1. Bài văn hóa thân thành người em kể lại câu chuyện 'Cây khế' số 5
Tôi là người em trong câu chuyện 'Cây khế' và xin được kể lại câu chuyện giữa tôi và người anh đã qua đời từ lâu.
Khi còn sống, bố mẹ tôi sở hữu một khối tài sản khá lớn và được mọi người yêu mến nhờ phẩm hạnh của mình. Sau khi bố mẹ qua đời, anh tôi yêu cầu chia gia tài. Để làm hài lòng anh và chị dâu, tôi đã đồng ý theo yêu cầu. Tôi luôn giữ hiếu thuận để gia đình hòa thuận. Tuy nhiên, anh tôi đã lấy hết tài sản và chỉ để lại cho tôi một mảnh vườn nhỏ với một cây khế.
Ngày ngày, tôi chăm sóc cây khế để nó mau ra hoa và kết trái. Khi thấy cây khế đầy quả, vợ chồng tôi rất vui mừng. Cây khế trở thành nguồn sống của gia đình tôi. Một ngày nọ, một con chim lạ bay đến đậu trên cây khế. Chim rất đẹp, lông óng ánh nhiều màu sắc. Chim ăn khế của gia đình tôi rất nhiều. Tôi cảm thấy tiếc nhưng không nỡ đuổi chim đi. Tôi chỉ đứng dưới gốc cây và nói với chim:
- Gia đình tôi sống nhờ cây khế này, giờ chim ăn hết thì chúng tôi sống thế nào?
Thật bất ngờ, chim kêu lên:
Ăn một quả khế
Trả một cục vàng
May túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Tôi không nghĩ chim sẽ giúp mình trở nên giàu có, nhưng vẫn bảo vợ làm theo lời chim. Sáng hôm sau, chim đến và đưa tôi đi lấy vàng. Đến núi vàng, tôi thấy vàng lấp lánh nhưng chỉ lấy vừa đủ để đựng vào túi ba gang rồi về nhà. Từ đó, gia đình tôi trở nên khá giả và tôi có cơ hội giúp đỡ những người nghèo khó trong làng. Khi anh tôi biết chim lạ giúp tôi giàu có, anh yêu cầu tôi đổi lại gia sản của anh và trả cho anh mảnh vườn với cây khế. Tôi đồng ý và làm theo yêu cầu của anh. Hằng ngày, anh đứng dưới gốc cây chờ chim lạ đến.
Cuối cùng, chim lạ cũng trở lại. Anh tôi thấy chim ăn khế và yêu cầu vợ may một túi lớn hơn. Chim đến và đưa anh đi lấy vàng. Nhưng khi thấy vàng, anh không kiềm chế được tham lam, đựng đầy túi và còn giấu thêm. Trên đường về, trời đã tối. Chim mỏi cánh, yêu cầu anh giảm bớt vàng, nhưng anh không nghe. Gió mạnh khiến chim chao đảo và anh cùng túi vàng nặng đã rơi xuống biển.
Tôi rất đau lòng vì anh tôi. Nếu anh không tham lam, có lẽ kết cục đã khác.

2. Bài văn hóa thân thành nhân vật người em kể lại câu chuyện 'Cây khế' số 4
Chào các bạn! Nhân dịp ngày nghỉ lễ hôm nay, tôi muốn chia sẻ với mọi người câu chuyện ly kỳ của cuộc đời mình.
Tôi được sinh ra trong một gia đình bình thường ở làng. Mẹ mất sớm, chỉ có bố vất vả nuôi nấng tôi và anh trai. Khi chúng tôi đã lập gia đình, vẫn sống chung với bố để phụng dưỡng ông. Nhưng năm đó, bố bị bệnh nặng và qua đời. Anh trai, dưới sự xúi giục của chị dâu, đã đuổi vợ chồng tôi ra khỏi nhà, chỉ để lại cho chúng tôi một mảnh đất nhỏ với cây khế già. Còn anh chị thì hưởng trọn gia tài.
