1. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 1
Người hàng xóm của em, cô Vi, là một người phụ nữ tuy nhỏ bé nhưng đầy năng lượng. Với làn da rám nắng và mái tóc bưởi thơm, cô luôn tràn đầy sức sống dù cuộc sống có khó khăn như thế nào. Bàn tay chai sạn của cô là minh chứng cho những đồng ruộng mà cô chăm sóc với lòng say mê. Cô không chỉ giúp đỡ nhà em mỗi khi khó khăn mà còn chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn của cuộc sống. Đối với em, cô Vi không chỉ là người hàng xóm, mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy.

2. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 3
Bác Hoàng, hàng xóm của em, không chỉ là một bác sĩ tài năng mà còn là người đàn ông hòa đồng và tốt bụng. Với tâm huyết trong nghề y, bác Hoàng luôn dành thời gian để chăm sóc sức khỏe cho mọi người xung quanh. Bác có khuôn mặt hiền lành, luôn toát lên vẻ lạc quan và sự chân thành. Điều làm nổi bật bác Hoàng chính là tình thần nhân văn và lòng nhân ái. Em rất tự hào và yêu quý người hàng xóm tốt bụng này.

3. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 2
Anh Nam, người hàng xóm tốt bụng cạnh nhà em, là người anh mà em luôn ngưỡng mộ. Với vẻ ngoài lịch lãm và đôi mắt trí tuệ, anh đã gây ấn tượng mạnh mẽ từ lần gặp đầu tiên. Sự nỗ lực không ngừng và tinh thần tự lập của anh là nguồn động viên lớn đối với em.

4. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 5
Dân gian thường nói 'Bán anh em xa, mua láng giềng gần'. Trong số những người láng giềng gần em, bác Tâm là người mà em luôn trân trọng và yêu quý. Với vóc dáng nhỏ bé nhưng đầy nghị lực, bác Tâm là một người hàng xóm tuyệt vời.
Bác đã trải qua nhiều gian khó trong cuộc sống, nhưng nhờ tập thể dục thường xuyên, bác vẫn giữ được sức khỏe tốt. Vóc dáng mảnh mai của bác là minh chứng cho sự kiên trì và chăm chỉ. Gương mặt tròn và nụ cười tươi tắn của bác làm cho mọi người xung quanh cảm thấy ấm áp và hạnh phúc.
Bác Tâm có đôi mắt đen lấp lánh, tràn đầy lòng nhân ái. Dù có những vết nhăn trên khuôn mặt, nhưng đó lại là những dấu hiệu của cuộc sống trưởng thành và tràn đầy kinh nghiệm. Mỗi nét trên khuôn mặt bác đều kể lên một câu chuyện riêng về cuộc đời đầy thăng trầm.
Mái tóc dài của bác thường được búi gọn gàng, thể hiện sự chín chắn và trách nhiệm. Bàn tay gầy guộc nhưng đầy nghị lực của bác đã nuôi dưỡng và chăm sóc gia đình suốt nhiều năm. Những nếp nhăn trên bàn tay là những dấu vết của cuộc sống đầy khó khăn, nhưng cũng là biểu hiện của tình yêu thương và hi sinh không ngừng.
Em luôn cảm ơn bác Tâm vì những lời khuyên và sự giúp đỡ mà bác đã dành cho gia đình em. Bác không chỉ là người hàng xóm gần, mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy. Tình cảm giữa em và bác là điều em trân trọng nhất trong cuộc sống.

5. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 4
Gần nhà em, có một bác hàng xóm đã nghỉ hưu tên là Hậu. Mặc dù đã gần 60 tuổi, bác Hậu vẫn giữ được sự nhanh nhẹn và tinh tường. Mỗi sáng, em thường thấy bác Hậu đi chợ về với đầy túi thực phẩm tươi ngon cho một ngày mới.
Bác Hậu có vóc dáng cao lớn, mái tóc dài bạc phơ nhưng rất gọn gàng khi bác búi phía sau. Ánh mắt hiền lành của bác là điều làm cho mọi người cảm thấy ấm áp. Dù có những nét nhăn trên khuôn mặt, nụ cười của bác luôn toả ra sự tươi vui và hạnh phúc.
Điều em thích nhất ở bác là sự hiền lành và không bao giờ quát mắng trẻ con. Bác luôn mang theo những gói quà nhỏ cho em và các em nhỏ trong khu phố. Bác thường xuyên trồng cây cảnh, tạo nên một không gian xanh tươi và sảng khoái.
Em nhớ một lần em bị điểm kém và sợ mẹ mắng, nên em ngồi khóc ở công viên. Bác Hậu thấy em và đã tận tình an ủi, khuyến khích em về nhà và giải quyết vấn đề. Bác luôn là nguồn động viên tích cực cho em, giúp em hiểu rằng mọi người đều có những sai lầm và quan trọng là học từ chúng.
Bác Hậu là một người hàng xóm tuyệt vời, luôn tốt bụng và quan tâm đến mọi người xung quanh. Em cảm ơn bác vì sự tận tâm và lòng nhân ái của bác, tạo nên một môi trường sống tốt đẹp hơn.

6. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 7
Trong tổ dân phố văn hóa nơi em sống, bác Ba là tấm gương sáng về sự tuân thủ pháp luật và sống theo nếp sống văn minh. Bác Ba, người hàng xóm của em, là người mà em ngưỡng mộ nhất trong khu phố.
Bác Ba, năm nay đã gần bốn mươi, có vóc dáng cao ráo và sức khỏe mạnh mẽ. Nét mặt nghiêm túc nhưng phúc hậu, mái tóc bạc phơ và đôi bàn tay chai sạn của bác là những dấu hiệu của thời gian. Mặc dù đã nhiều năm, nhưng bác vẫn giữ vững nguyên tắc sống theo pháp luật và văn minh.
Một lần, khi nhà bác Ba có chuyện, bác đã không bao che cho người thân của mình mà thậm chí tự xin lỗi và khắc phục hậu quả. Hành động này đã làm cho mọi người trong khu phố cảm thấy tôn trọng và kính trọng bác Ba hơn.
Không chỉ là người sống theo pháp luật, bác Ba còn là một người sống theo nếp sống văn minh. Gia đình bác đã liên tục đạt được bằng khen thi đua Gia đình văn hóa. Bác không chỉ là người hàng xóm mẫu mực mà còn là một người tham gia tích cực vào các hoạt động của khu phố.
Bác Ba là nguồn động viên lớn cho em học tập và lớn lên theo đúng hướng. Em rất tự hào và kính trọng bác Ba, người hàng xóm xuất sắc và tấm gương sống đẹp cho cộng đồng.

7. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 6
Trong kí ức tuổi thơ, bác Liên - người hàng xóm đáng yêu của em luôn là một hình bóng rất đặc biệt và gần gũi. Bác Liên, giáo viên Tiểu học, không chỉ là người hướng dẫn kiến thức mà còn là người mẹ thứ hai của em.
Bác Liên, ngoài bốn mươi, với dáng vóc cao ráo, mái tóc dài đen óng ả và nụ cười hiền lành, luôn tạo nên một hình ảnh trấn an và gần gũi. Bác dành thời gian quan tâm đến mọi người xung quanh, không chỉ là hàng xóm mà còn là những người già trong xóm.
Bác Liên không chỉ là một giáo viên tận tâm mà còn là người hướng dẫn đạo đức và lối sống cho em. Bác không chỉ dạy bảo trong trường mà còn mở lớp học miễn phí giúp đỡ các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn. Những đêm khuya, bác vẫn cố gắng soạn giáo án để chắc chắn rằng mọi em đều có cơ hội học tập tốt nhất.
Bác Liên cũng là người đầy tâm huyết trong việc rèn giũa đạo đức cho con cháu. Bác không chỉ là giáo viên mẫu mực mà còn là người bạn, người anh dạy cho em những bài học quý báu về cuộc sống.
Em luôn nhớ những chiều em sang nhà bác, nghe bác kể chuyện và nhận được những bài học sâu sắc về lòng nhân ái, lòng trung hiếu. Bác Liên là nguồn động viên lớn cho em, luôn khuyến khích em vượt qua khó khăn và không bao giờ nản chí.
Dù gia đình bác đã chuyển đến nơi mới, nhưng những kí ức và lời dạy của bác Liên sẽ mãi là nguồn động viên và bài học quý giá trong cuộc sống của em.

8. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 9
Bác Tư, người bán cà rem dạo gần nhà em, là một tâm hồn mà em luôn trân trọng và yêu quý nhất.
Gương mặt bác trải qua những nẻo đường đời, nhưng nó vẫn là bức tranh đẹp của sự kiên trì và lòng nhân ái. Mái tóc bạc phơ, đôi mắt lạnh lùng nhưng ấm áp, môi nứt nẻ chứa đựng bao nỗi khổ và cố gắng. Bác luôn diện chiếc áo cũ sờn bạc, đôi giày rách nhưng nó mang theo hàng vạn dặm đường đi và câu chuyện về sự bền bỉ.
Bước chân bác không ngừng, thưa thớt nhưng chất chứa bao ý nghĩa. Tiếng rao của bác như một giai điệu thân quen, làm cho không gian quen thuộc và ấm áp. “Cà rem đây! Cà rem năm trăm một cây đây!” - câu nói vang lên như một biểu tượng của sự cần cù và tận tụy.
Bác không chỉ là người bán cà rem, mà còn là người bạn đồng hành, là người truyền đạt những lời khuyên chân thật và ý nghĩa cho em. Bác luôn khuyến khích em học hành, nhắc nhở về giá trị của tri thức và hạnh phúc khi được đi học.
Mặc dù cuộc sống của bác đầy gian truân, nhưng tâm hồn bác vẫn luôn hòa nhã, đầy yêu thương. Em luôn nhớ và trân trọng bác Tư - người hàng xóm đặc biệt, người đã là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc sống của em.

9. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 8
Nơi em sống, có một ngôi nhà tên bác Hùng nằm gần nhà em, là tâm điểm của sự ấm áp và thân thiện. Bác Hùng không chỉ là hàng xóm mà em yêu quý mà còn là nguồn cảm hứng vô tận.
Nhìn từ bên ngoài, ngôi nhà của bác Hùng trải qua bao nhiêu năm tháng, mang đậm dấu vết của thời gian. Bác sống hạnh phúc với vợ và hai con trai, những người con tự hào về cha mình. Khi em chuyển đến đây, bác và vợ đã chào đón em với tình thân thiện, rộn ràng như không khí trong lành của khu phố.
Thú vui lớn nhất của bác là đọc sách và chăm sóc khu vườn nhỏ. Hình ảnh bác ngồi đọc sách, ánh mắt trí tuệ và kinh nghiệm, là nguồn động viên cho em học hỏi. Khuôn mặt bác hiền lành, tươi cười, luôn đong đầy những kí ức về quãng đời hào hùng và những vết sẹo chiến tranh nổi bật trên đôi bàn tay mộc nhiệt huyết.
Những câu chuyện về thời chiến mà bác kể luôn là điều em trân trọng. Bác Hùng, một người lính cựu chiến, mang trong mình những dấu vết đẹp về anh hùng. Mỗi buổi sáng, bác dành thời gian đi bộ quanh công viên gần nhà trước khi bắt đầu ngày mới, tạo nên một hình ảnh tươi mới và sôi động.
Em yêu quý bác Hùng như một người anh, người bạn thân thiết. Sự gần gũi và tình thân thiện của bác làm cho khu phố trở nên ấm áp hơn. Em hứa sẽ thường xuyên ghé thăm bác, chia sẻ những khoảnh khắc vui tươi và học hỏi từ bác nhiều hơn.

10. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 10
Gia đình em quyết định chuyển về ở chung với ông bà để chăm sóc họ, và trong khoảng thời gian đó, em được biết đến cô Liên - một giáo viên mầm non và cũng là hàng xóm thân thiết.
Cô Liên có hình thể mảnh mai, cao ráo, với khuôn mặt thon tròn, trắng trẻo và đôi gò má ửng hồng. Đôi mắt to tròn của cô sáng bóng và hiền lành, luôn đeo cặp kính cận đen dày. Mái tóc dài óng ả, thường được cô chải gọn và buội lên thành một búi tinh tế. Trang phục của cô thường là áo cổ và quần Âu khi đi làm, còn khi ở nhà, cô thích mặc áo phông kèm quần sooc hoặc váy xòe nhẹ nhàng.
Cô thường xuyên ghé nhà em và luôn mang theo những món quà nhỏ như cặp tóc nơ hồng, bim bim, hoặc truyện tranh thiếu nhi. Cô rất tận tâm và chu đáo, thậm chí trong những ngày ông bà em không khỏe, cô lại hết sức giúp đỡ. Cô quét dọn nhà cửa, nấu cơm, và thậm chí ở lại ăn trưa cùng ông bà em. Gia đình em coi cô như một thành viên thân thiết.
Tháng sau, cô sẽ lên xe hoa và chuyển đến nơi mới sau hôn lễ. Mặc dù em cảm thấy buồn khi phải chia tay cô, nhưng em mong cô sẽ luôn hạnh phúc và thành công trong cuộc sống mới của mình.
