1. Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường hay nhất số 1
Mặc dù đã là cậu học sinh cấp 2, nhưng mỗi khi tháng 9 về, tôi vẫn nhớ đến ngày khai giảng lớp 1 như ngày nào.
Sáng hôm đó, bầu trời nắng nhẹ, cơn gió mát nhẹ nhàng làm lay động những chiếc lá cây, báo hiệu mùa thu đã đến. Tôi đã đến trường sớm hơn bình thường, vì đó là ngày khai giảng lớp 1 - bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời học sinh. Mẹ tôi chở tôi trên chiếc xe đạp cũ, và khắp nẻo đường, hình ảnh quen thuộc nhưng hôm nay trở nên lạ lẫm. Trong lòng tôi bỗng trỗi dậy những cảm xúc kỳ lạ, một chút lo sợ và hồi hộp, tôi nép vào sau lưng mẹ. Trên đường, tôi chú ý đến mỗi hình ảnh xung quanh, với những hàng cây, những ngôi nhà, nhưng mọi thứ đều trở nên khác biệt. Tới trường, mẹ dừng xe và dắt tôi vào cổng. Lo lắng trở lại, bước chân tôi chậm lại, nhưng mẹ hiểu và an ủi: 'Đây là nơi con sẽ học, nơi có bạn bè và thầy cô yêu quý.' Chưa kịp nghĩ nhiều, cô giáo xuất hiện và nói: 'Chào mừng các phụ huynh và học sinh, hôm nay là ngày khai trường, chúc phụ huynh sức khỏe, và thầy cô sẽ giúp các em trở thành người tốt.' Tiếng vỗ tay tràn ngập, các em bắt đầu xếp hàng. Tôi phải rời xa vòng tay ấm áp của mẹ, cảm giác sợ hãi và lo lắng nhanh chóng tan biến khi cô giáo đến và xoa đầu tôi. Cô giáo phân chia chỗ ngồi, tôi ngồi gần một bạn nam giữa lớp. Cô giáo chuẩn bị bài giảng, tôi mở cặp lấy sách vở, hồi hộp đợi những điều mới mẻ của buổi học đầu tiên.
Ngày đầu tiên đến trường đã trôi qua, cảm giác xen lẫn sự sợ hãi và háo hức đã đi cùng tôi từ lớp 1 đến giờ là một cậu học sinh trung học.


2. Chia sẻ về kỷ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường số 3
Trong quãng đời học sinh, mỗi người đều sẽ trải qua rất nhiều những ngày khai trường. Nhưng nếu phải lựa chọn một ngày khai trường đáng nhớ nhất có lẽ chẳng ai là không chọn ngày khai trường đầu tiên:
“Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ dành bên em
Ngày đầu tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhòa
Cô vỗ về an ủi
Chao ôi! sao thiết tha…”
Đến bây giờ em vẫn nhớ như in giai điệu của bài hát “Ngày đầu tiên đi học” đã vang lên trong buổi khai trường hôm ấy. Sáng hôm ấy, em thức dậy từ rất sớm. Chuẩn bị cặp sách và quần áo xong, em được mẹ đưa đến trường. Con đường đến trường tuy em cùng các bạn đi qua nhiều lần trong những buổi rong chơi. Nhưng ngày hôm nay em lại thấy thật xa lạ. Có lẽ vì em cảm nhận được trong mình đã thay đổi - trở thành một cô học sinh lớp một.
Khi đến trường, ấn tượng đầu tiên của em là ngôi trường hôm nay thật đẹp đẽ hơn mọi ngày. Sân trường sạch sẽ và được phủ đầy bởi những hàng ghế thẳng tắp. Các bạn và các anh chị học sinh trong bộ đồng phục mới, khuôn mặt ai nấy đều rạng ngời. Các cô giáo trông thật xinh đẹp trong những bộ áo dài nhiều màu sắc. Em được mẹ đưa đến phía hàng của lớp 1A rồi khẽ nói lời chào tạm biệt. Em nhìn theo mẹ mà lòng đầy lo lắng. Theo lời cô giáo, một lát nữa thôi, khối lớp 1 sẽ bắt đầu diễu hành trước toàn trường.
