khổ
Gian truân và số phận, mỗi người một đường
Đừng trách than đời, hỡi bạn ơi!
Nếu quá mệt mỏi, hãy nghỉ ngơi
Muốn khóc lớn, hãy thoải mái khóc
Sau đó, lau khô nước mắt - cười tươi thật
Mây đen u ám trên bầu trời
Sẽ tan đi và nắng sẽ lên
Trải qua những gian khó và khổ đau
Sẽ đến những điều tốt đẹp tới


9. DUYÊN TÌNH
Trái tim này trân trọng và yêu thương
Mối tình đặc biệt ta giữ mãi trong lòng
Đã cố gắng hết mình nhưng sóng bọt tan
Hồi ức êm đềm nhưng cuối cùng cũng xa.
Chút ít trong lòng người đã từng đặc biệt
Một chút nào đó không thể quên được ?!
Ngày xưa ta mong chờ vì người
Khao khát và mơ mộng về một vòng tay ấm áp.
Chân thành và ấm áp từ đáy lòng
Yêu thật lòng, không toan tính không suy nghĩ
Chân tình ấm nồng, trao đi hết mình
Không hối tiếc vì đã yêu thương quá nhiều.
Có những lúc buồn bã và chơi vơi
Nhớ về những khoảnh khắc ngắn ngủi và tuyệt vời
Trân trọng kỷ niệm đẹp của chúng ta
Và gói ghém từng ký ức, nâng niu từng hồi ức.
Thời gian trôi qua, cuộc sống thực tế
Có lẽ mãi mãi ta chẳng còn gặp nhau
Trái tim này vẫn giữ bóng hình người
Nguyện cầu cho người hạnh phúc và an lành!
Đồng Ánh Liễu


10. TÌNH YÊU VẪN THẾ
Tình yêu vẫn thế, mỉm cười chẳng khóc
Mùa đến đi, lá úa bởi vô thường
Chẳng dại dột giam mình trong cô đơn
Gió lưng đồi vẫn hát cả trời thương
Tình yêu vẫn thế, chẳng đau lòng hối tiếc
Người quay lưng, bỏ rơi phút ấm nồng
Sao phải khóc để nhạt nhoà mắt biếc
Nắng hanh vàng phơi nỗi buồn là xong
Tình yêu vẫn thế, bận bịu nên chẳng nhớ
Bởi sớm khuya công việc quá nhiều rồi
Tuy đôi lúc giật mình cũng tự hỏi
Em xa người đã mấy độ lá rơi?
Tình yêu vẫn thế, mỉm cười chẳng khóc
Mong mùa qua xóa sạch bóng hình người
Chờ năm tháng dần làm phai màu tóc
Ánh mắt người rồi cũng lãng quên thôi
Tình yêu vẫn thế, bình yên trong ngày mới
Và mỉm cười nuốt ngược lệ vào tim
Qua cay đắng, em không còn nông nổi
Biết khóc – cười cho người đáng mà thôi!
Đồng Ánh Liễu

