1. Phân tích tâm trạng các nhân vật trong 'Hạnh phúc của một tang gia' bài 1
Số đỏ được đánh giá là tác phẩm xuất sắc nhất của Vũ Trọng Phụng, mang đặc điểm trào phúng Việt Nam hiện đại. Hạnh phúc một tang gia với cái chết của cụ cố tổ trở thành màn trình diễn hài kịch với những bộ mặt đa dạng của gia đình. Cụ cố Hồng, ông Văn Minh, bà Văn Minh và Tuyết thể hiện sự phức tạp của lòng người trong niềm vui đau xót. Câu chuyện còn bóc trần tính cách đa hình của mỗi nhân vật, từ lòng hiếu thảo đến lòng tham vọng. Bằng lời văn châm biếm, tác giả nêu bật những trăn trở, mưu mô, và sự hưng phấn giữa đám tang. Mỗi nhân vật là một bức tranh sống động, góp phần làm cho tác phẩm trở nên sinh động và sâu sắc hơn.


2. Phân tích tâm trạng các nhân vật trong 'Hạnh phúc của một tang gia' bài 3
Vũ Trọng Phụng, người được biết đến với tư cách là 'ông vua phóng sự đất Bắc', đã để lại nhiều tác phẩm đặc sắc, trong đó có 'Số đỏ' - một kiệt tác của văn học trào phúng Việt Nam. Chương V với tên gọi 'Hạnh phúc của một tang gia' nổi bật với việc tạo hình đa dạng cho các nhân vật, mỗi người mang một sắc thái riêng. Câu chuyện bắt đầu từ cái chết của một ông già, nhưng ngược lại, đám tang lại trở thành dịp hạnh phúc cho gia đình đông đảo và đáng kính. Sự 'nhao lên' của họ không phải vì đau khổ mà chính vì... hạnh phúc! 'Cái chết đã làm nhiều người sướng lắm,' nhưng không phải vì niềm đau mà vì tài sản thừa kế. Các nhân vật như ông Phán mọc sừng, cụ cố Hồng, ông Văn Minh, bà Văn Minh, cô Tuyết, và cậu Tú Tân đều là những biểu tượng của sự giả dối và vô liêm sỉ trong xã hội. Bằng nghệ thuật trào phúng tinh tế, Vũ Trọng Phụng vạch trần sự tàn nhẫn và dối trá của con người.


3. Phân tích tâm trạng các nhân vật trong 'Hạnh phúc của một tang gia' bài 2
Vũ Trọng Phụng, nhà văn tài năng, nổi tiếng với tiểu thuyết 'Số đỏ', đã châm biếm sâu sắc hiện thực xã hội Việt Nam thế kỉ XX. Trong 'Hạnh phúc của một tang gia', bức tranh tang lễ trở nên lố bịch, phô trương với những tâm trạng đa dạng.
Tang gia là cơ hội để mỗi thành viên tỏ ra hạnh phúc, khoe khoang với xã hội. Niềm vui không phải từ tình thương, mà từ tiền bạc, danh vọng và vật chất.
Cụ Hồng, con trưởng, mong chờ tang lễ để thể hiện bản thân. Ông tổ chức tang lễ để khoe tài sản, không có tình thương. Ông Văn Minh, cháu nội, vui mừng vì di chúc được thực hiện, nhưng bên trong bối rối với tình huống khó xử.
Bà Văn Minh sốt ruột vì không được mặc đồ xô gai, chỉ quan tâm đến thị phi. Cháu rể Phán mọc sừng, hạnh phúc với số tiền đổi lấy đôi sừng vô hình, nhưng khóc oà khi chia tay cụ Tổ. Chi tiết đầy châm biếm, đưa ra sự giả tạo của con người.


