1. Mùa đông là thời điểm tuyệt vời nhất trong năm.
Khi nhắc đến mùa đông, ai cũng cảm nhận được cái lạnh lẽo đặc trưng. Tuy nhiên, đối với tôi, mùa đông lại là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ mùa đông, chúng ta mới cảm nhận được sự ấm áp và niềm vui trong cuộc sống.
Buổi sáng mùa đông tuy có vẻ u ám và tĩnh lặng nhưng lại mang đến cho tôi cảm giác ấm áp lạ thường. Trong một buổi sáng mùa đông giá lạnh, tôi quyết định lật chăn và ra khỏi giường, dạo quanh khu phố một mình. Không khí thật yên bình. Khu chợ ồn ào lúc trước giờ vẫn vắng vẻ, không có ai bán hàng. Gió lạnh thổi mạnh và bầu trời thì u ám, nặng nề.
Những cây bàng cao lớn giờ đây trơ trụi, không còn lá, nhưng vẫn đứng vững như đang chiến đấu với thiên nhiên khắc nghiệt. Các loài hoa trông buồn bã, nhợt nhạt và kém sức sống. Không có tiếng chim hót, gà gáy hay chó sủa.
Tất cả dường như còn đang ngủ yên trong đêm đông. Mặt hồ nhỏ tĩnh lặng đến lạ thường, không có cá nổi lên tìm mồi, cũng không thấy bóng dáng của chú rùa nào trên chiếc bè giữa hồ. Vào lúc này, chẳng ai muốn ra ngoài; không có cụ già đi dạo hay người tập thể dục trong công viên.
Tôi chỉ mong trời sáng sớm để mặt trời có thể chiếu những tia nắng yếu ớt, mang lại sự ấm áp và sức sống cho cảnh vật xung quanh. Đó là một buổi sáng mùa đông giống như bao sáng mùa đông khác. Trong không khí buồn tẻ và lạnh lẽo, ta càng biết trân trọng những tia nắng và cảm giác ấm áp.
Mùa đông cho ta cảm giác rằng cuộc sống có những lúc buồn, vui, đau khổ nhưng cũng đầy hy vọng và niềm tin. Chính vì thế, dù mùa đông mang đến cái lạnh và mưa phùn, tôi vẫn rất yêu thích mùa đông.
2. Một Ngày Mưa Phùn Trong Mùa Đông.
Trong bốn mùa của năm, mỗi mùa đều mang một dấu ấn riêng biệt. Mùa đông, không có ánh nắng rực rỡ như mùa hè, cũng không ấm áp như mùa xuân hay se lạnh như mùa thu, mà đặc trưng với những cơn mưa phùn ẩm ướt.
Hôm nay là chủ nhật, em được nghỉ học. Buổi sáng, khi nằm trong chăn nghe gió thổi bên ngoài, em không muốn rời khỏi giường. Sau khi dậy và chuẩn bị, em ra ngoài mua đồ ăn sáng và cảm nhận rõ rệt cái lạnh của mưa phùn mùa đông. Mưa phùn không lớn như mưa rào mùa hè, nhưng kéo dài và dai dẳng. Hôm nay cũng không khác gì, mẹ em cho biết mưa đã bắt đầu từ đêm qua và vẫn tiếp tục đến sáng.
Từng hạt mưa nhỏ nhưng mang theo cái lạnh rét buốt đặc trưng của mùa đông. Em cảm thấy rùng mình khi nghĩ đến việc phải ra ngoài. Mẹ giao cho em trông cửa hàng để mẹ đi lấy hàng. Mẹ em cũng phải khoác áo dày và thêm áo mưa để chống lạnh. Nhìn từ cửa hàng, toàn cảnh đường phố mùa đông trong cơn mưa phùn hiện ra trước mắt em.
Đường phố được bao phủ bởi lớp màu xám u ám của trời đông. Mưa phùn làm cho mọi thứ trở nên ướt sũng. Thỉnh thoảng mới thấy một chiếc xe máy lướt qua, mọi người đều mặc áo khoác và áo mưa bên ngoài. Dù vậy, cũng khó tránh khỏi cái lạnh do mưa phùn mùa đông gây ra. Thời tiết khiến mọi người ngại ra ngoài, ai cũng muốn ở trong căn nhà ấm cúng của mình.