Dù vậy, vợ chồng tôi vẫn không nản lòng. Chúng tôi chăm chỉ làm việc, cày cấy và kiếm sống. Đến mùa khế, cây khế già trước nhà cho trái rất nhiều và ngọt. Khi chúng tôi đang chờ ngày bán khế để có tiền, thì bỗng dưng xuất hiện một con chim lớn đến ăn hết trái khế chín. Tôi đành kể khổ với chim, mong nó dừng lại. Thật bất ngờ, chim đã đưa tôi đi lấy vàng để bù lại số khế đã ăn. Nhờ vậy, vợ chồng tôi thoát khỏi cảnh nghèo và có vốn làm ăn để xây dựng cuộc sống tốt đẹp như hiện tại. Trong khi đó, anh trai tôi vì tham lam, sau khi yêu cầu đổi nhà cửa lấy cây khế, đã chết trên đường đi lấy vàng vì lấy quá nhiều, chim không thể chở nổi.
Tôi thường kể câu chuyện này cho con cháu mình để nhắc nhở chúng phải chăm chỉ, chịu khó làm việc và trung thực, không tham lam để tránh phải trả giá đắt.

3. Bài văn hóa thân thành nhân vật người em kể lại câu chuyện 'Cây khế' số 6
Những ai đã từng ghé thăm vườn nhà tôi đều không ngớt lời khen ngợi cây khế ở đây. Nó là một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi. Mỗi khi nhìn cây khế, tôi lại nhớ về câu chuyện buồn giữa tôi và người anh trai đã khuất.
Ngày trước, tôi rất quý anh trai mình. Khi cha mẹ tôi qua đời, toàn bộ tài sản đều thuộc về anh. Tôi chỉ có một túp lều nhỏ và một cây khế ở góc vườn. Biết rõ vị trí của mình, tôi không dám đòi hỏi thêm gì, chỉ biết chăm sóc cây khế, mong nó cho trái ngọt. Cây khế không phụ lòng tôi, cho quả xanh và lớn nhanh. Rồi một ngày, cây khế nở hoa, đẹp lạ lùng! Tôi chăm sóc cây, mong chờ những trái khế đầu tiên. Cuối cùng, những chùm quả vàng đã xuất hiện trên cành. Cây khế trở thành nguồn sống cho gia đình tôi. Một hôm, tôi thấy một con chim lạ đậu trên cành và ăn hết quả khế.
Tôi lo lắng nhưng không nỡ đuổi chim đi. Tôi chỉ đứng dưới gốc cây và than thở: “Gia sản của tôi chỉ có cây khế này, nếu chim ăn hết thì tôi sống sao?” Chim bỗng cất tiếng:
Ăn một quả khế
Trả một cục vàng
May túi ba gang
Mang đi mà đựng.
Theo lời chim, tôi bảo vợ may một cái túi ba gang từ vải cũ. Ngày hôm sau, chim đến và bảo tôi leo lên lưng nó để đi lấy vàng. Chim chở tôi đến nơi có vàng. Tôi ngồi trên lưng chim, nhìn thấy cảnh vật đẹp đẽ và các đồng ruộng. Khi đến nơi, chim bảo tôi nhặt vàng và bỏ vào túi. Tôi làm theo, chỉ lấy vàng đủ đầy túi ba gang. Chim chở tôi về nhà và từ đó, gia đình tôi sống đầy đủ hơn.
Khi thấy gia đình tôi khá giả, anh trai đến hỏi thăm. Tôi kể cho anh nghe chuyện kỳ lạ. Anh bảo tôi phải đổi cây khế lấy tài sản của anh. Tôi vốn chiều lòng anh nên đồng ý. Hằng ngày, anh ngồi dưới gốc cây, chờ chim lạ đến. Một hôm, chim lạ đến ăn khế, anh cũng than thở như tôi. Chim lại cất tiếng như trước. Anh vui mừng, bảo vợ may một túi lớn hơn. Chim chở anh đi lấy vàng. Nhưng khi thấy vàng, anh tham lam, đựng đầy túi và còn nhét thêm vào người. Trên đường về, chim thấy nặng, bảo anh giảm bớt vàng, nhưng anh không nghe. Khi bay qua biển, chim mỏi cánh, chao đảo và anh cùng túi vàng nặng đã rơi xuống biển.