Ít phút sau, buổi diễu hành diễn ra. Lớp chúng em được vinh dự diễu hành đầu tiên. Em cảm thấy rất tự hào về điều đó. Tiếng trống cùng với tiếng bước chân của các bạn học sinh làm trái tim em cảm thấy thật rộn ràng. Sau buổi diễu hành, thầy hiệu trưởng phát biểu để chào mừng những học sinh lớp một. Tuy rằng không thể nhớ rõ được những lời thầy nói, nhưng giọng nói ấm áp của thầy đến giờ vẫn còn vang vọng trong lòng em. Nhưng điều làm em nhớ nhất trong buổi lễ khai giảng hôm đó chính là tiếng trống khai trường. Tiếng trống bắt đầu một năm học mới - cũng là một năm học đầu tiên của em. Tiếng trống vang vọng trong kí ức về một buổi đầu khai trường thật ý nghĩa và thiêng liêng trong cuộc đời học sinh. Nó giống như một bước ngoặc lớn trong cuộc đời của mỗi đứa trẻ vậy. Sau hôm nay thôi, chúng em sẽ trở thành những cô cậu học trò. Chúng em sẽ phải rời xa vòng tay của bố mẹ để tìm đến với chân trời mới - chân trời của tri thức.
Cho đến hiện tại, khi đã lớn khôn. Dù đi qua biết bao ngày khai giảng năm học mới nhưng em vẫn nhớ về ngày hôm ấy với những tình cảm trân trọng nhất.


3. Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường hay nhất số 2
Trong kí ức tuổi học sinh, ngày khai trường đầu tiên là một chuỗi những cảm xúc khó quên. Đó là khoảnh khắc đánh dấu sự bắt đầu của một hành trình mới, nơi tôi trải nghiệm những điều mới mẻ và thú vị. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng những hình ảnh, cảm giác và tiếng cười của ngày hôm đó vẫn sống mãi trong tâm trí tôi.
Trước khi bước vào lớp Một, tôi như một đóa hoa bé nhỏ giữa thế giới lớn. Tôi nhớ những ngày trước đó, bố mẹ luôn kể cho tôi nghe về trường học như là một nơi đặc biệt, nơi có thầy cô ân cần và bạn bè mới. Tôi hồi hộp nhưng cũng rất mong đợi ngày được tham gia cộng đồng học đường.
Ngày khai trường, tôi mặc chiếc váy mới, cầm trong tay cặp sách gần gũi. Bố tôi là người đưa tôi đến trường, và từng bước chân đi, tôi cảm nhận sự hỗ trợ và yêu thương từ gia đình. Tôi nhìn quanh, thấy những gương mặt mới, những ánh mắt tò mò nhưng cũng đầy hi vọng.
Đến trường, không khí vô cùng hứng khởi. Tôi tham gia vào hàng ngũ học sinh, những đứa trẻ như tôi đều muốn biết điều gì mới lạ đang chờ đợi. Cô giáo dễ thương chào đón chúng tôi, giọng nói ấm áp và lời chúc mừng làm tôi cảm thấy an tâm. Cả lớp cùng nhau diễu hành, tạo nên bức tranh tươi sáng và đầy năng lượng.
Trải qua buổi lễ, tôi cảm thấy mình không còn là đứa trẻ ngây thơ mà đã trở thành một phần của cộng đồng học đường. Niềm hạnh phúc và sự hồi hộp kết hợp, tạo nên kí ức đáng nhớ nhất về ngày khai trường đầu tiên của tôi.


4. Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường hay nhất số 5
Haru gió mát của mùa thu vỗ nhẹ lá cây, tôi ngồi sau tấm lưng tận tâm của mẹ trên chiếc xe đạp. Trái tim rộn ràng, háo hức trước hành trình mới bắt đầu, hướng về ngôi trường thân yêu.
Cổng trường mở rộng, chào đón tôi vào vòng tay ấm áp của tri thức. Nhìn xung quanh, ánh sáng ban mai len lỏi qua từng góc cạnh, tôi cảm nhận sự tràn đầy năng lượng tích cực. Bước chân nhỏ bé nhưng tâm hồn hứng khởi, tôi sẵn sàng khám phá mọi điều mới lạ.
