1. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 1
Cuộc sống không chỉ là vật chất mà còn là hòa hợp giữa con người với nhau. Sống là việc cho đi mà không đòi hỏi phải nhận lại, vì “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Đời sống đa dạng, được hình thành từ suy nghĩ và quan điểm cá nhân. Cho đi là cách hành động, không toan tính, mà nghĩ đến người khác mà không đòi hỏi phải đền đáp. Hãy giúp đỡ, hỗ trợ, và chia sẻ với những người xung quanh mà không đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu. Tấm lòng nhân ái và nhịp sống nhân văn làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa.
Sống có ý nghĩa khi biết yêu thương và san sẻ. Sống biết cho đi làm cho tâm hồn trở nên nhẹ nhàng, tích cực hơn, và mang lại niềm vui. Bài văn thách thức chúng ta sống lạc quan, yêu đời hơn, và truyền đạt những giá trị nhân văn sâu sắc. Hãy biết sống không chỉ vì bản thân mà còn vì cộng đồng, vì tất cả mọi người xung quanh.
Những hành động nhỏ cũng có thể tạo nên những khoảnh khắc ý nghĩa. Sự nhân ái được thể hiện trong những cử chỉ giản đơn như bình trà đá miễn phí ở vỉa hè, tạo nên hình ảnh Sài Gòn thân thiện và ấm áp. Quan tâm không cần phải phô trương, mà là sự giúp đỡ, chia sẻ với những người gặp khó khăn, tạo nên nụ cười trên môi mảnh đời bất hạnh.
Sự cho đi cũng là cách nhận lại. Hãy giúp đỡ người khác và ta sẽ nhận được sự yêu thương, bài học quý giá trong cuộc sống. Cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn khi biết thông cảm, giúp đỡ những người gặp khó khăn. Hành động nhỏ như áo xanh tình nguyện trong mùa thi tuyển sinh là minh chứng cho lòng nhân ái, sẵn sàng hỗ trợ cộng đồng mà không đòi hỏi phải nhận lại.
Bài văn thúc đẩy chúng ta suy nghĩ và hành động tích cực, sống vì người khác hơn là chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ khi biết san sẻ và yêu thương. Hãy sống cho người khác và ta sẽ tạo nên một cuộc sống ý nghĩa, đúng như câu thơ của Tố Hữu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.


2. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 3
Nếu cuộc đời này là một bản ca vô tận, thì lối sống chia sẻ, cho đi và nhận lại sẽ là nốt trầm sâu lắng, mang đến giá trị nhân sinh sâu sắc về cách ứng xử trong cuộc sống. Như nhà thơ Tố Hữu đã nói: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
“Cho” và “nhận” là hai quá trình quan trọng trong cuộc sống. “Cho” là sự san sẻ, giúp đỡ, yêu thương, trả tặng những giá trị vật chất hay tinh thần mà bản thân có, để mang lại cho những người xung quanh. “Nhận” là đón nhận món quà vật chất hay tinh thần mà người khác mang đến. “Đâu chỉ nhận riêng mình” là hành động giúp đỡ, san sẻ khó khăn trong cuộc sống của những người xung quanh. “Cho” và “nhận” là hai khái niệm tưởng chừng trái ngược nhau, nhưng luôn đi đôi với nhau, bổ sung cho nhau.
Để cuộc đời có ý nghĩa, hài lòng và thăng hoa tinh thần, hãy biết chia sẻ và cho đi. Sự cho đi xuất hiện hằng ngày trong cuộc sống, từ việc giúp đỡ người ăn xin đến đóng góp của sinh viên tình nguyện, hay người hiến máu nhân đạo cứu nguy mạng. Cho đi làm chúng ta hạnh phúc hơn, yêu đời hơn, làm cho bản thân trở nên hoàn thiện hơn và có ý nghĩa lớn trong cuộc sống.