Đến gần trưa, trời đã tạnh mưa nhưng vẫn không có nắng. Mẹ em về và mang theo quà cho ba chị em là một túi khoai lang để nướng. Sau khi ăn cơm, mẹ trông cửa hàng để ba chị em em đi nướng khoai. Trời lại bắt đầu mưa trở lại, nhưng khi ngồi trong bếp nướng khoai, sự chờ mong làm chúng em quên đi cái lạnh.
Khi khoai chín, cả gia đình ngồi quây quần ăn và trò chuyện. Sau bữa ăn, ba chị em em học bài chuẩn bị cho ngày mai, trong khi mẹ em trông cửa hàng và làm việc với sổ sách. Mùa đông đến sớm, mới hơn năm giờ chiều đã tối. Đèn đường bật lên nhưng không làm sáng bớt đường phố. Gia đình em dọn hàng sớm, nấu cơm và cùng nhau xem ti vi trước khi đi ngủ vào lúc chín giờ.
Ngày chủ nhật lạnh lẽo khép lại, nhưng không vì thế mà kém phần vui vẻ. Em mong ngày mai trời sẽ tạnh mưa để đi học thuận lợi hơn.
3. Mùa Đông Lạnh Buốt Đến Xương.
Chia tay mùa thu ấm áp, mùa đông đã đến từ bao giờ em không rõ, chỉ biết rằng gió mùa đông bắc ngày càng mạnh và cả xóm làng nơi em sống đều chìm trong màn sương mù vào những buổi sáng mùa đông.
Mùa đông, với cái lạnh cắt da cắt thịt, đôi khi còn có tuyết và nước lạnh như đá. Cây cối không còn xanh tươi như mùa xuân hay mùa hè, mà trở nên khô cằn và xơ xác. Cuộc sống trong xóm em và ở các vùng lạnh khác cũng thay đổi khi thời tiết chuyển mùa.
Vào mùa đông, mặt trời mọc muộn hơn mùa hè, khiến việc nhận biết trời sáng hay chưa cũng khác biệt. Mùa hè, vào khoảng năm giờ sáng, ta đã thấy rõ cảnh vật, nhưng mùa đông năm giờ trời vẫn còn tối. Vào buổi tối, trời cũng tối nhanh hơn. Câu nói: “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” là minh chứng cho sự khác biệt giữa mùa hè và mùa đông.
Xóm em nằm dưới chân núi, vào những sáng sớm mùa đông, một lớp sương mù bao phủ toàn bộ xóm. Mọi người thức dậy muộn hơn, trường học cũng lùi giờ học để phù hợp với thời tiết. Khi trời lạnh, ai cũng ngại rời khỏi chăn ấm. Mọi người phải mặc quần áo ấm, và nhà em thường ngồi quanh bếp củi để sưởi ấm. Khi ra ngoài, mọi người chuẩn bị đầy đủ tất, găng tay, mũ len và áo ấm.
Gió mùa đông bắc thổi mạnh, làm da thịt cảm thấy tê buốt. Mùa đông có nắng nhưng yếu ớt, thường xuyên có mưa phùn. Cây cối trở nên trơ trụi, rau cỏ khó mọc vì lạnh. Mùa đông cũng hay có những đợt rét đậm, rét hại. Em thường xem dự báo thời tiết và thấy những nơi có tuyết, dù lạnh nhưng đẹp.
Cuối ngày, mọi người quay về nhà quây quần bên mâm cơm ấm cúng. Mùa đông dù lạnh lẽo nhưng cũng là phần không thể thiếu của bốn mùa, tạo nên sự đa dạng của thời tiết.
4. Mùa đông với nỗi nhớ len lỏi trong trái tim.
Nếu em được hỏi điều gì em thích nhất trong mùa đông, em sẽ không ngần ngại đáp rằng: Em yêu những ngày đông có mưa phùn rơi lác đác ngoài khung cửa sổ. Mưa và cái lạnh mùa đông tạo nên một nét đặc trưng sâu lắng, thấm đẫm vào con người.
Em thích ngắm nhìn đất trời trong những ngày đông giá rét có mưa phùn. Gió lạnh thổi vào da, làm tê buốt từng thớ thịt. Cái lạnh đó khiến em cảm thấy uể oải, chỉ muốn cuộn tròn trong chiếc chăn ấm và ngắm nhìn thế giới qua cửa sổ.
Đất trời vào đông mang chút u ám, ẩm ướt nhưng lại quyến rũ. Những chiếc lá bàng vàng hôm qua còn vươn ra trên cành cao, nay vì mưa gió đã rụng xuống đất, nằm im lìm. Gió thổi mạnh và làm cửa sổ rung lên.
