1. Bài tham khảo số 4
Trong cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, toàn thể nhân dân Việt Nam đã đồng lòng đứng lên chiến đấu, với các nam thanh niên xung phong ra chiến trường, quyết tâm chống lại kẻ thù. Tuy nhiên, không chỉ có nam giới mới thể hiện khát vọng cứu nước và bản lĩnh chiến đấu phi thường. Ngay cả những cô gái yếu đuối về thể chất cũng tình nguyện ra trận, đảm nhận vai trò hỗ trợ chiến đấu. Lê Minh Khuê đã khắc họa hình ảnh cô gái thanh niên xung phong Phương Định một cách giản dị nhưng đầy sức sống, mang đến cho độc giả cái nhìn chân thực về các cô gái trong thời kỳ kháng chiến.
Phương Định, cô gái trẻ tuổi Hà Nội, vừa tròn hai mươi, là độ tuổi rực rỡ nhất của cuộc đời. Cũng như bao cô gái khác, Phương Định yêu thích làm đẹp, chăm chút cho bản thân. Trong bối cảnh chiến tranh khốc liệt, hình ảnh Phương Định tươi trẻ mang đến niềm tin và sức sống cho mọi người. Cô gái xinh đẹp với “hai bím tóc dày, mềm mại, cổ cao, kiêu hãnh như đài loa kèn”, và đặc biệt, đôi mắt của Phương Định còn được miêu tả là “xa xăm”. Chính nhờ sự đáng yêu và duyên dáng này, Phương Định luôn nhận được sự quan tâm từ các chiến sĩ pháo binh và lái xe.
Phương Định rất trân trọng tình cảm từ các đồng đội nam, dù cô vẫn còn là một thiếu nữ với những ước mơ tình yêu. Tuy chưa cảm thấy rung động với ai, cô khéo léo từ chối tình cảm đó. Mặc dù ngây thơ trong sáng, Phương Định ý thức rõ trách nhiệm bảo vệ Tổ quốc và tình nguyện ra chiến trường. Công việc của cô rất vất vả, phải đối mặt với hiểm nguy, cùng hai đồng đội Thao và Nho, họ ngày đêm lấp hố bom để đảm bảo các chuyến xe hành quân an toàn.
Trong không khí chiến tranh ác liệt, công việc lấp hố bom phải diễn ra liên tục, có thể từ ba đến năm lần một ngày. Công việc này không chỉ tốn sức lực mà còn đầy rủi ro, vì bom có thể nổ bất cứ lúc nào. Các cô gái phải làm việc trong tình trạng căng thẳng cao độ, “thần kinh căng như dây đàn”, và “tim đập không theo nhịp chân chạy”, vì xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ.
Đối mặt với sự nguy hiểm tột cùng, ranh giới giữa sự sống và cái chết rất mỏng manh. Những cô gái thanh niên xung phong như Phương Định không chỉ có lòng yêu nước mà còn có sự dũng cảm và bản lĩnh vững vàng. Dù sống trong môi trường khắc nghiệt, Phương Định vẫn yêu đời, thích thú với mưa đá. Cô cũng rất trách nhiệm với công việc, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ khi gặp vỏ bom, để tránh nguy cơ phát nổ.
Không chỉ trách nhiệm với công việc, Phương Định còn quan tâm sâu sắc đến đồng đội. Khi Thao và Nho làm việc ở cao điểm, Phương Định ở lại lo lắng, nghe tiếng trực thăng và súng, cô càng lo lắng và thậm chí nổi cáu với đội trưởng. Tình cảm giữa các cô gái trong hoàn cảnh khó khăn vẫn sáng lên, làm ấm lòng người đọc.
Phương Định là hình mẫu của sự hồn nhiên, yêu đời, mang đến sức sống và niềm tin trong môi trường chiến trường khốc liệt. Dù công việc của các cô gái đầy hiểm nguy, Phương Định vẫn vượt qua tất cả, thể hiện những phẩm chất đáng quý như tinh thần trách nhiệm và tình đồng đội gắn bó.
Bài tham khảo số 5
“Gánh sách trên vai, núi lớn núi nhỏ
Em là cô thông tin hay y tá đây?
Dốc cao quá, anh chỉ lo em bị ngã
Em cười tươi, làm dốc bớt chênh vênh”
Quả thật, đội quân tóc dài lần đầu tiên xuất hiện trong kháng chiến và trở thành hình mẫu cao đẹp trong thơ ca. Họ là những người có tâm hồn tinh khiết, mơ mộng, và tinh thần dũng cảm lạc quan. Lê Minh Khuê, nhà văn nổi tiếng với các tác phẩm về tuổi trẻ trên tuyến đường Trường Sơn và những đổi mới sau này, đã khắc họa hình ảnh Phương Định trong tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”, để lại ấn tượng sâu sắc về nhân vật này.
Phương Định là một trong ba thành viên của tổ “trinh sát mặt đường” thực hiện nhiệm vụ quan trọng để duy trì mạch đường giao thông:
“Chuyện kể rằng em gái mở đường
Để cứu con đường đêm khỏi bị hỏng
Cho đoàn xe đúng giờ ra trận
Em thắp lên ngọn lửa tình yêu Tổ quốc
Đánh lạc hướng kẻ thù, thu hút bom đạn”
Phương Định, cô gái Hà Nội nhạy cảm, mơ mộng, thường sống trong những kỷ niệm thành phố quê hương. Những tháng ngày học sinh hồn nhiên và căn phòng nhỏ yên tĩnh tại Hà Nội giờ đã trở thành những ký ức quý giá giữa những tháng ngày chiến trường căng thẳng. Sau ba năm sống trong môi trường chiến tranh khắc nghiệt, Phương Định vẫn giữ được sự hồn nhiên và tinh thần lạc quan. Cô nổi bật với “hai bím tóc dày, mềm mại, cổ cao kiêu hãnh như hoa loa kèn”. Đôi mắt của Phương Định được miêu tả là “xa xăm”, làm say đắm lòng người. Dù nhiều pháo thủ và lái xe quan tâm và gửi thư cho cô, Phương Định luôn kín đáo, duyên dáng và không biểu lộ cảm xúc của mình.