Cảm giác lo lắng, rụt rè bỗng trở nên vô cùng nhẹ nhàng khi bàn tay ấm áp của mẹ nắm chặt tay tôi. Nhìn những đứa trẻ khác đùa giỡn, tôi cảm nhận sự nhỏ bé của mình giữa thế giới mới to lớn. Nép sau bóng mẹ, tôi bỗng cảm thấy an toàn và đầy tin tưởng.
Mẹ dịu dàng lau nước mắt cho tôi, hỗ trợ và khích lệ. Giọng nói nhẹ nhàng, như làn gió mát lành, nói về những trải nghiệm mới mẻ và những người bạn sẽ gặp. Tôi ngỡ ngàng nghe những lời đó, niềm tin và lòng yêu thương lan tỏa từ mẹ.
Một cô giáo xuất hiện, áo dài trắng tinh, mái tóc đen óng ánh. Bước dẫn tôi vào thế giới tri thức, cô như nguồn đèn sáng, hướng dẫn tôi trên con đường mới. “Hôm nay là ngày đặc biệt của con, con hãy cố gắng học tốt nhé”, cô nhắc nhở với tâm huyết. Một cảm xúc kỳ lạ tràn đến, tôi không còn sợ hãi, mà tràn đầy lòng hiếu kỳ.
Ngày khai trường, tôi bắt đầu hành trình mới với tư duy mở rộng và lòng tin. Cô giáo dẫn dắt, bạn bè mới và những kiến thức sẽ là những điều thú vị chờ đón tôi. Bước vào cánh cửa tri thức, có mẹ là nguồn động viên vững chắc, kỷ niệm đáng nhớ trong ngày khai trường đầu tiên.


5. Kể về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường hay nhất số 4
Mỗi con đường học tập đều chứa đựng những kỉ niệm đáng nhớ. Đối với tôi, buổi khai trường đầu tiên ở trung học cơ sở là một trong những trải nghiệm khó quên nhất. Kỳ thi chuyển cấp đã kết thúc, và giờ đây tôi chính thức bước chân vào ngôi trường mới với tâm trạng háo hức.
Trong bộ đồng phục mới, tôi đạp xe đến trường với chiếc cặp sách đầy ắp hy vọng và hứng khởi. Không gian trường mới mở ra trước mắt tôi, sân trường rộng lớn với các hàng ghế đầy sắp xếp. Buổi lễ khai giảng diễn ra long trọng, từ lễ diễu hành cho đến nghi thức chào cờ, tất cả tạo nên một không khí trang trọng và hồi hộp.
Tôi được gọi lên sân khấu để đại diện lớp phát biểu. Lúc bắt đầu, lòng tôi hồi hộp, nhưng sau đó, những từ ngữ tự nhiên trào ra và tôi nhận được sự hoan nghênh nồng nhiệt từ toàn trường. Đó là khoảnh khắc đánh dấu sự chuyển mình, sự trưởng thành của một học sinh trung học.
Sau buổi lễ, khi bước vào lớp học mới, tôi cảm thấy bản thân trưởng thành hơn. Môn học đầu tiên, bài giảng của cô giáo đã làm cho tôi yêu thích môn Ngữ Văn hơn bao giờ hết. Buổi học diễn ra sôi nổi và đầy tính giáo dục.
Ngày khai trường ấy đã tạo ra những ấn tượng khó phai, là nền tảng cho một năm học mới đầy năng động và hứng khởi. Dù thời gian có trôi qua, nhưng ký ức về buổi khai trường vẫn mãi mãi trong tâm trí, là nguồn động viên không ngừng cho hành trình học tập của tôi.


6. Những Khoảnh Khắc Ngọt Ngào Ngày Đầu Tiên Tôi Bước Chân Vào Trường Tiểu Học
Mỗi chúng ta đều giữ trong lòng những kỷ niệm đẹp nhất về ngày đầu tiên bước chân vào thế giới học đường. Đối với tôi, buổi sáng ấy dưới bức tranh thu sắc đã làm nên những khoảnh khắc không thể nào quên.
Mẹ là người đồng hành đặc biệt trong ngày quan trọng. Bên mẹ, tôi nhận được những lời dặn dò ấm áp, sự động viên không ngừng. Cảm giác hồi hộp và háo hức trước ngày mới bắt đầu vẫn hiện hữu, nhưng nhờ lời động viên của mẹ, tôi cảm thấy an tâm hơn.
