1. Hồi ức chợ quê hương
Bạn đã bao giờ thăm một phiên chợ chưa? Dù tôi chỉ được đến một lần khi còn nhỏ, nhưng hình ảnh của phiên chợ ấy vẫn in sâu trong tôi, đầy những ký ức ngọt ngào về quê hương thanh bình và ấm áp.
Một ngày mùa thu dịu dàng, bầu trời xanh ngắt, những đám mây hồng nhẹ nhàng trôi qua. Những chú chim nhạn bay lượn, đám mây trắng mỏng manh lướt nhẹ trong không khí. Bà tôi đã sớm thức dậy và bắt đầu chuẩn bị nước cho một ngày đi chợ phiên. Tôi hứng khởi khôn xiết. Bà tôi đeo chiếc thúng tre trên đầu, bên trong là những bó rau tươi tốt từ vườn nhà.
Đi từ nhà đến chợ chỉ mất một lát. Bà tôi ngồi bán rau ngay đầu chợ, còn tôi thì chạy vào khám phá. Chợ nhỏ thôi nhưng có nhiều quán hàng. Mái chợ được làm từ những tấm cọ mát rượi. Dãy hàng đầu tiên chỉ có bốn gian. Gian thứ nhất bán bánh mì, những chiếc bánh mì dài nóng hổi. Vài đứa trẻ vừa trỏ tay vừa vẫy đuổi mẹ mua bánh. Gian thứ hai bán bánh rán, những chiếc bánh rán mật với kích thước bé nhỏ nhưng bọn trẻ chúng tôi rất thích.
Cho đến bây giờ, hương vị ngọt ngào của mật ong, độ dẻo thơm của bột nếp và mùi thơm béo của đỗ xanh vẫn còn đọng trong tôi. Và đương nhiên, không thể không nhắc đến loại bánh nổi tiếng: bánh hú tai mèo. Chiếc bánh dẻo thơm ngon làm từ bột gạo, một loại bánh quen thuộc nhưng mỗi lần ăn, tôi vẫn cảm thấy nó ngon khó tả. Hai đầu bánh nhọn như tai mèo nên có tên là bánh hú tai mèo. Và gian thứ tư bán cốm. Hương vị dịu dàng của lúa hòa quyện với hương sen mát làm tôi dừng bước lại.
Chợ giờ đã đông hơn. Mọi người đi lại tấp nập, những tiếng mời mua, thương lượng, những tiếng cười, câu chuyện vang lên ồn ào. Tôi đi về phía dãy bán thịt và cá. Đây là dãy đông đúc nhất, mọi người đổ về đó, chẳng còn đường đi. Tôi vượt qua với sự khó khăn, bị che khuất nên chỉ nhìn thấy những con cá rò, cá trắm nổi bật trong chậu. Vài chú cố gắng trườn ra khỏi chậu rơi xuống đất, giãy đành đạch trước khi được đặt lại vào chậu. Những miếng thịt lợn, thịt bò hồng hào, chắc nịch, nhìn rất ngon lành, những chú gà, vịt cãi nhau 'quác, quác', 'cạc, cạc' náo loạn. Rồi tiếng đấu giá miếng thịt ngon, tiếng mặc cả. Tất cả kết hợp tạo nên một bản hòa tấu sống động.
Dãy thứ tư bán hoa quả và rau củ. Những trái dưa vàng, dưa hấu tròn như những chú heo con. Những trái thanh long đỏ hồng và tròn trịa. Những trái cam mọng nước, mập mạp, khiến miệng người ta ứa nước miếng. Thậm chí có cô bán hàng xởi lởi khiến ai cũng mê mẩn. Còn có bao nhiêu loại rau củ: rau cải, rau muống, xà lách, mùi, húng quảng bá đủ kiểu. Những mớ rau tươi, non, xanh mơn mởn vẫn long lanh sương đêm. Những ngọn rau phất phơ trước làn gió nhẹ nhàng như thách thức mọi người.
Mặt trời đã cao, chợ dần trở nên ồn ào. Dòng người đổ ra đường, tạo nên khung cảnh sôi động. Tôi cùng bà tiếp tục đi, hòa mình vào dòng người. Khi ra khỏi cổng chợ, tôi nhận ra thêm một điều mà trước đây chẳng để ý. Dưới gốc cây đa, một bà lão tóc bạc phơ, nhai trầu đang ngồi bên tấm bạt trải ra mấy gói kẹo lạc, kẹo bi, những chiếc bánh vừng, kẹo hồ lô..., những loại kẹo rẻ tiền nhưng lại là ước mơ của chúng tôi ngày nào. Bây giờ, những cụ già tóc bạc ngồi bên gánh hàng đơn sơ như vậy đã trở thành ký ức quý báu.