Phương Định là cô gái yêu đời, có đam mê ca hát từ khi ở nhà, và mang cả niềm yêu thích đó vào chiến trường. Cô hát những bài hành khúc bộ đội, dân ca quan họ, và cả các điệu dân ca khác để động viên đồng đội. Tiếng hát của cô, dù trong lúc bom đạn dữ dội, vẫn tạo ra một không gian yên bình và lãng mạn. Phương Định hiện lên như một cô gái trẻ trung, thông minh và nhiều mơ mộng.
Không chỉ hồn nhiên và yêu đời, Phương Định còn rất nhạy cảm. Một cơn mưa đá đã mở ra trong cô những kỷ niệm về quê hương và gia đình. Sự nhạy cảm của cô thể hiện rõ qua việc phá bom. Cô đối mặt với hiểm nguy với sự bình tĩnh, dũng cảm, và không hề sợ hãi. Sau mỗi nhiệm vụ, dù gặp nguy hiểm, cô luôn quan tâm chăm sóc đồng đội, thể hiện tình yêu thương ấm áp.
Phương Định, cùng với Thao và Nho, đã chứng tỏ sự dũng cảm và lòng yêu nước trong khói lửa chiến tranh. Những chiến công thầm lặng của họ là bất tử với thời gian và lòng người. Tổ quốc và nhân dân sẽ mãi ghi nhớ những nữ anh hùng như họ. Phương Định, cô gái Hà Nội xinh đẹp và dũng cảm, tiêu biểu cho thế hệ trẻ tràn đầy nhiệt huyết sẵn sàng hy sinh cho đất nước:
“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai”
3. Tài liệu tham khảo số 6
“Những ngôi sao xa xôi” – một câu chuyện cảm động về thời kỳ chiến tranh. Lê Minh Khuê đã khéo léo phác họa hình ảnh những cô thanh niên xung phong đẹp đẽ, can đảm và đầy nhiệt huyết. Câu chuyện của họ là chứng nhân cho một giai đoạn đầy gian khổ trong lịch sử hào hùng của dân tộc. Trong tác phẩm, nổi bật là hình ảnh Phương Định, cô gái trẻ tuổi người Hà Nội, dũng cảm và kiên cường.
Truyện mở ra với cảnh phá bom của Phương Định ở một cao điểm trên tuyến đường Trường Sơn, được nhà văn mô tả sinh động và chân thực qua đoạn trích trên. Nhân vật Phương Định trong đoạn trích để lại ấn tượng sâu sắc với lòng dũng cảm, không sợ hy sinh, và một lòng vì tổ quốc.
Phương Định là nhân vật chính, thuộc tổ trinh sát mặt đường. Cô cùng với Thao và Nho làm việc ở một cao điểm quan trọng trên đường Trường Sơn. Dù công việc khó khăn và nguy hiểm, các cô vẫn tìm được những khoảnh khắc hồn nhiên, thơ mộng của tuổi trẻ. Dù sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, Phương Định vẫn giữ được tâm hồn thơ mộng và tinh thần cứng cỏi.
Phương Định, cô gái Hà Nội, mang nét đẹp đặc trưng của người Hà Nội. Cô gây ấn tượng với vẻ ngoài trẻ trung, đầy sức sống và một chút tinh tế. Với “hai bím tóc dày và mềm, một cái cổ cao như hoa loa kèn”, cùng đôi mắt “xa xăm”, cô khiến các pháo thủ và lái xe phải chú ý và gửi thư cho cô, dù họ có thể gặp nhau hàng ngày. Phương Định cảm nhận được sự quan tâm đó, cô vui và tự hào nhưng không dành tình cảm cho ai, chỉ thích làm điệu và ngắm mình trong gương. Cô mang vẻ duyên dáng và thanh thoát của một cô gái Hà Nội.
Khi vào chiến trường, dù còn là một cô gái trẻ, Phương Định vẫn giữ được tâm hồn hồn nhiên và lãng mạn. Cô mê hát và vẫn duy trì sở thích này dù sống trong hoàn cảnh bom đạn. “Cô thường sáng tác lời bài hát và hát những giai điệu mình yêu thích, đôi khi là những lời bịa đặt ngớ ngẩn khiến cô tự cười một mình.” Chị Thao vẫn say mê ghi lại những lời bài hát của Định. Tiếng hát của Phương Định trong lúc bom đạn, là biểu hiện của lòng dũng cảm, nhiệt huyết và tình yêu tổ quốc.
Khi nhớ lại những kỷ niệm tuổi thơ và gia đình, tâm hồn lãng mạn của Phương Định hiện rõ. Trong trận mưa đá, cô nhớ về căn nhà ở Hà Nội, về mẹ, và những ngôi sao trên bầu trời thành phố. Những ký ức đẹp từ Hà Nội, về mẹ và tuổi trẻ, hiện về trong tâm trí cô, giúp cô vơi bớt nỗi khổ chiến tranh.
Không chỉ có tâm hồn lãng mạn, Phương Định còn thể hiện vẻ đẹp dũng cảm của một thanh niên xung phong. Sau những đợt thả bom, Định cùng đồng đội lên cao điểm để làm nhiệm vụ. Dù không gian vắng lặng và đầy hiểm nguy, cô không hề sợ hãi. Cô cảm nhận sự dõi theo của các chiến sĩ và quyết định làm việc một cách tự tin. Dù có những ý nghĩ mơ hồ về cái chết, cô vẫn tập trung vào nhiệm vụ và luôn hoàn thành xuất sắc công việc, vượt qua sợ hãi.