5. Phân tích tâm trạng nhân vật trong 'Hạnh phúc của một tang gia' bài 5
Tiếng cười châm chọc trước thế giới thực dân phong kiến, xã hội được Vũ Trọng Phụng mô tả là 'khốn nạn', 'chó đểu' trong Số đỏ tỏ ra vô cùng sâu sắc khi nhìn vào tâm hồn độc giả. 'Thế thái nhân tình' trong 'Hạnh phúc của một tang gia' đậm chất tàn nhẫn và dối trá, được thể hiện qua câu văn đầy phong cách và ngược đời: 'Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm'.
Một gia đình đông đúc, nhiều con cháu, họ hàng và người quen của cụ cố Hồng trở thành bức tranh sống động của xã hội phong kiến tư sản. Cuộc sống, từ khi sinh ra đến khi qua đời, là sự đấu tranh không ngừng để tìm kiếm hạnh phúc. Tuy nhiên, khi cái chết đến, nó mang lại niềm vui, sự phấn khởi cho con cháu gia đình. Tình cảm chỉ tồn tại trong một xã hội bất công, đầy rẫy sự thối nát, bẩn thỉu. Tiêu đề của đoạn trích là điểm nhấn về sự tàn nhẫn và dối trá. Hạnh phúc nằm ẩn sau tang gia, và tang gia tạo nên hạnh phúc. Đoạn trích đã làm nổi bật hai khía cạnh này bằng cách hài hước và hợp lý.
Mỗi nhân vật, qua nét mặt, hành động, làm thấy hạnh phúc sẽ đạt được. Cụ cố Hồng, khi nhắm mắt, có lẽ đã nhận ra rằng cái chết mang lại hạnh phúc cho nhiều người. Cái hạnh phúc được thể hiện qua cảnh cụ tổ mặc đồ xô gai, chống gậy, vừa ho khạc, vừa khóc mếu, để nhân dân cười trận: 'Úi kìa, con giai nhớn đã đến thế kìa!'. Cụ Hồng đặt niềm hạnh phúc vào việc chế ngự được sự tiếc thương của đám đông khi mình qua đời.
Ông Phán mọc sừng hạnh phúc khi cụ Hồng nói sẽ chia cho con gái và rể một số tiền. Dù trong buổi đám tang, ông đã nhận được số tiền lớn như một ngạc nhiên. 'Cái chết kia' mang lại niềm hạnh phúc và sung sướng cho ông Phán. Với cái sừng của Xuân Tóc Đỏ, ông hài lòng và cám ơn hắn. Trong bối cảnh đám ma nhộn nhịp, ông Phán đã kịp thời giải quyết mối quan hệ kinh doanh với Xuân Tóc Đỏ. Dù là giây phút cuối cùng của cuộc sống, ánh sáng của tiền vẫn làm cho họ cuồng nhiệt và say mê hơn.
'Trước những cặp mắt của bầy con chí hiếu', cụ cố Hồng cảm thấy khổ lắm. Bộ mặt giả dối của họ thể hiện sự đê hèn. Họ đến đám ma chỉ để trưng bày trang phục sáng tạo cho mọi người chiêm ngưỡng. Cậu Tú Tân sử dụng máy ảnh mà cậu mãi chưa được sử dụng. Bà Văn Minh mong đợi mặc những bộ trang phục mới nhất. Họ chỉ thỏa mãn mong muốn cá nhân mà không để ý đến ai đã chăm sóc cụ Hồng khi còn sống. Cô cháu gái Tuyết phơi bày bộ y phục của mình một cách tự nhiên, không quan tâm đến sự thực của sự ra đi của cụ Hồng.
Mỗi người, mỗi vẻ, mấy ông cảnh binh Min Đơ và Min Toa cũng hạnh phúc khi giữ gìn trật tự đám tang. 'Thành thử tang gia ai cũng vui vẻ cả'. Một đám ma như một hội chợ, với nhiều chi tiết độc đáo, từ câu đối đến số lượng người tham gia. Bất kỳ ai cũng muốn tham gia để 'chiêm ngưỡng'. Tuy nhiên, không có ai thực sự chân thành trong việc đưa đám. Tất cả giữ bản mặt buồn rầu, nhưng thực sự đang tận hưởng hạnh phúc với sự kết thúc của cuộc sống. 'Đám cứ đi' là biểu hiện của sự vô liêm sỉ, giả dối, diễn ra một cách không ngần ngại và không biết kết thúc khi nào. Trong thế giới tình người, sự tàn nhẫn và dối trá thì có vẻ trở nên phổ biến. Họ coi đám tang như một cuộc hành trình xuống mộ của toàn xã hội thực dân phong kiến.