Vào những ngày mùa đông mưa phùn, mọi người thường không muốn ra ngoài, chỉ muốn quây quần bên gia đình, bên bếp lửa, có thêm ngô khoai nướng thì thật tuyệt. Khu vườn mùa đông mưa trở nên yên lặng, chỉ nghe tiếng gió và tiếng lá cọ xát nhau.
Những hạt mưa nặng trĩu rơi từ trên cây xuống mặt đất. Những chú gà con co ro không dám rời khỏi mẹ, nằm im và kêu chiêm chiếp. Bộ lông của gà mẹ ướt sũng vì che chở cho đàn con. Cảnh vật và con người trong mùa đông giống như một chiếc kén chưa mở, nằm yên chờ đợi ánh sáng của mùa xuân.
Những khóm hoa cúc nở muộn mùa đông ướt sũng nhưng vẫn kiên cường đứng vững, chờ khi mưa tạnh và nắng lên để khoe sắc. Mọi thứ chậm rãi trôi, cả chiếc đồng hồ cũng vậy. Dù nhiều người không thích mưa mùa đông, em lại yêu cảm giác cuộn tròn trong chăn, nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy mẹ bên bếp lửa.
Mẹ vừa nhóm bếp, và nói rằng những ngày mưa đông thường làm lòng người thêm nỗi nhớ. Những ngày này ba đi xa, căn nhà trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng bước chân của mẹ và hai chị em. Mùa đông khiến cả nhà nhớ ba nhiều hơn. Những ngày mưa đông sẽ để lại trong em nhiều kỷ niệm.
5. Mùa đông, cành cây trơ trụi, khẳng khiu.
Bước vào tháng 11, thời tiết ngày càng xấu đi. Không khí trở nên lạnh giá hơn, với những cơn gió mùa đông bắc làm nhiệt độ giảm sâu và những trận mưa giá khiến ai cũng ngại rời khỏi chăn ấm hoặc ngôi nhà của mình.
Khi mùa đông đến, bầu trời không còn rực rỡ như mùa hè, mà thay vào đó là một màn xám xịt, ảm đạm. Những đám mây không thay đổi, mãi giữ màu xám trắng. Ông mặt trời hình như cũng ngại hiện diện vì cái lạnh quá mức.
Những hàng cây trở nên khẳng khiu, cành nào cũng trơ trụi. Gió lạnh thổi qua làm những chiếc lá vàng còn sót lại rụng xuống, làm khung cảnh thêm phần buồn bã. Mùa đông như một bức tranh đơn sắc với hai gam màu chủ đạo là xám và trắng. Từ xa, mọi vật như chìm trong lớp sương mù mờ ảo.
Những người gánh hàng rong, những gánh hoa dường như lạc lõng trong làn sương trắng mờ ảo. Khi trời mưa phùn, cảnh vật càng trở nên buồn bã. Mưa phùn nhỏ giọt, kéo dài không dứt, khác với những cơn mưa rào vội vã.
Nhìn qua, mưa phùn có vẻ không làm ướt áo, nhưng thực tế có thể làm ướt người nếu phải đi ra ngoài. Khi mưa, những hàng cây, dù đã im lìm chờ xuân về, vẫn bị mưa phùn làm thêm phần ủ rũ. Mưa cứ rơi, gió cứ thổi, nhưng các hàng cây vẫn đứng im, không nhúc nhích.
Đường phố trở nên vắng vẻ không chỉ vì mưa mà còn vì giá rét cực độ. Người ra đường chủ yếu vì công việc, còn hầu hết mọi người đều tránh ra ngoài trong thời tiết này. Trên phố, chỉ có lác đác vài người qua lại, không phải vì thích mưa hay mùa đông, mà vì họ cần mưu sinh.
Những người đi xe máy mặc áo dày, mũ và khăn len trùm kín, chỉ để lộ đôi mắt để tránh cái lạnh cắt da. Mưa phùn làm cho các khu vui chơi giải trí sôi động vào mùa hè cũng trở nên im lìm. Mưa và gió làm cho không khí và con người cảm thấy ngại ngần hơn với thiên nhiên.
Tuy nhiên, không phải ai cũng cảm thấy như vậy. Có những người yêu thích cảm giác lạnh giá và cảnh sắc mùa đông đặc trưng. Mùa đông, với mưa phùn và vẻ đẹp riêng của nó, có thể là một trải nghiệm đặc biệt mà không mùa nào khác có được. Tình yêu dành cho cảnh sắc và thiên nhiên là cảm nhận riêng của mỗi người, không ai có thể cấm đoán.