Phương Định, với sự dũng cảm và tình yêu thương đồng đội, thực sự là hình mẫu của một cô gái thông minh và nhiệt huyết. Cô là minh chứng cho vẻ đẹp thanh niên thời bấy giờ, sẵn sàng hi sinh vì tổ quốc, vì dân tộc, và vì hòa bình.
4. Tài liệu tham khảo số 7
Những ngôi sao xa xôi là một tác phẩm truyện ngắn đầy ấn tượng của Lê Minh Khuê. Câu chuyện miêu tả cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ của tổ trinh sát mặt đường trên con đường huyền thoại Trường Sơn trong thời kỳ chống Mỹ. Nhân vật chính Phương Định nổi bật với vẻ đẹp nữ tính, cá tính và sự nhạy cảm của tuổi trẻ khi phải đối mặt với nguy hiểm trên tuyến đường chiến lược này.
'Tổ trinh sát mặt đường' gồm ba cô gái thanh niên xung phong: Nho, Phương Định và chị Thao. Họ trú ngụ trong một hang động dưới chân cao điểm, nơi mà máy bay Mỹ thường xuyên tấn công dữ dội. Con đường bị tàn phá nặng nề với những vết lở loét, màu đất đỏ và trắng lẫn lộn. Cảnh tượng như sự sống đang bị hủy diệt: không còn lá xanh, thân cây bị cháy khô. Những dấu tích của chiến tranh hiện rõ với những cây rễ nằm lăn lóc, đá lớn và các vật dụng chiến tranh bị bỏ lại.
Những công việc của họ hết sức nguy hiểm và vất vả. Họ phải chạy lên để đo khối lượng đất lấp đầy hố bom, đếm bom chưa nổ và phá bom khi cần. Nỗi sợ hãi và sự căng thẳng luôn hiện hữu khi đối mặt với bom đạn. Trong khi các đơn vị thanh niên xung phong thường làm việc vào ban đêm, tổ trinh sát phải làm việc dưới ánh sáng ban ngày, trong cái nóng trên 30 độ. Sau mỗi ca làm việc, khuôn mặt của họ chỉ còn lại những ánh mắt lấp lánh và nụ cười lấm lem.
Trong ba cô gái, Phương Định để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Cô gái Hà Nội này với hai bím tóc dày, một cổ cao và tựa như hoa loa kèn, có đôi mắt xa xăm được khen ngợi bởi các anh lái xe. Cô hơi kiêu kỳ và có phần điệu đà khi tiếp xúc với các bộ đội, nhưng trong lòng, cô luôn kính trọng những người mặc quân phục với ngôi sao trên mũ.
Phương Định là một cô gái vui tươi và giàu cá tính, yêu đời từ thuở nhỏ. Cô thường hát vang trong căn phòng nhỏ của mình, với bàn học luôn bừa bộn. Ngay từ khi còn ở nhà, cô đã quyết tâm không lấy chồng. Trong hoàn cảnh bom đạn, cô càng thường xuyên hát những bài ca dân ca và ca khúc của các quân đội nước ngoài, động viên bản thân và đồng đội. Hát khi máy bay gầm rú, bom nổ, giúp cô giữ vững tinh thần và tạo động lực cho mọi người.
Trong kháng chiến chống Mỹ, hàng triệu chàng trai và cô gái đã lên đường ra trận với quyết tâm lớn để giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước. Con đường Trường Sơn huyền thoại được xây dựng bằng mồ hôi, xương máu và những chiến công phi thường của những người con gái Việt Nam anh hùng.
Những ngôi sao xa xôi đã tái hiện chân thực chiến công thầm lặng của tổ trinh sát mặt đường. Khi chiến trường chìm trong mưa bom, tiếng Phương Định vang lên: 'Tôi, một quả bom trên đồi. Nho, hai quả dưới lòng đường. Chị Thao, một quả dưới chân cái hầm ba-ri-e cũ.' Cảnh vật xung quanh trở nên hoang vắng và bị hủy diệt. Phương Định, dũng cảm và bình tĩnh, tiếp cận quả bom với sự cẩn thận. Những tiếng nổ mạnh và nguy hiểm khiến cô và đồng đội phải nỗ lực hết mình để bảo vệ nhau. Sau mỗi trận chiến, cuộc sống của họ là sự hòa quyện giữa sự nguy hiểm và những khoảnh khắc bình yên, vui tươi.
Những ngày làm việc của tổ trinh sát mặt đường là những ngày chiến đấu cam go và đầy thử thách. Phương Định chia sẻ rằng cô đã nghĩ về cái chết, nhưng đó là một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Đoạn văn tả cảnh phá bom trên cao điểm là một trong những đoạn xuất sắc nhất trong truyện. Lê Minh Khuê đã sử dụng bút pháp hiện thực nghiêm ngặt để tạo nên một tượng đài về khí phách anh hùng của tổ trinh sát mặt đường. Những chiến công thầm lặng của họ vẫn mãi sáng ngời trong lòng dân tộc và không bao giờ bị lãng quên.
Phương Định, cô gái Hà Nội dũng cảm, yêu thương đồng đội và luôn giữ được nét đẹp và tinh thần lạc quan. Cô thích nhìn ngắm mình trong gương và tự hào về đôi mắt của mình. Cô giữ trong lòng những hình ảnh tươi đẹp từ quá khứ và cảm nhận sự yêu thương qua những khoảnh khắc nhỏ bé trong cuộc sống. Những ngôi sao xa xôi của cô và đồng đội là biểu tượng của sự kiên cường, ánh sáng rực rỡ trong bầu trời chiến tranh.
Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê đã khắc họa hình ảnh và chiến công vĩ đại của tổ trinh sát mặt đường và các cô thanh niên xung phong thời chống Mỹ. Sau nhiều năm, đọc lại câu chuyện, ta vẫn cảm nhận được sự hào hùng và lòng tự hào với những chiến công của Phương Định và đồng đội. Họ vẫn tỏa sáng trong lòng chúng ta với bao ngưỡng mộ.
5. Tài liệu tham khảo số 8
Văn học Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chủ yếu tập trung vào việc thể hiện vẻ đẹp và sự trong sáng của con người, và Lê Minh Khuê, một nhà văn nữ nổi bật với những truyện ngắn trong thời gian đó, đã thể hiện rõ điều này qua tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”. Câu chuyện xoay quanh những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, đặc biệt là nhân vật Phương Định, người mang trong mình sự dũng cảm, trách nhiệm, hồn nhiên và tình đồng đội sâu sắc.
Phương Định là hình mẫu của sự hồn nhiên và mơ mộng. Cô tự hào về vẻ ngoài của mình và tự nhận xét: “Tôi là con gái Hà Nội. Nói khiêm tốn, tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày và mềm mại. Cái cổ cao và kiêu hãnh như hoa loa kèn. Mắt tôi thì các anh lái xe bảo: “Cô có cái nhìn xa xăm!””. Dù ở giữa chiến trường, Phương Định vẫn giữ được vẻ nữ tính duyên dáng của người Hà Nội và cảm thấy tự hào khi được chú ý. Cô giữ cho mình vẻ điệu đà, không hay thể hiện cảm xúc, nhưng lòng tự hào về những người mặc quân phục với ngôi sao trên mũ khiến cô thấy đẹp hơn cả.
Phương Định cũng rất yêu thích hát và thường tự sáng tác lời cho những bài hát mình thích. Cô hát để gợi nhớ quê hương và duy trì tinh thần lạc quan, cũng như để nuôi hy vọng và tin tưởng vào chiến thắng. Hình ảnh của nữ liệt sĩ Đặng Thùy Trâm cũng hiện lên qua những lời hát ấy – một người đã cảm nhận được vẻ đẹp của âm nhạc ngay giữa cuộc chiến khốc liệt.
Giữa tiếng máy bay gầm rú và tiếng bom nổ, những giai điệu nhẹ nhàng của các cô gái vẫn vang lên. Phương Định thích nhiều bài hát, từ hành khúc quân đội đến những bài dân ca Ý, thể hiện sự yêu đời và sức trẻ của cô. Những bài hát ấy như những mảnh ghép của tâm hồn cô, qua đó chúng ta thấy được sức trẻ và niềm tin không tắt trong Phương Định.
Cảm xúc trẻ trung của cô còn thể hiện rõ khi một trận mưa đá bất ngờ xảy ra. Cô vui mừng và hân hoan giữa chiến trường khốc liệt, cho thấy sự lạc quan và sự gắn bó với những ký ức về Hà Nội. Những kỷ niệm về thành phố quê hương trở thành nguồn động lực để cô vượt qua khó khăn. Cơn mưa đá cũng biểu trưng cho sự giữ gìn niềm tin và khát vọng của tuổi trẻ dù ở trong hoàn cảnh khó khăn nhất.
Phương Định thể hiện tinh thần trách nhiệm và sự dũng cảm khi làm nhiệm vụ trên tuyến đường Trường Sơn. Mặc dù không trực tiếp chiến đấu, nhưng công việc của cô đầy nguy hiểm. Dù đã bị thương, cô vẫn kiên trì ở lại chiến trường, thể hiện ý thức trách nhiệm mạnh mẽ. Lời kể của cô về sự căng thẳng và mối nguy hiểm khiến người đọc cảm nhận được sự khắc nghiệt mà cô phải đối mặt hàng ngày, và sự dũng cảm của cô được thể hiện qua từng chi tiết.
Khi phá bom, Phương Định luôn cảm thấy sự dũng cảm của mình được kích thích thêm bởi ánh mắt của đồng đội, giúp cô vượt qua nỗi sợ và hoàn thành nhiệm vụ. Cô coi cái chết như điều không đáng lo ngại so với việc hoàn thành nhiệm vụ, thể hiện tinh thần trách nhiệm và lòng yêu nước sâu sắc.
Phương Định cũng rất yêu thương đồng đội của mình. Khi có nguy cơ, cô lo lắng và bồn chồn, cho thấy tình cảm sâu sắc dành cho đồng đội. Cô chăm sóc Nho tận tình khi bị thương và hiểu rõ tình cảm của đồng đội, thể hiện tình đồng đội chân thành và bền vững. Tình cảm ấy được thể hiện rõ qua những câu thơ của Chính Hữu trong bài “Đồng chí”, phản ánh sự gắn bó và sự hy sinh của những người lính trẻ.
Tác giả Lê Minh Khuê, với kinh nghiệm của bản thân, đã xây dựng nhân vật Phương Định một cách chân thực và sống động, thể hiện nét tính cách của lớp trẻ thời kỳ kháng chiến. Nhân vật này là hiện thân của sự dũng cảm, trách nhiệm, hồn nhiên và yêu đời, và qua đó, tác giả đã thành công trong việc tái hiện cuộc sống và tâm hồn của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ chiến tranh.
