1. Bài văn tham khảo số 1
Trong truyện ngắn Rừng xà nu, Tnú là biểu tượng của sự dũng cảm và kiên cường, đặc biệt là trong thời kỳ chống Mĩ cứu nước. Hình ảnh đôi bàn tay của anh là biểu tượng của cuộc đời đau thương, mất mát, và lòng yêu nước bất khuất. Tnú đã vượt qua mọi khó khăn bằng sự gan dạ và lòng trung thành với cách mạng. Hình ảnh đôi bàn tay bị giặc đốt cháy là biểu tượng của sự khốc liệt của chiến tranh giải phóng và là minh chứng cho sức sống bất diệt của con người Tây Nguyên. Bàn tay của Tnú không chỉ là một chi tiết nghệ thuật đặc sắc mà còn là biểu tượng có ý nghĩa sâu sắc về anh hùng cách mạng và tình yêu quê hương.
Bài văn tham khảo số 1
Bài văn tham khảo số 12. Bài văn tham khảo số 3
Trong văn học Việt Nam thời chiến, tác phẩm Rừng xà nu để lại ấn tượng sâu sắc. Hình ảnh đôi bàn tay của nhân vật Tnú là minh chứng cho tinh thần bất khuất và trung thành với lý tưởng cách mạng. Đôi bàn tay xuất hiện từ khi Tnú còn nhỏ, làm việc nguy hiểm để nuôi cán bộ cách mạng. Cảnh anh tự đánh đầu khi học bài thể hiện quyết tâm trở thành cán bộ giỏi. Tnú còn giấu bức thư bí mật và nuốt nó khi bị giặc bắt, thể hiện sự khéo léo và dũng cảm. Hình ảnh đôi bàn tay cầm giáo giết giặc là biểu tượng của sự hy sinh và chiến đấu đầy cam go. Cuối cùng, hình ảnh Tnú siết cổ thằng Dục bằng đôi bàn tay không là minh chứng cho lòng dũng cảm và sự trả thù đối với kẻ thù tàn ác.
Bài văn tham khảo số 3
Bài văn tham khảo số 33. Bài văn tham khảo số 2
Tây Nguyên lâu nay là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ sĩ. Nguyễn Trung Thành tạo nên tác phẩm với cây xà nu, tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên và con người Tây Nguyên. Hình ảnh đôi bàn tay của nhân vật Tnú gây ấn tượng mạnh mẽ. Bàn tay nhỏ bé đã cùng Mai học chữ, khéo léo vượt qua khó khăn và cầm giữ liên lạc cho cán bộ rừng. Nó thể hiện sự gan dạ và lòng anh hùng của Tnú từ nhỏ. Bàn tay nhỏ cầm đá đập đầu khiến máu chảy, nhưng đồng thời là biểu tượng quyết tâm của anh hùng Tây Nguyên.
Đôi bàn tay còn làm nổi bật vẻ đẹp lớn qua cuộc đời, chứng kiến anh hùng nhưng cũng chịu đau thương và mất mát. Tuy nhiên, chúng cũng giết chết kẻ thù, thể hiện lòng trả thù và hy sinh cho đất nước. Bàn tay mạnh mẽ vượt qua khó khăn, dẫn dắt Mai đến hạnh phúc và yêu thương. Trong cai đêm đau thương, bàn tay giữ chặt vợ con và là cánh tay đỡ đầu người yêu thương.
Bàn tay bị tẩm nhựa xà nu, cháy rụi nhưng vẫn giữ được sức sống và sức mạnh. Nó là biểu tượng của sự đau thương nhưng vẫn sống động. Bàn tay sau này vẫn cầm súng, giết chết kẻ thù và báo thù cho mẹ con Mai. Hình ảnh đôi bàn tay của Tnú là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, thể hiện sự đẹp đẽ và mạnh mẽ trong cuộc sống và chiến đấu.
