1. Tiếng thu
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Em không nghe mùa thu
Dưới ánh trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong tim người phụ nữ?
Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên cánh lá vàng khô?
2. Một mùa đông
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn chỉ thế mà không nói,
Tình yêu chúng ta vời vợi
Dẫu có nói cũng chẳng cùng nhau.
Yêu hết một mùa đông
Không lời nói từ miệng nào,
Nhìn nhau buồn vời vợi
Cũng không cùng một câu.
Trời qua một mùa đông
Gió bên hiên thổi mãi,
Qua rồi mùa tình ái:
Đàn sếu đã bay sang sông.
Em ngồi bên song cửa
Anh đứng ngóng trước hoa,
Nhìn nhau lệ ứa trào,
Mỗi ngày chúng ta càng xa.
Đây là dải Ngân Hà,
Anh là chim đơn côi
Sẽ bay cao nguyện cầu
Một đêm một lần qua.
Để anh chịu đựng khổ đau,
Tình yêu giờ đã chấm hết,
Đóng chặt cánh cửa song!
Mở trái tim cho sáng trong!
3. Ánh nắng mới
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Mỗi khi ánh nắng mới lóe bên song,
Âm thanh gà trưa vang vọng dưới lợp mái;
Trái tim nhớ nhung những tháng ngày xưa,
Trở lại những ký ức chưa từng mờ nhạt.
Tôi nhớ về mẹ thuở còn thơ ấu,
Khi mẹ còn sống, tôi còn bé thơ;
Mỗi khi ánh nắng mới chiếu rọi qua cửa sổ,
Những chiếc áo đỏ mẹ phơi trước hiên nhà.
Hình bóng mẹ tôi vẫn rõ không phai nhạt,
Mà mãi hiện hữu trong ký ức;
Nụ cười sáng tươi sau tay áo mẹ,
Trong ánh nắng mùa hè, trước cửa sổ thoáng.
4. Cuộc sống giang hồ
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Mời anh uống cạn chén này,
Trăng vàng sáng cuối núi xa lắm buồn.
Tiếng gà kêu đầy làng quen,
Chỉ còn đêm nay, phiêu bồng đời vội.
Để lòng, rượu đã say quên,
Chốc này, đừng lại chua cay dối gian!
Chốc này, đêm sẽ ngập sương,
Chiếc thuyền còn buộc, trăng lạnh rơi lặng!
Chốc này, trăng nước rì rào,
Chốc này, hoa cỏ ven sông u buồn.
Tiếng gà lại đâu vọng quê...
Đừng tưởng vợ con ngóng trông ở nhà,
Giờ này, chỉ còn mình ta,
Giang hồ, rượu chưa khép hờn dòng lệ,
Ôi sao, rượu không đến miệng,
Lời nào, để dịu ngọt lòng chàng?
Tay em, xin mở chén hương hoa,
Lắng nghe, dòng sông thầm trôi mát rượi,
Xin mở, chén rượu, dòng lời,
Chỉ mong, hòa bình, nhìn nhau thấu lắng.
Rồi, trong giây phút ấy thôi,
Mắt buồn, sóng sánh, lòng thương đau đớn.
Phút giây ấy, ta mình say ngất,
Bỗng thuyền rời buộc chặt, cây dần xa.
Cho ta, mở chén rượu nào,
Vì ta, em, hãy lựa dây, buông cung.
Đêm nay, rượu, em, không uống,
Từ nay, thề, rượu, không chén nào khác.
Đòi, ngồi, ngóng, bước chân trời,
Chẳng bao giờ, suy nghĩ, cuộc phiêu lãng.
Ngoan ngoãn, như con cừu dại,
Cỏ xung quanh, cắn, mãi, còn ngon.
Sau, lưng, nghe, cười, dòn dòn,
Chớp, mắt, nhìn lại... thằng con, cười.
Nó, đưa, ta, một, chén, rượu, nhỏ,
Bảo, rằng, 'Đây, rượu, mẹ, dâng, cha'.