Điều khiến câu chuyện của gia đình trở nên đặc biệt là sự xuất hiện của các nhân vật xấu xa. Sự lố lăng của đám tang, đặc biệt là hai nhân vật Xuân Tóc Đỏ và sư cụ Tăng Phú, làm nổi bật sự tàn nhẫn và dối trá. Tại sao bà cụ Hồng hạnh phúc khi họ xuất hiện? Có phải vì sự đầy đủ của sáu chiếc xe chở sư cụ Tăng Phú? Hoặc là do hai vòng hoa to lớn? Không ai biết! Nhưng sự xuất hiện của họ khiến cho đám tang trở nên càng thêm huyên náo. Sư cụ Tăng Phú tận dụng cơ hội này để tăng cường vị thế của Hội Phật giáo. Xuân Tóc Đỏ trở thành ân nhân của gia đình cụ cố Hồng và 'người chồng ăn hỏi' của cô Tuyết.
Hạnh phúc gia đình, dưới bút phú của Vũ Trọng Phụng, biến thành biểu tượng của sự tàn nhẫn và dối trá trong xã hội thực dân phong kiến. Những con người xấu xa này không chỉ là một 'nhóm người', mà đông đảo và hiện diện ở khắp mọi nơi. Đám tang giàu có, hùng vĩ của cụ cố Hồng không thể che giấu bản chất xấu xa của cụ Hồng, ông bà Văn Minh, Xuân Tóc Đỏ và sư cụ Tăng Phú.
Sự lố lăng của đám tang, với hình ảnh của Xuân Tóc Đỏ và sư cụ Tăng Phú, chỉ làm tôn lên sự tàn nhẫn và dối trá. Tại sao bà cụ Hồng hạnh phúc vì sự có mặt của họ? Vì sáu chiếc xe có lọng cắm trên chở sư cụ Tăng Phú? Vì hai vòng hoa đồ sộ? Ai cũng không biết! Nhưng sự xuất hiện của họ khiến cho đám tang trở nên lố lăng hơn, và sự tàn nhẫn, dối trá trở nên rõ ràng hơn. Sự hạnh phúc gia đình, dưới bút của Vũ Trọng Phụng, chỉ là một biểu tượng của sự tàn nhẫn và dối trá trong xã hội phong kiến, nơi giá trị con người bị đánh mất và thay thế bằng sự dối trá và tàn bạo.


5. Đánh giá tâm trạng nhân vật trong 'Niềm vui của một gia đình đau buồn' phần 4
Trong cuộc sống, không nhiều người có thể cảm thấy 'sung sướng', 'hạnh phúc', 'vui vẻ' khi đối diện với cái chết của con người, thậm chí cả khi kẻ thù ra đi. Nhưng đối với một gia đình trong tiểu thuyết Số đỏ của Vũ Trọng Phụng, thì điều này lại trở thành hiện thực. Chương Hạnh phúc của một tang gia là minh chứng cho sự 'hạnh phúc' kì lạ và đặc biệt của họ.
Vũ Trọng Phụng, 'ông vua phóng sự đất Bắc', để lại nhiều tác phẩm nổi tiếng, trong đó Số đỏ được biết đến nhiều nhất với cách xây dựng nhân vật độc đáo. Chương V mang đề Hạnh phúc của một tang gia là một phần đặc sắc, với những tình huống và tính cách nhân vật rõ nét. Những người trong gia đình cụ Tổ có lẽ là những người duy nhất hạnh phúc với cái chết của ông, vì họ được thừa hưởng gia tài.