Dù anh tham lam và bỏ qua tình anh em, nhưng với tôi, tình nghĩa không thể quên. Tôi nghĩ: Giá như anh tôi đừng tham lam, có lẽ kết cục đã khác.

4. Bài văn hóa thân thành nhân vật người em kể lại câu chuyện 'Cây khế' số 7
Tôi lớn lên trong một gia đình nông dân nghèo. Bố mẹ tôi luôn làm việc chăm chỉ, hy vọng để lại cho chúng tôi chút của cải. Nhưng không may, họ qua đời bất ngờ. Anh trai tôi đã không tuân theo di nguyện của cha mẹ là chia đều tài sản, mà chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và một cây khế héo úa ở góc vườn.
Tôi chấp nhận số phận mà không hề oán trách. Mỗi ngày, tôi phải đi mò cua, bắt ốc, làm thuê để sống qua ngày. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất của tôi, và tôi chăm sóc nó như một người bạn thân thiết. Cây khế lớn nhanh chóng và cho hoa, trái rất sớm. Mùa khế đến, những chùm khế vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa bội thu. Gia đình tôi không thể diễn tả hết niềm vui. Tôi đã chuẩn bị những chiếc sọt để mang khế ra chợ đổi gạo. Một sáng, khi vừa thức dậy, tôi thấy một con chim lớn với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Tôi cảm thấy vô cùng lo lắng.
Tôi chạy đến gốc cây và nói: “Chim ơi! Nếu ngươi ăn hết khế của tôi, gia đình tôi sẽ sống thế nào?” Chim bỗng dừng lại và cất tiếng: “Ăn một quả khế, sẽ trả một cục vàng. May túi ba gang để đựng.” Nói xong, chim bay đi. Tôi không hoàn toàn tin vào điều đó nhưng vẫn bảo vợ may cho tôi một cái túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến và đưa tôi đến một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào mắt mình: cả hòn đảo chất đầy vàng bạc châu báu, ánh vàng lấp lánh làm tôi choáng váng. Không có ai ở đó. Tôi lo sợ đứng yên một chỗ. Chim khuyến khích tôi nhặt vàng và bỏ vào túi, rồi chở tôi về. Tôi làm theo, chỉ lấy vàng đủ đầy túi ba gang và lên lưng chim để trở về.
Kể từ đó, gia đình tôi không còn lo thiếu thốn. Tôi xây dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế. Tôi chia của cải cho người nghèo trong làng. Từ đó, chim không còn xuất hiện nữa. Cây khế ngày càng to lớn, tạo bóng mát cho cả vườn. Mỗi mùa khế, tôi đều chờ chim thần đến để tỏ lòng biết ơn.
Danh tiếng câu chuyện lan rộng và đến tai anh trai tôi. Một sáng sớm, anh đến thăm tôi lần đầu tiên kể từ khi cha mẹ mất. Anh đòi đổi toàn bộ tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Dù rất buồn khi phải chia tay với nhà và cây khế, tôi vẫn đồng ý. Gia đình anh chuyển đến túp lều của tôi. Ngày nào, anh cũng ngồi dưới gốc cây chờ chim thần. Khi mùa khế đến, chim trở lại và ăn khế. Anh tôi khóc lóc và đòi chim phải trả vàng. Chim hứa sẽ đưa anh ra đảo vàng sáng hôm sau và dặn may túi ba gang. Tối hôm đó, anh thức cả đêm để may túi mười gang để lấy vàng.
Sáng hôm sau, anh đến đảo vàng, choáng ngợp trước khối tài sản. Anh nhồi đầy túi mười gang và các túi khác, thậm chí còn nhét vàng vào miệng. Khi trên đường về, chim yêu cầu anh bỏ bớt vàng xuống biển vì quá nặng. Nhưng anh không nghe, còn thúc giục chim bay nhanh hơn. Chim mệt mỏi, cánh yếu dần và cuối cùng, chim không chịu nổi, rơi xuống biển cùng với anh và số vàng.