Đã lâu tôi không quay về quê hương và không có cơ hội thăm lại chợ phiên như ngày xưa. Dù quê hương đã thay đổi, và không có chuyến tàu nào đưa tôi trở lại với miền quê và phiên chợ thơ ấu. Nhưng ký ức về những phiên chợ ấy sẽ luôn là một phần đẹp nhất trong tâm hồn tôi.
2. Ký ức về phiên chợ quê
Phiên chợ quê mang đến trải nghiệm hoàn toàn khác biệt so với sự hối hả náo nhiệt của chợ thành phố. Hôm nay, tôi quay trở lại quê nhà để thưởng thức bầu không khí yên bình ấy. Ngay khi bước ra khỏi chăn ấm, tôi cảm nhận mọi người trong làng rủ nhau đi chợ - có người đi bộ, có người chở hàng, cảnh tượng của phiên chợ hiện lên trước mắt tôi như một bức tranh thân quen và gần gũi.
Chợ quê tôi nằm ở đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng trong xanh. Mỗi ngày, chợ họp từ sớm, khi bình minh mới ban mai, đến khi ánh nắng mặt trời đã trải dài. Phiên chợ chính diễn ra vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào những ngày này, hàng hóa đa dạng và phong phú được trưng bày. Từ sớm, những người bán đã mang theo hàng hóa của mình, mỗi người đều hi vọng có một chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng.
Khoảng 6 giờ sáng, chợ đã sôi động. Nhìn từ xa, chúng tôi có thể cảm nhận được sự hân hoan đang diễn ra bên trong. Ngoài hàng hóa, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị của phở thơm phức, hấp dẫn thực khách vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon, khiến mọi người muốn dừng lại để thưởng thức món ăn của quê hương.
Phiên chợ quê không chỉ thu hút người bán và người mua mà còn có sự tham gia của những đứa trẻ, với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha mẹ. Những đôi mắt ngây thơ, những nụ cười tươi trên khuôn mặt, khi thấy phiên chợ đầy ắp đồ đẹp, các em chạy nhảy, hò hét thích thú. Các bà, các mẹ, các chị đang chọn lựa những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ giá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đầy ắp, những mảnh thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, bơi lội trong nước.
Dạo một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn thưởng thức những quả lê quả ổi chín mọng... Trong tâm trí, hình ảnh người nông dân làm việc cật lực để tạo ra những quả trái tuyệt vời, là lý do chúng ta nên biết ơn họ. Chợ quê tôi còn nổi tiếng với những loại bánh ngon như bánh chưng, bánh rán, bánh nếp...
Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội, được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Còn những người chỉ đến chợ để lang thang, tận hưởng không khí hoặc thậm chí chỉ để ngắm nhìn. Buổi chiều, người đến chợ dần về hướng nhà, đến cuối chiều, khi bóng mặt trời chìm sau núi, chợ mới trở nên yên bình.
Buổi chợ quê diễn ra vô cùng sôi nổi, cho thấy sự ấm áp và đầy đủ của cuộc sống người dân quê tôi. Tôi tự hào khi sinh ra tại vùng quê này và sẽ luôn quay về thường xuyên để tận hưởng cảm giác thân thuộc này.
3. Chợ sôi động, náo nhiệt
Quê tôi, một làng nhỏ bên sông Cầu, hình ảnh yên bình, thanh bình nhưng chỉ vào những ngày chợ mới tạo nên sự huyên náo và nổi loạn.
Chợ làng, chợ chung cho cả xã, mở đến sáu lần mỗi tháng vào các ngày mồng 4, 9, 14, 19, 24, 29 âm lịch. Buổi sớm, chợ đã trở nên nhộn nhịp. Người bán đổ về từ trên đê, từ bên kia sông đến bằng đò, từ làng dưới lên, tất cả hướng về chợ, tiếng nói cười râm ran. Con đường làng náo nhiệt, nhộn nhịp như một lễ hội.Chợ được đặt trên bãi đất cuối làng. Mặc dù không có quy tắc cụ thể, nhưng mọi người bán hàng tự ngồi thành từng dãy theo loại hàng. Giữa chợ là các gian hàng tạp hóa. Từ kim chỉ, gương lược, giấy và bút, đến bóng đèn, ấm chén, và nhiều thứ khác. Quần áo sẵn bày ra để người mua nhìn, chọn lựa.