Cuộc đời giống như ngọn núi, có những đoạn đường dốc và những đoạn đường bằng phẳng khác nhau. Vì vậy, luôn cần những người biết chia sẻ, biết cho đi mà không nghĩ đến nhận lại. Còn nhiều mảnh đời bất hạnh, cần một ánh sáng chia sẻ từ chúng ta, là một bàn tay nắm chặt để xua đi cái lạnh giá trong đêm, là lời động viên, an ủi. Chia sẻ có thể là vật chất hay tinh thần, để cuộc đời không trở nên nhàm chán, tẻ nhạt. Cuộc sống này là do chính ta tạo ra, nó có nhiều mảng màu khác nhau, hãy cho đi nhiều hơn để nhận lại nhiều hơn. Bác Hồ là tấm gương sáng về sự cho đi, luôn yêu thương và quan tâm đến mọi người, đặc biệt là trẻ em và người già.
Sự cho đi đồng thời cũng là sự nhận lại. Cho đi yêu thương, chia sẻ giúp đỡ người khó khăn, khi ta buồn hay gặp khó khăn, họ sẵn sàng chia sẻ. Nếu biết gieo yêu thương, ta sẽ nhận về những cảm xúc tốt đẹp, mang theo niềm vui và sự mãn nguyện. Cuộc sống luôn tuân theo quy luật hai chiều, nếu không cho đi thì đừng mong đợi nhận lại. Khi cho đi bằng tấm lòng, ta nhận lại không chỉ là sự cảm ơn mà còn là sự thanh thản và mãn nguyện. Đừng để cho đi chỉ vì mục đích vụ lợi cá nhân.
Trong cuộc sống, cũng có những người lợi dụng từ thiện để đánh bóng tên tuổi, những kẻ lợi dụng lòng tốt của người khác. Những hành động như vậy đáng bị lên án và phê phán. Hãy biết chia sẻ và nhận trong cuộc sống. Hãy hiểu rằng cuộc đời đẹp nhất là khi có tình yêu thương, trân trọng và sẻ chia, cả về vật chất lẫn tinh thần. Hãy cố gắng hoàn thiện bản thân, để có thể yêu thương nhiều hơn trong cuộc đời này.
Hãy chia sẻ để cuộc sống phong phú, hãy nhận để cuộc sống trở nên đáng yêu. Cuộc sống sẽ trở nên tuyệt vời hơn nếu mọi người đều biết sẻ chia và yêu thương lẫn nhau: “Bàn tay mở rộng trao đi, tâm hồn tràn ngập niềm vui sướng”.


2. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 3
Sự tồn tại của nữ thần mặt trời làm tăng thêm hương vị ngọt ngào cho cuộc sống, như một gia vị quý giá. Tình yêu thương là nguồn năng lượng có thể kết nối hàng triệu con tim, và sẻ chia là hành động kết nối mọi người lại với nhau. Bởi vậy, 'sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình'.
Sống không chỉ là sự hiện diện mà còn là cách chúng ta khẳng định ý nghĩa của bản thân. Hành động 'cho' không đòi hỏi sự nhận lại, nó là sự trao đi tình yêu thương và sẻ chia. Con người không chỉ biết nhận mà còn biết trao đi, yêu thương và cống hiến cho cuộc sống. Điều quan trọng là sống với lẽ sống yêu thương và cống hiến.
Cuộc sống của chúng ta đã nhận được nhiều điều từ khi mới sinh ra. Tình yêu thương, sự chăm sóc từ gia đình, những đóng góp của những người xung quanh đã tạo nên cuộc sống hiện tại. Sự sống này là một món quà miễn phí mà chúng ta được ban tặng.
Tuy nhiên, nếu chỉ biết nhận mà không suy nghĩ và trân trọng, thì đó là sự ích kỷ và hẹp hòi. Sống không chỉ là việc nhận, mà còn là sự sẻ chia. Cuộc sống là những mảnh ghép chưa hoàn hảo, và sẻ chia là cách làm cho nó trở nên hoàn thiện hơn. Những hành động nhỏ nhưng ý nghĩa như thùng nước miễn phí, tủ bánh mì từ thiện là những cách tốt để sẻ chia với những người xung quanh.