6. Mùa đông sở hữu nét quyến rũ và hấp dẫn riêng.
Theo quy luật tuần hoàn của thiên nhiên, khi mùa xuân kết thúc, hè đến rồi thu qua đi, mùa đông lại đến, tạo nên những nét độc đáo cho thời tiết ở Việt Nam xinh đẹp. Mùa đông là thời điểm lạnh nhất trong năm, khi gió đông bắc tràn về, mang theo sự lạnh lẽo và cả sự lười biếng.
Khi mùa đông đến, đường phố trở nên vắng vẻ hơn, mọi người hối hả hơn để nhanh chóng tới nơi làm việc hoặc về nhà bên những chiếc lò sưởi ấm áp. Ông mặt trời cũng dường như trở nên lười biếng, chỉ ban những tia nắng yếu ớt và lặn sớm.
Cây cối im lìm, khoác lên mình bộ xương trụi lá, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay những chiếc lá cuối cùng. Đất trời vắng bóng tiếng chim ríu rít, những bụi cỏ xanh trở nên xám ngắt, thu mình để chống chọi với gió mùa đông.
Những bông hoa cũng không còn khoe sắc như mùa hè hay mùa xuân, mặt hồ xa xa lặng lẽ, không còn thấy cá nhảy hay cóc nằm tắm nắng. Mọi hoạt động dường như trở nên chậm rãi và yên bình hơn.
Xa xa, những quán phở tỏa hương thơm, khói bốc lên ấm áp. Tiếng húp xì xụp và gọi đồ ăn tạo nên một không khí nhộn nhịp. Những gánh hàng rong vội vã, ẩn hiện trong làn sương sớm cùng với tiếng rao vang vọng như những nốt nhạc trên bức tranh mùa đông lạnh giá.
Không gian chỉ còn hai gam màu đen và xám hòa quyện với sương trắng. Bức tranh mùa đông không rực rỡ sắc màu như mùa xuân hay mùa hè, nhưng mang đến một vẻ đẹp độc đáo và sâu lắng. Đi bộ trên đường để cảm nhận gió và cái lạnh của mùa đông mang lại sự bình lặng và êm dịu cho tâm hồn.
Mùa đông còn đặc biệt với những cơn mưa phùn nhẹ nhàng. Mưa không đủ làm ướt như mưa rào mùa hè, nhưng thấm dần vào từng thớ thịt cùng hơi lạnh của gió bắc. Ngồi bên cửa sổ, nhâm nhi tách trà nóng và ngắm mưa rơi tí tách bên ngoài thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời.
Những bước chân hối hả trong mưa và tiếng xuýt xoa vì lạnh của những người mưu sinh tô điểm thêm cho bức tranh mùa đông những nét vẽ mới. Mỗi mùa đều có vẻ đẹp và nét độc đáo riêng, không ai có thể khắc họa hoàn hảo. Mùa đông cũng là mùa được nhiều người yêu thích với sự lạnh lẽo không oi bức như mùa hè, mưa phùn cũng có nét quyến rũ và hấp dẫn riêng mà mỗi người cảm nhận theo cách của mình.
7. Mùa đông trên quê hương tôi.
Khi mùa đông trở lại, xóm nhỏ bên sông của quê hương tôi lại chìm trong không gian xám xịt.
Sáng sớm, sương mù bao phủ cành cây và bãi cỏ. Gió mang hơi nước lùa vào nhà, quấn quanh người đi đường. Gió thổi mây về phía cửa sông cuối xóm, mặt nước sông hiện lên một màu lam thẫm. Bên kia sông là bãi bồi, thấp thoáng những hàng cây trụi lá. Tiếng chim non văng vẳng gọi bầy, lá vàng lác đác rơi trong gió.
Cây cổ thụ ven sông đứng lặng lẽ, nhìn cảnh vật héo tàn của mùa đông lạnh giá. Một số cây bị gãy sau những trận bão lớn, nhựa cây chảy ra. Hơi thở của đất trở nên nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên mùi nồng của phù sa, đất mới.
Trên các mái hiên dãy nhà nhìn ra sông, nước mưa đọng lại tí tách rơi, như hỏi sông:
– Sông ơi! Tại sao nước lại nhiều thế?