Phía cuối chợ là nơi bán lúa gạo, ngô, đậu, lạc, sắn, khoai… Những người buôn mang hàng ra để chuẩn bị cho chuyến đi vào thị xã. Góc chợ có các gian hàng bán gia súc. Những chú lợn con nhốt trong rọ, cổ chún lên để nhìn người mua. Đàn gà nhỏ đang nhảy múa trong lồng, tạo ra cảnh tượng hết sức hấp dẫn. Những chú vịt bị buộc chân thành từng cặp, thỉnh thoảng vụng trộm đập cánh và kêu ầm ĩ.
Bên này là khu vực bán rau quả. Mọi loại cây nhà lá vườn đều có. Su hào non tươi xanh, cải bẹ mỡ màng. Cà chua đỏ rực đứng cùng những bó hành mọc dựa vào cây củ trắng nõn nà. Cam, quýt, hồng xiêm, ổi… toả hương thơm ngát. Mặc dù chưa đến tháng Chạp, chợ đã trưng bày nhiều tranh Tết. Làng Đông Hồ nổi tiếng chỉ cách làng tôi một quãng đường ngắn. Mọi người đến mua tranh gà, tranh lợn, tranh cá chép dưới ánh trăng để trang trí nhà cửa, mang lại may mắn cho năm mới.
Cả buổi sáng, không khí chợ tấp nập. Tiếng mời mọc, tiếng đám đông, tiếng đàm phán, đánh giá, tạo nên bức tranh náo nhiệt và sống động. Khi mặt trời lên cao, chợ dần vắng bớt, dòng người đổ về hướng nhà, và đến cuối buổi sáng, khi mặt trời khuất sau núi, chợ trở lại vẻ yên bình của nó.
4. Chuyến phiêu lưu tưởng tượng ở chợ Tết
Sáng mùng 28 tháng Chạp, sau ngày dài làm việc, em mệt nhoài và không kịp đến chợ Tết. Khi về nhà, mệt nhoài, em chỉ muốn lăn vào giường ngủ. Trong giấc mơ, em thấy mình đang dạo chơi tại chợ Tết cùng mẹ.
Bình minh, chợ sôi động. Khác biệt hoàn toàn so với ngày thường. Chợ Tết đông người, đường đi chật kín. Mọi người qua lại tấp nập, nhộn nhịp như một lễ hội sôi động. Không ít người đến chợ không phải để mua sắm mà chỉ để thưởng ngoạn không khí Tết. Ở đây, hàng hóa đa dạng. Hàng hoa nở rộ, muôn hình muôn vẻ, tạo nên một bức tranh rực rỡ giữa không gian.
Từ những bông hoa cúc vàng sáng bóng như những mặt trời nhỏ, đến những bông hoa hồng diệu kỳ như những nàng công chúa, và những bông hoa cẩm chướng tinh tế với đủ màu sắc: Đỏ, cam, vàng... Mỗi loại hoa mang theo mình một hương thơm quyến rũ và đặc biệt. Rất nhiều loại trái cây độc đáo. Dưa hấu được sắp xếp gọn gàng, những quả dưa to và tròn như những chú heo con. Những quả cam sành mọng nước, những quả quýt nổi bật giữa những quả táo đỏ mượt, làm nổi bật vị ngon. Bưởi được bọc kín trong lá chuối, trên đó là những họa tiết tượng trưng cho may mắn, bình an.
Em dừng chân trước hàng quần áo, cô bán hàng tháo thức, tài năng tìm ra bộ trang phục phù hợp. Mẹ và em chọn ngay một bộ. Chỗ bán vải cũng rất đẹp và mới, mùi sợi vải thoang thoảng trong không khí. Qua khu vực bánh, mứt, kẹo. Mùi thơm ngọt ngào, quyến rũ đối với người mua. Những loại mứt như mứt bí, mứt dừa... cùng với kẹo dẻo, kẹo mềm. Những viên sô-cô-la hình bông hồng, những viên kẹo đủ màu sắc. Cạnh đó là bánh chưng, bánh tét được đóng gói rất cẩn thận.