Cho đi không chỉ là việc của những người giàu có. Thậm chí, những người nghèo cũng có thể cho đi những điều quý giá như lòng nhân ái và sự chia sẻ. Cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn khi chúng ta biết sẻ chia và yêu thương lẫn nhau.
“Tình yêu thương là thứ ngôn ngữ mà người mù có thể nhìn thấy và người điếc có thể nghe thấy”. Hãy biết trân trọng những điều quý giá chúng ta đang có và cho đi nhiều hơn. Không cần là những vật chất, chỉ cần là một cử chỉ nhỏ cũng có thể thay đổi cuộc đời của người khác.
“Sống là cho đi. Cho đi những gì ta có, cho đi những gì ta quý trọng, vì hạnh phúc thực sự đến từ sự cho đi”.


5. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 4
Những giai điệu của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng làm rung động trái tim người nghe, nhẹ nhàng hòa mình vào tâm hồn: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không/ Để gió cuốn đi”… Nhà thơ Tố Hữu cũng từng chia sẻ tâm niệm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
“Sống” ở đây không chỉ đơn giản là tồn tại, mà là sự trải nghiệm của cuộc sống, một hành trình tìm kiếm nghệ thuật sống và chân lý sống. Theo Tố Hữu, mối quan hệ giữa “cho” và “nhận” là quan trọng. “Cho” là hành động hướng ra bên ngoài, trong khi “nhận” là sự thu về bản thân. Hai phạm trù này tưởng chừng trái ngược nhau, nhưng Tố Hữu cho rằng sự sống là sự hài hòa của việc nhận và cho.
Bắt đầu từ những khoảnh khắc ban đầu của cuộc đời, mọi thứ đều đơn giản, thậm chí thô sơ. Nhưng qua thời gian, sự “nhận” từ môi trường xung quanh, từ tự nhiên đến xã hội, đã giúp con người phát triển. Có người nói rằng “Trí tuệ giàu lên nhờ cái nó nhận được”. Sự “nhận” trở thành một nhu cầu quan trọng và cũng là trách nhiệm trong xã hội ngày nay. Hạnh phúc khi được đón nhận tình yêu, sự chia sẻ, là điều ai cũng trải qua. Nhưng có bao nhiêu người ý thức rằng việc tiếp nhận là trách nhiệm của một công dân hiện đại?
Theo quy luật của cuộc sống, đã nhận thì phải cho đi. Trong triết học, mọi thứ phải cân bằng bởi những phạm trù trái ngược, giống như âm – dương. Nhận và cho luôn phải hài hòa. Người ta thường nói “Không có bữa cơm nào miễn phí trên đời”, tức là khi bạn nhận, bạn cũng phải cho đi một cách cân xứng. Điều này có vẻ như một cuộc đổi chác buôn bán lạnh lùng, nhưng đó là sự thật! Tuy nhiên, nếu nhìn từ góc độ khác, như câu “Trái tim giàu lên nhờ cái nó cho đi”, thì sự “cho” không chỉ là trả giá mà còn là sự cống hiến của tâm hồn.
Khi bạn cho đi tình yêu thương, sự chia sẻ, bạn không chỉ mang lại hạnh phúc cho người khác mà còn tạo niềm vui cho chính bản thân. Hành động này như là đem lại hương thơm của hoa hồng khi bạn tặng nó, vì “khi ta tặng bạn hoa hồng, trên tay ta còn vương mãi mùi hương”. Cuộc sống có nhiều chông gai nhưng khi con người biết sẻ chia, giúp đỡ nhau, họ có thể dễ dàng vượt qua những thách thức đó. Một hành động nhỏ như hiến máu cũng có thể cứu sống một con người. Một lời an ủi động viên cũng có thể làm dịu đi nỗi đau trong tâm hồn.
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” không chỉ để tránh sự ích kỷ mà còn là để trải nghiệm niềm vui lớn khi cho đi. Đó là niềm vui của sự cống hiến và nhiệt huyết, như loài ong đem mật cho hoa, hoa đem hương thơm, và con người đem yêu thương thắm thiết...


4. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 5
“Sống trên hành trình đầy ý nghĩa cần một trái tim
Dù chỉ để những cung đường cuốn đi…”
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã chia sẻ những giai điệu nhẹ nhàng, cuộc sống không chỉ đòi hỏi văn minh hiện đại mà còn cần đến tình yêu thương, sự chia sẻ và cảm thông giữa con người.
Sống không chỉ là tồn tại, mà là sự giao thoa, hòa nhập và có tình yêu thương giữa cộng đồng. Chỉ khi sống trong cộng đồng, con người mới có thể toàn vẹn là chính mình, với những tính cách, cảm xúc và tài năng đặc biệt của mình.
“Cho” không chỉ là trao đi mà không đòi hỏi đền đáp, mà còn là sự gửi gắm, đóng góp của mỗi cá nhân cho cộng đồng và xã hội. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là thông điệp về việc sống cần biết cống hiến, giúp đỡ và chia sẻ, không chỉ nghĩ cho bản thân mà còn nghĩ cho người khác. Sự cống hiến làm cho con người trở nên vị tha và hạnh phúc hơn, vì họ có thể trao đi những giá trị tốt đẹp đến với người khác.
Khi ta biết cho đi, ta trở nên thanh thản và hạnh phúc hơn. Chia sẻ tấm lòng, tình yêu thương và sự cảm thông là hành động quý giá hơn nhiều so với việc trao đi vật chất. Sự cảm thông và yêu thương gửi gắm trong từng hành động giúp con người đồng cảm với nhau, tạo nên một xã hội đẹp đẽ.
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” không chỉ là lời nhắc nhở về sự cống hiến mà còn là cách để con người nhận lại niềm hạnh phúc, sự thấu hiểu và tình yêu thương từ người khác. Ngược lại, sống ích kỷ chỉ mang lại lo âu và mất mát trong mối quan hệ. Sự cho đi là chìa khóa mở cánh cửa cho sự hòa thuận và gắn kết trong cộng đồng.
Hãy nhớ rằng, cuộc sống có ý nghĩa khi ta biết cho đi, khi ta trở nên vị tha và chia sẻ niềm vui cùng nhau. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là lời nhắc nhở về tinh thần cống hiến, làm cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn khi ta biết cùng nhau xây dựng một xã hội đầy yêu thương và sẻ chia.


7. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 6
Trong xã hội đa dạng, để xây dựng một cộng đồng mạnh mẽ, chúng ta cần biết đến tình yêu thương và sự chia sẻ. Cá nhân trong xã hội cần học cách cho đi và nhận, sống tương thân, tương ái, và sẻ chia để xây dựng một xã hội đồng đều và phồn thịnh.
Như nhà thơ Tố Hữu đã viết, “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, là lời nhắc nhở về sự hy sinh và giúp đỡ nhau trong cộng đồng, xã hội.
Câu nói này nhấn mạnh đến hai khía cạnh quan trọng của cuộc sống xã hội: cho và nhận. Mỗi cá nhân là một phần không thể thiếu trong cộng đồng, và chúng ta cần hỗ trợ lẫn nhau.
Sống là cho đi, có nghĩa là mỗi người cần có tấm lòng rộng lớn, sẵn sàng chia sẻ và đóng góp cho cộng đồng. Khi bạn có khả năng giúp đỡ người khác trong xã hội, hãy làm điều đó. Điều này xuất phát từ trái tim yêu thương và sẵn lòng đóng góp cho sự phồn thịnh chung.
Quan trọng hơn, “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” nhắc nhở chúng ta không chỉ biết nhận đồng thời biết quan tâm đến người khác. Khi gặp khó khăn, hãy giúp đỡ nhau trong cộng đồng. Điều này tạo nên một xã hội đoàn kết và phát triển bền vững.
Không chỉ là hành động cho đi vật chất, mà còn là trao đi trái tim, tình yêu thương, và sự chia sẻ. Những hành động nhỏ này có giá trị lâu dài hơn và làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Khi bạn hỗ trợ người khác, bạn không chỉ tạo hạnh phúc cho họ mà còn làm phong phú tâm hồn và trải nghiệm cuộc sống của chính bạn.