Ngôn ngữ trần thuật của truyện trẻ trung, gần gũi và tự nhiên, tạo ra không khí khẩn trương của chiến trường. Hình ảnh “những ngôi sao xa xôi” vừa là ký ức quê hương, vừa là hình ảnh của những cô gái thanh niên xung phong, luôn giữ được những nét đẹp trong tâm hồn và tính cách giữa lửa bom. Lê Minh Khuê đã khắc họa nhân vật Phương Định một cách hoàn hảo, làm nổi bật sức trẻ, lòng dũng cảm và tình yêu nước của thế hệ thanh niên Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Tài liệu tham khảo số 9
'Những ngôi sao xa xôi' miêu tả cuộc sống của những thanh niên xung phong trên con đường Trường Sơn trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ khốc liệt. Tác phẩm nổi bật với ba nhân vật chính: Nho, Thao và Phương Định. Mỗi người đều có những đặc điểm riêng nhưng cùng chia sẻ tinh thần anh dũng và trách nhiệm cao trong công việc. Đặc biệt, Phương Định là nhân vật nổi bật, đại diện cho vẻ đẹp của thời đại đó.
Phương Định, cô gái Hà Nội, đã rời bỏ quê hương để tham gia chiến trường dù còn rất trẻ. Cô bỏ lại gia đình, bạn bè để thực hiện nhiệm vụ cao cả cứu nước. Dù chiến tranh đã đến, những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào bên gia đình vẫn là nguồn động viên tinh thần mạnh mẽ giúp cô vượt qua những thử thách ở chiến trường.
Về ngoại hình, Phương Định tự miêu tả mình là một cô gái xinh đẹp với hai bím tóc dày và một cái cổ cao như hoa loa kèn. Đôi mắt của cô được các lái xe nhận xét là có vẻ nhìn xa xăm, và Phương Định thường thích ngắm mình trong gương để chiêm ngưỡng đôi mắt nâu dài của mình. Sự miêu tả đôi mắt không chỉ cho thấy vẻ đẹp bên ngoài mà còn phản ánh tâm hồn nhạy cảm và kiên cường của cô.
Phương Định là một cô gái dũng cảm và có trách nhiệm cao trong công việc. Phá bom là nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng cô luôn sẵn sàng đối mặt với rủi ro, hoàn thành nhiệm vụ một cách bình thản và quyết tâm. Dù có những lo lắng về cái chết, cô luôn tập trung vào nhiệm vụ và làm việc với sự tự trọng và lòng can đảm. Mỗi lần phá bom là một cuộc chiến trí tuệ và sức bền, và cô luôn vượt qua với sự kiên cường và tinh thần chiến đấu không bao giờ khuất phục.
Phương Định cũng thể hiện tinh thần đồng đội sâu sắc, yêu thương và quan tâm chân thành đến những người xung quanh. Khi các đồng đội chưa về, cô lo lắng và gắt gỏng với đại đội trưởng. Khi Nho bị thương, cô chăm sóc tận tình và chu đáo, thể hiện tình cảm đồng đội khăng khít và sự chăm sóc lẫn nhau trong thời kỳ chiến tranh.
Đằng sau vẻ ngoài gan dạ, Phương Định còn là một cô gái nhạy cảm, đáng yêu với tâm hồn trong sáng. Cô luôn tự hào về vẻ đẹp của mình nhưng không phô trương, mà giữ được vẻ kín đáo và kiêu kỳ. Sự hồn nhiên và lạc quan của cô được thể hiện qua những lúc cô hát và vui vẻ tận hưởng cuộc sống, như trong cơn mưa đá bất chợt. Những kỷ niệm tuổi thơ và sự hồn nhiên giúp cô tìm lại tinh thần sau những giờ chiến đấu căng thẳng.
Với việc chọn ngôi kể thứ nhất, tác phẩm đã thành công trong việc thể hiện thế giới nội tâm và cảm xúc của nhân vật. Ngôi kể này không chỉ mang lại cái nhìn chân thực về cuộc chiến mà còn giúp người đọc cảm nhận được sự lạc quan và tình cảm sâu sắc của Phương Định. Lời kể linh hoạt, nhịp độ thay đổi theo tình huống, tạo ra sự kết nối mạnh mẽ với người đọc.
Cuối cùng, khi gấp sách lại, người đọc sẽ cảm thấy khâm phục phẩm chất kiên cường, dũng cảm và sự mơ mộng của Phương Định. Cô là hình mẫu tiêu biểu của thế hệ thanh niên Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến, đại diện cho sự cống hiến và bảo vệ tổ quốc.
7. Tài liệu tham khảo số 10
Thời kỳ kháng chiến chống Mỹ là một giai đoạn đầy đau thương nhưng cũng rực rỡ tinh thần anh hùng của dân tộc, đặc biệt là của những thanh niên xung phong trẻ tuổi, lãng mạn, ra đi vì sự nghiệp cứu nước:
“Xẻ dọc trường sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai”
Nhắc đến họ, không thể không nhắc đến tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' của nhà văn Lê Minh Khuê, với hình ảnh cô thanh niên xung phong Phương Định. Cô gái Hà Nội xinh đẹp và mơ mộng này mang trong mình sự kiên cường và dũng cảm. Trước khi ra chiến trường, Phương Định đã có một tuổi thơ êm đềm bên gia đình ở Hà Nội. Cô mang vẻ đẹp tiêu biểu của con gái Hà Thành với hai bím tóc dày dài, chiếc cổ cao kiêu hãnh và đôi mắt mơ màng, chứa đựng một tâm hồn nhạy cảm. Dù đã dũng cảm rời bỏ phố xá yên bình để chiến đấu vì đất nước, những kỷ niệm tuổi thơ vẫn là nguồn động viên tinh thần quý giá giúp cô vượt qua mọi thử thách trong chiến đấu.
Khi vào chiến trường Trường Sơn, Phương Định không còn là cô gái yếu đuối mà thay vào đó là một người anh hùng với tinh thần trách nhiệm cao. Công việc phá bom của cô rất nguy hiểm, thường xuyên đối mặt với cái chết: mỗi ngày phải thực hiện nhiệm vụ phá bom từ 3 đến 7 lần. Nhưng mỗi khi có lệnh, cô luôn sẵn sàng, quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ để đảm bảo an toàn cho các đoàn xe.