Em tiến sâu vào khu vực thực phẩm. Thịt lợn, thịt bò, gà, vịt, tôm, cua, cá,... tất cả đều tươi ngon, hấp dẫn. Người mua rất đông và náo nhiệt. Rau củ cũng phong phú. Rau muống, bắp cải, súp lơ, đậu Hà Lan, hành tây, cà rốt, dưa chuột dài và to,... Mở ra ngoại ô, em thấy một khu vực bán cây kiểng và chậu hoa. Những chậu quất có quả chín vàng óng. Những chậu mai rực rỡ với những bông hoa năm cánh. Tất cả hòa quyện với ánh nắng ban mai.
Trong lúc em ngắm nhìn, không khí mua bán sôi động. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng đàm phán rộn ràng, tạo nên bức tranh hấp dẫn và sống động. Giữa không gian của chợ Tết, em đột nhiên tỉnh giấc vì tiếng gọi của mẹ. Mở mắt ra, mẹ đứng ở cửa, hai túi đồ to và nặng nề. Em vội chạy ra cửa giúp mẹ mang đồ vào nhà. Thật ngạc nhiên khi mẹ mua cho em quần áo mới, đôi giày mới. Và còn có một chậu mai nữa! Em hạnh phúc và mỉm cười suốt nghĩ về chuyến phiêu lưu mơ hồ tại chợ Tết cùng mẹ.
5. Chợ quê tôi tuyệt vời quá!
Một buổi sáng mới nở bình minh, tiếng gà gáy hân hoan chào đón một ngày mới - dấu hiệu cho sự khởi đầu mới. Tôi thoát khỏi giấc ngủ, bước ra sân tập thể dục và bắt gặp đoàn người đang vận chuyển hàng hóa qua đường. Ngày họp chợ đang diễn ra tại trung tâm thị trấn Lộc Bình, và tôi không thể không nghĩ về không khí sôi động đang diễn ra ở đó. Sự náo nhiệt là điều không thể thiếu ở mỗi phiên chợ. Một cảm giác tràn đầy niềm hạnh phúc khi tôi nhận ra: chợ quê tôi thật là đẹp đẽ!
Quả thật, nếu ai đến Lộc Bình sẽ bị cuốn hút và không muốn rời khỏi nơi này. Chợ nằm bên bờ sông Kì Cùng, tạo nên một không gian sống động, vui tươi qua âm thanh nhẹ nhàng của dòng sông. Chợ mở cửa năm ngày một lần, bắt đầu từ lúc gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã nghiêng. Từ sớm, những người nông dân chăm chỉ mang hàng hóa của họ ra chợ, mong muốn tìm được chỗ ngồi tốt nhất để bán hàng của mình.
Vào khoảng 6 giờ sáng, chợ đã sôi động. Mọi người lái buôn, bán hàng, mua sắm, tất cả họp kín về trung tâm thị trấn. Ở đầu chợ, sự hạnh phúc tỏa ra như một đám cháy sáng. Hương vị thơm ngon của gạo nếp, mùi hấp dẫn của bánh phở lan tỏa, mời gọi thực khách bước vào quán ăn. Phở Lộc Bình vừa rẻ vừa ngon, làm say đắm bất cứ ai ghé qua thưởng thức hương vị quê hương.
Mặt trời mọc cao hơn, chiếu sáng rực rỡ, nhưng vẫn không làm giảm bớt sự sôi động ở dưới. Đối với trẻ con, đi chợ cùng bố mẹ giống như một trò chơi thú vị. Họ được mặc những bộ quần áo đẹp mắt, nhiều màu sắc để hòa mình vào đám đông. Tiếng nói và tiếng rao bán vang lên, làm rộn ràng không gian chợ.
Các bà, các mẹ, các chị lựa chọn những hạt gạo ngon nhất để đưa về nhà. Các em nhỏ tập trung ở hàng bánh kẹo, chọn những loại kẹo mà họ yêu thích. Hàng điện tử thuộc về mọi người, và hàng hoa quả là nơi tôi đặc biệt thích thú. Nhìn những quả mận trắng bóng, sương còn lưu luyến trên lá cây, tôi cảm nhận được sự nỗ lực thức dậy sớm của những người nông dân để tạo ra những trái mận to, mọng nước như vậy. Những quả táo đỏ rực, những quả cam sành trĩu nặng được người lái buôn mang đến để phục vụ cộng đồng.
