1. Bài tham khảo số 1
Trong quãng đời học sinh, chắc hẳn mỗi người đều trải qua nhiều buổi khai giảng. Tuy nhiên, nếu phải chọn một buổi khai giảng đáng nhớ nhất, chắc chắn đó sẽ là buổi khai giảng đầu tiên:
“Ngày đầu tiên bước chân vào trường học
Tay nắm chặt bàn tay mẹ, bước chân rụt rè
Nước mắt rơi nhè nhẹ, hồi hộp khôn nguôi
Mẹ kề bên, nói lời an ủi dịu dàng
Ngày đầu tiên chập chững bước vào trường
Ánh mắt hồn nhiên, bao nhiêu ước mơ
Cô giáo yêu thương vỗ về tâm hồn nhỏ bé
Là bắt đầu của một hành trình dài…”
Đến bây giờ, giai điệu của bài hát “Ngày đầu tiên đi học” vẫn vang lên trong tâm trí khi nhớ về buổi khai giảng đáng nhớ ấy. Buổi sáng ấy, em thức dậy từ rất sớm. Chuẩn bị cặp sách và đồng phục, mẹ dắt em đến trường. Con đường quen thuộc trở nên xa lạ, vì lần này em không chỉ là đứa trẻ nghịch ngợm mà là học sinh lớp một.
Khi đến trường, em bắt đầu ngạc nhiên trước vẻ đẹp mới của trường. Sân trường rộng lớn, bàn ghế mới, và mọi người trong trang phục mới. Các cô giáo cũng trông thật dễ thương trong những chiếc áo dài tươi tắn. Mẹ dẫn em đến lớp, rồi nhẹ nhàng nói lời chia tay. Em nhìn theo bước mẹ rời đi, lòng bồi hồi lo sợ. Cô giáo thông báo rằng, sắp tới lớp 1A sẽ tham gia diễu hành đầu tiên.
Chỉ vài phút sau, buổi diễu hành bắt đầu. Lớp em được chọn để diễu hành đầu tiên. Điệu nhạc và tiếng bước chân làm cho tim em đập mạnh. Khi diễu hành kết thúc, thầy hiệu trưởng phát biểu chào mừng học sinh lớp một. Mặc dù em không nhớ hết những gì thầy nói, nhưng giọng nói ấm áp của thầy vẫn in sâu trong trí nhớ. Nhưng điều em nhớ nhất là tiếng trống khai giảng. Tiếng trống vang lên như biểu tượng cho một khởi đầu mới - cũng là khởi đầu của em ở trường một. Tiếng trống ấy vẫn còn đọng mãi trong kí ức, tượng trưng cho sự quan trọng và thiêng liêng của ngày khai giảng đầu tiên trong cuộc sống học sinh. Nó giống như một dấu mốc lớn, mở ra một chương mới trong hành trình của mỗi đứa trẻ. Từ hôm nay, chúng ta sẽ là những học sinh chính thức, rời xa tay áo bảo bọc của cha mẹ để bước vào thế giới mới - thế giới của tri thức.
Ngày nay, khi đã trưởng thành, dù đã trải qua nhiều buổi khai giảng nhưng em vẫn giữ mãi trong trái tim kí ức về ngày hôm ấy.

2. Bài tham khảo số 3
Trong hành trình cuộc sống, chúng ta sẽ trải qua vô số kỉ niệm đáng nhớ. Đối với tôi, những khoảnh khắc đẹp nhất là khi được bên cạnh bạn bè và thầy cô trong những ngày thơ ấu dưới mái trường tiểu học.
Ngôi trường tiểu học của tôi nằm ở trung tâm xã, là ngôi trường duy nhất. Ngay từ ngày đầu tiên chân chạm vào trường, tôi đã bị ấn tượng. Ngôi trường lớn với con đường bê tông phẳng lì, hai bên là hàng cây cao vút, cành lá reo rắt chào đón chúng tôi. Khi bước qua cổng trường, bác trống nằm ngủ gần phòng bảo vệ, vẫn chưa tỉnh táo.