Tôi trở về sống trong túp lều và cùng cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ quay lại nữa. Anh trai tôi đã không thể trở về chỉ vì lòng tham. Tôi cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc dâng lên trong lòng.

5. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 8
Ngày xưa, có hai anh em mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống hòa thuận với nhau cho đến khi người anh kết hôn. Khi có gia đình riêng, người anh không còn muốn chung sống với em nữa, nên đã gọi em đến và chia tài sản. Với bản tính tham lam, anh ta đã chiếm hết nhà cửa, ruộng vườn, chỉ để lại cho em trai một túp lều và một mảnh vườn nhỏ với cây khế trước nhà. Em trai vốn hiền lành, không oán trách, vui vẻ chấp nhận và bắt đầu làm việc chăm chỉ, đồng thời chăm sóc cây khế.
Năm đó, cây khế trong vườn bỗng dưng sai quả, cành nào cũng trĩu nặng. Người em rất vui, nghĩ rằng mình sẽ thu hoạch được nhiều gạo từ việc bán khế. Một hôm, khi vừa trở về từ đồng ruộng, người em thấy một con chim lớn đang ăn khế trên cây. Người em tức giận đuổi chim và nói:
- Chim ơi, nhà tôi chỉ có cây khế này, tôi định bán khế để mua gạo. Nếu chim ăn hết, chúng tôi sống bằng gì?
Thật kỳ lạ, chim bỗng dừng lại và đáp:
- Ăn một quả, trả một cục vàng. May túi ba gang, mang ra mà đựng.
Người em thấy chim biết nói, liền không đuổi nó đi nữa mà để cho nó ăn. Chàng nghĩ rằng dù chim có ăn thêm bao nhiêu quả nữa cũng không hết được cả cây. Vài ngày sau, chim lại đến và nhắc lại điều đã nói. Người em vào nhà lấy vải vụn, may một túi ba gang như chim dặn. Chim thấy vậy, liền hạ cánh, đỡ người em lên lưng và bay lên trời.
Ngồi trên lưng chim, người em chiêm ngưỡng cảnh đẹp tuyệt vời của các sông, biển và núi non mà mình chưa bao giờ thấy. Chim đưa chàng đến một hòn đảo đầy vàng bạc, châu báu. Người em sửng sốt trước kho báu khổng lồ, nhanh chóng đổ đầy túi ba gang với vàng và nhờ chim đưa về. Từ đó, cuộc sống của người em trở nên khấm khá, không chỉ có của ăn của để mà còn giúp đỡ người nghèo, được dân làng quý mến.
Vợ chồng người anh thấy em trai bỗng dưng giàu có, bèn đến hỏi thăm. Sau khi nghe em trai kể về chim và vàng, họ nảy sinh lòng tham, thuyết phục người em đổi toàn bộ gia sản của mình lấy cây khế. Người em vui vẻ đồng ý. Vợ chồng người anh chuyển đến sống ở túp lều và cây khế của người em. Khi khế ra quả, chim trở lại ăn khế. Người anh nhớ lại câu chuyện và bắt đầu khóc lóc, nài nỉ chim đừng ăn khế. Chim nói như lần trước: Ăn một quả, trả một cục vàng, may túi ba gang, mang ra mà đựng.
Người anh vui mừng, nghĩ mình sẽ có cơ hội đến đảo vàng. Anh vào nhà tìm vải tốt nhất để may túi mười hai gang thật chắc. Khi chim đến, người anh nhanh chóng nhồi đầy túi mười hai gang với vàng, còn nhét thêm vào quần áo và miệng. Trên đường về, chim yêu cầu người anh bỏ bớt vàng vì quá nặng. Nhưng anh không nghe, vẫn giữ khư khư số vàng. Chim tức giận, nghiêng cánh hất người anh cùng với số vàng xuống biển.
Nếu người anh không tham lam, anh đã có một cuộc sống sung túc bên gia đình. Nhưng vì lòng tham vô đáy, anh ta phải chịu kết cục thảm khốc nơi biển khơi.

6. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 9
Trong kho tàng văn học dân gian, tôi đặc biệt yêu thích thể loại truyện cổ tích. Những câu chuyện cổ tích mở ra trước mắt ta một thế giới phong phú, từ phong tục tập quán đến các mối quan hệ trong gia đình và xã hội. Câu chuyện tôi muốn kể hôm nay phản ánh một khía cạnh của đời sống xã hội, đó là câu chuyện về Cây khế, và tôi sẽ kể lại từ góc nhìn của người em trong câu chuyện.
Suốt cuộc đời, điều khiến tôi day dứt và đau khổ nhất chính là cái chết của anh trai tôi. Nếu tôi không chia sẻ câu chuyện về sự giàu có của mình và nếu tôi không đồng ý đổi mảnh vườn có cây khế, có lẽ giờ đây anh tôi vẫn còn sống bên người vợ thân yêu của mình. Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu như sau: Bố mẹ tôi mất sớm, khi chia tài sản, anh tôi nhận hết nhà cửa ruộng vườn, chỉ để lại cho tôi một mảnh vườn nhỏ với một cây khế. Hai vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn để sống qua ngày.
Mỗi năm, cây khế đều sai trĩu quả, chúng tôi hái khế mang ra chợ bán để đủ tiền mua gạo. Một buổi sáng, khi tôi ra vườn, bất ngờ thấy một con chim lạ đang ăn khế. Tôi buồn rầu than thở:
- Chim ơi, nhà chúng tôi nghèo lắm, cả tài sản chỉ có mỗi cây khế này, xin đừng ăn khế của chúng tôi.
Chim bỗng nhiên nói như người:
- Ăn một quả, trả một cục vàng. May túi ba gang, mang đi mà đựng.
Tôi liền kể lại cho vợ, và tin vào lời chim, chúng tôi may một cái túi ba gang từ vải cũ. Sáng hôm sau, chim đến và đưa tôi đi lấy vàng. Trên một sườn núi, vàng rực rỡ lấp lánh, tôi nhặt vàng bỏ đầy túi và trở về. Kể từ đó, cuộc sống của chúng tôi thay đổi, trở nên giàu có.
Vợ chồng anh tôi thấy chúng tôi đột ngột trở nên giàu có, liền tìm hiểu và tôi đã kể cho họ nghe câu chuyện về chim và vàng. Ngày hôm sau, anh tôi đề nghị đổi toàn bộ gia sản của mình để lấy mảnh vườn có cây khế. Chúng tôi đồng ý và chuyển đến sống ở nhà anh.
Từ ngày có cây khế, anh tôi luôn chờ đợi chim. Một sáng, chim lại đến ăn khế. Anh tôi và vợ rất vui, nhanh chóng may một cái túi mười hai gang. Sáng hôm sau, chim dẫn anh tôi đến đảo vàng. Anh tôi nhặt đầy túi mười hai gang và leo lên lưng chim. Vàng quá nặng khiến chim bay chậm, giữa biển, chim mỏi cánh và không thể tiếp tục. Cơn gió mạnh làm chim mất sức, cuối cùng chim không thể bay, làm anh tôi và túi vàng rơi xuống biển.
Tôi vừa trách mình vừa giận anh trai vì lòng tham. Nếu anh không tham lam, có lẽ cuộc sống của anh sẽ tốt đẹp hơn. Nhớ anh, tôi không khỏi rơi lệ.

7. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 10
Hãy để tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện về cây khế trong vườn nhà tôi. Cây khế này đã có mặt ở vườn nhà tôi từ nhiều năm. Sau khi cha mẹ mất, anh trai tôi chỉ để lại cho tôi mảnh vườn nhỏ và cây khế, và tôi đã coi cây khế như một người bạn.
Cây khế không phụ lòng tôi, mùa đó nó cho ra quả sai trĩu. Khi khế đã chín vàng mọng, tôi định trèo lên hái để vừa ăn vừa bán, thì thấy một con chim bay đến. Nghĩ là đất lành chim đậu, tôi để mặc nó ăn. Nhưng nó ăn quá nhiều, tôi bèn trách:
- Ngươi ăn khế của ta nhiều như vậy, tôi sẽ sống bằng gì?
Chim đáp lại:
- Ăn một quả, sẽ trả một cục vàng. May túi ba gang mà đựng.