Cô cũng thể hiện sự dũng cảm rõ rệt trong những lần phá bom. Dù đã quen với công việc, nhưng mỗi lần đối diện với quả bom, Phương Định vẫn cảm thấy hồi hộp và căng thẳng. Môi trường xung quanh đầy nguy hiểm và bất ổn, từ cây cối xơ xác, đất nóng, khói đen đến không khí ngột ngạt, tất cả báo hiệu sự đe dọa gần kề. Dù vậy, cô vẫn bình tĩnh và quyết đoán trong từng thao tác phá bom. Sự can đảm của cô được thể hiện qua việc cô tiếp tục công việc ngay cả khi cảm giác về cái chết trở nên rõ ràng hơn. Tâm trí cô chỉ bận tâm làm sao để bom nổ đúng cách và hoàn thành nhiệm vụ.
Phương Định còn thể hiện tinh thần đồng đội sâu sắc. Trong khi các đồng đội khác như chị Thao và Nho đang đi trinh sát, cô rất lo lắng và không thể yên lòng. Khi Nho bị thương, cô chăm sóc tận tình, từ việc rửa vết thương, băng bó đến pha sữa cho Nho. Cô không còn tâm trí để vui vẻ hát hò, thể hiện sự quan tâm và trách nhiệm lớn với đồng đội trong hoàn cảnh khó khăn.
Đằng sau sự dũng cảm và kiên cường là hình ảnh một cô gái mơ mộng và nhạy cảm. Khi gặp cơn mưa giữa rừng, cô vui vẻ tận hưởng, bỏ lại những âm thanh chiến tranh và mùi bom đạn. Cơn mưa mang đến phút giây thư giãn, làm dịu tâm hồn cô và gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ ở Hà Nội. Dù cơn mưa nhanh chóng qua đi, nhưng nó đã thức dậy trong cô những ký ức quý giá về một quá khứ bình yên. Ngòi bút của Lê Minh Khuê khắc họa những khoảng lặng trong tâm hồn Phương Định, từ niềm vui khi mưa đến nỗi tiếc nuối khi mưa tạnh, cho thấy một tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.
Nhờ vào hình ảnh Phương Định, người đọc không chỉ thấy phẩm chất anh hùng mà còn hiểu được thế giới nội tâm phong phú của cô. Ngòi bút của Lê Minh Khuê đã miêu tả chân thực và sống động tâm hồn của nhân vật, làm nổi bật Phương Định như một hình mẫu tiêu biểu của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
8. Tài liệu tham khảo số 1
Lê Minh Khuê là một nhà văn nữ nổi tiếng với các tác phẩm truyện ngắn. Các câu chuyện của bà thường xoay quanh cuộc sống và chiến đấu của thế hệ trẻ trên tuyến đường Trường Sơn. Tác phẩm đầu tay của bà, 'Những ngôi sao xa xôi', được viết năm 1971, giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt. Truyện tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn của các cô gái thanh niên xung phong làm nhiệm vụ phá bom trên tuyến đường Trường Sơn, nổi bật trong đó là Phương Định, một cô gái trẻ trung, mơ mộng nhưng dũng cảm. Cô đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả.
Tổ trinh sát mặt đường bao gồm ba cô gái: Chị Thao, Phương Định và Nho. Phương Định là nhân vật chính và cũng là người kể chuyện. Cô tự giới thiệu mình một cách chân thật và dễ mến: “Nói khiêm tốn, tôi là một cô gái với hai bím tóc dày và mềm, cổ cao như đài hoa loa kèn, và đôi mắt thì các anh lái xe bảo: Cô có cái nhìn thật xa xăm”. Cô gái này không chỉ đẹp mà còn duyên dáng, mang vẻ đẹp nữ tính và chiều sâu của một cô gái thành phố. Cô biết mình được nhiều chàng trai để ý, điều đó làm cô vui và tự hào, nhưng dù nhạy cảm, cô vẫn giữ được sự bình tĩnh. Cô không vội vàng tiếp cận các anh bộ đội mà thường đứng lùi lại, khoanh tay trước ngực và nhìn đi chỗ khác, đó là nét đẹp kiêu kỳ và đáng yêu của một cô gái Hà Nội.
Không chỉ là một cô gái đẹp với dáng vẻ kiêu kỳ, Phương Định còn là một thanh niên xung phong can đảm và anh hùng. Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, cô có thể dễ dàng trở thành sinh viên đại học với sự vây quanh của bạn bè. Nhưng cuộc chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ đã làm mất đi sự bình yên của đất nước. Bác Hồ đã kêu gọi dù phải hy sinh đến đâu, thậm chí đốt cháy dãy Trường Sơn cũng phải giành độc lập. Nghe theo tiếng gọi thiêng liêng đó, thế hệ trẻ như Phương Định đã ra đi với quyết tâm cao để giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước.
Như các đồng đội của mình, Phương Định rất có trách nhiệm với công việc. Tổ trinh sát mặt đường của cô chỉ có ba người, tất cả đều là con gái, sống trong một cái hang dưới chân cao điểm. Nơi đây luôn phải hứng chịu bom đạn của kẻ thù, đường đất bị cày xới, màu đất đỏ trắng lẫn lộn, không có lá xanh chỉ có cây khô cháy. Công việc hàng ngày của cô là đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm và phá bom trong điều kiện mưa bom bão đạn và nhiệt độ trên 30 độ C. Sau mỗi trận bom, cô phải làm việc với tinh thần kiên cường và trách nhiệm. Dù chỉ là một cô gái trẻ mới rời khỏi ghế nhà trường, cô đã trở thành người có bản lĩnh và dũng cảm. Cô không sợ hãi khi đối mặt với nguy hiểm và cái chết, chỉ lo lắng liệu mìn có nổ không và phải làm thế nào nếu không nổ. Với lòng quyết tâm, cô xem cái chết như một phần của nhiệm vụ và tiếp tục làm việc để bảo vệ con đường giao thông duy nhất.