Khi mẹ kể về kỷ niệm của chính mình khi đến trường lần đầu, tôi nghe như mở ra một thế giới mới. Câu chuyện về những thắc mắc ngây ngô của mẹ khiến tôi cười, nhưng cũng chứa đựng sự ấm áp của quãng thời gian học trò.
Lúc chuẩn bị bước vào cổng trường, tim tôi đập nhanh hơn bình thường. Mẹ ôm tôi chặt, và trong giây phút đó, bài hát nhẹ nhàng của mẹ như làm dịu đi mọi lo lắng. 'Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em đến trường. Em vừa đi vừa khóc, mẹ dỗ dành yêu thương.' Những lời hát ấy là nguồn động viên lớn nhất, là động lực khiến tôi vượt qua nỗi sợ hãi.
Qua cánh cổng trường, thế giới mới đã mở ra. Mẹ hôn tôi, nói lời chia tay và tin rằng tôi sẽ làm được mọi thứ. Cảm giác mạnh mẽ ấy vẫn hiện hữu trong tôi, là nguồn động viên vững chắc cho bước đi mới trong cuộc hành trình học tập của tôi.


7. Hành Trình Lớn Lên Từ Ngày Đầu Tiên Bước Chân Vào Lớp Một
Ngày khai trường lớp một vẫn là bức tranh tươi sáng nhất trong kí ức của tôi. Dù đã bước sang lớp 7, nhưng những hình ảnh ấy vẫn in sâu trong tâm trí.
Mọi thứ trở nên kỳ lạ và phấn khích. Bài hát quen thuộc như nhạc nền, những đoạn hội thoại gia đình đầy ấm áp. Mẹ tôi thậm chí còn chuẩn bị đồ dùng học tập cùng giày dép mới. Bàn tròn gia đình trở thành sân khấu cho những câu chuyện về lớp một, về trường mới, về một bắt đầu mới.
Đêm trước ngày khai trường, mọi người ngồi lại trò chuyện. Mẹ yêu cầu tôi mặc bộ đồng phục mới để xem. Chiếc áo trắng tinh khôi, chiếc váy màu tím than, và đôi xăng đan nâu tạo nên hình ảnh mới của một học sinh lớp một. Mẹ tôi khen tôi trông chững chạc, và ông nội cũng tỏ ra hài lòng. Lời khuyên ấm áp của họ như làm tôi tự tin hơn với bước đi mới.
Sáng hôm đầu tiên, ông nội đưa tôi đến trường. Không khí rộn ràng, những bước chân nhỏ nhanh chóng hòa mình vào sự phấn khích. Sân trường mở ra như một thế giới mới, đầy màu sắc và năng động. Tiếng trống khai giảng là điểm bắt đầu cho cuộc hành trình mới.
Lễ khai giảng trang trọng, tiếng quốc ca nồng nàn, và lời khuyên của cô hiệu trưởng như hướng dẫn cho chúng tôi bước vào một năm học mới. Cảm giác tự do và trách nhiệm tràn ngập, và tôi tự hứa sẽ cố gắng hết mình. Buổi lễ kết thúc, tôi được đưa về lớp bởi cô chủ nhiệm, nơi những gương mặt mới chào đón tôi với tình bạn và sự hiểu biết.
Những kỷ niệm ấy vẫn còn sống mãi, làm cho cuộc hành trình từ lớp một đến lớp bảy trở nên ý nghĩa hơn. Chúng tôi cùng nhau trưởng thành, và những giây phút khai trường đầu tiên vẫn là nguồn động viên lớn nhất cho chúng tôi tiếp tục bước đi trong hành trình học tập.


8. Hành Trình Khám Phá Năng Kháng Của Bản Thân Trong Ngày Khai Trường
Ngày hôm nay, khi em đã là một học sinh lớp bảy, những kí ức về buổi lễ khai trường đầu tiên vẫn hiện hữu trong tâm trí em như một bức tranh sống động.
Trước đêm khai giảng, trong ngôi nhà nhỏ, không khí trở nên hồi hộp. Mẹ bận rộn chuẩn bị đồng phục mới, sách vở cho em. Bà nội thấy em mặc đồ mới, khen ngợi: “Cháu lớn rồi, trông chững chạc ghê! Mai cháu là học sinh lớp Một rồi đấy! Hãy học giỏi, cháu nhé!”. Bố đang ngoài sân lau chiếc xe máy để mai đưa em đến trường.