Bài văn tham khảo số 2
Bài văn tham khảo số 24. Bài văn tham khảo số 5
Khi nói đến Tây Nguyên, không chỉ là những cảnh chim liệng bay trên bầu trời hay những giai điệu ca ngợi núi rừng, mà còn là văn hóa tinh túy của nơi đây. Nghệ sĩ Nguyễn Trung Thành, với tác phẩm 'Rừng Xà Nu', đã tạo nên những hình ảnh sâu sắc về đôi bàn tay của nhân vật Tnú kết hợp với cây xà nu. Những hình ảnh này không chỉ chứa đựng giá trị nghệ thuật mà còn thấu hiểu về văn hóa Tây Nguyên.
Đôi bàn tay của Tnú là biểu tượng của con người Tây Nguyên. Dù nhỏ bé, nhưng chúng hiện thị tất cả những phẩm chất quý báu của Tnú và nhân dân Tây Nguyên. Từ việc cầm thư liên lạc, vạch lá rừng, đến hành động gan dạ chỉ vào bụng mình khi bị bắt - tất cả đều thể hiện lòng kiên trung, bất khuất của con người này.
Bàn tay của Tnú không chỉ là công cụ học chữ mà anh Quyết dạy, mà còn là biểu tượng của sự ham học, muốn chiến đấu cho cộng đồng. Tnú, dù lớn lên, đôi bàn tay càng mạnh mẽ. Chúng vẫn giữ chặt tay Mai, đẩy đứt hàng chục trái vả khi thấy mẹ con Mai chết đau đớn. Đôi bàn tay đó, mặc dù đã bị thương, nhưng vẫn giữ được sức mạnh và trở thành nguồn động viên cho cộng đồng.
Cuộc sống của cây xà nu cũng là biểu tượng cho sức sống và lòng kiên trì của nhân dân Tây Nguyên. Cây xà nu, gắn bó với cuộc sống hàng ngày, vươn lên mạnh mẽ giống như tinh thần sống của người dân. Mỗi cây xà nu đều là một thế hệ, từ đại thụ như cụ Mết đến những cây xà nu con như Dít và Heng. Sự mạnh mẽ của chúng thể hiện sự kiên cường của con người Tây Nguyên trong đấu tranh vì tự do và niềm tin của họ vào sự hồi sinh sau mỗi đau thương.
Những hình ảnh của Tnú và cây xà nu trong tác phẩm của Nguyễn Trung Thành không chỉ là nghệ thuật, mà còn là ngôn ngữ sâu sắc về lòng yêu nước và tình người. Ông đã thành công khi tạo ra những hình ảnh nghệ thuật phong phú, vừa giữ được giá trị văn hóa, vừa thể hiện những phẩm chất anh hùng của nhân dân Tây Nguyên.
Bài văn tham khảo số 5
Bài văn tham khảo số 55. Bài văn tham khảo số 4
Nguyễn Trung Thành (1932), còn được biết đến với bút danh Nguyên Ngọc, là một nhà văn đã trải qua những thăng trầm trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Ông không chỉ là một tác giả mà còn là một chiến sĩ, từng tự nguyện bước vào chiến trường Tây Nguyên, chia sẻ gian khổ với bộ đội và nhân dân, hy sinh cho sự Cách mạng. Mảnh đất Tây Nguyên và con người nơi đây để lại nhiều kỷ niệm sâu sắc trong tâm hồn ông, cùng với những trải nghiệm chân thực, Nguyễn Trung Thành sáng tác nên những tác phẩm vĩ đại như Đất nước đứng lên, Đường chúng ta đi, trên quê hương những anh hùng Điện Ngọc,... Tuy nhiên, tác phẩm xuất sắc và tiêu biểu nhất là Rừng xà nu, nơi hình ảnh anh hùng Tnú, với đôi bàn tay mang vẻ đẹp của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, đại diện cho tinh thần kiên cường, bất khuất của những con người Tây Nguyên trong cuộc chiến chống Mỹ khốc liệt. Nguyễn Trung Thành đã thành công với nghệ thuật tạo hình nhân vật, đặc biệt là Tnú với hình ảnh bàn tay mười ngón bị đốt cụt, một trung tâm thể hiện vẻ đẹp phi thường của nhân vật này.