Phía dưới còn có những cửa hàng bán đồ dùng học tập như bút, thước, màu nước... Quán chè là nơi lý tưởng để giảm bớt cái nóng của mùa hè. Hàng quần áo phục vụ cho mọi lứa tuổi, với đủ màu sắc từ xanh, đỏ, tím, vàng... rất bắt mắt. Chợ trở nên sôi động hơn khi đến khu vực bán gia cầm, gia súc, những chú lợn con hồng hào kêu réo như muốn nói lên nỗi nhớ nhung. Những chú gà, vịt lông óng ánh trông thật đáng yêu. Thịt cũng được bày bán tươi ngon, màu hồng tươi.
Tất cả những hàng hóa đều mang hương sắc đặc trưng, mùi vị của đồng cỏ nơi nương náu, được kết tinh từ tâm huyết của quê hương, rồi như một món quà gửi lên trời để chia sẻ. Cũng có những người đến chợ không phải để mua sắm mà chỉ đơn giản là để ngắm, để bình phẩm, hoặc đơn giản là để tận hưởng không khí của chợ. Và đến cuối chiều, khi mặt trời chìm xuống phía sau núi, chợ mới dần lặng im.
Mỗi người đều có một miền quê của mình, và từ đó mỗi người đều giữ trong lòng hình ảnh của một phiên chợ quê. Mỗi người đều từng trải qua tuổi thơ, mong chờ bà, mẹ, chị về nhà mang theo những món quà, đôi khi chỉ là một chiếc kẹo, một củ khoai có khi lại quan trọng hơn cả những đặc sản đắt tiền. Chợ quê tôi sẽ mãi là ký ức không bao giờ phai trong trái tim tôi.
6. Trải nghiệm phiên chợ hấp dẫn
Quê hương tôi nằm ở thành phố Hòa Bình, một thiên đường nhỏ bé giữa vùng núi phía Bắc. Chính tên gọi của nó cũng mang đến cho chúng ta hình ảnh của sự yên bình, giản dị. Nếu nổi tiếng nhờ đập thủy điện Hòa Bình, thì chợ Nghĩa Phương cũng là một địa danh không thể không nhắc đến. Được thành lập từ cách đây mười năm, chợ này trở thành điểm đến của nhiều thương lái đông đúc.
Chợ Nghĩa Phương xuất phát từ một chợ tự phát của cộng đồng, khiến đường đi trở nên đông đúc và nguy hiểm. Để giải quyết vấn đề này, chính quyền địa phương quyết định xây dựng chợ với quy mô lớn, gồm nhiều gian hàng đều được bài trí một cách hợp lý. Chợ được phân thành 10 dãy chính: 2 dãy đầu chuyên về quần áo và hàng xách tay, 4 dãy tiếp theo chủ yếu bán thực phẩm và rau củ, 2 dãy sau dành cho các sản phẩm địa phương, và các phần còn lại chủ yếu là gia cầm và hải sản. Sự phân loại này giúp tạo ra một không gian mua bán thuận tiện cho người dân.
Chợ Nghĩa Phương không phân biệt giữa các phiên chính và phụ, vì nó luôn đông đúc mọi lúc, đặc biệt vào mỗi Chủ Nhật. Những ngày này, chợ trở nên sôi động và nhộn nhịp như chợ tết. Chợ mở cửa từ 3 giờ sáng, khi cả thị trấn vẫn chìm trong bóng tối, và tiếng kêu gọi, tiếng máy xe đua nhau về chợ. Lúc này, chợ là của những người buôn bán sĩ, mang theo đủ mọi loại hàng hóa từ xe lớn đến xe nhỏ để bán lại cho các cửa hàng nhỏ.
Gần đến bình minh, chợ trở nên đông vụng, những thương gia lớn nhanh chóng ăn một bữa sáng nhanh, đợi đến khi bà mẹ, người đi chợ bắt đầu xuất hiện. Ánh sáng bắt đầu loại bỏ sương mù, và tiếng ồn từ xe chở hoa, tiếng lợn oác oác, tiếng vịt quạc quạc trên khắp con đường làm cho không khí trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
Đến gần giờ trưa, khi ánh nắng trở nên chói chang, chợ dần trở nên trống vắng. Mọi người bắt đầu thu dọn, gói gọn hàng hóa, và đếch còn tiếng ồn ào như lúc đầu. Chợ trở lại vẻ thanh bình của mình. Mỗi lần đến chợ là một trải nghiệm mới. Nhìn thấy mọi người hối hả trong sự mua bán làm tôi hết sức vui sướng, vì nó là minh chứng cho sự cải thiện cuộc sống, hạnh phúc và ấm no của mọi người.