Giật, mình, ta, mới, nhớ, ra,
Là, ngày, sinh, nhật, vợ, ta, đó, mà!
Ta, uống, không, hoá, ra, lỗi, hẹn,
Mà, từ, nay, đâu, vẹn, đạo, chồng!
Than, ôi!, trời, giá, đêm, đông,
Màu, du, tử, thực, bên, lòng, hết, sôi?
Chén, lại, chén, kề, môi, thủ, thỉ,
Càng, vơi, càng, tuý, luý, càng, đầy!
Lúc, tỉnh, rượu, lặng, ngồi, bên, án,
Trông, vào, gương, lằn, trán, có, vôi;
Vợ, con, khúc, khích, đừng, cười,
Còn, ta, vô, ý, lệ, rơi, xuống, bàn,
Hết, say, vẫn, bàng, hoàng, trong, mộng
Xót, xa, thay, cái, giống, giang, hồ!
Ngón, đàn, thêm, một, đưòng, tơ,
Mà, người, sương, gió, nghìn, thu, nhọc, nhằn,
Thôi, rồi, ra, chốn, nước, non,
Lồng, son, lại, để, sổ, con, chim, trời.
Thú, hồ, bể, quyến, mời, du, tử,
Niềm, thê, nhi, khôn, giữ, được, người.
Biết, sao, trái, được, tính, trời,
Giang, hồ, cốt, ấy, trọn, đời, phiêu, linh...
Hôm, nay, ngồi, rũ, canh, trường,
Nơi, thuyền, trọ, rượu, quỳnh, tương, ai, mời
Người, dâng, rượu, xa, nơi, trần, giới,
Lạnh, lùng, thay, gió, thổi, đêm, đông!
Tuy, người, đã, khuất, non, sông,
Mặt, hoa, lãng, đãng, như, lồng, dưới, trăng
Mường, tượng, thấy, tung, tăng, cười, nói,
Như, tưởng, chừng, người, mới, hôm, qua!...
Nào, hay, nghìn, cổ, cách, xa,
Tài, tình, đến, thế, mà, ra, hão, huyền!
Hoạ, còn, chút, trong, thuyền, dấu, cũ,
Cây, đàn, tranh, mốc, ủ, trên, phên,
Phím, long, dây, đã, rỉ, rền,
Còn, nguyên, trên, gỗ, ghi, tên, họ, người.
Nàng, xưa, vốn, một, loài, trăng, gió
Cũng, vì, vương, víu, nợ, cầm, ca
Một, đi, lìa, cửa, lìa, nhà,
Nắm, xương, tàn, lạnh, phương, xa, gửi, nhờ.
Đêm, nay, hoạ, có, mình, ta,
Đốt, hương, trầm, cũ, chờ, ma, dạo, đàn.
5. Khi những vần thơ buồn rụng
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Vừng trăng từ độ lên ngôi,
Năm năm bến cũ em ngồi quay tơ.
Để tóc vướng vần thơ buồn rụng,
Mái tóc buồn thơ cũng buồn theo.
Năm năm tiếng lụa xe đều...
Những ngày lạnh rớt, gió vèo trong cây.
Nhẹ bàn tay, nhẹ bàn tay,
Mùi hương hàng xóm bay đầy mái đông.
Nghiêng nghiêng mái tóc hương nồng,
Thời gian lặng rớt một dòng buồn tênh.
6. Trong mùa gió thổi
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Hỡi em khăn đỏ bao nhiêu tuổi
Rằng em vừa đúng tuổi lên mười.
Hỏi ông tóc bạc bao nhiêu tuổi
Rằng: lão trời cho đúng tám mươi.
Em nói: Gió mùa xuân thổi
Áo đẹp rũ lên đường.
Lão nói: gió mùa xuân thổi
Gậy trúc cũng lên đường
Tiếng hỏi tiếng chào vang lối xóm
Pháo từng chiếc một đốt liền tay.
Mùa này quyết được hơn mùa trước.
Cứ gọi tung trời gậy lão bay...