Phán mọc sừng, cháu rể của cụ, đang hưởng lợi từ kế hoạch của vợ ông. Ông ta không ngờ sừng hươu trên đầu mình lại có giá trị đến như vậy. Cụ Hồng, người qua đời, lại có niềm vui hiếu danh mù quáng, với ước mơ được chôn cất như một người quan trọng, mặc dù ông mới ngoài năm mươi. Văn Minh, cháu đích tôn, đặt mối quan tâm vào việc mời luật sư chứng kiến để đảm bảo việc chia tài sản.
Đám tang không chỉ là dịp để gia đình thể hiện vai trò của họ mà còn là cơ hội cho những người ngoại quan tham gia vào 'chim nhau', chê bai và ghen tuông. Xuân Tóc Đỏ, một nhân vật quan trọng, lại được hưởng danh dự và tiền bạc từ cái chết của cụ Tổ.
Cuối cùng, chương này không chỉ là một bức tranh về niềm vui hạnh phúc kì lạ mà còn là cái nhìn sâu sắc vào sự giả dối của con người. Hai chi tiết đặc sắc - cậu Tú Tân chụp ảnh trong đám tang và ông Phán mọc sừng khóc đến ngỡ ngàng nhưng lại nhanh chóng đòi tiền - là những điểm nhấn tinh tế về sự đối lập và giả dối trong xã hội.


7. Hiểu rõ tâm trạng các nhân vật trong 'Niềm hạnh phúc của một gia đình đau lòng' phần 7
Nếu các nhà văn đồng đài đều nắm đến những đau thương của những người nông dân, những bi kịch của cuộc sống cơ cực, thì Vũ Trọng Phụng lại chọn hướng tập trung khai thác tầng lớp thượng lưu để phản ánh sự giả dối, vô đạo đức của xã hội. Điều này rõ ràng trong đoạn trích 'Hạnh phúc của một tang gia' - phần thuộc chương XV của tiểu thuyết 'Số đỏ'.
Những nhân vật trong đoạn trích là biểu tượng cho tầng lớp xã hội thượng lưu thành thị. Họ được ca ngợi với lối sống 'văn minh', nhưng thực tế lại làm mất đi những giá trị đạo đức cơ bản. Câu văn mở đầu bằng: 'Ba hôm sau, ông cụ già chết thật' như một thông báo về cái chết của ông cụ, cũng là dịp để đám con cháu thể hiện niềm vui của họ. Đây là đám tang độc đáo, khiến nhiều người hạnh phúc. Cái chết của cụ 'đã làm cho nhiều người sung sướng lắm'. Mặc dù đám tang thường là dịp buồn bã, nhưng ở đây, đám tang trở thành niềm vui của những con người sống vì danh vị và tiền tài, mà đã đánh mất đạo đức xã hội.
Tâm trạng của người con trai trưởng phản ánh sự giả dối, bất hiếu đối với cha. Trước cái chết của cha, cụ cố Hồng đã 'nhắm nghiền mắt lại để mơ màng đến cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa khóc mếu, để thiên hạ phải chỉ trỏ: Úi kìa, con giai nhớn đã già đến thế kia kìa'! Liệu rằng những tiếng ho khạc, khóc mếu kia có phần nào là sự thương xót thật lòng hay chỉ là giọt nước mắt dối trá để che mắt thiên hạ? Cụ cố Hồng muốn khoe cho xã hội biết rằng gia đình mình là gia đình thượng lưu giàu có. Thực tế, những hành động của cụ đều nhằm mục đích khoe già, khoe hiếu, khoe danh giá: 'Cụ chắc cả mười phần rằng ai cũng phải ngợi khen một cái đám ma như thế, một cái gậy như thế'. Điều này khiến mọi người nghĩ rằng đó là một gia đình có phúc bởi cụ cố tổ đã sống lâu. Văn Minh - cháu đích tôn của cụ cố tổ, thực tế lại mừng vui vì được chia chác tài sản.