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là quy luật tự nhiên. Khi chúng ta cho đi, chúng ta cũng nhận lại. Điều này tạo nên một chu kỳ tích cực, làm cho cộng đồng trở nên ấm cúng và hạnh phúc.
Cuộc sống ý nghĩa nằm ở việc biết yêu thương, quan tâm đến người khác, và sẵn lòng đóng góp cho xã hội. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” là một lời nhắc nhở về giá trị của sự đồng lòng và sẻ chia trong mỗi cuộc sống con người.


8. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 9
Dường như chỉ qua câu nói “Yêu thương cho đi là nhận lại”, truyện “Người ăn xin” của nhà văn người Nga Tuốc-ghê-nhép đã làm hiện thực hóa ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống. Kể về ông lão hành khất và cậu bé, họ không chia sẻ vật chất, nhưng tìm thấy điều thiêng liêng, quý giá trong sự đón nhận lẫn nhau. Càng thấm thía hơn về việc cho và nhận trong cuộc sống, chúng ta càng nhận ra ý nghĩa của câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. “Cho” không chỉ là việc chuyển giao quyền sở hữu, mà còn là sự bác ái, nhân ái, hướng tới hành động thiện lành. “Nhận” ngược lại, là khả năng đón nhận từ người khác, tạo nên sự kết nối giữa mọi người.
Cuộc sống khuyến khích chúng ta sống bác ái, nhân ái, làm những điều thiện, và điều đó sẽ được đền đáp khi chúng ta gặp khó khăn. Câu nói cũng nhắc nhở chúng ta hãy sống tốt, từ bỏ tính ích kỷ và hướng tới những giá trị đẹp, ý nghĩa. Hành động giúp đỡ người khác không chỉ mang lại hạnh phúc cho họ mà còn tạo nên ý nghĩa cho cuộc sống xã hội.
Cuộc sống không chỉ xoay quanh việc cho và nhận vật chất mà còn chứa đựng những tình cảm, tấm lòng chân thành. Một lời nói yêu thương, một ánh mắt động viên, hay một cử chỉ âu yếm có thể làm dịu đi nỗi bất hạnh trong cuộc sống. Hành động nhỏ nhưng ý nghĩa, giống như cơn gió mát làm dịu đi cái nắng oi ả. Những chú hề khiến mọi người cười, và nhận lại sự cổ vũ, tình thương, là phần thưởng lớn nhất.
Cuộc sống cũng là một nghệ thuật, cả trong việc cho và nhận. Cách chúng ta cho phải làm cho người nhận cảm thấy thoải mái, vui vẻ, bởi “của cho không bằng cách cho”. Cách nhận cũng quan trọng, không để người cho cảm thấy chạnh lòng, hối tiếc. Nghệ thuật này rèn luyện cách sống và ứng xử phù hợp, tạo sự thoải mái và gần gũi giữa mọi người.
Tuy nhiên, cần phê phán những hành động lợi dụng lòng tốt để chuộc lợi cá nhân, hay những người chỉ biết nhận mà không biết cho. Hối lộ, đút lót, và vấn đề “nóng” gây tranh cãi là biểu hiện của lòng ích kỷ, mất đi tình người và công lí.
Chúng ta nên nhớ rằng, cho đi và nhận lại cần xuất phát từ sự chân thành, đồng cảm, và sẻ chia. “Cho đi chính là nhận lại, nhận lại để cho đi” là quy luật tuần hoàn của cuộc sống. Hãy làm ngọn gió đưa vòng quay này tiếp tục, lan tỏa đến mọi người.


9. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 10
Có lẽ không ai phủ nhận rằng, khi trái tim được nâng lên, ngọn lửa của tình yêu thương bùng cháy. Đó có thể là biểu tượng của tình người ấm áp, sưởi ấm mọi khoảnh khắc cuộc sống.
Nghe nói rằng, tuổi trẻ là thời kỳ trái tim và tình yêu tràn đầy nhiệt huyết, sẵn sàng hy sinh cho tình yêu và lý tưởng. Tuy nhiên, có lẽ chính sự nhiệt huyết đó khiến họ mê mải theo những ước mơ, quên mất ngọn lửa yêu thương?