7. Chợ Tết
Mỗi khi Tết đến, mẹ lại dẫn tôi đến chợ để chuẩn bị cho ngày lễ truyền thống. Những ngày này, chợ Tết luôn sôi động, hứng khởi. Nhưng chợ Tết năm nay để lại trong tôi ấn tượng đặc biệt.
Đã sớm, mẹ và tôi đã đến chợ. Phía đông, mặt trời còn ló dạng sau những lớp mây hồng. Nhưng chợ đã náo nhiệt khá sớm. Ai cũng muốn nhanh chóng chọn lựa những sản phẩm mới nhất. Đám đông nơi đây nói chung đều vui mừng, tạo nên không khí sôi nổi, khác biệt so với những ngày thường.
Ngay từ lối vào, là những quầy bày lá dong, được sắp xếp gọn gàng, xanh mướt. Bên cạnh đó là những bó lá chuối dùng để bọc bánh chưng. Tiếp theo là những gian hàng bán măng khô, nấm hương, và các loại cây thuốc quý như cam thảo, sa nhân, hồi, quế – những đặc sản của vùng núi. Những cô bán hàng chào đón khách bằng giọng ngọt ngào, mời mọc.
Phía bên trái, là khu vực bán hoa quả. Chuối vàng, bưởi to, nho tím mọng nước - mọi thứ được bài trí một cách hấp dẫn. Tiếp theo là quầy rau củ, với củ su hào trắng phấn, cà chua đỏ ối, và củ trắng nõn nà. Tất cả tạo nên một bức tranh tươi mới, làm cho người mua có cảm giác như đang lang thang trong một vườn rau xanh tốt.
Tiếp tục là quầy bán bánh kẹo. Hộp mứt, kẹo, và bánh được trang trí một cách sáng tạo, tạo nên một bức tranh đầy màu sắc. Lon bia và chai rượu cũng được trang trí rất đẹp, hấp dẫn mọi ánh nhìn. Mẹ tôi chọn một số chai rượu và một số bánh để trang trí nhà, tạo nên không khí ấm cúng cho ngày Tết.
Rời khỏi quầy bánh kẹo, mẹ tôi đưa tôi đến một cửa hàng quần áo. Những tấm thổ cẩm, những bức vải màu sắc tô điểm cả cửa hàng. Người bán và người mua ồn ào, tấp nập. Những chiếc áo truyền thống làm cho không gian trở nên sống động, nhộn nhịp. Cô gái trẻ thử những chiếc áo và quay ra nhìn nhau với những nụ cười tươi tắn. Mẹ tôi chọn cho tôi và em mình mỗi người một bộ trang phục mới để dự tiệc Tết. Trong dòng người đông đúc, hai mẹ con tôi như bị cuốn vào những âm thanh và hình ảnh phong phú của chợ Tết.
Chúng tôi tiến lên để chiêm ngưỡng khu vực hoa. Những bông hồng đỏ rực trên những tán lá xanh tươi tỏa hương thơm dễ chịu. Những bông cúc vàng tươi, đón nắng ấm, tạo nên một khung cảnh tràn ngập sự tinh tế và êm dịu. Còn cây đào nở rộ, với hàng ngàn chùm hoa mở ra, làm cho không khí trở nên thêm phần trang trí và phấn khích cho Tết sắp đến. Chợ Tết năm nay thậm chí còn bán cả cá cảnh. Các chú cá vàng, cá đen vẫy đuôi múa lượn trong bể, tạo nên một bức tranh sống động và phong cách. Gần cuối chợ, có khu vực bán gia súc, với những chú lợn con, gà nhỏ, vịt vui nhảy, tất cả đều tạo nên một bức tranh vô cùng sinh động.