Mặc dù vui vẻ, Văn Minh vợ cũng vui mừng vì có cơ hội quảng cáo những thiết kế mới của tiệm may. Bà mặc bộ trang phục mới để 'ban cho những ai có tang đương đau đớn vì kẻ chết cũng được hưởng chút ít hạnh phúc ở đời'. Bà, như một người cháu, không phải là người thương tiếc cụ cố tổ mà là người muốn quảng cáo, lăng-xê cho tiệm may. Bà đã làm cho đám tang trở thành sàn diễn thời trang thay vì nơi thể hiện tình cảm xót thương đối với người quá cố. Điều này là ngược lại với truyền thống văn hóa của dân tộc.
Khi cụ cố Hồng nói sẽ 'chia cho con gái và con rể thêm một số tiền là vài nghìn đồng', ông Phán phấn khích vô cùng. Ông không ngờ rằng 'giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông ta lại to đến như thế'. Thực tế, ông không cảm thấy danh dự bị bóp méo mà lại cảm ơn vì tình ái của vợ đã mang lại lợi ích lớn cho ông. Ngay trong đám tang, ông tiến hành một 'công cuộc doanh thương' với Xuân Tóc Đỏ để có thêm vài nghìn đồng. Đối với ông, đám tang là nơi để thương lượng, mua bán với Xuân - người đã giúp ông nhận được thêm tiền.
Em gái Tuyết, người Xuân quyến rũ, thể hiện sự hồn nhiên. Ngoài niềm vui về việc trình diễn thời trang, cô muốn khoe phẩm hạnh của mình. Cô mặc bộ y phục để chứng minh rằng 'mình chưa đánh mất chữ trinh'. Hành động này để đối phó với lời đồn về việc cô hư hỏng. Tuyết muốn chứng minh mình là một người con gái truyền thống, mực thước, nhưng thực tế, cô lại là người hư hỏng. Gương mặt của cô 'hơi buồn lãng mạn rất đúng mốt một nhà có tang' nhưng nỗi buồn đó không phải từ sự tiếc thương cụ cố tổ mà từ sự chờ đợi Xuân Tóc Đỏ không xuất hiện. Điều này khiến cô thất vọng.
Tân, người chụp ảnh, hào hứng với cơ hội được chụp ảnh. Cậu 'điên người lên' vì có 'mấy cái máy ảnh mà mãi chưa được dùng đến'. Cậu yêu cầu mọi người tạo dáng để chụp ảnh, tỏ ra hào hứng với nghệ thuật.
Đám con cháu đã tạo nên bức tranh biếm họa về hiện thực của xã hội 'đại chó đểu'. Họ thản nhiên và vô tâm với người thân đã khuất, tạo nên gia đình bất hiếu, đạo đức giả. Họ chạy theo tiền mà vô tâm với những người thân thương của mình.
Không chỉ vậy, những người tham dự đám tang còn là biểu tượng cho các tầng lớp xã hội. Cảnh sát Min Đơ và Min Toa hạnh phúc vì có việc làm, mặc dù chỉ là giữ trật tự cho đám ma. Những bạn thân của cụ cố Hồng đến để chia buồn, nhưng thực chất họ muốn khoe huy chương như 'Bắc Đẩu bội tinh, Long bội tinh, Cao Mên bội tinh'. Họ khoe danh và những bộ râu 'hoặc dài hoặc ngắn, hoặc đen hoặc hung hung, hoặc lún phún hay rầm rậm, loăn quăn'. Sư cụ Tăng Phú của báo Gõ mõ cũng sung sướng và vênh váo vì đã đánh đổ Hội Phật giáo. Xuân Tóc Đỏ được mọi người biết ơn và khen ngợi. Hắn xuất hiện trong đám tang để khoe chiến công và nâng cao giá trị bản thân. Điều này cũng được nhấn mạnh để tố cáo sự lố lăng, giả tạo của giới thượng lưu.
Với nghệ thuật trào phúng, Vũ Trọng Phụng đã phê phán sự giả dối của giới thượng lưu trước Cách mạng. Mỗi nhân vật là một hình ảnh chân thực, tạo nên bức tranh hiện thực. Qua đó, ông vua phóng sự đất Bắc Kì đã mỉa mai thói đạo đức giả, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa của giới thượng lưu. Ngòi bút của ông luôn nói đến sự thực, luôn châm biếm sâu sắc vào mặt trái của xã hội.