Dù tôi không tin lắm, nhưng hôm sau chim lại đến và nhắc lại lời đó. Tôi làm theo, may một túi ba gang và chim đưa tôi đến đảo vàng. Tôi vui mừng nhặt vàng bỏ vào túi và trở về nhà. Nhờ vào chim ăn khế, tôi đã trở nên giàu có. Khi anh trai và chị dâu tôi biết chuyện, họ muốn đổi toàn bộ tài sản của mình lấy cây khế của tôi. Tôi cũng muốn giúp họ nên đồng ý. Không ngờ, điều đau lòng đã xảy ra, anh trai tôi vì tham lam mà may túi mười hai gang để đựng vàng. Chim không thể chở số vàng lớn, giữa đường đã chao đảo và anh tôi rơi xuống biển mà chết.
Nếu tôi biết anh trai mình tham lam đến mức đó, tôi đã không đổi cây khế cho anh. Biết rằng đó là hậu quả của lòng tham, nhưng tôi vẫn buồn vì mất đi người thân. Giờ đây dù tôi có giàu có, cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.

8. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 1
Cha mẹ tôi qua đời sớm, nên tôi và anh trai phải sống nương tựa nhau. Dù chúng tôi làm việc chăm chỉ để đủ ăn, nhưng từ khi anh tôi kết hôn, anh trở nên lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm lụng vất vả để có cái ăn cái để.
Ngày nọ, anh trai gọi tôi đến để bàn về việc chia tài sản. Là phận em, tôi chấp nhận theo ý anh. Tôi nhận được một ngôi nhà nhỏ với một cây khế trước cửa. Suốt năm, vợ chồng tôi chăm sóc cây khế rất kỹ lưỡng. Đến mùa, cây khế cho quả chín đầy cành. Một ngày, khi tôi ra vườn hái khế để bán, tôi thấy trên cây có tiếng động lạ, như có người đang làm rối. Tôi gọi vợ ra xem và phát hiện một con chim lớn đang ăn khế. Chúng tôi đợi chim ăn xong rồi mới hái, nhưng suốt một tháng, chim vẫn đều đặn đến ăn vào mỗi sáng sớm.
Vợ tôi nói:
- Ông chim ơi, nếu ông cứ ăn hết khế của chúng tôi, chúng tôi sẽ không còn gì để bán!
Chim đáp:
- Ăn một quả khế, tôi sẽ trả một cục vàng. May túi ba gang mà đựng!
Vợ chồng tôi quyết định làm theo lời chim. Sáng hôm sau, chim đến và tôi mang túi ra, chim còn nằm xuống đất để tôi trèo lên lưng. Chim bay qua nhiều miền, từ đồng ruộng đến rừng xanh, từ rừng đến biển cả. Khi đến giữa biển, chim rẽ vào một đảo đầy đá màu sắc, rồi hạ xuống một cái hang.
Tôi làm theo chỉ dẫn của chim và bước vào hang. Từ cửa hang đã thấy rất nhiều đá quý như thủy tinh và hổ phách. Vì hang sâu nên tôi chỉ dám lấy một ít vàng và kim cương rồi ra ngoài. Chim bay đưa tôi về nhà, và từ đó cuộc sống của chúng tôi trở nên khá giả hơn.
Vài hôm sau, anh tôi đến thăm và tôi kể cho anh nghe về câu chuyện này. Anh tôi muốn đổi toàn bộ tài sản của mình lấy cái túp lều và cây khế. Tôi đồng ý và sau đó anh tôi dọn về sống ở túp lều.
Thời gian trôi qua, anh tôi luôn chờ đợi chim đến. Một sáng sớm, chim lại đến ăn khế. Anh tôi vội vàng chuẩn bị một cái túi lớn gấp ba lần cái túi trước, như một cái tay nải khổng lồ. Sáng hôm sau, chim đưa anh tôi ra đảo vàng. Vì lòng tham, anh tôi lấp đầy tay nải với vàng và châu báu. Trên đường về, vì trọng lượng quá nặng và gió lớn, chim không thể bay nổi, rơi xuống biển. Anh tôi bị sóng cuốn trôi cùng tay nải vàng, còn chim bay về rừng. Một ngư dân cứu anh tôi, và khi về, anh tôi vô cùng ân hận vì sự tham lam của mình.

9. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 2
Sau khi cha mẹ qua đời, tôi và anh trai sống cùng nhau và chăm chỉ làm lụng để đủ ăn. Nhưng từ khi anh tôi kết hôn, anh trở nên lười biếng, khiến vợ chồng tôi phải làm việc vất vả để sống.
Một ngày, anh trai gọi tôi đến bàn chuyện phân chia tài sản. Là phận em, tôi nghe theo anh. Tôi nhận được một túp lều nhỏ và một cây khế trước cửa. Dù khó khăn, tôi và vợ vẫn sống hạnh phúc. Chúng tôi chăm sóc cây khế và mỗi mùa cây đều cho những quả chín đầy cành. Một sáng, khi tôi ra hái khế để bán, tôi nghe thấy tiếng động lạ trên cây. Gọi vợ ra xem, chúng tôi phát hiện một con chim lớn đang ăn khế. Tôi rất ngạc nhiên vì chưa thấy con chim nào to như vậy. Tôi bảo vợ chờ cho chim ăn xong rồi mới hái. Suốt một tháng, chim đều đến vào buổi sáng để ăn khế.
Vợ tôi lo lắng. Một hôm thấy chim đang ăn, vợ tôi liền nói:
- Ông chim ơi, nếu ông cứ ăn hết khế, chúng tôi sẽ không còn gì để bán! Cả gia đình chúng tôi chỉ phụ thuộc vào cây khế này!
Chim đáp:
- Ăn một quả khế, tôi sẽ cho một cục vàng. May túi ba gang mà đựng!
Nhận ra đây có thể là chim thần, tôi bảo vợ làm theo lời chim. Sáng hôm sau, chim đến và tôi mang túi ra. Chim cúi xuống để tôi trèo lên lưng. Chim bay qua nhiều vùng đất, từ đồng ruộng đến rừng xanh, rồi đến biển cả. Đến giữa biển, chim rẽ vào một đảo đá và hạ xuống trước một cái hang.
Chim ra hiệu cho tôi vào hang. Từ cửa hang đã thấy nhiều đá quý như thủy tinh và hổ phách. Vì hang sâu và rộng, tôi chỉ lấy một ít vàng và kim cương bên ngoài rồi ra ngoài. Chim lại bay đưa tôi về nhà. Từ đó, cuộc sống của gia đình tôi khá giả hơn và chúng tôi còn giúp đỡ nhiều người nghèo.
Vài ngày sau, anh trai tôi đến thăm và hỏi về chuyện tôi đã kể. Anh quyết định đổi tài sản của mình lấy túp lều và cây khế. Dù không muốn, tôi cũng đồng ý.
Kể từ đó, anh trai và chị dâu dọn đến sống trong túp lều. Người trong làng kể rằng họ chỉ chờ chim đến. Một buổi sáng, khi thấy gió mạnh và cây khế rung chuyển, họ biết chim thần đến và nói:
- Chim thần ơi, cả nhà tôi chỉ trông vào cây khế, giờ chim ăn thì chúng tôi lấy gì để sống?
Chim thần đáp lại như trước:
- Ăn một quả khế, tôi sẽ trả một cục vàng. May túi ba gang mà đựng!
Anh trai và chị dâu quyết định may một cái túi lớn gấp ba lần cái túi trước. Sáng hôm sau, chim đưa anh tôi ra đảo. Anh tôi tham lam nhặt đầy tay nải và cả túi quần, túi áo. Trên đường về, vì quá nặng và gặp gió lớn, chim không thể bay nổi và rơi xuống biển. Anh tôi bị sóng cuốn trôi cùng tay nải đầy vàng, còn chim thần chỉ bị ướt và bay trở lại trời. May mắn có ngư dân cứu anh tôi và khi trở về, anh tôi rất hối hận về sự tham lam của mình.