Tinh thần trách nhiệm, gan dạ và sự bình tĩnh của Phương Định được thể hiện rõ trong một lần phá bom. Sau khi máy bay địch thả bom, không khí trên cao điểm trở nên im lặng đến rợn người. Phương Định phải một mình phá quả bom, và dù căng thẳng, cô vẫn giữ bình tĩnh, thực hiện nhiệm vụ với sự tự tin. Cô đã phải đối mặt với nỗi sợ hãi và sự sống còn, nhưng sự dũng cảm và bản lĩnh của cô không hề giảm sút. Cô đã làm việc một cách quyết đoán, với tâm trạng lo lắng về sự an toàn của mình và đồng đội. Cô đã chinh phục sự yêu mến và cảm phục của người đọc bởi sự dũng cảm và phẩm chất anh hùng của mình, là hình ảnh đẹp tiêu biểu cho thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ chống Mỹ.
Phương Định không chỉ dũng cảm mà còn là một cô gái nhân hậu, yêu thương đồng đội. Giữa chiến trường ác liệt, cô luôn quan tâm và chăm sóc đồng đội, đặc biệt là hai người bạn gái trong tổ. Khi đồng đội bị thương, Phương Định không ngần ngại giúp đỡ, chăm sóc với tình cảm chân thành. Điều này cho thấy cô không chỉ là một chiến sĩ dũng cảm mà còn là một người có trái tim nhân hậu, sẵn sàng hy sinh vì đồng đội. Tình cảm của cô dành cho đồng đội là điều làm ta cảm động và ngưỡng mộ.
Dù sống trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, Phương Định vẫn giữ được sự lạc quan, hồn nhiên và yêu đời. Cô yêu âm nhạc, thường hát những bài hát yêu thích ngay cả trong lúc bom đạn. Tiếng hát của cô không chỉ làm vơi đi nỗi sợ hãi mà còn thể hiện sự lạc quan và tinh thần bất khuất của cô. Sự hồn nhiên và vui tươi của cô ngay cả trong hoàn cảnh chiến tranh là điều đáng quý và cảm phục.
Với nghệ thuật kể chuyện sinh động và sự xây dựng nhân vật thành công, tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê đã phản ánh chân thực và xúc động cuộc sống chiến đấu của dân tộc trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Phương Định và đồng đội là những ngôi sao sáng của một thời kỳ hào hùng, và câu chuyện này không chỉ khiến chúng ta tự hào về thế hệ cha anh mà còn gợi mở cho chúng ta về lý tưởng và mục đích sống của chính mình. 'Những ngôi sao xa xôi' sẽ giúp chúng ta nhìn nhận cuộc sống một cách sâu sắc hơn và sống đúng đắn hơn.
Tham khảo bài số 2
Viết về hình ảnh người lính và chiến tranh luôn là nguồn cảm hứng dạt dào cho nhiều nhà thơ và nhà văn. Trong tác phẩm của Phạm Tiến Duật, chúng ta được chứng kiến sự trẻ trung, bướng bỉnh của các chiến sĩ Trường Sơn qua “Bài thơ về tiểu đội xe không kính”. Khi đọc “Khoảng trời hố bom” của Lâm Thị Mỹ Dạ, hình ảnh những cô gái mở đường với lòng dũng cảm và hy sinh cũng hiện lên rõ nét. Đến với “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê, chúng ta không khỏi cảm phục tinh thần quả cảm, tình đồng đội ấm áp và tâm hồn lạc quan của ba nữ thanh niên xung phong, trong đó Phương Định là nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc nhất.
Phương Định cùng Nho và Thao – những cô gái thanh niên xung phong sống giữa cao điểm đầy khói bụi của Trường Sơn và bom đạn ác liệt của kẻ thù. Công việc của họ trong tổ trinh sát mặt đường là “đo khối lượng đất đá lấp hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom” nhằm bảo vệ con đường cho các đoàn xe, góp phần vào sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước. Công việc của họ không chỉ vinh quang mà còn đòi hỏi sự hy sinh và gian khổ. Chính trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, phẩm chất quý báu của họ càng được thể hiện rõ nét.
Nhân vật Phương Định nổi bật với tinh thần dũng cảm và thái độ bình tĩnh vượt qua mọi hiểm nguy. Hằng ngày, cô phải di chuyển trên những cao điểm bị bom đạn tàn phá và phải đối mặt với nguy cơ từ những quả bom chưa nổ. Dù công việc rất nguy hiểm, Phương Định luôn bình tĩnh và thậm chí tìm thấy sự thú vị trong công việc, dù còn vết thương chưa lành. Mỗi lần phá bom, cô phải đối mặt với tiếng xẻng và cảm giác lạnh lẽo của quả bom. Phương Định thường tự nhắc nhở mình phải nhanh chóng hoàn thành công việc, nếu không sẽ gặp nguy hiểm từ quả bom hoặc mặt trời. Dù cái chết luôn hiện diện, Phương Định vẫn đặt nhiệm vụ lên hàng đầu và vượt qua mọi thử thách với tinh thần dũng cảm và yêu nước.