Nguyễn Trung Thành sử dụng nghệ thuật cận cảnh để mô tả bi kịch của Tnú, nơi sự bi thương đó đã tạo nên anh hùng của làng Xô Man. Khi nghe tin dân làng chuẩn bị khởi nghĩa, bọn giặc dưới sự chỉ huy của thằng Dục tìm kiếm và bắt giữ Tnú, vì chúng tin rằng anh là kẻ cầm đầu. Tuy nhiên, Tnú và thanh niên làng đã thoát khỏi rừng. Không bắt được anh, bọn giặc bắt vợ con anh làm mồi nhử và tra tấn dã man. Trước những đòn tàn nhẫn của bọn giặc với vợ con, Tnú đã không thể nhẫn nổi, nhảy ra giữa sân, dùng đôi bàn tay vững chắc ôm mẹ con Mai, thét lên trong đau đớn và tức giận: 'Đồ ăn thịt người, tau đây, Tnú đây!'. Đôi cánh tay rộng lớn 'như hai cánh lim chắc' của Tnú ôm lấy đôi mẹ con đang hấp hối là biểu hiện của tình yêu thương gia đình. Trước khi trở thành anh hùng, Tnú là một con người bình thường, có trái tim nhân ái, biết yêu thương và tỏ ra giận dữ. Tnú không thể chứng kiến người thân mình chết đau đớn mà không hành động. Nhưng 'chỉ có hai bàn tay trắng' như lời cụ Mết nói, Tnú vẫn sẵn sàng đối mặt với lũ giặc sẵn sàng cùng sống, cùng chết với mẹ con Mai, dù anh biết mình không thể cứu được họ. Vẻ đẹp của anh hùng thể hiện ở tình người, lòng trung thành với cách mạng, được thể hiện qua đôi bàn tay yêu thương của Tnú.
Sau bi kịch của cuộc đời, Tnú chỉ còn lại đôi tay, mỗi ngón đều cụt mất một đốt, nhắc nhở anh về mối thù sâu sắc, đồng thời là bằng chứng tội ác mà giặc Mỹ đã gây ra. Đôi tay ấy là lời kết án mạnh mẽ về sự tàn nhẫn của giặc thù với dân ta, đất nước ta trong những năm chiến tranh. Hình ảnh đôi tay bị đốt bằng nhựa xà nu là minh chứng cho tâm huyết kiên cường, bất khuất của Tnú với cách mạng. Lửa cháy trên đôi bàn tay của Tnú cũng là bắt đầu của phong trào đồng khởi, nơi tội ác của giặc bắt đầu, và lúc 'lửa đã tắt trên mười đầu ngón tay Tnú' là lúc chúng phải trả giá cho tội ác của mình. Hình tượng người anh hùng trở nên phi thường và đậm chất cách mạng, khi Tnú, bằng đôi bàn tay không lành lặn, đã bóp chết tên chỉ huy đồn. Đôi tay của Tnú, dù tàn nhưng không phế, đại diện cho sức mạnh vượt trội, lòng kiên trung bất khuất của người anh hùng dân tộc trong cuộc chiến tranh. Đó là hình ảnh người anh hùng, vững mạnh và không bao giờ quên ký ức đau thương.
Hình ảnh đôi tay của Tnú trong Rừng xà nu không chỉ là một chi tiết nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của những phẩm chất cao quý của người dân Tây Nguyên và cả dân tộc Việt Nam.
Bài văn tham khảo số 4
Bài văn tham khảo số 4
6. Bài văn tham khảo số 7
Tây Nguyên đã lâu đã là nguồn cảm hứng không ngừng cho nghệ thuật sáng tạo, và tác giả Nguyễn Trung Thành đã mang đến cho chúng ta tác phẩm vô cùng đặc sắc với cây xà nu, nơi chúng ta khám phá vẻ đẹp huyền bí của Tây Nguyên, đặc biệt là về thiên nhiên và con người. Tính cách của Tnú, đặc biệt là đôi bàn tay của anh, là điểm nổi bật nhất trong tác phẩm này.