Ngôi trường Tiểu học (tên trường) dường như xa xôi, mặc dù chỉ cách nhà một cây số. Trước cổng, tấm băng rôn đỏ nổi bật với dòng chữ vàng chào mừng năm học mới. Các cờ đuôi màu phất phới như những bàn tay xinh xinh vẫy vẫy. Niềm vui lan tỏa từ bầu trời xanh, ánh nắng tinh khôi, đến tiếng chim líu lo trong vòm lá lóng lánh sương thu, từ những khuôn mặt trẻ thơ ngời ngời hạnh phúc và tin tưởng. Sân trường nhộn nhịp, đông đúc như hội. Các bạn trai tỏ ra mạnh mẽ, các bạn gái ngần ngừ bên chân mẹ. Em cũng vậy. Nhìn ngôi trường ba tầng, em cảm thấy nhỏ bé thật! Mẹ khuyên em hãy bình tĩnh, vui vẻ và làm quen với mọi người. Dù đã cố gắng nhưng tim em vẫn đập thình thịch, cảm xúc rối bời.
Một tiếng trống vang lên, lễ khai giảng bắt đầu. Các anh chị học sinh lớp lớn với khăn quàng đỏ thắm đã xếp hàng ngay. Phụ huynh trao con cho thầy cô giáo chủ nhiệm lớp Một. Tiếng khóc, tiếng gọi mẹ vang lên. Em không khóc nhưng nước mắt rơi rơm rớm. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng. Em bước vào hàng, rời tay mẹ.
Buổi khai giảng đầu tiên trong cuộc sống học sinh mới trang trọng và long trọng! Tiếng trống thôi thúc, lòng người náo nức. Lá cờ Tổ quốc bay phấp phới trên đỉnh cột. Giáo viên và học sinh đứng nghiêm, hướng về lá quốc kỳ. Tiếng quốc ca vang lên trên sân trường rực nắng. Cô hiệu trưởng đọc lời khai giảng, sau đó khuyên nhủ chúng em. Cô chúc chúng em học tốt hơn. Buổi lễ kết thúc, chúng em theo cô Hồng về nhận lớp. Lớp 1A có bốn chục học sinh. Em vui khi gặp lại Sơn và Hải, hai bạn từ trường Mẫu giáo Sơn Ca. Chẳng bao lâu, em quen tên các bạn ngồi cùng bàn: Hoa, Tâm và Ngọc. Câu chào hỏi rụt rè và ánh mắt bỡ ngỡ thật dễ thương!
Tan học, mẹ đợi sẵn ở cổng trường. Em kể cho mẹ nghe về buổi khai trường. Những hình ảnh ấy hiện lên trước mắt em, trở thành kỉ niệm đẹp không thể nào quên của thời thơ ấu.


9. Chia sẻ về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường tuyệt vời nhất số 8
Bây giờ, tôi là một học sinh lớp bảy tại mái trường Trung học cơ sở thân yêu. Những kỷ niệm ngày tựu trường đầu tiên vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi như những hình ảnh sống động.
Một buổi sáng mùa thu tuyệt vời, bầu trời cao thẳm và xanh biếc. Mẹ đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp cũ. Hôm nay, tôi sẽ tham gia lễ khai giảng lần đầu tiên. Dù con đường đi học quen thuộc, nhưng tôi lại cảm thấy xôn xao, trái tim đập loạn nhịp.
Khi cánh cổng trường cấp một mở ra, tôi ngạc nhiên thấy ngôi trường hôm nay khác biệt. Các anh chị học sinh lớp lớn hân hoan bước vào. Mẹ dắt tôi vào hàng ghế của khối lớp một. Xung quanh, bố mẹ của các bạn thì thầm trò chuyện với con cái mình. Cô giáo chủ nhiệm từng đưa chúng tôi vào vị trí ngồi. Cô mặc bộ áo dài thướt tha, nụ cười ấm áp làm tôi hạnh phúc. Buổi lễ khai giảng long trọng và phấn khích. Tôi tự hào và vui mừng vì đã trở thành học sinh lớp Một. Lời phát biểu của cô hiệu trưởng đánh dấu kết thúc buổi lễ, tiếng trống vang lên như lời chào mừng năm học mới.