Sông vẫn dạt dào, nước vội vã chảy về phía đông, cuốn theo những đám lục bình tím ngắt. Có lẽ hoa lục bình không biết mình sẽ trôi dạt về đâu.
Bên bờ sông, mọi người trò chuyện râm ran, bàn bạc về vụ mùa sắp tới. Trên các bờ ao, nông dân tháo nước, be bờ, có người bắt cá rô, có người bắt cua lổm ngổm ven bờ, bất chấp thời tiết khắc nghiệt của mùa đông.
Buổi trưa, thôn xóm trở nên rõ nét hơn. Mọi người trở về từ đồng ruộng, cùng cuốc xẻng và trâu bò lục tục dồn về làng. Cánh đồng ven sông trắng xóa, các thửa đất đã được cày xới, đợi nắng thuận mưa hòa để gieo hạt. Không khí thoang thoảng mùi nước ruộng.
Chiều đông nhạt nhòa, khói bếp từ các ngôi nhà bay lên hòa quyện với mây trời, cảnh vật lại chìm trong màu lam sẫm. Màn tối dần lan từ mặt sông, kéo dài trên bãi cát rồi bao phủ thôn xóm. Bóng tối như một bức màn nhung mờ đen phủ lên mọi thứ.
Màn đêm buông xuống, thôn xóm trở nên tĩnh mịch, chỉ còn tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất. Trên những thảm cỏ ven đường, dế rón rén ra ăn cỏ non và uống sương đêm. Những ánh đom đóm chập chờn trong không gian yên ắng. Các nhà đều đóng cửa sớm, gió vẫn lùa và mưa vẫn rả rích ngoài hiên.
Mùa đông khiến cảnh vật quê hương tôi mang một màu đơn điệu, có vẻ héo tàn dưới thời tiết khắc nghiệt, nhưng con người vẫn hăng say làm việc. Nông dân chuẩn bị gieo trồng, cải tạo thiên nhiên để ươm mầm, chờ đón mùa xuân sắp tới. Tôi cảm thấy quê hương thật gần gũi với mình.
8. Mùa đông hoàn tất một vòng tuần hoàn.
Mùa đông, kết thúc của một chu kỳ, khép lại năm cũ và mở ra những kỷ niệm mới. Dù mùa đông không giống bất kỳ mùa nào khác, nó vẫn có sức hấp dẫn riêng, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người.
Khi gió bấc bắt đầu thổi, mùa đông cũng bắt đầu gõ cửa từng ngôi nhà. Khác với những cơn gió thu nhẹ nhàng, gió bấc mang đến cái lạnh cắt da cắt thịt. Bầu trời không còn xanh tươi, chỉ còn lại một lớp màu xám xịt, gợi cảm giác ảm đạm.
Cây cối trong vườn đã trút hết lá, để lại những cành khẳng khiu như những bàn tay gầy guộc. Chim chóc không còn hót vào mỗi sáng sớm, chúng có lẽ đã bay về phương Nam. Ông mặt trời ẩn mình sau lớp mây dày, chìm vào giấc ngủ đông chờ mùa xuân đến.
Mưa phùn mùa đông không ồn ào như mưa hè, nhưng lại làm cái lạnh thêm buốt giá, thấm sâu vào từng thớ thịt. Sương mù buổi sáng làm thiên nhiên trở nên mờ ảo, bức tranh mùa đông chỉ có hai màu xám và trắng. Trong khung cảnh huyền ảo, con người và vạn vật như hòa vào một chốn bồng lai tiên cảnh.
Mùa đông, mọi người ít ra ngoài hơn. Ngoài đường, ai nấy đều quấn kín trong áo len, áo khoác dày. Trong cái lạnh, không gì tuyệt vời hơn là ngồi bên bếp lửa ấm hoặc cuộn mình trong chăn bông.
Những cơn gió bấc đập vào cửa sổ, nhắc nhớ về những bác lao công cần cù làm việc suốt đêm để giữ phố phường sạch đẹp. Trong cái lạnh thấu xương, vẫn có những con người nhỏ bé vất vả mưu sinh. Mùa đông tuy lạnh lẽo, nhưng tình yêu thương giữa người với người có thể làm ấm trái tim.
Tạo hóa tạo ra mùa đông để con người gần gũi nhau hơn. Mùa đông không chỉ là cái lạnh và bầu trời xám, mà còn là cơ hội để chúng ta truyền hơi ấm và tình yêu giữa cuộc đời.