7. Phân tích tâm trạng các nhân vật trong 'Niềm vui của một gia đình tang thương' phần 6
Trong tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng, chương Hạnh phúc của một tang gia nổi bật với sự trào phúng, phản ánh nội dung của toàn bộ tác phẩm. Mặc dù tang gia và hạnh phúc có vẻ như là đùa cợt, nhưng thực tế lại hiện hữu đậm trong câu chuyện về ông cụ cố Hồng.
Với cái chết mong đợi của ông cụ, mọi người đều mừng thầm, tận hưởng niềm hạnh phúc riêng. Cụ cố Hồng lên ngai vàng, trở thành người đứng đầu gia đình, có thể khoe về đẳng cấp, vẻ lụa khụa của mình.
Con dâu cụ cố tổ sung sướng với cơ hội khoe sự thanh thế của đám tang. Với cháu trai Văn Minh, đây là thời cơ để cửa hàng áo tang của bà nổi tiếng. Cô cháu gái Tuyết tận dụng đám tang để thể hiện sự ngây thơ và khoe vẻ đẹp xuân. Cháu trai Tú Tân khoe tài sử dụng máy ảnh, còn Xuân tóc đỏ tận dụng đám tang để đòi nợ ông Phán mọc sừng.
Không chỉ những người trong gia đình, đám tang còn thu hút sự chú ý của nhiều người ngoại. Ông già khoe thành tích, uy danh. Giai thanh, thanh niên tận dụng dịp để gặp gỡ, hò hẹn.
Đám tang trở thành một ngày hội rực rỡ, làm nổi bật niềm hạnh phúc của từng nhân vật. Tác giả Vũ Trọng Phụng mở rộng tầm mắt độc giả, làm rõ tâm tư tình cảm của mỗi nhân vật và khung cảnh đám tang, từ đó hiểu sâu sắc sự logic trong tác phẩm.


9. Phân tích tâm trạng của nhân vật trong 'Niềm hạnh phúc của gia đình đặc biệt' phần 9
Vũ Trọng Phụng đã tạo nên kiệt tác văn học trào phúng Việt Nam qua tác phẩm Số đỏ. Bức tranh Hạnh phúc một tang gia không chỉ là một sự trình bày ngôn ngữ, tình huống mà còn là sự phản ánh sâu sắc về xã hội và con người. Câu chuyện bắt đầu với cái chết của cụ cố tổ, nhưng ngược lại, nó lại là nguồn hạnh phúc cho đám con cháu. Mỗi nhân vật trong đám tang thể hiện một mặt khác của lòng đen tối, tham lam, và giả dối trong xã hội. Vũ Trọng Phụng đã vẽ nên một bức tranh hài kịch độc đáo, lồng ghép hài hước và châm biếm để phản ánh sự thật ẩn sau vẻ ngoài hào nhoáng của đám tang.
Thông qua mỗi nhân vật, tác giả mô tả sự vô tâm, nhẫn tâm của họ trong lễ tang. Cụ cố Hồng tận hưởng khoảnh khắc trở nên nổi tiếng, còn ông Văn Minh chỉ quan tâm đến việc chia gia sản. Bà Văn Minh sử dụng đám tang làm sàn diễn cho bộ sưu tập thời trang mới. Ông Phán mọc sừng lợi dụng cơ hội để đòi nợ và kích động ông Phụng mọc sừng khác. Tuyết tận dụng dịp này để khoe trang phục và tìm kiếm tình cảm mới. Tú Tân sử dụng máy ảnh để làm nổi bật sự kiện, và Xuân Tóc Đỏ hiện diện để thêm phần huyền bí và long trọng cho đám tang.