Chứng kiến một bà già mù lòa dẫn theo đứa bé nhỏ ăn xin dưới trời mưa lạnh, không manh áo ấm. Nhưng khắp nơi đều có sự lạnh lùng. Người bán hàng sợ 'dong', sợ mùi hôi, sợ bẩn bựa, sợ không bán được hàng. Người qua đường muốn đi nhanh, tránh xa để không bị bùi bằng những bộ cánh đẹp. Họ thầm thì: 'Ngày nay giả vờ ăn xin không hiếm. Nên dù có ăn gà rừng cũng không quan trọng'.
Một đám đông tập trung xung quanh chàng trai ngã đến trên đường, máu chảy đầy, ánh mắt van xin. Nhưng không ai quan tâm. Họ đứng đó chỉ để hiếu kỳ.
Người ta không chịu giúp đỡ, không chịu đưa chàng trai đến bệnh viện vì sợ rắc rối. Một số người thậm chí nói: 'Uống rượu nhiều quá đấy. Tự làm tự chịu'. Người tốt bấm điện thoại gọi xe cứu thương, nhưng thậm chí chờ đợi cũng mất 15-20 phút. Nếu đường tắc và mất nhiều thời gian, thậm chí còn mất nửa giờ, trong khi mỗi giây trôi qua là một cuộc sống.
Tôi đã thấy một bé gái mặt nghèo giữa trưa nắng hè đến từng cổng trường đại học, van xin sự giúp đỡ của sinh viên để có thêm chút tiền viện phí cho bố mình. Em tin rằng sinh viên, với trái tim thanh niên đầy tình yêu và nhiệt huyết, có thể giảm bớt nỗi đau cho người bố đang nằm chờ chết trong bệnh viện. Nhưng mọi người chỉ đứng đó nghe em kể và rồi lắc đầu bỏ đi. 'Lừa đảo đây là chuyện thường' họ nói.
Một chàng trai sinh viên gọi điện cho mẹ nó nói rằng đang bận thi khi thực ra anh ta 'bận' dự lễ sinh nhật của người yêu. Anh ta cảm thấy áy náy nhưng lại biện minh: 'Mẹ có thể về thăm một vài lần trong năm, nhưng sinh nhật người yêu chỉ có một'. Có vẻ như giờ đây có những người trẻ quên mất sinh nhật của người yêu, nhưng không ai quên ngày họ ra đời.
Có thể bạn lo lắng rằng tình yêu thương của bạn chỉ đi ra mà không có sự đáp lại, hoặc bạn có thể trao tình yêu cho những người không xứng đáng. Nhưng không phải tất cả mọi thứ trên thế giới đều là toan tính và lừa dối. Bà cụ dắt cháu đi ăn xin dưới trời lạnh, cô bé đứng cổng trường đại học cầu xin giúp đỡ cho bố mình, họ không lẽ là những người đã đặt tình yêu thương và niềm tin của họ vào những người không đúng? Có lẽ là chúng ta đang hiểu nhầm.
Hãy để ngọn lửa trong trái tim bạn sáng lên, sưởi ấm mọi khoảnh khắc còn có thể. Bởi 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình'.


10. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 9
Dân tộc Việt Nam, với hàng nghìn năm tôn sư trọng đạo, đã gìn giữ tình nghĩa vẹn tròn. Xã hội ở đây luôn coi trọng tinh thần tương thân tương ái. Điều này đã được Tố Hữu diễn đạt trong câu thơ nổi tiếng: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Câu nói này nhắc nhở con người phải sống với tấm lòng nhân ái. Mỗi người đều trải qua khó khăn và hoạn nạn, vì vậy nếu có thể giúp đỡ, hãy làm điều đó. Cho đi chính là cách nhận lại. Hành động này không chỉ là cơ hội giúp người khác, mà còn là đầu tiên tạo ra cơ hội để chúng ta nhận sự giúp đỡ khi gặp khó khăn. Đây là quy luật nhân quả, mà mỗi nghị luận.
