1. Bài tham khảo số 1
Chiến và Việt, hai đồng chí chiến sĩ sinh ra trong gia đình truyền thống yêu nước. Gia đình họ đã chịu nhiều mất mát do kẻ thù, nhưng lòng đoàn kết và truyền thống cách mạng đã thúc đẩy họ chiến đấu. Dù chưa đủ tuổi, với sự giúp đỡ của chú Năm, hai chị em quyết định ra trận. Trước khi rời đi, Chiến chăm chỉ lo sắp xếp mọi việc trong gia đình, trong khi Việt vẫn giữ tinh thần vui vẻ, hồn nhiên.
Chiến, người con gái kiều diễm, luôn mang theo chiếc gương. Ngược lại, Việt, người con trai dũng cảm, luôn sẵn sàng chiến đấu và sợ hãi con ma cụt đầu. Bị thương nặng trong trận đánh, Việt trải qua những đêm tối đơn độc trên chiến trường, hồi tưởng về quê hương và gia đình. Mặc dù đau đớn, nhưng ý chí và sẵn sàng chiến đấu vẫn hiện hữu trong tâm trí Việt.
Sau ba ngày đêm, Việt được đơn vị tìm thấy và đưa về bệnh viện. Trạng thái sức khỏe dần hồi phục, nhưng ý nghĩa của chiến công so với kỳ vọng và hy sinh của gia đình khiến Việt phân vân, không biết viết thư cho chị như thế nào.
2. Bài tham khảo số 3
Việt, chiến sĩ trẻ của Giải phóng quân, sinh ra trong gia đình nông dân Nam Bộ truyền thống cách mạng. Gia đình anh gặp nhiều tổn thất vì tội ác của Mỹ – ngụy: ông nội, bố và mẹ Việt đều bị giặc giết. Gia đình chỉ còn lại Việt, chị Chiến, thằng Út em, chú Năm và một người chị nuôi đã lấy chồng xa.
Việt và Chiến đầy hứng khởi tham gia tòng quân để trả thù cho ba má. Việt tỏ ra anh dũng và đoàn kết, ghi điểm nhiều trong những trận đánh chung với chị Chiến.
Trong một trận chiến ác liệt ở khu rừng cao su, Việt tiêu diệt xe bọc thép địch nhưng bị thương nặng và lạc đồng đội. Dù đau đớn, Việt vẫn kiên trì tìm đồng đội, sẵn sàng chiến đấu. Anh ngất đi, tỉnh lại nhiều lần, mỗi lần nhớ về má, chị Chiến, chú Năm và những kỷ niệm ấm áp.
Sau ba ngày tìm kiếm, đơn vị tìm thấy Việt và đưa về bệnh viện dã chiến. Sức khỏe anh dần hồi phục, nhưng Việt còn do dự viết thư cho chị Chiến, vì anh cảm thấy chiến công của mình chưa xứng đáng với thành tích của đơn vị và không đáp ứng được mong muốn của má.
3. Bài tham khảo số 2
Kịch bản kể về hành trình đầy cam go của hai chị em Chiến – Việt trong một gia đình nơi mất mát và đau thương nặng nề: cha bị chặt đầu bởi quân Pháp, mẹ vừa bị đại bác Mĩ bắn chết. Hai chị em lớn lên, đầy quyết tâm, cùng nhau tham gia tòng quân để đáp trả ân oán cho gia đình.
Chiến và Việt, trong một trận chiến ác liệt ở khu rừng cao su, họ vượt qua khó khăn để đánh bại một xe bọc thép Mĩ và sáu binh sĩ Mĩ, nhưng đồng thời, Việt cũng phải trả giá bằng vết thương nặng và sự lạc lõng trong đêm tối. Việt ngất đi, tỉnh dậy nhiều lần, mỗi lần đều là hành trình quay về những ký ức ấm áp về gia đình.
Việt tỉnh dậy lần thứ tư trong đêm thứ hai, mắt không nhìn thấy, cơ thể đau nhức, nhưng tâm hồn vẫn sẵn sàng đối mặt với cuộc chiến và cố gắng bò về phía tiếng súng của đồng đội vì đó 'là sự sống'.