Thời gian trôi đi nhanh chóng, từ những ngày bước vào lớp một đến giờ đã là học sinh lớp 2. Tôi trải qua biết bao kỷ niệm thú vị với thầy cô và bạn bè. Mỗi giờ học đều là những giờ phút hứng khởi và bổ ích. Giờ giải lao là thời gian tuyệt vời để thư giãn và tham gia các trò chơi như đuổi bắt, nhảy dây, đá cầu...
Nhưng trong tất cả, kỷ niệm mà tôi ấn tượng nhất là một buổi ra chơi ở lớp 2. Trong buổi giải lao, chúng tôi quyết định chơi đá cầu. Bất ngờ, Hạnh - một bạn mới chuyển đến cách đây không lâu, tự tin hỏi: “Các bạn cho tôi tham gia cùng được không?”. Chúng tôi đồng lòng đồng ý và tự hào khi có Hạnh tham gia. Trong trận đấu, Hạnh không chỉ khéo léo mà còn nhanh nhẹn, mặc dù dáng vẻ nhỏ bé. Đội của chúng tôi liên tục giành chiến thắng, tạo nên niềm vui cho tôi. Sau buổi chơi, Hạnh trở nên vui vẻ hơn và tôi cũng có thêm một người bạn đặc biệt. Kỷ niệm ấy đã in sâu trong tâm trí.
Thời gian trôi, khi chúng tôi lên cấp hai, gia đình tôi chuyển đến xa xôi. Tôi đã phải chia tay những người bạn thân, nhưng những kỷ niệm tươi đẹp ở cấp một vẫn mãi đọng lại trong lòng.

3. Bài tham khảo số 2
Trường học là nơi gắn bó thân thiết như ngôi nhà thứ hai của chúng tôi. Dưới mái trường ấy, chúng tôi chia sẻ nhiều kỷ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè. Kí ức đáng nhớ nhất của tôi là về ngày bước chân vào hành trình học đường.
Đêm trước, mẹ đã chuẩn bị kỹ lưỡng đồ dùng học tập cho tôi. Bình minh hôm sau, tôi bắt đầu ngày mới từ lúc sáu giờ. Tôi sẵn sàng cho ngày quan trọng, mặc bộ đồng phục mới. Vì bố mẹ bận công việc, ông nội là người đưa tôi đến trường bằng chiếc xe đạp quen thuộc. Trên đường, cảm giác hân hoan và lo lắng xen kẽ trong tôi.
Ngôi trường Tiểu học nổi bật với chiếc cổng lớn, bảng tên trường trên cao. Sân trường mở rộ, bề thế, được phủ lớp bê tông mịn. Các hàng cây xanh mát nâng niu những giấc mơ. Kiến trúc của trường với ba dãy nhà hình chữ U, mỗi dãy cao ba tầng, sơn màu vàng nổi bật.
Ông nội dắt tôi vào lớp. Tôi cảm nhận sự hứng khởi và lo sợ. Lớp học ở tầng một, gần cầu thang. Cô giáo chủ nhiệm đứng ở cửa đón chúng tôi. Tôi trở nên bừng tỉnh hơn khi cô giúp tôi vững tinh thần. Hình ảnh của cô vẫn rõ trong tâm trí: áo dài hồng, mái tóc gọn gàng, đôi mắt sáng lấp lánh. Lời chào từ cô làm tôi thêm tin tưởng. Tôi chào ông nội và bước vào lớp. Buổi học đầu tiên vui vẻ, thú vị. Cô giáo giới thiệu và chúng tôi kết bạn. Tiết đọc sôi nổi, cô giáo tạo nên không khí trải nghiệm thú vị. Tôi dũng cảm phát biểu và đạt điểm cao. Buổi học kết thúc, ông nội đến đón. Tôi đưa ông nghe về ngày đầu tiên đi học.