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” cũng muốn khuyến khích con người hãy sống tích lũy những giá trị tinh thần, từ bỏ ích kỷ và những vụng trộm tầm thường. Khi ta chia sẻ, giúp đỡ người khác, ta cảm thấy hạnh phúc vì đang tạo ra ý nghĩa và giúp ích cho xã hội, cho con người.
Nếu trong xã hội mọi người chỉ hướng tới vinh quang và giàu có cá nhân, ai cũng mưu lợi cho bản thân mà không để ý đến người xung quanh, thì đó chỉ là xã hội của những kẻ ích kỷ, tích trữ và thiếu nhạy cảm trước cuộc sống. Chia sẻ yêu thương sẽ mang lại sự đáp lại, và khi gặp khó khăn, ta sẽ nhận được sự giúp đỡ của người khác.
Nếu sống ích kỷ, đường đi của bạn sẽ luôn cô đơn, không có người thân, không có bạn bè xung quanh. Nhưng khi gặp khó khăn, buồn bã, mệt mỏi, bạn cũng chỉ một mình bước đi, và có lẽ không cảm thấy buồn chán. Cuộc sống đôi khi cần phải mơ mơ hồ hồ một chút, cần mở lòng để cho đi, đừng luôn toan tính, cân nhắc chỉ vì lợi ích cá nhân. Sự chân thành và nhân ái sẽ là đường dẫn cho cuộc sống thêm ý nghĩa.
“Sống là cho không chỉ nhận riêng mình” như câu nói của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, chỉ cần để gió cuốn đi. Mặc dù đơn giản nhưng gió sẽ mang tấm lòng này lan tỏa khắp mọi nơi, gieo rắc những bông hoa và quả ngọt cho cuộc đời.
Như trong Truyện Lục Vân Tiên của nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu, ông đã cứu nàng Kiều Nguyệt Nga từ bàn tay của bọn cướp. Sau này, khi cuộc sống của ông gặp khó khăn, nàng Kiều Nguyệt Nga lại là người giúp đỡ ông. Đây chính là luật nhân quả ở đời.
“Sống là cho không chỉ nhận riêng mình” là câu nói ý nghĩa của nhà thơ Tố Hữu, hướng dẫn con người sống để xây dựng một đất nước yêu thương và hòa bình.


11. Bài văn nghị luận về câu 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' số 11
Trong cuộc sống, luôn tồn tại vấn đề được và mất. Mỗi chúng ta cần hiểu rõ về quy luật này. Mất là thứ chúng ta cho đi, nhận là quà tặng mà chúng ta nhận được từ cuộc đời. Cho và nhận luôn song hành và đi liền với nhau.
Sống cần trải nghiệm, cần cho và nhận. Tố Hữu đã trình bày quan điểm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Đề cập đến việc sống cần nhìn trước nhìn sau, biết cho đi, san sẻ với người khác, sống có giá trị, sống có mục đích, sống luôn biết san sẻ, thể hiện sự yêu thương và quan tâm đối với mọi người xung quanh.
Sống cần biết san sẻ, yêu thương, thể hiện thái độ sống lành mạnh, luôn san sẻ tình yêu thương, chia sẻ tình yêu, hoàn cảnh đó là sự cần thiết mà mỗi chúng ta cần phải làm cho cuộc sống của mình.
Sống phải biết cho đi để nhận được những tình cảm chân thành. Khi chúng ta cho đi tình cảm, chúng ta sẽ nhận được tình cảm mà họ dành tặng cho mình. Chính vì thế khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ nhận được niềm vui, sự hạnh phúc, giá trị sống có mục đích, những bài học có giá trị, có ý nghĩa cho cuộc sống của mình.
Sống luôn biết san sẻ, yêu thương mọi người xung quanh, sống là phải cho không nên chỉ biết nhận. Như chủ tịch Hồ Chí Minh, bác đã huy động đồng bào nhường cơm sẻ áo cho đồng bào, giúp đỡ những con người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” mang lại ý nghĩa giáo dục sâu sắc, khuyến khích chúng ta sống đúng đắn, san sẻ tình yêu thương với mọi người trong xã hội.