Đám tang không chỉ là nơi tiếp tục những vụng trộm, mưu đồ, mà còn là bức tranh toàn cảnh về xã hội hiện đại. Vũ Trọng Phụng đã vẽ nên một kiệt tác châm biếm, làm bật mí những đen tối của con người, qua đó, đưa độc giả suy ngẫm về giá trị và tính cách của mỗi cá nhân. Số đỏ, và đặc biệt là Hạnh phúc một tang gia, là một tác phẩm văn học trào phúng nổi tiếng, để lại dấu ấn sâu sắc trong văn nghệ Việt Nam.


9. Đánh giá tâm lý nhân vật trong 'Hạnh phúc của một tang gia' phần 8
Vũ Trọng Phụng, một tài năng văn chương thành công với tiểu thuyết độc đáo. Tác phẩm nổi bật nhất, 'Số đỏ', đã thể hiện chân dung sắc nét về xã hội Việt Nam nửa đầu thế kỉ XX thông qua góc nhìn châm biếm và đả kích. Trong đó, đoạn trích 'Hạnh phúc của một tang gia' ở chương XV để lại ấn tượng mạnh mẽ bởi tâm trạng hạnh phúc của các nhân vật.
Tang gia là cơ hội để mỗi thành viên khoe khoang, thỏa mãn lòng tự trọng cá nhân. Mặc dù mỗi người mang niềm vui riêng, nhưng cùng nhau tạo ra không khí tang lễ hân hoan.
Tâm trạng vui mừng, hạnh phúc của con cháu rõ ràng. Thường ngày, cái chết của người thân khiến con phải đau đớn, nhưng ở đây, tất cả đều mong chờ giây phút cụ cố Tổ qua đời. Khi ước mơ thành hiện thực, hạnh phúc tràn ngập, nhưng nó không phải là tình thương thân thiết, mà là sự hân hoan với tiền bạc, danh vọng, và các giá trị phù phiếm.
Cụ cố Hồng, người già lớn tuổi nhất, tưởng tượng về bức tranh mình mặc bộ đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho vừa khóc mếu để mọi người chú ý. Ông Văn Minh, người đi du học về mang theo tầm vóc nhà cải cách mặt xã hội. Trong tang gia, ông ta không quên quảng bá kiểu quần áo Âu hóa, thể hiện sự đổ tiền vào các kiểu thời trang mới nhất. Bà Văn Minh mơ về việc mặc bộ đồ xô gai tân thời, khoe khoang trước đám đông.
Hạnh phúc của cháu rể ông Phán mọc sừng là niềm vui với đôi sừng giả mạo. Hắn hạnh phúc vì sẽ nhận thêm tiền khi bố vợ hứa sẽ chia cho con gái và rể thêm. Nhưng cuối cùng, ông Phán mọc sừng lại khóc oặt khi thấy sự giả tạo và thù lao trong hành động của mình.
Cô Tuyết, dịp tang gia là cơ hội để cô khoe bộ quần áo gợi cảm, không chỉ là sự thương xót cho người chết mà còn là cách cô thể hiện sự trinh tiết và làm đẹp trước mọi người. Cậu Tú Tân hạnh phúc vì được sử dụng máy ảnh để chụp những khoảnh khắc đặc biệt trong đám tang.
Mỗi nhân vật với vài chi tiết đã làm nổi bật tâm trạng hạnh phúc của đám con cháu bất hiếu trước cái chết của người thân. Gia đình cụ cố Hồng là bức tranh thu nhỏ của xã hội, với những thói hư tật xấu được tập trung trong cảnh tang gia. Gia đình này, trong niềm hạnh phúc, biểu hiện sự giả dối và thiếu nhân đạo.
Phân tích tâm trạng của nhân vật trong trang văn của Vũ Trọng Phụng thấy rõ cuộc sống xa hoa, vô tình của giới thượng lưu. Tác giả khéo léo khắc họa nhân vật và nghệ thuật trào phúng sắc sảo, tạo nên một tác phẩm đầy ấn tượng.


10. Hiểu rõ về tâm trạng của nhân vật trong 'Niềm hạnh phúc từ gia đình tang' phần 10