Hình ảnh đôi bàn tay Tnú gây ấn tượng mạnh mẽ, không chỉ là yếu tố nghệ thuật mà còn là thông điệp sâu sắc mà tác giả muốn truyền đạt. Đó là một hình ảnh đẹp đúng nghĩa. Đôi bàn tay này như một cuộc đời, trải qua những thăng trầm, giống như cuộc sống của Tnú. Nó biểu lộ sự anh hùng đôi khi đi kèm với những đau thương và mất mát. Nhưng cuối cùng, nó đã trở thành vũ khí giết chết kẻ thù, đòi lại công bằng cho mọi đau thương mà nó và chủ nhân của nó phải chịu.
Bàn tay đầu tiên học chữ cùng Mai trong rừng, linh hoạt cầm những bức thư để vượt qua khó khăn, mang đến thông điệp cho những người cán bộ ẩn mình trong rừng. Đôi bàn tay nhỏ nhắn, dễ thương nhưng đầy dũng cảm.
Bàn tay gan góc đập đầu Tnú khi không học thuộc bảng chữ, chứng minh sự kiên định và tư tưởng lớn của một anh hùng từ khi còn trẻ. Nó không chỉ làm nổi bật hình ảnh anh hùng Tây Nguyên, mà còn thể hiện lòng gan dạ, quả cảm, không sợ hãi trước kẻ thù.
Đôi bàn tay này đã vượt qua thời gian để mang thư mật đến cho những người cộng sản. Ngay cả khi bị bắt, chúng không ngần ngại chỉ thẳng vào bụng, tuyên bố 'cộng sản ở đây này'.
Bàn tay này, mỗi lần chỉ trỏ, còn làm rõ vết dao và vết chém. Vẻ đẹp của Tnú qua đôi bàn tay là sự kiên cường, gan dạ, luôn sẵn sàng đối mặt với kẻ thù ngay trước mặt.
Khi lớn lên, đôi bàn tay này còn ôm Mai đi hẹn hò. Đó là bàn tay dịu dàng, ấm áp, dẫn dắt Mai đến hạnh phúc và yêu thương. Trong đêm kinh hoàng khi mẹ con Mai bị tra tấn đến chết, đôi bàn tay này vẫn là điểm tựa vững chãi, đầy yêu thương.
Và khi bị bắt, chúng đốt cháy mười đầu ngón bằng nhựa xà nu. Đây là hình ảnh đau đớn nhưng cũng là đẹp nhất trong cuộc đời Tnú. Đẹp bởi vì nó chịu đựng nhiều đau thương nhưng không bao giờ khuất phục.
Bàn tay này, mặc dù không còn nguyên vẹn, nhưng vẫn đẹp hơn. Vẫn có khả năng cầm súng, giết chết nhiều quân giặc. Đôi bàn tay này đã trở thành biểu tượng của sức mạnh không ngừng, lòng kiên trung bất khuất của anh hùng dân tộc trong cuộc chiến tranh.
Đã lâu tôi đắm chìm trong tác phẩm “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành. Điều tôi ấn tượng nhất, bên cạnh hình tượng cây xà nu, chính là đôi bàn tay của Tnú - một điểm sáng, biểu tượng cho ý chí chống giặc và tinh thần cách mạng.
Bàn tay của Tnú không chỉ là bàn tay lao động, mà còn là bàn tay chiến đấu của một người lính, bàn tay trong máu lửa của những trận chiến khốc liệt. Nó hiện lên trong câu văn như một bức tranh sống động, nổi bật và hùng vĩ như chất liệu của nghệ thuật, hòa quyện giữa vẻ đẹp giản dị, thân thương, và tâm huyết cao cả.
Ngay từ đầu, đó là những bàn tay nguyên vẹn. Bàn tay của cậu bé mồ côi nắm chặt tay cô bạn Mai, làm việc chăm chỉ, xách nước, trồng cây, giấu gạo để nuôi cán bộ Quyết. Đôi bàn tay của Tnú cầm viên phấn làm từ đá trắng của núi Ngọc Linh, mở cánh cửa cuộc đời để bước vào con đường cách mạng. Và chính đôi bàn tay bé nhỏ ấy đã dũng cảm mang công văn liên lạc vì lòng căm thù vô tận. Khi bị bắt, Tnú bị tra tấn, nhưng ông ta vẫn đặt tay lên bụng và nói: “Ở đây này”. Bàn tay của Tnú là biểu tượng của lòng trung hiếu, sự trung thành.