Những ký ức của Việt xoay quanh thời kỳ sau cái chết của má. Hai chị em đều mong muốn tham gia tòng quân, nhưng Chị Chiến quyết định đi trước vì nghĩ rằng Việt chưa đủ 18 tuổi. Việt, thông minh và nhanh nhẹn, nhanh chóng ghi tên mình trước đêm mít-tin. Tuy Chị Chiến đã bị lỡ hẹn, nhưng cuối cùng cô vẫn đưa ra bí mật của Việt, khiến anh có cơ hội gia nhập tòng quân. Đêm đó, hai chị em trò chuyện về những biến cố trong gia đình và Việt chấp nhận mọi sắp đặt của Chị Chiến, bởi vì anh cảm nhận được tình thân thiết và nồng thắm giữa họ.
Bước sang ngày mới, hai chị em cùng khiêng bàn thờ của mẹ sang nhà chú Năm. Việt trải qua cảm giác 'thương chị lạ'.
Sau ba ngày đêm, Việt được đơn vị tìm thấy và đưa về bệnh viện dã chiến để chữa trị. Sức khỏe của anh dần hồi phục, nhưng khi được anh Tánh yêu cầu viết thư kể về chiến công, Việt vẫn chần chừ, bởi anh cảm thấy thành tích của mình chưa xứng đáng so với đồng đội và chưa đáp ứng đúng mong muốn của mẹ.
4. Bài tham khảo số 5
Câu chuyện về những đứa con trong gia đình, nơi mà mất mát và đau thương nằm khắp mọi nơi: cha thất mạng do đao binh Pháp, mẹ gặp bại hoại từ đại bác Mỹ. Chị Chiến và em Việt, trở thành mồ côi, họ hiệp đồng sống và chung sức tận hưởng tuổi thơ đầy gian nan. Cùng tòng quân, họ bước vào thế giới của những chiến sĩ, sẵn sàng hy sinh cho đất nước dưới bảo vệ của chú Năm.
Chiến trận ác liệt trong khu rừng cao su là cơ hội để Việt thể hiện sự dũng cảm, tiêu diệt xe bọc thép và sáu quân Mỹ. Thế nhưng, vết thương nặng và sự lạc lõng trong bóng đêm là giá phải phải trả. Việt, mặc cho cảm giác đau đớn, liên tục hồi tưởng về gia đình, về những ký ức ấm áp.
Đánh thức lần thứ tư trong đêm tối, mặc kệ đau đớn, mắt mù, Việt vẫn giữ niềm tin, sẵn sàng vượt qua mỗi thử thách vì sự sống. Nửa tỉnh, nửa mê, từng bước mò về phía tiếng súng quen thuộc.
Mỗi nhớ về ngày mẹ ra đi, ngày chị em đăng ký tòng quân, chiến công của Việt trở nên quang trọng hơn. Việt nhanh chóng ghi danh, nhưng chị Chiến phơi bày bí mật tuổi của em. Nhờ chú Năm, Việt có cơ hội gia nhập quân ngũ. Đêm trước nhập ngũ, chị em nói chuyện, Việt lắng nghe và chấp nhận mọi sắp đặt, cảm nhận được tình thân đặc biệt giữa họ.
Bình minh mới, chiều dài bàn tay hai chị em khiêng bàn thờ mẹ đến nhà chú Năm. Việt bỗng thấu hiểu tình thương đặc biệt đối với chị Chiến.
Sau ba ngày đêm chống trọi với vết thương, Việt được đồng đội tìm thấy, chăm sóc tại bệnh viện dã chiến. Sức khỏe dần hồi phục, nhưng khi anh Tánh yêu cầu viết thư kể về chiến công, Việt còn do dự, cảm thấy chiến tích của mình chưa xứng đáng với đồng đội và không đáp ứng đúng mong muốn của mẹ.