9. Mùa đông lạnh lẽo và khắc nghiệt.
Mùa đông đến sau xuân, hạ, thu, mang theo sự lạnh giá và sự héo tàn. Nhưng chính cái lạnh đã khiến con người gần gũi nhau hơn, quây quần bên lò sưởi ấm áp. Dù lạnh giá, em vẫn yêu mùa đông.
Gió mùa báo hiệu mùa đông đến, bầu trời ảm đạm, không còn trong xanh, và những đám mây xám xịt thay thế ánh nắng. Lạnh lẽo làm đường phố ít nhộn nhịp hơn, gió khô lạnh làm thời tiết hanh hơn.
Cây bàng trước nhà đã rụng hết lá, chỉ còn lại những cành khẳng khiu vươn lên trong ngày đông lạnh lẽo. Mùa đông với mưa phùn và gió bấc khiến mọi người ít ra ngoài hơn, và chỉ có vài người dọn dẹp đống lá khô trên phố.
Sáng sớm, không còn tiếng chim hót, mọi thứ vẫn chìm trong giấc ngủ dài. Ông mặt trời uể oải dậy, cùng lúc mọi người ra ngoài đi làm, quấn kín trong áo len và khăn ấm. Công viên vắng bóng các cụ già tập thể dục buổi sáng.
Mặt hồ phẳng lặng như gương, thiếu vắng tiếng người qua lại. Thành phố trở nên ảm đạm hơn, ngày trôi qua lặng lẽ, mọi người chỉ chờ đợi để trở về nhà, chạy trốn cái lạnh và tận hưởng sự ấm áp từ lò sưởi và bữa cơm tối.
Mùa đông, dù lạnh lẽo và ảm đạm, vẫn mang đến những khoảnh khắc ấm áp bên người thân. Nó cướp đi sự tươi mới của thiên nhiên, nhưng cũng làm cho con người ta co ro vì cái rét, chờ đón mùa xuân đến mang lại sức sống mới.
10. Mùa đông thật sự đặc biệt.
Trong năm có bốn mùa, mỗi mùa mang một sắc thái riêng biệt mà không thể thay đổi. Xuân đem đến sự tươi mới với những bông hoa rực rỡ. Hè là mùa của những bông phượng vĩ và bằng lăng, lúc học sinh chia tay mái trường. Thu đến, dưới ánh trăng huyền bí, chúng em có thể rước đèn và vui chơi cùng bạn bè.
Nhưng mùa đông lại đặc biệt nhất với cái lạnh cắt da cắt thịt, gió bấc và mưa phùn. Hiện tại là mùa đông, ngày lạnh nhất trong năm, và em cảm thấy không muốn rời khỏi chiếc chăn bông ấm áp. Từ trong phòng, âm thanh gió rít từng cơn nghe rất rõ. Ra ngoài là một lớp sương mù dày đặc, bầu trời âm u.
Vài chiếc lá vàng rơi lác đác cùng những hạt mưa tinh nghịch. Cây cối trơ trọi, khẳng khiu như chiến đấu với sức mạnh của thiên nhiên. Trên đường, chỉ thấy một vài bóng người trong những bộ quần áo bông dày và áo mưa.
Học sinh đã được nghỉ học hôm nay. Cảnh ao hồ trầm mặc, hơi nước bốc lên tạo cảm giác lạnh lẽo, nước buốt cắt da cắt thịt. Hiện giờ, nơi duy nhất em nghĩ đến là bếp, ánh lửa bập bùng mang lại sự ấm áp. Cả gia đình đang quây quần trò chuyện, trong khi mẹ chuẩn bị bữa sáng.
Đã quá trưa mà mặt trời vẫn chưa ló mặt. Đến tối, ánh sáng nhường chỗ cho màn đêm, ngày ngắn hơn và đêm dài hơn, điều đặc trưng của mùa đông. Bầu trời âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn buổi sáng. Mưa phùn lất phất, ánh đèn đã tắt, không khí trở nên tĩnh mịch hơn, chỉ còn tiếng chó sủa vọng lại từ xa.
Em rất yêu mùa đông vì có thể ngồi bên ánh lửa bập bùng và ngắm nhìn cảnh vật trở nên khác lạ. Dù mùa đông năm nay được cho là lạnh hơn mọi năm, nhưng khi sống trong ngôi nhà ấm áp tình yêu thương, em cảm thấy mùa đông không lạnh chút nào.