Bàn tay của Tnú còn là bàn tay của tình yêu thương, đau đớn, và căm thù, mang đậm chất nhân phẩm, là ngón tay của người lính cộng sản. Tnú yêu Mai - cô bạn thuở nhỏ. Bàn tay ấy đã được Mai nắm chặt, rơi nước mắt ấm áp của yêu thương khi Tnú vượt ngục trở về. Nhưng hạnh phúc ấy trở nên tan vỡ khi bọn giặc tàn nhẫn phá hủy. Không bắt được Tnú, chúng bắt Dít và tra tấn mẹ con Mai. Bàn tay của Tnú như lửa đỏ lên, cháy bỏng bởi tình thương, lo lắng và căm hờn. Mười ngón tay như mười đuốc lửa, đập vào tâm can của những thằng Dục tàn ác. Tnú không cầu xin, không van nài.
Từ văn tự sự chuyển sang văn trữ tình, câu chuyện không chỉ là lời kể của tác giả mà còn là tiếng nói của tâm hồn nhân vật, đầy những xúc động, giằng xé. Ngọn lửa của âm mưu tội ác không thể đánh bại chất vàng của lòng trung thành và sự kiên cường của người lính trẻ Tây Nguyên. Đôi bàn tay đuốc lửa của Tnú là nguồn cảm hứng cho phong trào Đồng khởi, biểu tượng của sức mạnh đoàn kết cộng đồng và tình thương đối với đất đai, rừng cây, và đồng bào.
Bàn tay của Tnú - một hình tượng nghệ thuật tuyệt vời, gắn liền với số phận riêng, thể hiện những phẩm chất cao đẹp của anh ta. Đây là vẻ đẹp của những bàn tay chiến sĩ Việt Nam, những bàn tay lao động: “Bàn tay ta làm nên tất cả…”, như lời thơ của Hoàng Trung Thông. “Tay người như có phép màu”, như âm nhạc của Nguyễn Đình Thi. Hãy để những vẻ đẹp của bàn tay Tnú trong truyện ngắn “Rừng xà nu” (Nguyễn Trung Thành) mãi mãi tỏa sáng, tô điểm thêm vẻ đẹp của tiếng Việt Nam.
“Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành là một kiệt tác đặc sắc. Nhà văn đã xây dựng nhiều chi tiết gây ấn tượng mạnh mẽ cho độc giả, trong đó, hình ảnh bàn tay Tnú được khắc sâu, đầy cảm xúc.
Đôi bàn tay của Tnú xuất hiện liên tục trong tác phẩm, đánh dấu cuộc sống đầy bi tráng của anh. Nguyễn Trung Thành đã tận dụng chi tiết này một cách công phu, truyền đạt ý nghĩa sâu sắc.
Khi đôi bàn tay của Tnú còn nguyên vẹn, chúng là biểu tượng của lòng nhân ái của người chiến sĩ cách mạng. Bàn tay của Tnú đã âm thầm hỗ trợ các cán bộ cách mạng. Nó cũng đã viết những nét chữ đầu tiên, nỗ lực học chữ để theo đuổi con đường của anh Quyết, vì như anh Quyết đã nói: “Không học chữ sao làm được cán bộ giỏi”.
Đôi bàn tay này từng đánh đầu mình bằng đá khi thất bại trước Mai. Hình ảnh này thể hiện tính cách mãnh liệt, thẳng thắn của Tnú, luôn trực tiếp và mạnh mẽ bày tỏ cảm xúc và suy nghĩ của mình, không che đậy.
Bàn tay của Tnú là biểu tượng của đau thương. Kẻ thù đã đốt cháy 10 ngón tay của anh bằng dầu xà nu. Đây là hình phạt dã man, tàn ác, đau đớn mà người dân Xô Man phải trải qua. Cảm giác tra tấn này cũng là bi kịch của Tnú, khi anh không thể bảo vệ được người thân của mình khỏi sự tàn nhẫn của kẻ thù. Nhưng chiến đấu là không thể khi Tnú không có vũ khí, không có gậy, trong khi kẻ thù lại có vũ khí và số lượng đông.