10. Bài văn đóng vai nhân vật người em kể lại truyện 'Cây khế' số 3
Tôi xuất thân từ một gia đình nông dân. Nhờ sự cần cù, cha mẹ tôi cũng có cuộc sống đủ đầy và hy vọng để lại tài sản cho chúng tôi. Nhưng cha mẹ đột ngột qua đời, anh trai tôi đã không tuân theo di nguyện của cha mẹ mà chiếm hết tài sản, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và một cây khế còm cõi ở góc vườn.
Tôi chấp nhận số phận mà không hề kêu ca. Hằng ngày, tôi phải làm việc vất vả để kiếm sống, từ mò cua bắt ốc đến làm thuê. Cây khế trở thành tài sản quý giá và là người bạn đồng hành thân thiết. Tôi chăm sóc cây khế như chăm sóc người bạn thân yêu. Nhờ vậy, cây khế lớn nhanh chóng và cho trái. Đến mùa khế chín, những chùm khế vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa bội thu. Gia đình tôi hạnh phúc không kể xiết. Tôi đã chuẩn bị những chiếc sọt để sáng hôm sau đem khế ra chợ đổi gạo. Tuy nhiên, khi tôi thức dậy, tôi thấy một con chim lớn với bộ lông sặc sỡ đang ăn khế trên cây. Lòng tôi đau xót vô cùng.
Tôi chạy đến gốc cây và kêu lên: “Chim ơi! Nếu ngươi ăn hết khế, chúng tôi sẽ không có gì để sống!”. Con chim ngừng ăn và trả lời: “Ăn một quả khế, tôi sẽ cho một cục vàng. May túi ba gang mà đựng”. Nói xong, chim bay đi. Tôi không tin lắm, nhưng vẫn bảo vợ may cho tôi một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào mắt mình khi thấy toàn đảo phủ đầy vàng bạc châu báu. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng chói lóa. Tôi cảm thấy lo sợ và đứng yên. Chim vỗ cánh và thúc giục: “Hãy lấy vàng bạc vào túi, rồi tôi sẽ đưa bạn về.” Tôi mới dám nhặt vàng và cho vào túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về.
Từ đó, gia đình tôi không còn phải sống trong cảnh thiếu thốn nữa. Tôi xây dựng một ngôi nhà khang trang ngay trong vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế. Tôi chia của cải cho những người nghèo trong làng. Không hiểu sao, từ đó, chim không còn đến ăn khế nữa. Cây khế đã lớn, tạo bóng mát cho cả khu vườn. Mỗi mùa khế, tôi vẫn mong chờ chim thần đến để bày tỏ lòng biết ơn.
Câu chuyện lan ra ngoài, đến tai anh trai tôi. Một sáng, anh đến thăm tôi, đây là lần đầu tiên anh đến kể từ khi cha mẹ qua đời. Anh yêu cầu tôi đổi toàn bộ tài sản của anh lấy túp lều và cây khế. Dù rất tiếc, tôi đành đồng ý. Gia đình anh chuyển vào túp lều cũ. Ngày nào anh cũng đứng dưới gốc khế chờ chim thần đến. Khi mùa khế chín, chim lại đến ăn. Anh tôi khóc lóc và kêu gọi chim trả vàng. Chim hứa sáng mai sẽ đưa anh ra đảo vàng và dặn may túi ba gang.
Tối hôm đó, anh tôi thức cả đêm may túi mười gang. Sáng hôm sau, vừa ra tới đảo vàng, anh tôi đã hoa mắt trước sự lấp lánh của vàng bạc. Anh vội vàng nhét vàng vào đầy túi mười gang, túi quần, túi áo và còn ngậm vàng trong miệng. Trên đường trở về, chim cảm thấy quá nặng và yêu cầu anh vứt bớt vàng xuống biển. Anh không những không làm vậy mà còn bắt chim bay nhanh hơn. Nặng quá, chim dần kiệt sức và cuối cùng không thể bay nổi, hất anh xuống biển cùng với số vàng.
Tôi quay lại sống trong túp lều cũ và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ trở lại nữa. Anh trai tôi không thể trở về chỉ vì lòng tham vô đáy. Tôi cảm thấy nỗi buồn mênh mông trong lòng.