5. Bài tham khảo số 4
Câu chuyện xoay quanh gia đình anh chiến sĩ Giải phóng quân, tên Việt. Sống trong môi trường cách mạng, cha mẹ anh đã hy sinh dưới bàn tay kẻ thù. Thù hận và lòng yêu nước đã thúc đẩy những con người này bước lên đường chiến đấu, đòi lại công bằng cho gia đình và đất nước. Trong một trận đánh, Việt bị thương và mất tích. Mỗi lần tỉnh dậy, ký ức hiện tại và quá khứ xen kẽ nhau. Khi Việt tỉnh lần thứ tư, hình ảnh má hiện về, giọt mưa như làm cho trái tim anh ấm áp. Anh sợ bóng tối, sợ ma hơn sợ giặc, nhưng lòng phân biệt giữa âm thanh của quân ta và giặc vẫn rõ ràng. Việt nhớ lại cảnh hai chị em tranh nhau đi tòng quân, nhờ chú Năm giải quyết. Cả hai chị em, trước khi bước vào cuộc hành trình, lo lắng và chăm sóc cho gia đình. Tấm lòng nhân ái nổi bật qua hình ảnh hai chị em khiêng bàn thờ má, gửi về nhà chú Năm.
6. Bài tham khảo số 7
Câu chuyện 'Những đứa con trong gia đình' là hành trình chiến đấu của hai anh em Chiến và Việt, người dân Nam Bộ chất phác và thật thà. Họ lớn lên trong gia đình đau thương với cha bị giặc sát hại từ khi còn nhỏ, mẹ lại bị đại bác Mỹ bắn chết. Dưới sự chăm sóc và dạy dỗ của chú Năm, cả hai trưởng thành với tinh thần yêu nước và lòng căm thù sâu sắc với kẻ thù. Chiến và Việt, mặc dù chưa đủ 18 tuổi, nhưng nhờ sự ủng hộ của chú Năm, cả hai được tham gia kháng chiến.
Trích đoạn từ 'Những đứa con trong gia đình' mô tả lần tỉnh dậy thứ tư của Việt sau một trận đánh ác liệt. Anh đã dũng cảm tiêu diệt một xe bọc thép và sáu lính Mỹ, nhưng cũng bị thương nặng và lạc mất đồng đội. Mỗi khi tỉnh dậy, ký ức về gia đình yêu thương như cha mẹ, chú Năm và chị Chiến hiện về trong tâm trí Việt. Việt hồi tưởng lại những khoảnh khắc gia đình khi hai chị em tranh nhau đi tòng quân, và cảm nhận sự giống nhau giữa chị Chiến và má. Dù sức lực suy giảm, nhưng Việt vẫn sẵn sàng chiến đấu, cố gắng vượt qua mỗi chặng đường về phía âm thanh của quân ta. Gia đình và lòng căm thù là nguồn động viên, thúc đẩy Việt vượt qua mọi khó khăn, tìm về nơi có sự sống.
Sau ba ngày đêm, đồng đội cuối cùng cũng tìm thấy Việt, đưa anh về chữa trị. Sức khỏe của Việt dần hồi phục. Anh Tánh hối thúc Việt viết thư cho chị kể về chiến công của mình. Tuy nhiên, Việt vẫn cảm thấy những gì anh làm chưa đủ lớn lao so với thành tích của đơn vị và kỳ vọng của má từ lâu.
7. Bài tham khảo số 6
Nhân vật chính trong câu chuyện là Việt, một người con miền Nam đầy tình yêu nước và lòng căm thù sâu sắc với kẻ thù. Gia đình anh đã phải trải qua những mất mát đau thương, từ cha đến những người thân khác, tất cả đều bị giết hại. Mối thù với Mĩ là động lực mạnh mẽ giúp Việt trở nên mạnh mẽ, khao khát gia nhập quân đội để bảo vệ gia đình và đất nước.
Hai chị em, Chiến và Việt, quyết định tham gia quân ngũ cùng một ngày. Trong một trận chiến gay cấn trong rừng cao su, Việt bị thương và mất tích đồng đội. Anh sống giữa giấc mê và tỉnh, nhưng mỗi khi tỉnh dậy, ý thức của Việt trở về gia đình và má. Dù bị thương, tinh thần sẵn sàng chiến đấu của Việt không hề giảm đi. Việt hồi tưởng về những khoảnh khắc của hai chị em tranh nhau gia nhập quân đội. Lúc đó, chị Chiến từ chối cho Việt đi vì anh còn nhỏ, nhưng nhờ sự giúp đỡ của chú Năm, Việt có cơ hội tham gia chiến đấu. Đoạn trích kết thúc khi hai chị em cùng nhau mang bàn thờ má, vượt qua cánh đồng, trao gửi cho chú Năm trách nhiệm giữ gìn.