Mặc cho đôi bàn tay bị tổn thương, Tnú vẫn cầm vũ khí tham gia giải phóng quân. Anh trực tiếp sử dụng súng để chiến đấu cho độc lập quê hương. Đôi bàn tay này là minh chứng cho sự thay đổi trong chiến thuật chiến đấu, từ đấu tranh chính trị sang đấu tranh bằng vũ khí, từ bàn tay nông dân không vũ khí chuyển thành bàn tay trang bị súng để đối mặt với kẻ thù.
Đôi bàn tay của Tnú cũng là đôi bàn tay của anh hùng. Dù bị tổn thương, Tnú đã đạt được nhiều chiến công, thậm chí là lập được chiến tích vĩ đại khi bóp chết tên chỉ huy địch.
Hình ảnh đôi bàn tay của Tnú tạo nên một cảm xúc sâu sắc đối với độc giả. Từ đôi bàn tay này, chúng ta có thể hình dung cuộc sống đầy bi thương và hy sinh của Tnú. Nhưng trên tất cả, đó là sự kiên cường, anh dũng và không khuất phục của người con Tây Nguyên.
Nguyễn Trung Thành, hay còn được biết đến với tên khai sinh Nguyễn Văn Báu, sinh năm 1932 tại Quảng Nam, Đà Nẵng, là một nhà văn đầy ảnh hưởng. Mảnh đất Tây Nguyên hùng vĩ với văn hóa độc đáo và tinh tế đã trở thành nguồn cảm hứng vô tận cho ông.
Rừng xà nu, một kiệt tác xuất sắc, là biểu tượng của lòng dũng cảm và tình yêu quê hương trong cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Truyện đi vào lòng người qua hình ảnh Tnú, nhân vật anh hùng có đôi bàn tay đầy ý nghĩa.
Đôi bàn tay của Tnú không chỉ là chi tiết nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của sự anh hùng và lòng dũng cảm. Hình ảnh bàn tay này thể hiện sự hy sinh, đau khổ của người lính Tây Nguyên, là nét đặc trưng của dòng họ dũng cảm này.
Bàn tay Tnú, mạnh mẽ và quả cảm, đã trải qua biết bao thử thách. Nó cầm súng, cầm giáo, bảo vệ gia đình và đất đai. Đôi khi, bàn tay ấy phải chịu những đòn đau từ kẻ thù, nhưng không bao giờ khuất phục. Đặc biệt, đôi bàn tay này còn là vũ khí của anh, giết chết hàng chục kẻ thù để bảo vệ những người yêu thương.
Bàn tay anh còn là bàn tay mở đường cho hạnh phúc và tình thương. Nó nắm chặt tay Mai, dẫn dắt vượt qua những khó khăn. Đồng thời, đôi bàn tay này còn là tác nhân trả thù, đốt cháy kẻ thù để báo thù cho những đau thương mất mát.
Điều đặc biệt là bàn tay này không bao giờ chết. Khi bị giặc đốt cháy, mười đầu ngón tay bốc lên như đuốc, nhưng Tnú không kêu đau. Đây là biểu tượng của sự kiên cường và quyết tâm không ngừng chiến đấu cho tự do và quê hương.
Chi tiết đôi bàn tay trong “Rừng Xà Nu” là một hiệp sĩ, một biểu tượng nghệ thuật và lòng yêu nước. Qua đôi bàn tay này, Nguyễn Trung Thành đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc về lòng yêu nước, hy sinh và sự kiên cường, làm nổi bật hình ảnh anh hùng của người Tây Nguyên.
Trong Rừng xà nu của Nhà văn Nguyễn Trung Thành, những nhân vật như Tnú, Cụ Mết, Mai đã trở thành biểu tượng cho toàn Đảng và toàn dân trong cuộc chiến chống Mĩ. Tuy nhiên, hình ảnh đặc biệt ấn tượng đối với độc giả chính là về đôi bàn tay của nhân vật Tnú, nó đựng đầy ý nghĩa và cảm xúc.