Chợ đã trở nên rất đông và mẹ tôi cũng đã chọn mua những sản phẩm cần thiết. Chúng tôi nhanh chóng rời khỏi chợ với túi đầy đủ đồ. Niềm vui của chợ Tết theo bước chân mẹ con tôi về nhà. Tôi mong rằng, chợ Tết năm sau sẽ mang đến nhiều điều mới mẻ và thú vị hơn.
8. Chợ nổi trên dòng sông
Quê hương em nằm dọc theo nhánh sông Tiền, nơi mọi sinh hoạt của người dân chủ yếu diễn ra trên những con thuyền nhỏ. Từ việc canh tác đến đánh cá, tất cả đều hòa mình vào sông nước, tạo nên một cuộc sống sống động và phồn thịnh suốt bốn mùa.
Nhà em ngay gần bên sông, cách chợ nổi chỉ vài bước chân, nên sớm mai, tiếng ồn ào của chợ đã trở nên quen thuộc với em. Những chiếc xuồng, ghe lẻ tẻ đưa hàng đi qua lại, tạo nên một bức tranh sôi động giữa dòng nước. Những người bán hàng trên xuồng đưa lên những loại hàng hóa từ miền dưới, còn người ở miền trên lại tận hưởng những sản phẩm tươi ngon từ chợ ở phía dưới.
Chợ nước giống như một hòn đảo nổi giữa sông, được chống đứng bằng hàng trăm chiếc sào. Những chiếc xuồng trở thành những cửa hàng di động, bày bán đầy đủ mọi thứ: rau củ, trái cây, thịt cá, đồ gia dụng, thậm chí là kim và sợi chỉ. Mỗi khi chợ đông đúc, việc di chuyển trở nên khó khăn nên người ta thường phải rao hàng mạnh mẽ. Những tiếng rao quảng cáo 'Táo ngon, giá rẻ! Mua nhanh kẻo hết!' trở nên quen thuộc giữa bức tranh ồn ào của chợ nước.
Chợ nước mang lại sự tiện ích và linh hoạt, nhưng đôi khi cũng gây ô nhiễm môi trường. Để giải quyết vấn đề này, cộng đồng người chơi xuồng đã hợp tác để tạo ra một trạm vệ sinh chung. Điều này giúp duy trì sự sạch sẽ, làm cho việc buôn bán trở nên bền vững hơn. Đúng là, từ khi có trạm vệ sinh, mỗi gia đình cảm thấy yên tâm hơn với cuộc sống gần chợ. Chợ nước trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức và trải nghiệm cuộc sống của em.
9. Chợ hoa rực rỡ Tết
Mùa xuân, cây cỏ bừng nảy, hoa lá khoe sắc. Ở quê nhà, chợ hoa mở cửa đón mừng Tết với đủ loại hoa đẹp lung linh, tô điểm không khí xuân vui tươi.
Sau một mùa đông lạnh giá, thiên nhiên tỉnh giấc khi mùa xuân về. Đó cũng là thời điểm mọi người bắt đầu chuẩn bị cho năm mới. Dù bận rộn, người dân quê em vẫn dành thời gian ghé qua chợ hoa, ngắm nhìn đủ loại hoa rực rỡ.
Bước vào chợ, như bước vào một xứ sở thần tiên của sắc màu. Đủ loại hoa hội tụ, tạo nên bức tranh hoa tuyệt vời chỉ có vào những ngày Tết. Hoa hồng đỏ, vàng, trắng; cúc vàng, cúc trắng; hoa lưu ly tím, hoa cẩm chướng, hoa huệ, hoa lay ơn… và không thể thiếu hoa đào đặc trưng của miền Bắc.
Có một khu riêng dành cho cây đào, từ cây lớn đến cây nhỏ, để mọi người lựa chọn. Cành nào, cây nào cũng tràn đầy hoa đẹp. Vì là miền Bắc, chợ không có hoa mai, nhưng lại đầy ắp hoa đào.
Không chỉ có hoa thật, mà chợ còn trưng bày nhiều loại hoa giả: hoa nhựa, hoa giấy, hoa lụa… từ những nghệ nhân tài năng. Cảnh tượng những chiếc bình hoa, lọ hoa tinh tế làm từ giấy lụa, làm cho chợ trở nên sinh động hơn.
Gọi là chợ hoa, nhưng còn bán cả cây cảnh, đặc biệt là cây quất. Những cây quất với quả vàng cam xen kẽ giữa lá xanh tạo nên hình ảnh rất đẹp mắt. Ngoài ra, còn có cây bồng bồng, cây tài lộc – những cây không thể thiếu trên bàn thờ Tết. Chợ hoa không chỉ bán hoa mà còn bán lọ hoa, bình hoa với đủ kiểu dáng, từ lớn đến nhỏ.