7. Điên đứng
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Mười bảy mùa xuân chưa biết sầu
Mối tình gặp lại tự nơi nào...
Em xinh em đẹp, lòng anh trẻ,
Chân tình cùng nhau giấc mộng đầu.
Tình trong như nước biển trong xanh
Huyền ảo như trăng lấp kẽ mành;
Phơi phới như hoa tán nắng sớm,
Râm ran như sóng vỗ đêm thanh...
Hôm ấy trăng thu rơi dưới cầu,
Em cười, em nói suốt đêm thâu;
Yêu nhau những tưởng yêu mãi mãi,
Tình đến muôn năm chưa bạc đầu...
Ngày tháng trôi với ái ân...
Bên cầu lá rơi đã bao lần!
...
...
Tình yêu hay đâu mộng cuối trời
Nhầm nhau giây lát hận muôn đời
Kẻ ra non nước, người thành thị,
Đôi lứa tình đi, người mỗi nơi.
Hôm nay ngồi ngóng ở bên dòng,
Ta nghe tin ai mới lấy chồng;
Cười chưa dứt câu, tình đã vội...
Nàng điên dưới 'gối mộng' người thương.
Ta mơ trong đời hay trong mộng?
Vùng cúc ngoài kia, đọng sương trắng
Ta dùng đôi tay vuốt khung cửa,
Giật mình quên hết nỗi đau thương...
Ta hát vài câu vô nghĩa lý;
Lá vàng rụng rơi vào buồng ta.
Ta viết vài câu vô nghĩa lý;
Người điên đọc đến hiểu lòng ta.
8. Mùa Thu ở Vịnh Hạ Long
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Đôi bước nhè nhẹ ra
Màn đêm cuốn lại, hoa rạng dần
Mừng sương tan, khướu hót gần
Rừng xa thông vút điệu đàn hoà âm
Hút nhìn: Mặt nước lặng tăm
Cánh buồm soi bóng, lướt thầm trên gương
Em vừa khoác nhiễu lam sương
Đã vân tím nhạt, chuyển sang lụa đào
Buồm bay hay cánh hải âu?
Nắng vàng thu hay nắng đầu xuân tươi?
Biển, trời: Hai gái sinh đôi
Thuyền trôi hay chính núi trôi bập bềnh?
Cảnh sao thật, nét sao tranh?
Nét oai dáng hổ, nét thanh vẻ Kiều
Mỗi thoáng nhìn, một nét yêu
Một ngày xáo động biết bao tâm tình
Cảnh ơi! Sao đó với mình
Như chung chiếc võng một cành đung đưa
Tiếng còi vừa động 'từng' xa
Mây ùn lại cơn dông qua ào ào
Lòng gương sóng dậy xôn xao
Bão chưa tan đã ánh sao đỉnh trời.
9. Một lần nữa, phượng đỏ nở
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Chao ôi, phượng đỏ tràn bầu trời
Âm thanh nào giống như tiếng gọi 'đò ơi!'
Đò về Mỹ Lợi,
Đò đến Qui Lai
Đò ơi, đò lên xuống sông
Đưa ta về với những chốn hẹn ước.
10. Trên bãi biển
Tác giả: Lưu Trọng Lư
Thừa lương khách đã ra đi,
Bầu trời biển cả vô hạn, chỉ còn bốn đôi mắt nhìn nhau im lặng,
Trên cát, một cách vô tình, vẽ ra những dòng chữ: Vân,
Tay vừa vẽ xong, những con sóng dần dần xóa đi...
Cười nhẹ, Vân sẽ nói:
“Người yêu của Vân ơi!
Tại sao người lại điên đến thế?
Thân này cũng phai màu, tên cũng tan...”
Mộng tưởng ngàn thu qua, nhờ bãi cát,
Đã vụn vỡ, không hay, vì những con sóng bạc.
Cuộc đời trăm năm đừng nên mang nhiều thứ:
Tình yêu đôi ta sẽ cùng nhau trải qua dù bao giông bão.