Ngay từ đầu câu chuyện, nhà văn đã mô tả đôi bàn tay của Tnú khi còn nhỏ. Tnu, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được dân làng Xô Man cưu mang nuôi dưỡng. Đôi bàn tay này không chỉ cùng lớn lên với Tnú và cô bé Mai trong các hoạt động như chặt củi, xách nước, lên rẫy làm nương, mà còn là hình ảnh đáng nhớ của việc Tnú cầm đá đập vào đầu khiến máu chảy, thể hiện quyết tâm vượt qua sự dốt nát để trở thành người cán bộ tài năng.
Đôi tay dũng cảm của Tnú không chỉ đóng vai trò chăm sóc cho những người xung quanh mà còn là những người mang thông điệp, tấm thư liên lạc cho các anh làm cách mạng. Khi bị giặc bắt, bị tra tấn, Tnú vẫn kiên cường, hiên ngang nói: 'Ở đây này'. Đôi tay này thể hiện sự vững chãi, mạnh mẽ, như tinh thần của anh, liên kết với lý tưởng cách mạng, hòa quyện với máu thịt của Tnú.
Bàn tay của Tnú không chỉ xây dựng nên hạnh phúc gia đình, mà còn là niềm đau khi phải chứng kiến vợ con bị kẻ thù giết hại. Hình ảnh đôi bàn tay gắn bó với gốc cây, bị bứt rụt khi anh phải nhìn thấy cảnh vợ con bị giết hại, làm tăng thêm lòng căm thù, sự hừng hực, cao ngút trong tâm trí Tnú. Không có gậy, súng, đôi bàn tay trắng trơn của anh phải rời bỏ những người thân yêu nhất trong cuộc đời anh.
Sau khi vợ con bị giết, Tnú không thoát khỏi đòn roi của kẻ thù. Đau đớn khi bị quấn tấm nhựa xà nu lên mười đầu ngón tay, chi tiết này đặc biệt quan trọng trong tác phẩm của Nguyễn Trung Thành. Mười đầu ngón tay như mười đuốc sáng, tố cáo tội ác của quân thù, nhưng Tnú vẫn kiên cường, cam chịu, không nói một lời. Nỗi đau, sợ hãi, thương cảm, và căm giận đều được truyền đến độc giả qua những dòng văn của tác giả. Đối với Tnú, những vết thương về thể xác không thể đánh bại được tinh thần kiên cường bất khuất của anh. Ngọn lửa của kẻ thù cũng không thể làm chảy đi dòng máu anh hùng đang cuộn trào trong lồng ngực Tnú. Đôi bàn tay đuốc lửa ấy trở thành ngòi châm cho phong trào đứng dậy đấu tranh của dân làng. Ngay sau khi nghe tin, Tnú bị giặc tra tấn, và cụ Mết đã ra lệnh: 'Chém! Chém hết, chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo!'.
Tác giả đã dành nhiều từ ngữ, miêu tả cánh tay Tnú bị giặc đốt. Từng ngón tay chảy máu, nỗi đau được kể lại trong một tiếng hét căm hờn. Tnú căm thù kẻ thù, khinh bỉ những kẻ giết người dân, giết đồng bào. Cùng với những vết thương đau đớn, Tnú và dân làng Xô Man dưới sự lãnh đạo của cụ Mết đã giết sạch bọn thằng Dục. Đôi bàn tay của anh có thể đã bị tổn thương, nhưng những đôi tay ấy vẫn là minh chứng cho sự anh hùng, tận tụy trong chiến tranh.
Với sức sống mãnh liệt như rừng cây xà nu, cùng với tinh thần bất khuất của người dân Tây Nguyên, Tnú vẫn đứng vững giữa cuộc chiến chống Mỹ. Tác giả đã sử dụng bút pháp sử thi giàu tính hình ảnh, xây dựng thành công hình ảnh đôi bàn tay của Tnú. Dù đã hỏng, nhưng đôi bàn tay này vẫn trở thành biểu tượng của sự hi sinh, lòng anh hùng của những chiến sĩ.