Năm nay, em và bố quyết định tự mình đi chọn hoa. Em chọn những bông hoa cúc vàng tươi tắn để làm đẹp bàn thờ, trong khi bố chọn cây đào và quất. Mỗi người mỗi sở thích, nhưng chợ hoa đẹp quá, tạo nên không khí ấm áp và yêu thương của mùa xuân.
10. Chợ nổi Phong Điền - Nét độc đáo của miền sông nước
Thành phố Cần Thơ sở hữu những chợ nổi độc đáo và sôi động như chợ nổi Cái Răng, chợ nổi Phong Điền, chợ nổi Phụng Hiệp... Mỗi chợ mang đến nét riêng, nhưng trong số đó, chợ nổi Phong Điền là điểm đến yêu thích của tôi nhất.
Chợ nổi Phong Điền cách trung tâm thành phố Cần Thơ khoảng 17 cây số. Ở đây, bạn có thể mua lẻ vì gần một chợ lớn trên bờ. Mỗi chiếc thuyền đều treo một cây sào với đầu mũi thuyền, được gọi là cây bẹo. Trên mặt sông rộng lớn, thuyền ken đông đúc, nhộn nhịp, với những hoạt động mua bán sôi động.
Đặc điểm nhận biết của chợ là cây bẹo, như một biển hiệu đặc trưng, chỉ ra loại hàng mà thuyền đó bán. Có thể nói, cây bẹo là một hình ảnh quen thuộc, tiện lợi nhất trên chợ nổi. Cây bẹo treo xoài thì bán xoài, treo cam thì bán cam, treo vú sữa thì bán vú sữa... Nhưng cũng có những cây bẹo treo không bán gì cả.
Nơi đây, những người dân sống trên thuyền treo áo quần, xoong nồi, gạt đũa ở góc thuyền. Mặc dù là chợ nổi, nhưng nhiều thứ không treo cũng có thể mua. Nếu bạn đã đi chợ nổi vài lần, bạn sẽ quen với cảnh này. Chợ nổi Phong Điền không chỉ có hàng hóa, mà còn có nhiều quán nhậu, từ xa bạn có thể nhìn thấy khói bốc lên và mùi thơm lan tỏa. Quán hủ tiếu, quán bún, quán cháo, quán cơm... trên một con xuồng nhỏ, điều hành linh hoạt, di chuyển đến bất kỳ nơi nào có người gọi.
Một đĩa xào, một tô hủ tiếu, một li rượu đế đầy ắp... người bán và người mua, tất cả giao dịch với nhau với sự vui vẻ, giản dị và thân thiện. Không có sự mặc cả, không bị thiếu thứ gì. Các dịch vụ như sửa máy, bán xăng, sửa cân, cửa hàng tạp hóa, thuốc tây, hàng mắm muối, gạo thóc... đều có để phục vụ cuộc sống của những người sống trên sông.
Có cả hiệu cắt tóc, hiệu sơn móng. Cảm giác như ở chợ có thêm tiếng hát cải lương ngọt ngào vang lên.
Còn nhiều hình ảnh độc đáo, hài hước: con mèo, con chó ngồi trên đầu mũi thuyền, đứa trẻ cởi trần nhảy từ thuyền này sang thuyền khác, người bán hàng vừa bán vừa cho con bú, bà lão ngồi nhai trầu bỏm bẻm... Thuyền, xuồng, ghe... di chuyển qua lại, lách nhách mà không va chạm. Tiếng nói, tiếng chào, tiếng mua bán tạo nên một bức tranh sôi động trên dòng sông.
Buổi sáng sớm trên dòng sông Hậu Giang, hàng trăm thuyền, ghe, xuồng cùng hướng về một bến. Những người bán nông sản, trái cây đầy ắp trên thuyền. Tiếng hò vang xa, tiếng sóng vỗ, âm thanh ồn ào và sôi động trải dài trong làn sương. Cho đến trưa, chợ nổi Phong Điền dần trở nên vắng lặng. Hãy ghé thăm Cần Thơ, dù chỉ một lần để trải nghiệm hương vị sông nước miền Tây Nam Bộ.