Kỉ niệm ấy, ngày bắt đầu hành trình học đường, trở thành một chương trình đẹp đẽ, là niềm vui mãi mãi trong tôi.

4. Bài tham khảo số 5
Trong hành trình cuộc sống, những kỉ niệm là những kho báu không giá. Chúng là những chuyến phiêu lưu trong quãng đời chúng ta. Và đến tận bây giờ, tôi vẫn giữ mãi trong tâm hồn những ký ức ngọt ngào về ngày bắt đầu hành trình học đường.
Đó là một buổi sáng mùa thu tươi đẹp. Bầu trời xanh thăm thẳm, mây trắng bồng bềnh. Tôi đã bắt đầu một ngày mới từ rất sớm. Mẹ đã chuẩn bị cẩn thận cho tôi đầy đủ sách vở trước khi đưa tôi đến trường. Cảm giác hồi hộp hiện rõ trên khuôn mặt tôi. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào thế giới học đường. Trường tiểu học nằm gần nhà, nhưng con đường quen thuộc ấy hôm nay trở nên đặc biệt.
Sau khoảng mười lăm phút, chúng tôi đã đến trường. Ngôi trường rộng lớn, tươi mới nổi bật trước mắt. Bước vào sân trường, tôi cảm thấy giữa dòng người hơi sợ sệt nên chỉ biết đi theo mẹ. Sân trường hòa quyện với nụ cười của bạn bè, thầy cô, và những bậc phụ huynh hạnh phúc dẫn đưa con em đến trường. Mẹ dẫn tôi lên lớp sau khi kiểm tra danh sách trên bảng thông tin. Lớp học của tôi nằm ở tầng hai, phòng số 18. Cô giáo chủ nhiệm đã đợi chúng tôi ở cửa lớp. Bước vào lớp, tôi có chút ngần ngại và không muốn rời xa mẹ. Cô giáo ôm tay tôi, vỗ nhẹ và dẫn tôi vào lớp. Hình ảnh của cô vẫn hiện lên - xinh đẹp và nhẹ nhàng.
Buổi học đầu tiên diễn ra trọn vẹn niềm vui. Những bài học, từ vựng, và phép toán... trở thành những ký ức sâu sắc. Nhớ nhất là giọng nói nhẹ nhàng của cô giáo giảng bài. Một ngày mới trôi qua nhanh chóng, buồn chia tay lớp học lại khiến tôi cảm thấy tiếc nuối. Trên đường về nhà, tôi đã kể với mẹ về ngày hôm nay - ngày đầu tiên đi học.
Kỷ niệm về ngày bắt đầu hành trình học đường luôn là một mảnh ký ức quý giá. Đó là niềm vui mãi mãi trong trái tim tôi, một phần không thể thiếu trong quãng đời học sinh của mình. Ngày đầu tiên đi học, một trải nghiệm mà mỗi người đều trân trọng.

5. Bài tham khảo số 4
“Thời gian cuộn trôi, chỉ còn lại những hồi ức. Kỷ niệm thân thương ơi, tiếng thầy cô mãi vang vọng. Bạn bè yêu thương ơi, những lúc giận hờn sẽ mãi là trò đùa. Hôm nay chia tay, mai đây hẹn gặp lại, lòng chất chứa niềm biết ơn. Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa…” - Đó là những lời hát của bài 'Mong ước kỷ niệm xưa,' khắc sâu hình ảnh tuổi học trò.
Tôi vẫn còn nhớ ngày đầu tiên bước chân vào trường Tiểu học. Một sáng thu ấm áp, ánh nắng vàng rực rỡ. (Tên trường) - nơi tôi học, đã tồn tại được hai mươi năm.