8. Bài tham khảo số 9
Việt sinh ra và lớn lên trong một gia đình yêu nước ở Nam Bộ, nơi mà cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt. Chiến tranh đã mang đi nhiều người thân yêu trong gia đình, làm cho tâm hồn Việt tràn ngập căm hận đối với kẻ thù.
Hai anh em Chiến và Việt quyết định nhập ngũ, với tinh thần gan dạ và lòng dũng cảm. Trong một trận đánh, Việt không chỉ hủy diệt nhiều xe bọc thép Mỹ mà còn tự mình gánh chịu vết thương nặng. Anh rơi vào giấc ngủ chiến trường, nơi anh hồi tưởng về những kí ức hạnh phúc và đau buồn với ba má và gia đình thân yêu. Anh Tánh cùng đồng đội dũng cảm tìm kiếm Việt trong cảnh nguy khó, và họ đưa anh về bệnh viện quân y để chữa trị vết thương.
9. Bài tham khảo số 8
Đoạn trích kể về lần tỉnh dậy thứ tư của nhân vật Việt trên chiến trường đêm thứ hai sau khi bị thương. Khi đó, Việt hồi tưởng về chị Chiến. Sau cú sốc mất ba má, hai chị em quyết tâm tham gia tòng quân, nhưng chị Chiến, vì đủ 18 tuổi, được phép tham gia, trong khi đó Việt, mặc dù chưa đủ tuổi, nhanh chóng ghi tên vào sổ. Chị Chiến biết chuyện và nhờ chú Năm đứng ra xin giúp, Việt cũng được tòng quân.
Trước khi bước ra đi, hai chị em thảo luận mọi vấn đề trong gia đình, cùng khiêng bàn thờ của mẹ sang gửi chú Năm. Trái tim Việt tràn ngập tình thương với chị Chiến. Mặc dù đang trong tình trạng bị thương, nhưng kí ức về chị Chiến luôn rõ ràng trong tâm trí Việt. Anh vẫn giữ cây súng, sẵn sàng chiến đấu dù đôi mắt không thể nhìn thấy gì. Cuối cùng, Việt được đồng đội tìm thấy và đưa vào bệnh viện chăm sóc. Khi sức khỏe của Việt dần hồi phục, anh quyết định viết thư cho chị, nhưng lòng anh chẳng biết viết điều gì, bởi Việt cảm thấy công lao của mình so với kì vọng của mẹ là quá nhỏ bé.
10. Bài tham khảo số 10
Trích đoạn từ 'Những đứa con trong gia đình' tả lại lúc nhân vật Việt tỉnh dậy lần thứ tư trong đêm thứ hai trên chiến trường sau khi bị thương. Khi ấy, Việt hồi tưởng về chị Chiến. Sau khi mất ba má, hai chị em tranh nhau để tham gia tòng quân. Chị Chiến, vì đã đủ 18 tuổi, được phép đi, trong khi đó, Việt, mặc dù chưa đủ tuổi, nhưng nhanh nhảu ghi tên vào sổ. Chị Chiến biết chuyện và nhờ chú Năm đứng ra xin giúp, Việt cũng được tòng quân.
Trước khi rời đi, hai chị em thảo luận mọi vấn đề trong gia đình, đồng thời khiêng bàn thờ của mẹ sang gửi chú Năm. Trái tim của Việt đầy tình thương với chị Chiến. Dù bị thương, nhưng kí ức về chị Chiến vẫn rõ ràng trong tâm trí Việt. Anh vẫn giữ cây súng, sẵn sàng chiến đấu dù đôi mắt không thể nhìn thấy gì. Cuối cùng, đơn vị tìm thấy Việt và đưa anh về bệnh viện chăm sóc. Khi sức khỏe dần hồi phục, Việt quyết định viết thư cho chị, nhưng anh chẳng biết phải viết gì, vì Việt cảm thấy công lao của mình so với kì vọng của má là quá nhỏ bé.