Phương Định luôn thể hiện tình đồng đội ấm áp và sâu sắc. Cô lo lắng cho các đồng đội như Nho và Thao, dù phải ở nhà trực máy. Sự lo lắng của cô thể hiện sự quan tâm chân thành và tình cảm sâu sắc đối với đồng đội. Cô hiểu rõ sở thích và tâm trạng của từng người, từ Thao thích ghi bài hát đến Nho yêu thích thêu thùa. Khi đồng đội bị thương, Phương Định là người chăm sóc, băng bó và giúp đỡ. Tình đồng đội là nguồn động viên lớn lao giúp cô vững lòng trong hoàn cảnh chiến tranh đầy thử thách. Cô cũng rất cần sự cổ vũ từ đồng đội, điều này càng làm tình đồng đội thêm phần sâu sắc.
Nét nổi bật nhất của Phương Định là tâm hồn trong sáng, mơ mộng và sự hồn nhiên như trẻ thơ. Dù đang ở giữa chiến trường khói lửa, cô vẫn giữ những kỷ niệm tuổi thơ và thói quen vui vẻ, yêu đời. Cô hát, cười và ngắm mình trong gương với niềm tự hào là “một cô gái khá”. Điệu đà của cô, mặc dù mang phong cách Hà Nội, vẫn toát lên sự đáng yêu và chân thật.
Nhờ nhân vật Phương Định, chúng ta hiểu rõ hơn về vẻ đẹp của các cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn cũng như thế hệ trẻ Việt Nam trong những năm tháng hào hùng. Âm vang của những câu hát như “Cô gái mở đường ra đi cứu nước” sẽ mãi vang vọng trong lòng người Việt với lòng tự hào và trân trọng.
Tham khảo bài số 3
Trong những năm tháng ác liệt của cuộc kháng chiến chống Mỹ, không chỉ có những chàng trai mà các cô gái thanh niên cũng đã xung phong ra chiến trường, cống hiến sức trẻ để giành lại độc lập cho tổ quốc. Đó là nguồn cảm hứng sâu sắc cho các nhà văn, nhà thơ thời bấy giờ. Lê Minh Khuê, với tài năng sáng tạo và việc xây dựng hình ảnh sinh động, đã thành công trong việc khắc họa những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn qua truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi”. Nhân vật chính trong tác phẩm này là Phương Định.
Lê Minh Khuê, một cây bút nữ nổi tiếng với truyện ngắn, đã trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ và luôn hướng ngòi bút của mình về cuộc sống chiến đấu của thế hệ trẻ trên tuyến đường Trường Sơn. Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi”, viết vào năm 1971, phản ánh một bức tranh sinh động về cuộc kháng chiến và ánh sáng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng qua hình ảnh những cô trinh sát mặt đường trong bối cảnh chiến tranh đầy khắc nghiệt.
Câu chuyện xoay quanh Phương Định – một cô gái thanh niên xung phong cùng đồng đội, Thao và Nho, sống trên cao điểm ở tuyến đường Trường Sơn. Mặc dù công việc của họ rất vất vả và nguy hiểm, nhưng họ vẫn tìm được những khoảnh khắc tươi đẹp của tuổi trẻ. Khi Nho bị thương trong một lần phá bom, Phương Định và Thao đã chăm sóc tận tình, đồng thời cô còn được sống lại những niềm vui của tuổi thơ trong một trận mưa đá và nhớ về quê hương.
Cuộc sống và chiến đấu của Phương Định rất gian khổ, trên cao điểm với khói bụi và bom đạn từ kẻ thù. Công việc của họ là đo khối lượng đất, đếm và phá bom, đối mặt với cái chết từng phút. Các cô gái phải làm việc dưới cái nóng dữ dội và thường xuyên đối diện với nguy hiểm. Nhiệm vụ tuy quan trọng nhưng cũng đầy hi sinh, từ đó thể hiện sự dũng cảm và tinh thần yêu nước của họ.
Phương Định, một cô gái Hà Nội, gây ấn tượng với vẻ ngoài đáng yêu và trẻ trung. Cô có hai bím tóc dày, một cái cổ kiêu hãnh và đôi mắt xa xăm. Dù nhận được sự quan tâm của các chiến sĩ khác, cô vẫn chỉ tập trung vào sở thích ngắm mình trong gương và làm điệu. Cô vừa rời khỏi tuổi học trò và mang theo những nét đáng yêu, mơ mộng vào chiến trường.
Phương Định có một tâm hồn tươi trẻ và yêu đời, mê hát dù trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt. Cô hát để động viên đồng đội và gửi gắm khát khao của tuổi trẻ. Những kỉ niệm về Hà Nội, mẹ và tuổi thiếu nữ trong sáng luôn là nguồn động viên cho cô giữa chiến trường.
Phương Định nổi bật với tinh thần dũng cảm, thái độ bình tĩnh khi đối mặt với bom đạn. Trong một lần phá bom, cô vẫn giữ sự bình tĩnh, thể hiện lòng tự trọng và ý chí mạnh mẽ. Cô miêu tả sự nguy hiểm qua từng chi tiết, làm nổi bật sự gan dạ và trách nhiệm trong công việc.
Trong khi đối mặt với cái chết, Phương Định vẫn luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ và thể hiện sự dũng cảm, tinh thần trách nhiệm cao. Cô chăm sóc đồng đội tận tình, tình cảm đồng đội của cô thật đáng quý. Những miêu tả tâm lý nhân vật trong truyện giúp người đọc cảm nhận được sự chân thật và lãng mạn trong cuộc sống chiến đấu.
Truyện “Những ngôi sao xa xôi” của Lê Minh Khuê thành công trong việc khắc họa hình ảnh các cô gái thanh niên xung phong với tâm hồn trong sáng, tinh thần dũng cảm và cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ nhưng lạc quan. Phương Định, dù chỉ là một ngôi sao nhỏ, vẫn tỏa sáng trên bầu trời Việt Nam và trở thành biểu tượng đẹp của thế hệ trẻ thời kháng chiến.