Ngày ấy, khi đến nhận lớp, gặp thầy cô và quen biết bạn bè, tôi cảm thấy hân hoan nhưng cũng rất bồn chồn. Sân trường rộn ràng, mẹ dẫn tôi đi kiếm lớp. Lớp tôi ở dãy bên trái cổng, tầng hai. Cô giáo đứng chờ để đón chúng tôi. Bước vào lớp, tôi thấy bảng đen, hộp phấn trắng, bàn học sạch sẽ. Một cảm xúc lạ lùng tràn ngập tôi, dự báo rằng năm học sắp tới, lớp học này sẽ là nơi thứ hai của tôi.
Tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học bắt đầu. Sân trường trở nên yên bình. Cô giáo yêu cầu trật tự. Cô tự giới thiệu và chúng tôi làm quen. Buổi làm quen trôi qua vui vẻ. Cô giáo chủ nhiệm nhiệt tình, bạn bè thân thiện. Trở về nhà, tôi hy vọng rằng thời gian học tập dưới mái trường này sẽ đầy ý nghĩa.
Kỷ niệm này quý giá trong trái tim học trò. Nó là hành trang dẫn bước chúng tôi đi hướng tương lai, để mai này, khi nhớ về nó, ta vẫn giữ mãi niềm biết ơn.

6. Bài tham khảo số 7
Ngày khai giảng đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời học sinh. Tôi đã tham gia nhiều lễ khai trường, nhưng ấn tượng nhất vẫn là ngày khai giảng năm lớp 5.
Thời gian trôi đi nhanh, bốn năm tôi dành ở trường tiểu học đã là thời gian dài. Đây là lễ khai giảng cuối cùng dưới mái trường yêu quý. Do đó, tôi cố gắng đến sớm. Lúc 7 giờ sáng, tôi đã có mặt ở trường. Ngôi trường hôm nay thật đẹp. Sân trường được làm sạch, hàng ghế được sắp xếp gọn gàng. Trên sân khấu treo bảng rôn màu xanh, chữ 'LỄ KHAI GIẢNG' giữa trung tâm. Dưới đó là tên trường “Tiểu học….”. Cả sân khấu trang trí bằng lá cờ đỏ rực. Chiếc trống nằm im góc, trang trí bởi chiếc nơ đỏ rất đẹp.
Buổi lễ bắt đầu lúc 7 giờ 30 phút. Đầu tiên là các tiết mục văn nghệ chào mừng khai giảng. Tiếp theo là diễu hành của học sinh lớp một. Nhìn thấy khuôn mặt lạc quan của các em, tôi nhớ lại những ngày đầu của mình. Sau lễ chào cờ, tất cả học sinh ổn định để lắng nghe cô hiệu trưởng phát biểu. Giọng cô trầm ấm, trang nghiêm, khiến tôi xúc động. Những lời dặn dò về một năm học mới mang lại động lực cho tôi.
Buổi lễ kết thúc với âm thanh của chiếc trống chào mừng năm học mới. Đó là âm thanh trống trọng nhất, vang lên trong không khí hồi hộp. Vậy là năm cuối cùng của tôi tại trường tiểu học đã bắt đầu. Tôi sẽ trân trọng những khoảnh khắc quý giá này.
Khi nhớ về ngày khai giảng, tôi nghĩ đến những câu trong 'Tôi đi học' của Thanh Tịnh: “Hằng năm vào cuối thu, lá rụng và trên không trời có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nhớ về buổi tụ trường.” Kỷ niệm về ngày khai giảng cuối cùng tại trường tiểu học đã trở thành một phần quý giá của cuộc đời tôi.

7. Bài tham khảo số 6
Kỷ niệm luôn gợi lại nhiều cảm xúc đặc biệt. Trong những kỉ niệm, một trong những điều đặc biệt mà em luôn nhớ đến là về người bạn thân nhất - Hà Anh.