Buổi lễ khai giảng để lại trong tôi một kỷ niệm đẹp và khó quên. Những cảm xúc trong trẻo, hồn nhiên ấy, tôi giữ mãi trong trái tim mình để nhớ mãi. Ngày đầu tiên bước chân vào trường.


10. Chia sẻ về kỉ niệm đáng nhớ nhất trong ngày khai trường tuyệt vời nhất số 10
Ngày khai trường lớp 6, em để lại một kí ức sâu sắc không phai trong trái tim. Chuyện bắt đầu như thế này:
Em và Mai, hai đứa bạn gắn bó từ Mẫu giáo đến Tiểu học, sống trên cùng một phố. Hai chúng ta thân nhau như hình với bóng, sẵn sàng chia sẻ mọi điều. Gia đình em và Mai khác nhau, nhưng tình bạn vẫn nguyên. Bố mẹ em công chức, thu nhập ổn định, trong khi gia đình Mai đang gặp khó khăn với bố mẹ bạn ấy bị tai nạn lao động. Một mình mẹ Mai vừa phải đi làm, vừa chăm sóc chồng con, cuộc sống đầy thách thức. Gần ngày khai giảng, Mai chưa có quần áo mới. Nhìn thấy bạn ấy buồn bã, em rất thương.
Mẹ đã mua cho em ba bộ đồng phục, nhưng em nảy ra ý tưởng tặng Mai một bộ. Sau khi thảo luận với mẹ, ông bảo:
- Con gái mẹ lớn rồi! Nghĩ đến bạn bè như vậy là tốt. Mẹ đồng ý, sẽ mua thêm một bộ khác cho con.
Em hạnh phúc ôm chặt tay mẹ, thay lời cảm ơn, mang bộ đồ đến nhà Mai. Trước khi vào cửa, em nghe thấy Mai nói:
- Mẹ đừng vay tiền mua quần áo mới cho con. Mặc đồ cũ cũng được, chỉ hơi ngắn một chút thôi. Mẹ để tiền mua thuốc cho bố.
Nước mắt em cay xót. Em ước mình có thể giúp đỡ gia đình Mai khó khăn như Tiên ông trong cổ tích. Em giấu túi sau lưng, bước vào nhà, bác Xuân thắc mắc:
- Hương sang chơi à? Con đã chuẩn bị cho ngày khai giảng chưa?
- Dạ, bác, bố mẹ mua đủ rồi ạ!
Bác Xuân lặng người:
- Thương Mai nhà tôi lắm! Bây giờ mà chưa có gì! Thôi, từ từ bác lo!
Mai vẫn ngồi im lặng với vẻ mặt buồn. Em lại gần Mai, thầm thì:
- Mai ơi! Nhắm mắt lại nào! Có một điều tặng cho cậu đây!
- Là gì vậy? Bánh tráng phô mai à? Hay là kẹo cốm?
- Không phải! Nó lớn hơn nhiều! Cậu đoán xem!
- Thôi được rồi! Nhưng cậu phải hứa là tớ về mới được mở ra nhé!
- Ừ!
Mai nhắm mắt, hàng mi rung rinh, trên môi thoáng nụ cười.
Em đưa túi cho Mai, chạy về nhà với niềm hạnh phúc. Em tự hỏi Mai sẽ phản ứng như thế nào khi thấy bộ đồ mới. Ngạc nhiên hay xúc động? Có lẽ cả hai. Em không muốn Mai trả lại.
Tối đó, nhà em có khách. Là mẹ và con gái Mai. Bác Xuân nói lên ngần ấy:
- Sáng nay, Hương mang bộ đồ sang cho Mai nhà tôi. Nhưng tôi e là chưa hỏi ý bác, nên...
Mẹ em nhanh chóng đỡ lời:
- Bác và Mai cứ yên tâm! Hương đã thảo luận với tôi rồi ạ! Tôi xem Mai như người nhà, mong bác đừng ngại!
- Vậy thì mẹ con tôi xin cảm ơn bác và Hương nhé!
Tiễn mẹ con Mai ra về, em nắm chặt tay bạn thân và cảm thấy hạnh phúc, niềm vui tràn đầy. Ngày khai trường, em và Mai lại bước chân hòa mình trong ánh nắng sớm.