Em và Hà Anh là bạn bè từ thời Tiểu học. Một sự kiện đáng nhớ xảy ra khi chúng tôi đang học lớp năm. Một ngày chủ nhật, em ghé thăm nhà Hà Anh. Trong khi chờ bạn, em đã lên phòng Hà Anh và tình cờ nhìn thấy một quyển sổ. Không kiềm chế được sự tò mò, em mở sổ ra đọc. Nhưng em không biết rằng Hà Anh đang đứng ở cửa.
Bất ngờ, Hà Anh la lên:
- Sao cậu lại đọc trộm nhật ký của tớ?
Lúc đó, em nhận ra sự tức giận của Hà Anh. Em nhanh chóng đóng cuốn sổ lại, nhìn bạn với vẻ xấu hổ:
- Tớ... tớ xin lỗi...
Chưa kịp nói hết, Hà Anh đã rời đi. Em cảm thấy hối hận. Em muốn xin lỗi nhưng lại sợ Hà Anh giận. Em xuống nhà và rời đi.
Đến nhà, em gọi điện xin lỗi Hà Anh. Nhưng mẹ bạn nói Hà Anh không muốn nghe máy. Lo lắng, em quyết định đến nhà Hà Anh xin lỗi vào ngày mai. Sáng hôm sau, em đến sớm. Nhìn thấy bạn, em chạy đến:
- Hà Anh, tớ xin lỗi nha!
- Minh này, tớ cũng xin lỗi vì đã quát cậu hôm qua!
- Không sao, tớ đã lạc lõng khi đọc trộm nhật ký của cậu. Mọi người đều có quyền tức giận trong tình huống như vậy. Mong là chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau.
Hà Anh mỉm cười. Chúng tôi bắt tay nhau làm hòa, tình bạn ngày càng thêm sâu đậm.
Đây là một kỷ niệm quý giá của em, cũng là bài học quý báu về tình bạn.

8. Bài tham khảo số 9
Trong cuộc đời, không ai có thể quên những kỷ niệm của tuổi học trò, đặc biệt là những dấu ấn từ buổi đi học đầu tiên. Mỗi năm, khi thu về, tôi lại tràn đầy những kỷ niệm ấy.
Ngày đó, tôi thức dậy sớm, sẵn sàng cho ngày học mới với những cuốn sách vở cần thiết. Lúc bảy giờ, ông nội đã chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Bầu trời cao và xanh hơn bao giờ hết. Tôi hồi hộp nhìn xung quanh, thấy đường phố náo nhiệt hơn. Bạn bè học sinh cũng đang trên đường, mỗi người sau bố. Khuôn mặt trái ngược lo âu và háo hức. Tôi còn thấy những anh chị lớp trên đạp xe, trò chuyện rôm rả.
Mặc dù đã nhận lớp và quen thầy cô, bạn bè. Nhưng tôi vẫn háo hức không nguôi. Tôi mặc đồng phục mới, đi dép mới mẹ tặng và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đứng đầu lớp đón học sinh. Tôi chào ông rời đi, ngồi vào chỗ theo sắp xếp. Buổi lễ khai giảng trang trọng với lời nói của thầy hiệu trưởng, học sinh lớp trên và một bạn học sinh lớp một. Kết thúc buổi lễ, thầy hiệu trưởng đánh tiếng trống khai trường. Tiếng trống ấy làm tôi xúc động.
Sau buổi lễ, cùng bạn bè bước vào lớp. Buổi học đầu tiên là bài tập đọc. Cả lớp chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Rồi, cùng đọc đồng thanh theo cô. Tiếng đọc của lớp vang lên to và rõ ràng. Các tiết học sau diễn ra vui vẻ, thú vị. Tôi còn hăng hái giơ tay trả lời và được cô khen. Đến chiều, gặp ông nội, tôi hào hứng kể về những điều thú vị ở trường. Ông còn khen tặng một que kem lớn cho sự cố gắng của tôi.
Buổi học đầu tiên luôn để lại dấu ấn đặc biệt. Đến giờ này, nó vẫn là kí ức tuyệt vời nhất từ thời thơ ấu của tôi.

9. Bài tham khảo số 8
Kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và bạn bè dưới mái trường Tiểu học mà tôi khắc sâu trong trí nhớ là buổi khai giảng cuối cùng của năm học cấp một.
Ngày đó, cuối thu, bầu trời xanh thẳm. Sớm mai, tôi thức dậy, sẵn sàng cho một ngày đặc biệt. Mẹ đưa tôi đến trường lúc bảy giờ mười lăm phút.
Buổi lễ khai giảng bắt đầu vào bảy giờ ba mươi phút. Tiết mục văn nghệ mở đầu chào mừng lễ khai giảng, sau đó là diễu hành của học sinh lớp một. Nhìn thấy khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi nhớ lại khoảnh khắc tương tự khi tôi bước vào trường lần đầu.
Sau lễ chào cờ, học sinh ổn định để nghe cô hiệu trưởng phát biểu. Giọng cô ấm áp, làm xúc động tôi. Lời dặn dò về năm học mới khiến tôi hứng khởi. Đặc biệt, tôi đại diện toàn khối nói lên lòng biết ơn đối với thầy cô. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước đám đông phát biểu và gặp trách nhiệm lớn. Mặc dù hồi hộp, nhưng sự động viên của cô giáo đã giúp tôi tự tin hơn. Trong bộ đồng phục mới, tôi trình bày bài phát biểu. Cả trường đồng thanh tặng tôi tràng pháo tay. Cô giáo chấm dứt, khen ngợi tôi. Lúc đó, tôi tự hào và hạnh phúc.
Buổi lễ kết thúc với hồi trống chào mừng năm học mới, trang nghiêm, xúc động. Năm học cuối cùng dưới mái trường tiểu học yêu quý bắt đầu.
Kết thúc buổi lễ, niềm vui của một năm học mới bao trùm. Đối với một học sinh cuối cấp như tôi, điều đó càng trở nên ý nghĩa hơn.

10. Bài tham khảo số 10
Mái trường Tiểu học là nơi em ghi lại nhiều kỷ niệm với thầy cô và bạn bè, trở thành hành trang quý giá trong cuộc sống. Kỷ niệm sâu sắc nhất là về buổi học đầu tiên dưới mái trường Tiểu học.
Sáng hôm đó, em thức dậy sớm, mẹ đưa em đến trường. Trên đường, em cảm thấy hồi hộp và háo hức. Khoảng mười lăm phút sau, em bước chân vào ngôi trường thân yêu.
Ngôi trường, dù đã khá lâu, vẫn khang trang với cổng đỏ tươi và tấm biển “Trường Tiểu học Bình Minh”. Ba dãy nhà sơn màu vàng, mỗi phòng học trang bị đầy đủ. Sân bóng và nhà thể chất ở phía sau hiệu bộ. Mẹ đưa em đến lớp, sự lo lắng và hồi hộp bắt đầu nhen nhóm. Cô giáo Minh Thùy đón em với nụ cười dịu dàng, làm em cảm thấy an tâm. Trong lớp, em ngồi cạnh bạn xinh xắn Nguyễn Anh Thư.
Tiết học đầu tiên, chúng em làm quen với cô giáo, với bảng chữ cái. Cô Minh Thùy xinh đẹp và dịu dàng, tạo ấn tượng mạnh. Mỗi bạn đứng lên giới thiệu bản thân, bắt đầu bước chân chưa chắc đã tự tin. Em ấn tượng với Anh Thư, giọng nói đặc biệt, tự tin. Buổi học sôi nổi và thú vị, em học được nhiều điều bổ ích. Trưa, mẹ đón em về và em đã kể về buổi học đầu tiên.
Kỷ niệm đẹp đẽ về ngày đi học đầu tiên sẽ là hành trang quan trọng, giúp em vững tin bước tiếp trên con đường phía trước.
